Lời này của Quân Vô Đạo vừa ra, trong lòng Pháp Hoa Sinh nhất thời nghiêm nghị.
Đám người Chung Nhạc và bọn họ cơ hồ đồng thời thăm dò nơi này. Bên phía Chung Nhạc chỉ có ba người, mà mỗi đội ngũ bọn họ đều có gần hai trăm người. Kết quả ba người Chung Nhạc một kẻ cũng đều không chút tổn thương, giống như có Thần trợ vậy, mà bọn họ thì lại tử thương nặng nề, tổn thất thảm trọng.
Mà bây giờ, ba người Chung Nhạc lên núi trước bọn họ một bước, sau khi xuống núi ba người đã biến thành bốn người. Tòa cung điện trên đỉnh núi kể cả tòa ngọc sơn kia đều đã biến mất, quả thật rất quái dị! Ngọc sơn và tòa cung điện trên đỉnh núi đã chạy đi đâu rồi? Nàng nữ tử xinh đẹp không thể miêu tả này lại là từ đâu mà tới? Lẽ nào nàng là sinh linh trong tòa cung điện kia đi ra?
Thần Hậu nương nương nghi thái vạn phương, không giống nhân vật phàm gian. Chỉ là nàng đã thu liễm khí tức, không còn khí thế kinh thiên động địa của một vị Tiên Thiên Thần nữa, nhìn qua chỉ như một Luyện Khí Sĩ bình thường. Vẻ đẹp của nàng cũng bất đồng với Nguyệt Thần. Vẻ đẹp của Nguyệt Thần khiến cho người ta cảm thấy có thể ở xa xa nhìn, trong lòng không dám sinh ra sự khinh nhờn, không dám sinh ra ý muốn thân cận, mà vẻ đẹp của nàng lại khiến cho người ta trầm trồ thưởng thức, khiến cho người ta sung sướng, thường xuyên khiến cho người ta quên đi vẻ xinh đẹp kinh tâm động phách kia của nàng.
- Kẻ thù của ngươi à?
Thần Hậu nương nương chú ý tới bầu không khí càng lúc càng khẩn trương ở bốn phía, cười khẽ một tiếng, nói với Chung Nhạc:
- Đây là chuyện riêng của các ngươi, không quan hệ gì với ta! Bản thân các ngươi tự giải quyết đi, ta sẽ không giúp các ngươi!
Chung Nhạc gật đầu, tinh thần ba động, nói:
- Chỉ là chút việc nhỏ mà thôi, không cần làm phiền nương nương!
Đột nhiên, khuôn mặt Pháp Hoa Sinh giãn ra, mỉm cười nói:
- Huyết Cốt Tà Thần, có thể nói cho ta biết, các ngươi ở trên núi đã đạt được cái gì không? Chẳng lẽ vị cô nương này chính là cơ duyên các ngươi đạt được trong tòa cung điện trên không trung kia? Mà vị Chú Linh Thể này tựa hồ đã mở ra Huyết Mạch Luân, xem ra cơ duyên này cũng không nhỏ a?
Tinh thần Chung Nhạc ba động, lạnh nhạt nói:
- Liên quan gì tới ngươi?
Sắc mặt Pháp Hoa Sinh nhất thời trầm xuống, nhìn về phía Thần Hậu nương nương, hai tay chắp sau lưng, thản nhiên nói:
- Cô nương, ta là Pháp Hoa Sinh!
Thần Hậu nương nương nhấp nháy mắt, tò mò quan sát hắn, đợi hắn nói tiếp. Pháp Hoa Sinh khẽ nhíu mày, trong lòng vô cùng kinh ngạc:
- Ta đã nói ra tên của ta, nàng hẳn phải minh bạch ngụ ý của ta rồi chứ? Lẽ nào nhất định muốn ta phải trực tiếp nói ra sao?
Thần Hậu nương nương vẫn tiếp tục nhìn hắn, bộ dáng chờ đợi hắn nói tiếp. Pháp Hoa Sinh có chút bất đắc dĩ, ho khan một tiếng, nói:
- Gia phụ là Giới Chủ Ngục Giới, tôn húy Pháp Chiêu Chân!
Thần Hậu nương nương vẫn là bộ dạng đợi hắn nói tiếp. Bầu không khí nhất thời có chút xấu hổ. Trên mặt Pháp Hoa Sinh lộ ra thần sắc bất đắc dĩ, trong lòng thầm nghĩ:
- Vị cô nương này không khỏi quá đơn thuần rồi, lại không nghe ra ngụ ý của ta!
Hắn nhẹ nhàng ho khan một tiếng, một gã Luyện Khí Sĩ bên cạnh hội ý, nói:
- Công tử ta muốn nói cho cô nương biết, phụ thân của công tử chính là Giới Chủ Ngục Giới. Ngươi đi theo Huyết Cốt Tà Thần, hắn có thể cho ngươi cái gì? Mà ngươi đi theo công tử, tiền đồ nhất định không thể hạn lượng! Lương thần chọn chủ mà phụng sự, lương cầm chọn cành mà đậu xuống. Mời cô nương suy nghĩ kỹ càng, rốt cuộc là đi theo hắn tốt hơn, hay là đi theo công tử nhà ta sẽ tốt hơn?
Chung Nhạc nhất thời dở khóc dở cười. Thần Hậu nương nương là tồn tại gì? Giới Chủ Ngục Giới ở trước mặt nàng căn bản chỉ là một tiểu nhân vật, bé nhỏ không đáng kể. Không ngờ Pháp Hoa Sinh lại lấy ra danh tiếng của Giới Chủ Ngục Giới, nghĩ muốn lợi dụ Thần Hậu nương nương đầu nhập dưới trướng hắn. Đây quả thật chính là chuyện buồn cười nhất thiên hạ. Đổi lại là Giới Chủ Ngục Giới đầu nhập vào Thần Hậu nương nương, Thần Hậu nương nương còn chưa chắc đã chịu a.
Thần Hậu nương nương cực kỳ bình thản nói:
- Cha ngươi là cha ngươi, ngươi là ngươi! Ta chỉ đi theo cường giả! Là ngươi càng mạnh hơn hay là Huyết Cốt Tà Thần càng mạnh hơn?
Đồng dạng là Tiên Thiên Thần, nhưng nàng và Nguyệt Thần lại là hai loại tính cách khác nhau. Nguyệt Thần không thích tạo quan hệ với những sinh linh khác, hận không thể chặt đứt hết thảy nhân quả, mà nàng thì lại thích náo nhiệt, lo lắng thiên hạ không loạn.
- Thì ra là thế!
Pháp Hoa Sinh khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:
- Cô nương, ta rất thưởng thức ngươi! Ngươi rất có nhãn giới, cũng rất có kiến giải! Cha ta là cha ta, ta là ta! Lương thần tự nhiên muốn chọn lương chủ. Nếu đã như vậy, ta tự nhiên sẽ chứng minh ta chính là vị lương chủ này, ít nhất cũng là lương chủ càng tốt hơn so với Huyết Cốt Tà Thần!
Hắn nhìn về phía Chung Nhạc, khẽ nhíu mày một cái, ngược lại nhìn về phía Quân Vô Đạo, thản nhiên nói: