Hắc Bạch Thái Cực Đồ ào một tiếng tan đi, biến thành hai đạo lưu quang bắn về phía sau, chui vào trong tòa đại diện của Chung Nhạc.
Một lúc sau, Chung Nhạc đi ra khỏi đại điện, xương gãy trên người đang không ngừng tái sinh, tiến về phía tàn thi của Thanh Phong.
- Huyết tế chúng sinh Hạ Giới quả nhiên lợi hại, chỉ là, dựa vào sức mạnh của thiên thần nhưng tâm cảnh tu vi của ngươi lại không theo kịp, kiến thức tầm mắt của ngươi và cả kinh nghiệm chiến đấu, thần thông, đều mới chỉ là cảnh giới hiện tại của ngươi.
Chung Nhạc bước qua từng miếng thịt, tinh thần lay động:
- Dựa vào sức mạnh từ tế tự thì vẫn không phải sức mạnh của bản thân ngươi. Vị sư huynh đây, ngươi đi sai đường rồi.
Linh tính trong huyết nhục của Thanh Phong đã tiêu biến, nguyên thần tử vong, hồn phách cũng đã được dẫn xuống Địa Phủ, không thể trả lời nữa.
- Đây là… một đạo Tiên Thiên chi khí! Chẳng trách lại đỡ được Thái Dương Thần Đao của ta!
Chung Nhạc tìm kiếm trong nguyên thần bí cảnh của Thanh Phong, phát hiện không ít bảo vật, nhưng phần lớn đều không có tác dụng mấy với hắn, cỉ có đạo Tiên Thiên chi khí còn có thể coi là bảo vật không tồi.
Hắn cũng có một đạo Tiên Thiên chi khí, là Thái Âm chi khí, được Nguyệt Thần tặng. Đạo Thái Âm chi khí đó Chung Nhạc vẫn chưua tế luyện mà dùng để bồi dưỡng linh của Lục Mục Tinh Thiềm.
Đạo Tiên Thiên chi khí này của Thanh Phong chắc do Hậu Thổ nương nương bỏ đi khi thử nghiệm Lục Đại Luân Hồi. Nó là Tiên Thiên Khôn Sĩ chi khí, màu vàng đất, vô cùng nặng, chỉ là Thanh Phong vẫn chưa luyện hóa hết nên uy lực còn hạn chế.
- Nếu phát huy hết uy lực của đạo Tiên Thiên Khôn Sĩ chi khí này…
Chung Nhạc nghĩ nghĩ rồi lắc đầu:
- Không phải đối thủ của ta.
Tâm cảnh của hắn đã đạt tới thần cảnh, căn bản không thuộc một đẳng cấp với Thanh Phong. Cho dù Thanh Phong có sức mạnh lớn hơn hắn thì cũng không thể thắng hắn được.
Bá cung trống huơ trống hoác, chỉ còn lại các nguyên thần bí cảnh, đó là bí cảnh của những luyện khí sĩ chết dưới tay hắn.
Những luyện khí sĩ này nguyên thần tử vong nhưng nguyên thần bí cảnh không sụp đổ, nhìn từ xa là những quầng sáng lơ lửng trên mặt đất, vô cùng nổi bật.
- Nguyên thần bí cảnh ở đây quá nhiều, tìm kiếm từng cái một thì quá mất thời gian, vẫn là để Bạch huynh mà Ma Tam Thọ tới tìm kiếm, ít nhiều cũng cho họ chút lợi lộc!
Chung Nhạc nghĩ, ánh mắt bắn tinh quang, hai tia sáng bắn về hướng Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ đứng ở bên ngoài Bá Cung.
Hai đạo tinh quang bắn tới trước người họ, biến thành hình Long Giao Tiễn dẫn hai người đi qua bốn mươi tám tầng phong cấm, tiến về Bá Cung.
Các vị cấm thần trong bốn mươi tám tầng phong cấm rần rần muốn hành động nhưng thấy Long Giao Tiễn thì chẳng một ai dám động đậy, cứ giương mắt nhìn hai người họ đi qua.
Trong Bá Cung, Chung Nhạc quét tinh thần lực tìm kiếm xung quanh, đột nhiên quỷ hỏa trong mắt sáng bừng, tiến tới nghĩ bụng:
- Một tòa ngọc trì? Linh tương trong đó hình như rất cao cấp.
Không lâu sau, hắn tới bên cạnh tòa ngọc trì, chỉ thấy các cột thạch nhũ lơ lửng phía trên, trong đó ẩn chứa Tiên Thiên đồ đằng văn, ngưng tụ thiên địa linh lực, chiết xuất thiên địa linh lực thành tinh hóa. Đó là chính là cái gọi là “tạo hóa chung thần tú”.
- Là Đạo Dịch, còn cao cấp hơn của Thiên Đình Ngọc Lộ. Nếu dùng thứ bảo vật này sẽ có lợi rất lớn. Một giọt là có tác dụng thần kỳ. Chuẩn bị một ít coi như luyện thành Bất Tử Chi Thân, nhục thân bất tử, vô cùng đặc biệt.
Tân Hỏa thông qua mắt của hắn nhìn ngọc trì, nói trong thức hải:
- Đây là bảo bối Tiên Thiên Thần luyện chế. Tiên Thiên Thần ăn gió uống sương, không dính khói bụi, thần dược tầm thường cũng không dùng, uống cũng rất cầu kỳ. Đây có lẽ là nơi chứa nước uống của Hậu Thổ nương nương… Không đúng không đúng, đây hình như là hồ dùng để tắm, chắc chắn Hậu Thổ nương nương từng tắm ở đây.
- Hồ dùng để tắm?
Chung Nhạc kinh ngạc, dùng Đạo Dịch để tắm sao? Như vậy quá xa xỉ rồi thì phải?
- Không phải Thanh Phong từng uống nước tắm này đấy chứ?
Hắn nghĩ bụng.
Không lâu sau, Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ lên Bá Cung, nhìn thì đều kinh hãi, chỉ thấy vô số cỗ thi thể đứng đó, mỗi cái một tư thế khác nhau, không một ai sống sót!
- Bản lĩnh của Chung huynh càng ngày càng lớn rồi!
Bạch Thương Hải định thần lại, hắn biết rõ sự cường đại của Bát Long Bá Cug, dù sao hắn cũng theo Minh Sơn tới đấy, tận mắt chứng kiến Thanh Phong đánh chết cả Minh Sơn và mấy chục luyện khí sĩ khác, cực kỳ cường hãn.
Mà Chung Nhạc lên núi mới trong thời gian ngắn Thanh Phong đã bị giết. Thực lực của Chung Nhạc đúng là đã tới mức hắn không với tới được.
Ma Tam Thọ lại càng chấn kinh:
- Thúc Dạ cũng từng tới đây, kết quả trở về trong tơi tả, thuộc hạ đi theo cũng chết không ít. Thúc Dạ là một trong những luyện khí sĩ đỉnh cấp nhất Ngục Giới, tuyệt đối có thể lọt vào mười người mạnh nhất. Đây không phải nói thực lực của Tà Thần sư huynh còn cao hơn nhiều so với Thúc Dạ hay sao?
Hắn vốn là bị Chung Nhạc uy hiếp, sau đó Chung Nhạc không đề phòng hắn bỏ chạy thì hắn cũng không dám bỏ chạy. Còn giờ hắn không hề có ý bỏ chạy mà còn thấy đi theo Chung Nhạc cũng không tồi.
Hai người nhìn nhau, lập tức bắt đầu tìm kiếm trong các nguyên thần bí cảnh, tất cả đều có thu hoạch lớn.
Một lúc lâu sau, hai người tìm hết toàn bộ các luyện khí sĩ, ai cùng bội thu, vô cùng hài lòng.
- Nghe nói Thanh Phong còn có một bảo vật tên là Ngọc Trì Đạo Dịch, cũng rất quý giá, lần trước Thúc Dạ tới tấn công chính là muốn đoạt lấy nó.
