Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 891

Chung Nhạc lập tức ngồi xếp bằng xuống, chuyên tâm tìm hiểu. Qua không bao lâu, đột nhiên có vô số ký hiệu quẻ Âm quẻ Dương bay ra, sắp xếp tổ hợp, cấu thành một loạt những phù văn Càn, Đoái, Ly, Chấn, Tốn, Khảm, Cấn, Khôn, tiến hành một tràng diễn toán khổng lồ.

Đây là tuyệt kỹ độc môn của Chung Nhạc, là phương pháp thôi diễn bản thân hắn khai sáng ra, dùng quẻ Âm và quẻ Dương làm mã nhị phân, dùng Càn, Đoái, Ly, Chấn, Tốn, Khảm, Cấn, Khôn phù văn làm mã bát phân, đại biểu cho hết thảy mọi thứ trong vũ trụ, từ đó có thể thôi diễn ra hết thảy Đồ đằng, hết thảy những thần thông, hết thảy những trận pháp, hết thảy mọi biến hóa.

Cũng không lâu lắm, đám phù văn lóe sáng chấn động xung quanh hắn đã nhiều tới ức kế, hơn nữa còn đang không ngừng tăng thêm.

Phương pháp phá cấm mà lão Tạo Vật Chủ kia truyền thụ cho Chung Nhạc chính là phương pháp phá giải mà bản thân hắn đã tham ngộ suốt mấy vạn năm đằng đẳng mới tìm hiểu ra được, vô cùng phức tạp, lý niệm thâm trầm. Nếu để cho bản thân Chung Nhạc đi tìm hiểu tham ngộ, sợ rằng mấy vạn năm cũng không tìm hiểu ra được. Nhưng học tập phương pháp phá cấm đã có sẵn, với hắn mà nói cũng không chút khó khăn.

Phương pháp phá cấm này gọi là Huyền Kỳ Phá Đạo Pháp, là một môn thần thông phá cấm, chuyên dùng để phá Cấm chế đại đạo, vô cùng thâm ảo.

Hắn có nội tình Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ, cộng thêm đám quẻ Âm quẻ Dương thôi diễn, khả năng học tập quả thật chính là thần tốc, cho nên Chung Nhạc mới dám nói chỉ ba ngày liền đủ rồi.

Mấy ức vạn phù văn không ngừng bay múa đầy trời, không bao lâu đã đạt tới con số mười ức kế, sau đó là trăm ức kế, trong mỗi một cái nháy mắt đều diễn sinh ra vô số những biến hóa khôn cùng.

Loại thôi diễn này là thôi diễn bốn chiều, liên lụy tới Đồ đằng Thời Gian và Không Gian, cực kỳ phức tạp. Cho dù bản thân Chung Nhạc là người khai sáng, cũng chỉ là sơ sơ bắt đầu mà thôi. Mấy năm này hắn cũng chỉ mới hoàn thiện được một bộ phận, nhưng vẫn chưa thể hoàn thiện môn phương pháp thôi diễn này tới mức tận cùng.

Cái đầu Chung Nhạc sớm đã không đủ dùng, từng cái từng cái đầu mới không ngừng sinh trưởng ra, bay múa đầy trời, phá giải những ảo diệu.

Trong ngục giam, ánh mắt lão Tạo Vật Chủ kia lóe lên, không ngờ cũng bắt chước học theo, nỗ lực quan sát, muốn từ trong những thôi diễn của Chung Nhạc, học được môn phương pháp thôi diễn này.

Bất quá, càng về sau, phương pháp thôi diễn mà Chung Nhạc thi triển ra càng lúc càng phức tạp hơn. Thực lực vị Tạo Vật Chủ này mặc dù cường đại vô biên, nhưng hắn lại không quá hiểu rõ văn lộ Đồ đằng Không Gian và Thời Gian, cảm thấy tiêu hao trí não quá mức, chỉ đành phải từ bỏ.

