Tòa Thần Đình bạch cốt đã bị hắn thiêu đốt sạch sẽ phương viên hơn ngàn dặm. Dù sao những Thần Ma Cốt Giới này tu hành thô thiển, không cường đại bằng Thần Ma ngoại giới, Thần cung Thần điện luyện chế ra cũng vô cùng thô thiển, độ kiên cố không cao.
Một tôn Bạch Cốt Thần dâng lên một tòa Hoàng tọa ngọc cốt thật lớn. Chung Nhạc ngồi lên Hoàng tọa, tiếp nhận sự triều bái của chúng sinh.
- Như vậy cũng tốt! Ta trở thành Cốt Hoàng, đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ và Bạch Cốt Thần này hiến tế Hồn hỏa cho ta, có thể khiến cho ta càng nhanh hơn thức tỉnh Chân Linh Tinh Thiềm, thậm chí thức tỉnh Tiên Thiên Chân Hồn!
Chung Nhạc một thân ngọc cốt, ngồi trên Hoàng tọa, một lần nữa tiếp nhận sự triều bái của chúng sinh. Đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ và Bạch Cốt Thần này cống hiến ra một bộ phận Hồn hỏa của bọn họ, nguyên khí tổn hao rất nhiều, khí tức cũng đều ủ rũ xuống.
Chung Nhạc vung tay lên, để cho bọn họ tản đi, lui xuống tĩnh dưỡng. Sau khi tĩnh dưỡng tốt rồi mới lại tới tế tự. Phương pháp này so với hắn chạy đi chém giết từng gã từng gã Khô Lâu Luyện Khí Sĩ còn nhanh một chút.
Cũng không lâu lắm, lại một tôn Bạch Cốt Thần nữa tiến lên, dẫn theo rất nhiều khô lâu bạch cốt, đi tới trước mặt Chung Nhạc, tinh thần lực ba động, cung kính nói:
- Ngô hoàng, đám Phi tử này, Ngô hoàng có hài lòng hay không? Thần hạ lựa chọn đều là những nữ tử tuyệt thế, chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa, quốc sắc thiên hương!
Chung Nhạc há hốc cái miệng rộng, ngơ ngác nhìn đám khô lâu bạch cốt này, có chút không biết phải làm sao. Đám khô lâu bạch cốt này là Phi tử của Cốt Hoàng? Tôn Bạch Cốt Thần này đã chọn cho hắn một đám khô lâu làm Phi tử?
Nếu hắn có da đầu, lúc này da đầu nhất định đã tê dại, lông tơ toàn thân dựng thẳng. Mấu chốt nhất chính là, tôn Bạch Cốt Thần này làm cách nào nhìn ra đám khô lâu bạch cốt này là nữ tử?
Tân Hỏa hưng phấn nói:
- Nhạc tiểu tử, ta còn chưa từng thấy qua một đời Kẻ thừa kế nào giao phối với khô lâu a! Hiện tại cuối cùng cũng có thể khai mở nhãn giới rồi! Mau tiếp nhận, toàn bộ đều tiếp nhận hết! Lập tức liền đi giao phối a!
Chung Nhạc một trận ác hàn. Mặc dù hiện tại hắn cũng là một bộ xương khô, nhưng hắn cũng không cho là giữa khô lâu và khô lâu ba ba ba va chạm xương chậu xương hông với nhau là một chuyện khoái trá. Hơn nữa, càng đáng sợ hơn chính là, hắn không thể nhìn ra đám khô lâu bạch cốt này cái nào là nam, cái nào là nữ.
- Sau này mỗi khi nhớ lại, nhất định sẽ xuất hiện bóng mờ! Tuyệt đối không thể đáp ứng cái chủ ý ôi thiu này của Tân Hỏa!
Chung Nhạc gật đầu, nói với tôn Bạch Cốt Thần kia:
- Sung bọn họ vào trong hậu cung đi thôi!
Tôn Bạch Cốt Thần kia khom người, đái lĩnh rất nhiều hồng phấn khô lâu tiến vào hậu cung.