Ma Tam Thọ ánh mắt lay động phấn khích nói:
- Không biết Ngọc Trì Đạo Dịch ở chỗ nào?
Hai người tìm tới ngọc trì thì không khỏi sững người. Thấy bên trong ngọc trì đó là một bộ xương khô đang nằm, đầu gối lên bờ, thân hình chìm trong Đạo Dịch, chính là đang ngâm mình!
Tam Ma Thọ khóc không ra nước mắt, Huyết Cốt Tà Thần lại dùng Đạo Dịch mà biết bao người mơ muốn có để tắm!
Còn gì tàn bạo với thiên vật hơn vậy không?
Hắn chỉ hận không thể nhảy lên chỉ thẳng vào mũi Chung Nhạc mà chửi, đương nhiên tiền đề là bộ xương này phải có mũi, chất vấn hắn tại sao lại dùng Đạo Dịch để tắm?
Đạo Dịch là dùng để uống, là để luyện hóa!
Vậy mà hắn lại tắm?
Thế có còn vương pháp gì không? Còn thiên lý gì không?
Đương nhiên, suy nghĩ này hắn cũng chỉ dám nghĩ mà thôi.
Ma Tam Thọ cười trừ:
- Cái đó, Tà Thần sư huynh, thân thể huynh chắc chắn rất sạch sẽ đúng không? Cho dù ta có uống ít nước tắm của huynh cũng không có gì đáng ngại nhỉ?
Chung Nhạc ngẩng lên nhìn hắn, tinh thần dao động, nói:
- Cốt Giới bọn ta từ trước tới giờ không có cái gọi là tắm. Đây là lần đầu tiên ta tắm từ khi sinh ra ở Cốt Giới tới nay. Tính thì cũng trăm năm rồi.
Ma Tam Thọ mặt đen sì, bộ xương không tắm một trăm năm, vậy thì nước tắm hắn có dám uống không?
- Ngươi cũng xuống đây tắm chút đi.
Chung Nhạc mời.
Ma Tam Thọ muốn nhưng lại không dám, ngượng ngùng nói:
- Đợi huynh tắm xong ta dùng Đạo Dịch còn lại tắm…
Tùm…
Bạch Thương Hải nhảy xuống, nước bắn tung tóe. Ma Tam Thọ đau lòng vạn phần, kêu lên:
- Tiểu tổ tông Bạch Trạch thị ngươi cẩn thận chút đi! Đây là Đạo Dịch, không phải nước lã. Ngươi bạo tàn thiên vật như vậy cẩn thận trời đánh!
- Thoải mái!
Bạch Thương Hải vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, cảm thấy người vừa chìm xuống năng lượng tinh thuần chạy vào từng kẽ chân lông, đưa hết mọi tạp chất trong cơ thể, trong cả nguyên thần, ra ngoài.
Cho dù là những vết thương cũ cũng được chữa lành cả. Huyết dịch, xương cốt, cốt tủy của hắn không ngừng được luyện lại, giúp cho khí huyết của hắn càng thêm hùn hồn. Thậm chí những nơi nhục thân và nguyên thần không luyện được cũng tăng tiến không ít!
Không chỉ vậy, còn cả các loại đồ đằng văn trong cơ thể cũng được Đạo Dịch nuôi dưỡng, không ngừng kết hợp lại thành những đại đạo quy tắc phù hợp với thiên địa hơn, nếu tập hợp thành thần thông thì chắc chắn uy lực sẽ càng mạnh hơn.
- Đồ tốt, đúng là đồ tốt. Đạo Dịch quả nhiên dùng để tắm!
Bạch Thương Hải kêu lên, cảm thấy nguyên thần chú linh của hắn cũng đang không ngừng hấp thụ năng lượng của Đạo Dịch, chú linh cũng không ngừng trưởng thành!
- Tam Thọ, mau xuống đây, nếu không năng lượng trong Đạo Dịch sẽ bị bọn ta tắm hết đấy. Lúc ấy ngươi khóc cũng không khóc được đâu!
Bạch Thương Hải cười.
