Nhân Đạo Chí Tôn ( Dịch )

Chương 6 - Nhân Trung Hào Kiệt

Chung Nhạc đứng trên đài, tinh thần lực do hắn quan tưởng Giao Long Đồ Đằng Nhiễu Thể quyết còn chưa tiêu tán, nó giống như là khí lưu màu xanh nhạt đang lưu động quanh thân, lại giống như một con ác giao đang giương nanh múa vuốt.

Mắt thường có thể nhìn thấy, là biểu hiện khi tinh thần mạnh tới một trình độ nhất định, chứa đầy sức mạnh.

Tinh thần lực của Luyện Khí sĩ trong Đại Hoang mạnh mẽ cực kỳ, có thể dùng để biến hóa thân hình. Tinh thần lực biến thành chim bay thì có thể phi hành, biến thành tẩu thú thì có thể chạy nhảy, biến thành vũ khí thì có thể giết người, tinh thần lực kết hợp với chân khí có thể hóa thành vô kiên bất tồi thần thông.

Bất quá, đó là Luyện Khí sĩ !

Tinh thần lực của Chung Nhạc mắt thường mơ hồ có thể nhìn thấy, mặc dù so ra vẫn kém tinh thần lực của Luyện Khí sĩ rất nhiều, nhưng đối với đệ tử ngoại môn mà nói, cái kia bá đạo vô cùng tinh thần lực của Chung Nhạc làm bọn hắn rung động cực kỳ !

”Tân Hỏa truyền thụ cho ta Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng quan tưởng đồ xác thật bá đạo vô cùng”

Trong lòng Chung Nhạc cũng là nổi lên gợn sóng, hắn mới tu luyện Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng quan tưởng đồ có hai lần, không chỉ có thể làm được hồn phách xuất khiếu, ngay cả uy lực của Giao Long Đồ Đằng Nhiễu Thể quyết cũng không biết tăng lên bao nhiêu lần, tuyệt đối siêu việt vô số quan tưởng quyết của Kiếm Môn.

Dưới đài từng cái thiếu niên càng là nghẹn họng nhìn trân trối, ngơ ngác nhìn hắn, chỉ có mỗi Thủy Thanh Nghiên là vui mừng khôn xiết, tung tăng như chim sẻ, nắm lại nắm tay nhỏ bé không ngừng động viên cho Chung Nhạc, giống như mình mới là người thông qua kiểm tra.

Chỉ là mấy vị giám khảo kia châu đầu ghé tai không ngừng thương nghị, thủy chung vẫn không có công bố kết quả kiểm tra.

”Cho tới bây giờ Kiếm Môn chưa từng có loại chuyện này !”

Đột nhiên, một vị giám khảo tóc trắng trầm ngâm nói : “Bích Không Đường chúng ta kiểm tra là vì mục đích khảo nghiệm cường độ hồn phách và ý thức chiến đấu, mà Chung Sơn thị dùng Luyện Thể pháp môn đánh chết dị ma, không thể xem là thông qua kiểm tra. Lấy ý kiến của ta nên phán xử hắn thất bại, các vị sư đệ nghĩ thế nào ?”

” Điền sư huynh nói rất đúng !”

Có giám khảo bên cạnh phụ họa nói : “Nếu như thế này cũng có thể thông qua kiểm tra, như vậy sẽ làm rối loạn tôn chỉ của Kiếm môn ta. Kiếm môn chúng ta Tụ Linh mà luyện kiếm khí thủ hộ Đại Hoang, nếu là những đệ tử ngoại môn khác cũng luyện thể giống hắn mà khinh thường công pháp chính thống của Kiếm Môn, rối loạn quy củ Kiếm Môn là việc nhỏ, nếu vì vậy mà làm hỏng truyền thừa của Kiếm Môn, thì gây ra sai lầm lớn rồi. Trận kiểm tra này lẽ ra nên phán xử thất bại...”