- Đi lai giống a!
Tân Hỏa không ngừng nhảy nhót nói.
Chung Nhạc mắt điếc tai ngơ, hạ quyết tâm cả đời này sẽ không tiến vào hậu cung, trong lòng thầm nghĩ:
- Không biết vị Giới Chủ kia năm xưa sau khi trở thành Cốt Hoàng, có nạp phi hay không? Không biết bọn họ có…
Hắn không dám tiếp tục tưởng tượng nữa. Đây tuyệt đối là vết nhơ cả đời!
o0o
Thời gian tiếp tục trôi qua, tuế nguyệt như thoi đưa, lại thêm sáu năm nữa trôi qua. Chung Nhạc tiếp nhận tế tự của chúng sinh Cốt Giới, thống trị thiên hạ, tuần hành các nơi, đã đi giáp một lần Cốt Giới, truyền thụ phương pháp khô lâu tu luyện, Cốt Giới một mảnh vui vẻ quang vinh.
Đương nhiên, quy tắc của Cốt Giới chính là cá lớn nuốt cá bé, thôn phệ lẫn nhau. Điểm này, hắn cũng không thể thay đổi được. Bởi vậy, mặc dù hắn muốn giáo hóa đám khô lâu bạch cốt này, nhưng cũng không có bao nhiêu tác dụng. Đám sinh linh khô lâu vẫn như cũ giết tới giết lui, mãi không dừng lại.
Mà chúng sinh thiên hạ cũng không ngừng tế tự hắn, hiến Hồn hỏa của chính mình cho hắn, khiến cho hắn cũng thành công thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh Tinh Thiềm. Hai Tiên Thiên Chân Linh thức tỉnh, khiến cho tu vi của hắn càng hùng hậu hơn, thực lực không ngừng tăng mạnh.
Chỉ là, thức tỉnh Tiên Thiên Chân Hồn so với thức tỉnh hai Tiên Thiên Chân Linh còn khó khăn hơn rất nhiều. Cho tới bây giờ, Tiên Thiên Chân Hồn vẫn chưa có động tĩnh gì.
o0o
Lại qua thêm mấy năm nữa, cách kỳ hạn mười năm càng lúc càng gần hơn. Tâm thần Chung Nhạc cũng có chút kích động.
Một ngày này, Chung Nhạc đang tu luyện, đột nhiên bên ngoài truyền tới một trận ồn ào náo động. Chung Nhạc mở mắt ra, đi ra Hoàng cung. Chỉ thấy một tôn Bạch Cốt Thần gào thét bay tới, tinh thần lực ba động, hét lớn:
- Ngô hoàng! Ngô hoàng! Việc lớn không tốt! Bầu trời nứt ra rồi! Có tà ma thiên ngoại từ trên trời giáng xuống, sát nhập Cốt Giới chúng ta, đại khai sát giới!
- Tà ma thiên ngoại?
Chung Nhạc có chút nghi hoặc, tinh thần ba động, hỏi:
- Tà ma thiên ngoại gì?
- Đám tà ma thiên ngoại này hình dáng cực kỳ cổ quái. Trên người bọn họ có một lớp da, còn có lông mao nữa. Đâm lên người bọn họ còn có thể chảy ra thủy dịch hồng sắc! Ghê tởm nói không nên lời!
Tôn Bạch Cốt Thần kia vội vội vàng vàng, vô cùng kinh hãi:
- Ngô hoàng, ngài không biết đâu, bọn họ còn mặc y phục nữa! Mặc y phục a! Trời ạ! Lão thiên của ta a! Ta sắp sửa hỏng mất rồi!
Tâm thần Chung Nhạc nhất thời đại chấn. Trên người mặc y phục, có da có thịt, còn có thể chảy máu? Đây mới chính xác là sinh linh, là sinh linh có nhục thân!
- Chẳng lẽ là Luyện Khí Sĩ Ngục Giới?
Cặp mắt Chung Nhạc đại phát tinh quang, đứng lên nói:
- Khởi giá! Để bổn hoàng đi xem một chút!