Khâu Cấm Nhi cũng ngồi xếp bằng bên cạnh Chung Nhạc, vừa hộ pháp cho hắn, vừa nghiên cứu nên làm thế nào để đột phá, thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh.

Đột nhiên, tinh thần lực lão Tạo Vật Chủ kia phóng vọt tới, biến thành thanh âm truyền vào trong đầu nàng:

- Tiểu nha đầu, ngươi là Tiên Thiên Mộc Linh sao?

Khâu Cấm Nhi mở mắt ra, gật đầu một cái.

- Thức tỉnh Tiên Thiên Mộc Linh, không phải là một mặt khổ tu sẽ có thể làm được!

Lão Tạo Vật Chủ kia cười lạnh, nói:

- Ngươi và tiểu tử bên cạnh là tình lữ sao? Bản lĩnh của ngươi còn kém hắn rất xa, hiện tại còn có thể đuổi kịp cước bộ của hắn, nhưng theo thời gian trôi qua, bản lĩnh của ngươi mặc dù cũng đề thăng, nhưng sẽ cách hắn càng lúc càng xa. Ngươi chỉ có thể nhìn theo bóng lưng hắn dần dần rời xa ngươi, nghĩ muốn lưu hắn lại, nhưng làm thế nào cũng không thể lưu được, cuối cùng chỉ đành cô độc sống hết quãng đời còn lại, chết đi trong lẻ loi trơ trọi!

Khâu Cấm Nhi rùng mình một cái. Nàng quả thật chính là sợ sẽ xuất hiện tình cảnh như thế. Lúc còn ở trên Tổ Tinh, thời điểm Chung Nhạc du lịch bốn phương, từng cái từng cái tin tức liên quan tới Chung Nhạc truyền về, kinh hãi thiên hạ. Khi đó nàng đã lo lắng Chung Nhạc sẽ càng chạy càng xa, chính mình khó có thể đuổi kịp theo hắn, khó có thể lưu hắn lại bên cạnh chính mình, cho nên nàng mới chuyên tâm tu luyện, kỳ vọng chính mình có thể đuổi kịp bước chân của Chung Nhạc.

- Căn cơ của ngươi mặc dù không tệ, nhưng ngươi ở tại cảnh giới nào đó đã đi nhầm vào đường vòng. Chính những đường vòng này đã hạn chế thành tựu tương lai của ngươi. Ví dụ như ngươi không có nghịch khai năm luân, không có tu thành Lục Đạo Luân. Thiếu mất hai cái Cực cảnh này… ha ha ha… ngươi đã bị phế đi rồi, chỉ có con đường chuyển thế trọng sinh là có thể đi mà thôi!

Ánh mắt lão Tạo Vật Chủ kia tàn nhẫn, lóe ra thần sắc hưng phấn, không ngừng đả kích nàng, đả kích sâu trong tâm linh nàng, tàn nhẫn vạn phần:

- Bất quá, ngươi ở trong Lục Đạo Giới không có quyền không có thế. Ngươi cảm thấy kiếp sau ngươi còn có thể trở thành Tiên Thiên Linh Thể sao? Không thể trở thành Linh thể, ngươi dựa vào cái gì để đuổi kịp hắn? Sau khi ngươi chuyển thế, còn có thể thức tỉnh lại trí nhớ kiếp trước sao? Không thức tỉnh lại trí nhớ kiếp trước, ngươi căn bản không nhớ ra hắn! Ngươi thay đổi một khuôn mặt khác, hắn còn có thể nhận ra ngươi sao? Nói không chừng, sau khi ngươi chuyển thế, lại biến thành một nam nhân. Ngươi cảm thấy hắn sẽ tiếp nhận một nam nhân làm tình lữ sao? Cho nên, kiếp này đời này các ngươi đã định trước là sẽ không ở cùng một chỗ, đời kế tiếp cũng đã định trước sẽ không ở cùng một chỗ rồi!