Trong lòng Chung Nhạc trầm xuống, đột nhiên một vị giám khảo trẻ tuổi bỗng nhiên đứng dậy, tóc đen phấp phới, bộc phát ra khí thế, quát lớn :“Đã đủ rồi ! Mấy vị sư huynh, ta nhịn các ngươi đã đủ rồi ! Đệ tử hàn môn muốn thông qua kiểm tra của Bích Không Đường đã khó khăn muôn vàn rồi, ngàn vạn dặm mới tìm được một cái, chết đấy, bị thương đấy, đều là đệ tử xuất thân hàn môn ! Đệ tử đại tộc thì có thể dùng đồ đằng thần trụ, đệ tử hàn môn lại hai bàn tay trắng , công bằng ở đâu ? Nếu đã không có công bằng, dùng pháp môn luyện thể thông qua kiểm tra lại tính cái gì không tuân theo quy định ? Hôm nay, nhất định phải tính Chung Sơn thị thông qua !”

Tên giám khảo tóc trắng kia khẽ nhíu mày : “Tả sư đệ, ngươi có chút càn rỡ rồi...”

”Ta liền càn rỡ một lần !”

Vị giám khảo trẻ tuổi điên cuồng tỏa ra khí thế, đỉnh đầu đột nhiên hiện một cánh cửa hình thanh kiếm. Cánh cửa mở ra, một viên hỏa cầu giống như là mặt trời bay ra, trung ương mặt trời có một Thần Nhân đầu chim cao một thước, chính là Đồ Linh của hắn, cười lạnh nói : “Mấy vị sư huynh, các ngươi đều xuất thân từ danh môn, đều chấp chưởng Kiếm Môn, hàn môn chúng ta lúc nào mới có ngày nổi danh ? Ta cũng là xuất thân hàn môn, hôm nay liền thay đệ tử hàn môn ra mặt.”

Đồ đằng chi Linh của hắn thân người đầu chim, chân chim hai cánh, nó vừa xuất hiện thì giống như có mặt trời hàng lâm Bích Không Đường, không trung trở nên khô ráo, cực nóng và tràn ngập hừng hực liệt hỏa.

”Điền sư huynh, ngươi trở thành Luyện Khí sĩ của Kiếm Môn đã 60 năm, mà ta nhập môn chỉ mới 10 năm, hôm nay ta hướng ngươi khiêu chiến, nhìn xem là ngươi Luyện Khí sĩ xuất thân danh môn mạnh, vẫn là ta Luyện Khí sĩ xuất thân hàn môn càng mạnh hơn nữa, Điền sư huynh có dám ứng chiến hay không ?”

”Tả Tương Sinh, ngươi quá không biết tự lượng sức mình rồi !”

Vị bạch phát lão giả kia hừ lạnh một tiếng, đỉnh đầu cũng hiện ra một tòa kiếm môn, đem Đồ Linh của mình tế ra, lại là một Thụ Nhân chỉ cao có một thước, nửa người dưới không có hai chân mà là chằng chịt rễ cây, tóc chính là tán cây, cành lá sum xuê !

Hai vị Luyện Khí sĩ bộc phát khí thế, đột nhiên Thụ Nhân Đồ Linh của bạch phát lão giả hơi đung đưa, vô số rễ cây bay múa đầy trời. Những rễ cây này giống như là Giao Long và Cự Mãng, càng ngày càng thô to, xuyên thẳng nhấp nhô trên không trung, cuốn về phía Tả Tương Sinh !

Đồ Linh của lão trong nháy mắt liền biến thành che trời cự mộc, từ trong Đồ Linh phát tán ra sinh cơ bùng bừng, tán cây bao phủ trọn cả Bích Không Đường !

Mà Đồ Linh của Tả Tương Sinh cũng đón gió lớn lên, Điểu Thủ Thần Nhân thân hình cao lớn, hai cánh mở ra, há miệng phun ra đầy trời đại hỏa thiêu cháy vô số rễ cây !

