Mười tám thành mười tám phủ trong Địa Ngục Luân Hồi, mỗi một nơi đều có Phủ phán trấn thủ, phụ trách chức trách bất đồng. U Minh Thành U Minh Phủ, U Ám Thành U Ám Phủ và U Hồn Thành U Hồn Phủ phụ trách xử lý sự vụ của Ngục Giới. Ngục Giới chính là đê tiện nhất, cho nên đặt ở phía trước. Mà địa vị của Thiên Giới, Địa Giới, Thần Giới cao hơn, liền được đặt ở phía sau.
Nhưng Sinh Tử Bộ của Lục Đạo Giới đều tương đồng nhau, bất luận một phủ đệ nào cũng có thể kiểm tra được.
- Trong U Minh Phủ có một tòa Lục Đạo Lâu, Sinh Tử Bộ chính là đặt trong Lục Đạo Lâu này!
Lan Hủy Tôn Thần dẫn theo Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi nhanh chóng đi qua, nói:
- Hai vị Thượng sứ, xin hãy đợi trong chốc lát, ta ở trong U Minh Phủ cũng có chút mặt mũi, có thể tiến vào trong đó!
Ba người đi tới U Minh Phủ trong thành. Nơi này cũng là thủ vệ sâm nghiêm, một đám Thần tướng đứng sừng sững, canh gác cửa vào, nghiêm cấm bất luận tồn tại gì ra vào.
Lan Hủy Tôn Thần tiến lên, nhỏ giọng nói vài câu với một gã Thần tướng, lại lặng lẽ nhét vào trong tay gã Thần tướng kia một khỏa Thần châu. Gã Thần tướng kia liếc nhìn bốn phía, khẽ gật đầu một cái.
Lan Hủy Tôn Thần nháy mắt với Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi, ba người nhanh chóng tiến vào U Minh Phủ.
Chỉ nghe một đám Thần tướng canh gác cửa vào U Minh Phủ kia nhao nhao cười nói:
- Tả Thượng tướng, ngươi đạt được chỗ tốt, đừng quên mời chúng ta uống rượu, tiêu phí một phen a!
- Đây là tự nhiên!
Chung Nhạc nghe hắn nói vậy, không khỏi lắc đầu:
- Địa Ngục Luân Hồi này quả thật là đã thối nát rồi!
Ba người một đường tiến về phía trước, đi tới Lục Đạo Lâu. Mặc dù gọi là Lục Đạo Lâu, nhưng thật ra cũng không phải một tòa lầu các, mà là một cái đài cao. Hình dạng của nó giống như ngọc đài. Ngọc này là Âm Ngọc, hẳn là do một khối Ngọc tinh điêu khắc tạo ra, vô cùng to lớn, điêu khắc thành mười tám tầng.
Nếu ở thời kỳ bình thường, cho dù Chung Nhạc có thi triển ra Pháp Thiên Tượng Địa, hóa thành nhục thân kích thước ba ngàn trượng, đứng trước tòa lầu này cũng trở nên vô cùng nhỏ bé.
Mà bây giờ hắn dùng thân thể linh hồn đi tới nơi này, linh hồn muốn lớn liền lớn muốn nhỏ liền nhỏ, chỉ cần tâm niệm vừa động, sẽ có thể thân cao mấy vạn trượng, thậm chí còn có thể khiến cho linh hồn của chính mình lớn như Tinh cầu. Cho nên tòa lầu các này ngược lại cũng không quá lớn như vậy.
Cái gọi là kích thước, chỉ là cách nói tương đối. Đối với một con kiến, người bình thường đã lớn tới không cách nào tưởng tượng. Đối với tư duy của người bình thường, Luyện Khí Sĩ thời điểm thi triển Pháp Thiên Tượng Địa vĩ ngạn giống như Thiên Thần vậy. Mà đối với Luyện Khí Sĩ, Thần Ma thời điểm thi triển ra Thiên Địa Pháp Tướng, đó mới là Thiên Thần chân chính. Trong Địa Ngục Luân Hồi, hết thảy mọi thứ đều có kích thước cực lớn, cũng chẳng có gì lạ cả.
Phía trước tòa Lục Đạo Lâu này cũng có Thần tướng canh gác, hai gã Thần tướng này hẳn là Uy Thần Tộc. Thân thể bọn họ vĩ ngạn, khuôn mặt dữ tợn mà trang nghiêm, tay cầm đao binh, hai kiện đao binh giao nhau.
Lan Hủy Tôn Thần thấp giọng nói:
- Hai vị Thượng sứ, tới nơi này mặt mũi của ta liền không đủ dùng rồi! Trấn thủ nơi này đều là Thiên Thần của Uy Thần Tộc, thực lực tiếp cận Thần Hầu, là tồn tại tiếp cận Phủ phán. Tồn tại như ta, ở nơi này căn bản là không có chút tiếng nói nào!
Chung Nhạc gật đầu, cùng Khâu Cấm Nhi cất bước đi về phía Lục Đạo Lâu. Hắn giơ tay lên, lấy ra Linh bài, trực tiếp đi lên lầu.