Ma Tam Thọ muốn xuống nhưng lại sĩ diện, ngập ngừng nói:
- Ba người chen trong một cái hồ tắm thì ra thể thống gì? Đợi các ngươi xong thì ta tắm.
Chung Nhạc cũng hấp thụ năng lượng Đạo Dịch, hắn ở dưới ngọc trì lâu nhất, lợi ích có được cũng nhiều nhất. Nói cũng lạ, Đạo Dịch này chỉ nuôi dưỡng xương cốt và nguyên thần cho hắn chứ không có nhục thân!
Đến lúc này, hắn vẫn chưa luyện lại được nhục thân, nhục thân của hắn trốn trong Lục Đại Luân Hồi của hắn, chỉ vì Lục Đại Luân Hồi đại đạo chưa viên mãn, vẫn còn khiếm khuyết nên không tìm lại được nhục thân.
Giờ trong Ngọc Trì Đạo Dịch, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng Đạo Dịch đang nuôi tư nhuận cho nhục thân hắn!
Chung Nhạc suy nghĩ một lúc rồi nghĩ:
- Đạo Dịch có thể bù đắp sự thiếu xót của đồ đằng. Lục Đại Luân Hồi Đại Đạo của ta chưa luyện thành, chưa biết chừng có thể dựa vào sự thiếu xót đó. Cho dù không luyện thành cũng có thể mượn Đạo Dịch tìm xem rốt cuộc nhục thân của ta ở chỗ nào trong Lục Đại Luân Hồi.
Mỗi sinh linh trong cơ thể đều có một tòa Lục Đại Luân Hồi hoàn chỉnh, chỉ là có người mở được nguyên thần lục đạo, có người không mà thôi.
Chung Nhạc đã kiểm chứng được nhục thân của mình ở trong nguyên thần lục đạo chỉ là vẫn chưa tìm được, mà giờ hắn đang có cơ hội!
Hắn tĩnh tâm, cẩn thận cảm ngộ, tìm kiếm phương vị của nhục thân trong lục đạo. Đồng thời Bàn Cổ Thần Nhân trong Đạo Nhất Bí Cảnh cũng đang không ngừng biến đổi ấn pháp, mượn tác dụng thần kỳ của Đạo Dịch để hoàn thiện Lục Đại Luân Hồi Đại Đạo.
Một lúc lâu sau, đột nhiên thân thể Chung Nhạc thay đổi, từ xương cốt trở lại thành cơ thể bình thường.
Nhục thân của hắn cuối cùng cũng tìm lại được, hơn nữa còn dung hợp với xương cốt!
Bạch Thương Hải giật mình suýt nữa nhảy lên khỏi ngọc trì, kêu lên:
- Chung huynh tắm không mặc quần áo à?
Chung Nhạc bối rối, đột nhiên thân thể chấn động, nhục thân lại biến mất, trở lại bộ xương.
- Vẫn chưa được. Tuy thời gian nhục thân xuất hiện dài hơn rồi nhưn vẫn không thể dung hợp cả hai loại thân thể lại làm một. Nhưng tại sao ta lại cảm nhận được một luồng năng lượng khác trong nhục thân nhỉ?
Chung Nhạc cảm thấy khó hiểu, vừa rồi thời gian nhục thân xuất hiện tuy không dài nhưng hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, trong nhục thân của hắn có một luồng năng lượn khác cực kỳ cường đại, tuy không bằng bản thân hắn nhưng cũng không tầm thường!
Hơn nữa, luồng năng lượng đó cho hắn cảm giác rất quen thuộc.
- Đó là… năng lượng của ta!
Chung Nhạc bỗng bừng tỉnh:
- Khi ta bị chuyển vào Cốt Giới, biến thành bộ xương yếu đuối, nhưng nhục thân của ta không hề bị biến mất, năng lượng trong nhục thân cũng không biến mất, tu vi và pháp lực “kiếp trước” của ta, bao gồm cả nguyên thần, hồn phách và linh đều vẫn còn, đều ở trong nhục thân của ta!