Tâm thần Khâu Cấm Nhi đại chấn, sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm tiên huyết, huyết dịch biến thành Quỷ hỏa âm sâm thiêu đốt, chiếu rọi khuôn mặt nàng thiếu nữ, lúc sáng lúc tối.

Lão Tạo Vật Chủ kia lại cười hắc hắc, tiếp tục nói:

- Nha đầu, hiện tại khúc mắc trong lòng ngươi có phải rất lớn không? Có phải gắt gao quấn lấy cùng một chỗ, không thể cởi bỏ không? Có phải đã mất hết can đảm không? Có phải ngay cả tâm tình muốn chết cũng đã có hay không?

Sắc mặt Khâu Cấm Nhi u ám, lan tỏa tử khí nặng nề, có một loại cảm giác trong lòng đã chết.

Toàn bộ tâm trí Chung Nhạc đều đã đầu nhập vào lĩnh ngộ phương pháp phá cấm, không rảnh chiếu cố Khâu Cấm Nhi, cũng không chú ý tới lão Tạo Vật Chủ này đang đả kích nàng.

Ngữ khí lão Tạo Vật Chủ kia đột nhiên thay đổi, mỉm cười nói:

- Nhưng thế gian không có tuyệt lộ, trong Địa Ngục cũng có thể gặp được gió xuân, biến thành Tịnh Thổ và Thần Thổ. Căn cơ ngươi không ổn, nhưng vẫn có thể tiếp tục vững chắc, tiếp tục gia cố. Ngươi đã đi nhầm vào đường vòng, nhưng đường vòng cũng có thể siêu việt, càng mạnh mẽ hơn đi đường thẳng! Nhưng nếu kiếp này đã không thể nắm lấy, vậy chuyển thế lại có cái rắm tác dụng gì? Đời này là phế vật, đời kế tiếp cũng chỉ là phế vật!

- Tu luyện giống như đi thuyền nước ngược, Luyện Khí Sĩ khi còn sống chính là không ngừng đi ngược dòng tiến về phía trước, chỉ khi nào gặp khó mà vượt qua, gặp núi mà leo lên, gặp suối mà băng quua, mới có thể chế tạo ra một mảnh trời tự tại, không phụ kiếp này, không phụ tu luyện!

Thanh âm của hắn rung động nhân tâm, vang vọng tâm hồn, cười to nói:

- Căn cơ của ngươi mặc dù kém, nhưng lão phu năm xưa so với ngươi càng kém hơn. Sở dĩ ta có thể đạt được thành tựu cảnh giới như hiện tại, chính là do không ngừng nghịch hành, không ngừng chịu đựng, không ngừng ma luyện. Càng là khó khăn càng phải cố gắng, càng là nguy hiểm càng phải xông vào! Ta chỉ nói ra đôi câu vài lời, đã kích phát ra uất khí trong lòng ngươi. Trong lòng ngươi có sự tự ti, lại bị ta đả kích càng tự ti hơn, càng cảm thấy ngươi không bằng hắn, không xứng với hắn!

Sắc mặt Khâu Cấm Nhi càng thêm buồn bã. Lão Tạo Vật Chủ kia cười ha hả, nói:

- Hắc hắc… ngươi cảm thấy ngươi cái gì cũng tệ hại, cảm thấy chính mình không chút tác dụng nào. Mà ngươi hiện tại đối với ta mà nói chính là một khối ngọc thô chưa qua mài giũa, đang chờ đợi điêu khắc. Hiện tại ngươi uất khí dâng trào, ta sẽ truyền cho ngươi một môn công pháp, giúp cho ngươi phá vỡ tối tăm nhìn thấy thanh thiên, phá tan mê chướng nghịch lưu mà lên!

Tinh thần lực của hắn ba động, biến thành một môn công pháp cao thâm, truyền vào trong não hải Khâu Cấm Nhi.
Bình Luận (0)
Comment