Cặp mắt hai tôn Thiên Thần Uy Thần Tộc kia trừng lớn, đối với hai người làm như không thấy, mặc cho hai người đi xuyên qua bên dưới hai kiện đao binh. Chung Nhạc đột nhiên dừng bước lại, vươn tay ra lắc lắc mấy cái trước mặt một tôn Thiên Thần.
Trái tim Khâu Cấm Nhi cơ hồ nhảy lên tới cổ họng, suýt chút nữa đã thất thanh kêu lên. Chung Nhạc thu hồi bàn tay, có chút nghi hoặc nói:
- Hai tôn Thiên Thần này, tựa hồ đã bị định trụ rồi!
- Bị định trụ rồi?
Lan Hủy Tôn Thần thất thanh kêu lên, vội vàng tiến lên cẩn thận kiểm tra. Chỉ thấy hai tôn Thiên Thần này ngây người như tượng đứng ở nơi đó, tròng mắt cũng không chuyển động một chút.
- Quả nhiên là đã bị định trụ rồi! Ngay cả pháp lực Đồ đằng đại đạo cũng đã bị ngưng đọng rồi!
Trên trán Lan Hủy Tôn Thần toát ra mồ hôi lạnh, ngẩng đầu nhìn về phía Lục Đạo Lâu, trong mắt lộ ra thần sắc kinh hoàng, run rẩy nói:
- Tồn tại bất tử trong Lục Đạo Giới khẳng định là đã xông vào nơi này rồi… Mau mau thông tri cho Phủ phán!
- Không nên vọng động!
Chung Nhạc ho khan một tiếng, thấp giọng nói:
- Trước khoan hãy vọng động! Ta cần phải kiểm tra Sinh Tử Bộ trước! Cho dù tồn tại này đã xông vào cũng vô phương. Có bản tọa ở đây, hắn nhấc không lên nổi bao nhiêu sóng gió. Nếu quấy rầy mấy vị Phủ phán, thân phận ta bại lộ, làm sao còn có thể hoàn thành nhiệm vụ thượng cấp giao cho ta?
Hắn dẫn theo Khâu Cấm Nhi leo lên tòa Lục Đạo Lâu này. Dưới lầu, trên trán Lan Hủy Tôn Thần mồ hôi lạnh cuồn cuộn chảy xuống, gấp gáp như kiến bò trên chảo nóng vậy, nghĩ muốn cùng Chung Nhạc lên lầu nhưng lại không dám.
Trong lòng Khâu Cấm Nhi cũng lo sợ bất an, thấp giọng nói:
- Sư ca…
- Đừng nói gì!
Chung Nhạc thấp giọng nói:
- Chúng ta chỉ cần kiểm tra Sinh Tử Bộ của Ngục Giới, mà tồn tại xông vào Lục Đạo Lâu kia khẳng định không phải là sinh linh trong Ngục Giới, hơn phân nửa là sinh linh tới từ Thiên Giới, Địa Giới hoặc là Thần Giới. Sinh Tử Bộ của Ngục Giới hẳn là ở trong ba tầng lầu dưới cùng, chúng ta chỉ xem Sinh Tử Bộ trong ba tầng lầu này, hẳn là sẽ không gặp phải hắn!
Khâu Cấm Nhi thoáng yên tâm lại một chút.
Tồn tại có thể xông vào Địa Ngục, đại náo Luân Hồi, khẳng định không phải tầm thường. Hắn có thể từ chạy thoát trong sự vây công của mười tám vị Phủ phán, ngay cả Thiên Thần cũng có thể dễ dàng định trụ, ngưng kết đại đạo, tồn tại bậc này khẳng định là đáng sợ tới cực điểm.
Mặc dù ngoài miệng Chung Nhạc nói có bản tọa ở đây, nhưng trong lòng hắn ngược lại cũng có chút lo sợ.
Hai người đi vào Tầng Lục Đạo Lâu thứ nhất, ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng không khỏi đại chấn.
Chỉ thấy tầng lầu này rộng rãi mênh mông vô bờ. Giữa không trung Thần quang lưu thải, từng quyển từng quyển Thần thư phiêu phù giữa không trung, giống như vô số những tờ giấy kim sắc phủ đầy không trung. Thần văn đủ loại màu sắc không ngừng lóe sáng trên những tờ giấy này, trên đó đều là những tục danh và hình ảnh dày đặc chi chi chít chít.
Đó là hình ảnh tương lai của sinh linh trong Lục Đạo Luân Hồi, là công thức tính toán vô cùng phức tạp, không ngừng tính toán thọ nguyên và phúc duyên của mỗi một sinh linh.
Ngục Giới có ức vạn vạn sinh linh, toàn bộ đều bị ghi chép trong từng quyển từng quyển Thần thư trên vòm trời này. Vận mệnh cả đời, thành tựu cả đời, kỳ ngộ cả đời của tất cả bọn họ đều bị Sinh Tử Bộ quản lý vô cùng gắt gao. Vận mệnh của tất cả bọn họ sớm đã bị ghi thành sách, bị ghi chép vào hồ sơ.