Đột nhiên Thụ Nhân Đồ Linh giơ hai tay lên, giữa không trung nhất thời xuất hiện từng căn cự mộc, mỗi căn cự mộc đều nặng tới mấy vạn cân*, giống như mưa đánh về phía Tả Tương Sinh.

(*) 1 cân (市斤,jin) = 10 lượng = 500 g

Lấy mộc làm kiếm, hóa thành mộc hệ kiếm trận !

Mà trong hai tròng mắt của Đồ Linh đầu chim cũng bắn nhanh ra từng đạo kiếm khí, nhưng lại lấy hỏa làm kiếm, nóng rực mà sắc bén !

Hai vị Luyện Khí sĩ tàn nhẫn đánh nhau, khí tức ép tới nguyên một đám đệ tử ngoại môn trong Bích Không Đường kêu rên liên tục, các giám khảo khác vội vàng ra tay bảo vệ tất cả đệ tử, rối rít cao giọng kêu lên :“Điền sư huynh, Tả sư đệ, dừng tay, mau mau dừng tay !”

Có bọn họ bảo vệ, Chung Nhạc, Thủy Thanh Nghiên và đám đệ tử ngoại môn mới nhẹ nhàng thở ra, tất cả đệ tử ngoại môn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy hai vị Luyện Khí sĩ đánh nhau càng thêm kịch liệt, làm mọi người nhìn thấy đều hoa mắt thần diêu.

Mấy vị giám khảo còn lại dở khóc dở cười, liên tiếp khuyên bảo, một người thấp giọng nói : “Đường đường Luyện Khí lại vì một tên đệ tử ngoại môn mà đánh nhau, nếu truyền đi, Bích Không Đường chúng ta tại Kiếm Môn sẽ mất hết mặt mũi !”

Bích Không Đường còn là lần đầu tiên trong kiểm tra xuất hiện tình huống tay không tấc sắt đánh chết dị ma, cũng là lần đầu tiên xuất hiện tình huống đệ tử còn chưa có chân chính xuất thủ ngược lại giám khảo đã đánh đập tàn nhẫn với nhau.

”Muốn trợ giúp hay không ?”

”Trợ giúp người nào ?”

”Tự nhiên là Điền sư huynh ! Điền sư huynh xuất thân danh môn, thế lực của Điền Phong thị trong Kiếm môn lại không nhỏ...”

Mấy vị giám khảo vừa mới thương nghị xong, đột nhiên vị bạch phát lão giả kia rên lên một tiếng rồi từ không trung rơi xuống, phốc thông một tiếng ngã trên mặt đất, khóe miệng chảy máu, cố giãy dụa một cái nhưng lại không thể đứng dậy.

Mấy vị giám khảo lại càng hoảng sợ, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy Tả Tương Sinh đứng giữa không trung, quanh thân có hừng hực liệt diễm, biến thành đầu chim thân người, hai chân hai cánh, uy phong lẫm liệt, giống như thần nhân trong lửa, mà Đồ Linh của hắn lại biến mất không thấy.

”Ngươi đã tu luyện tới trình độ Nhân Linh nhất thể ?” Lão giả kia sắc mặt như tro tàn, ngẩng đầu ở giữa không trung Tả Tương Sinh, trong mắt vừa có hâm mộ lại có sợ hãi, ho ra máu nói : “Thân thể ngươi cùng Đồ Linh hợp hai làm một, ta thua tâm phục khẩu phục, ngươi muốn làm chủ Bích Không Đường ta không có gì để nói. Nhưng quy củ chính là quy củ, Chung Sơn thị không có lấy hồn phách đánh thắng là làm trái với quy củ của Kiếm Môn ta, ta muốn báo lên cho cao tầng của Kiếm Môn cùng lý luận với ngươi !”

Tả Tương Sinh từ không trung cất bước đi xuống, cười ha ha, hăng hái nói : “Điền sư huynh không cần kinh động cao tầng, Chung Sơn thị Chung Nhạc đã có thể tay không tấc sắt chiến thắng dị ma, dùng hồn phách chiến thắng dị ma cũng là dễ dàng. Nếu như ngươi đã có dị nghị, như vậy liền để cho hắn thử lại một lần a ! Chung Nhạc !”

Trên đài, Chung Nhạc khom người nói: “Đệ tử tại.”

”Ngươi thi lại một lần nữa a, không được dùng pháp môn luyện thể đánh chết dị ma, chỉ có thể dùng hồn phách !”

Tả Tương Sinh chỉ một ngón tay, tòa Kiếm môn trên đài lại mở ra lần nữa, một đầu dị ma từ trong cánh cửa vọt ra, Tả Tương Sinh trầm giọng nói:“Ta muốn ngươi vì những người xuất thân nghèo khổ cùng đệ tử hàn môn, tìm được một con đường dù không dựa vào đồ đằng thần trụ cũng có thể thông qua kiểm tra !”

”Giao Long Nhiễu Thể !”

Chung Nhạc quát khẽ một tiếng, quan tưởng Giao Long đồ đằng, tinh thần lực hóa thành khí lưu màu xanh nhạt lưu chuyển quanh thân như là Giao Long đang lượn quanh thân thể, giơ lên hai tay che kín hướng dị ma vỗ tới.

Một người một ma va chạm, cơ bắp đụng vào nhau phát ra bành bành thanh âm.

”Xuất khiếu !”

Hai tay dị ma bị ngăn cản, tốc độ giảm nhiều, mi tâm Chung Nhạc lóe lên, hồn phách nhảy ra, nhanh như tia chớp đâm vào trong đầu dị ma, chỉ thấy trong thức hải dị ma xuất hiện Kiếm môn, một đạo kiếm khí từ trong cánh cửa bắn ra, đem hồn phách chém giết !

Tả Tương Sinh lộ ra vẻ tán thưởng, nhìn về phía bạch phát lão giả, cười nói: “Chung Nhạc có thân thể mạnh mẽ, dị ma cũng không thể làm gì được hắn , chỉ cần hồn phách của hắn có thể xuất khiếu, là có thể dễ dàng chém giết dị ma. Điền sư huynh, ta nói hắn thông qua kiểm tra, ngươi bây giờ sẽ không có dị nghị đi à nha ?”

Bạch phát lão giả hừ lạnh một tiếng, lại trầm mặc không nói..

Tả Tương Sinh lấy ra một khối lệnh bài thượng viện, giao cho Chung Nhạc, nói : “Kể từ hôm nay, ngươi chính là đệ tử xuất khiếu, mỗi tháng có thể ở dược cốc trong thượng viện lấy được mười viên Vũ Linh đan. Ngươi làm không tệ, đệ tử hàn môn ta khó có thể trở thành Luyện Khí sĩ, sau này nếu là trong Kiếm Môn có nhiều hơn hàn môn Luyện Khí sĩ, công lao của ngươi có thể lớn lắm !”

Lời này của hắn tuyệt không có bất kỳ khoa trương, Kiếm Môn đối với Luyện Thể cũng không xem trọng, đệ tử hàn môn đến từ Đại Hoang thường sẽ thất bại tại cửa ải kiểm tra hồn phách này, mà Chung Nhạc dùng Luyện Thể chi pháp thông qua kiểm tra, tất nhiên sẽ nhấc lên phong trào Luyện Thể cho vô số đệ tử hàn môn, sau này cũng sẽ có càng nhiều người dùng phương pháp này để thông qua kiểm tra !

Sau này trong Kiếm Môn sẽ có thể xuất hiện càng nhiều hàn môn Luyện Khí sĩ.

” Ngươi năm nay đã mười lăm tuổi đi ?”

Tả Tương Sinh trầm ngâm một lát, nói : “Lấy tuổi của ngươi, mười sáu tuổi tu thành Linh có chút nguy hiểm, ngươi sau này nếu có gì khó xử, cứ việc tới tìm ta !”

Chung Nhạc vội cảm ơn, nghĩ thầm : “Vị Tả sư thúc này cũng là người hào kiệt* !”

(*)Xuất sắc, kiệt xuất, lỗi lạc: 豪 傑 Hào kiệt.

Hắn không có lập tức ly khai, mà là đứng ở dưới đài quan sát Thủy Thanh Nghiên chiến đấu. Trên đài, y phục của Thủy Thanh Nghiên tung bay, dưới chân nàng giống như được bọt sóng nâng lên , chân không chạm đất , ở trên đài cùng đầu dị ma kia say sưa chiến đấu.

Nàng không có sử dụng đồ đằng thần trụ, bất quá nàng hiển nhiên tu luyện một loại pháp môn quan tưởng cao đẳng cực kỳ, vậy mà tốc độ so với dị ma cũng không chậm chút nào, chỉ là ở sức mạnh không bằng dị ma.

Thủ đoạn mà Chung Nhạc dùng để chiến thắng dị ma rất đơn giản và thô bạo, đem sự bùng nổ của cơ bắp phát huy vô cùng tinh tế, mà động tác của nàng thì lại ưu mỹ giống như tinh linh đang nhẹ nhàng nhảy múa.

Rất nhanh, Thủy Thanh Nghiên liền tìm được sơ hở của dị ma, hồn phách lập tức bay ra, quan tưởng Kiếm môn đem dị ma chém giết !

”Tiểu nha đầu Thủy Đồ thị này nhập môn chỉ có một năm a ?” Mấy vị giám khảo liếc mắt nhìn nhau, một vị giám khảo thấp giọng nói : “Mặc dù có Luyện Khí sĩ của Thủy Đồ thị trông nom nàng, nhưng tốc độ tu luyện như vậy hoàn toàn chính xác kinh người, không có sử dụng đồ đằng thần trụ liền thông qua khảo hạch, đệ tử xuất sắc thế này thì những năm gần đây cũng rất hiếm thấy.”

Về phần Chung Nhạc cũng không có sử dụng đồ đằng thần trụ, tự nhiên bị bọn họ không nhìn tới.

Ở trong mắt bọn hắn, Thủy Thanh Nghiên là đi đường đi chính thống của Kiếm Môn, mà Chung Nhạc dựa vào Luyện Thể chi pháp thủ thắng lại giống như là đường ngang ngõ tắt !

Thủy Thanh Nghiên lĩnh được lệnh bài thượng viện, cùng Chung Nhạc hào hứng ly khai Bích Không Đường, đi trước thượng viện Kiếm Môn.

Thượng viện lại phân ra nữ viện cùng nam viện, là vì tránh cho sớm chiều ở chung một chỗ, giữa nam nữ đệ tử lại làm ra chuyện cẩu thả. Dù sao đệ tử ngoại môn ở thượng viện cũng là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Kiếm môn, nếu môi trường quá hỗn loạn thì sẽ ảnh hưởng tiến bộ của tu vi.

Thủy Thanh Nghiên cùng Chung Nhạc tách ra, lưu luyến nói: “Nhạc ca ca, ngươi nhớ rõ thường xuyên đến nữ viện tìm ta a !”

Chung Nhạc gật đầu, lưng cõng sọt thuốc đi lại trong thượng viện, một đường đi tới không biết hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt, nghĩ thầm : “Không biết nam đệ tử có được phép tiến vào nữ viện... Hay là trước tiên đi Dược cốc một chuyến, lĩnh tới mười viên Vũ Linh đan bồi bổ thân thể, nếu không thân thể khô gầy như vậy thì không cách nào tiếp tục tu luyện Toại Hoàng quan tưởng đồ rồi !”

Bình Luận (0)
Comment