Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi!

Chương 22

Edit: Shion

Lý Tinh Hà buột miệng: “Chúng ta chính tà không chung đường. Ta không có khả năng làm thủ hạ của ngươi.”

“Ngươi khiếu nại ta, ta mới đến nơi này. Cho nên đây là ngươi nợ ta.” Tư Hạo Lam không nghe người khác nói đạo lý, y chính là đạo lý. “Ta mới đến thế giới này đương nhiên thủ hạ càng nhiều càng tốt.”

Lý Tinh Hà kinh ngạc: “Ngoại trừ ta còn có những người khác?”

Tư Hạo Lam nghĩ thầm, có Martha nha. Y nói: “Nhưng là con gái. Không tiện mang đi khắp nơi.”

Lý Tinh Hà càng thêm khiếp sợ. Đại ma đầu ở thế giới này còn bắt cóc một cô gái làm thủ hạ, cũng quá phát rồ đi.

Lý Tinh Hà tốt xấu cũng từng là nhân sĩ chính phái, lúc này tinh thần trọng nghĩa nổi dậy, tức giận nói: “Nơi này là xã hội pháp chế. Ngươi đừng tưởng có thể vô pháp vô thiên như trước kia. Ngươi không thể ép buộc ta.”

Tư Hạo Lam bật cười một tiếng.

Trong một tiếng cười này bao hàm khinh miệt lẫn uy hiếp.

Lý Tinh Hà giận đến phát run.

Đúng lúc này, trợ lý trường quay đến thúc giục Lý Tinh Hà đi thay đồ hóa trang. Ảnh đế quay đầu bước đi phớt lờ Tư Hạo Lam.

Tư Hạo Lam cũng đi trang điểm, chuẩn bị lên sân khấu quay phim.

Vì Lý Tinh Hà đã đến, cả ngày hôm nay sân nhà đều là của hắn, phân cảnh của Tư Hạo Lam cũng rất nhiều.

Cảnh bọn họ sắp quay là màn đầu tiên của bộ phim “Nghịch lưu” này, cực kỳ quan trọng. Đạo diễn Lý Chí Nghiệp hy vọng có thể đánh ra dòng chảy ngầm cùng sự căng thẳng của bộ phim điệp chiến nên yêu cầu đối với Lý Tinh Hà và Tư Hạo Lam vô cùng cao.

Hai người sóng vai lên sân khấu, cùng mặc lễ phục. Chỉ có điều mũ của Tư Hạo Lam đội hơi lệch một chút, trên tay cầm một cây roi ngựa. Lý Tinh Hà mặc áo khoác da, một thân đứng đắn đoan chính.

Tư Hạo Lam thưởng thức roi ngựa, đang chơi đùa đột nhiên dừng lại một chút, lúc này đã hấp dẫn sự chú ý của Lý Tinh Hà.

Khi Lý Tinh Hà nghiêng người nhìn qua, Tư Hạo Lam dùng ngữ khí gian tà cợt nhả nói: “Nghe nói cơ quan trạm phía Nam truyền đến tin tức, nói đã bắt được một nhân vật mấu chốt. Đáng tiếc còn chưa moi được thông tin gì từ miệng hắn đã đem người giết chết. Nhưng đồn rằng tên kia có một tờ danh sách.”

Lý Tinh Hà cúi đầu cười cười như nghe Tư Hạo Lam kể chuyện hài mà đáp lại: “Mỗi lần bắt được người đều sẽ nói có một tờ danh sách. Tờ danh sách này đột nhiên biến mất, đột nhiên xuất hiện. Cho nên rốt cuộc có hay không có, chờ khi nào có thông tin chính xác hãng đến báo cáo.”

Tư Hạo Lam chẳng ừ chẳng hử, lại quất mạnh roi ngựa, nói: “Dù không có ta cũng có thể biến thành có.” Y nhìn Lý Tinh Hà, mắt lộ ra hung quang. “Thà rằng giết thừa còn hơn bỏ sót.”

Vốn dĩ lúc này Lý Tinh Hà hẳn nên bình tĩnh, bị dọa chính là khán giả, thế nhưng sau đó Lý Tinh Hà lại rụt vai.

Không biết có phải do mặc măng tô giữa thời tiết oi nóng hay không, hắn nhìn mặt Tư Hạo Lam, trên trán chảy ra mồ hôi, môi mím chặt, ánh mắt thậm chí cũng không thể dừng lại trên người Tư Hạo Lam quá lâu, một lúc liền dời đi.

“Cắt!” Lý Chí Nghiệp hô dừng, cau mày nói với Lý Tinh Hà. “Khí thế của cậu bị áp chế đi đâu cả rồi? Cậu phải nhớ kỹ cậu là nhân vật chính diện, không thể bị nhân vật phản diện chiếm nổi bật. Làm lại!”

Tư Hạo Lam nhướn mày. Lý Tinh Hà day day ấn đường, xốc lại tinh thần tiếp tục diễn.

“Cắt!” Lý Chí Nghiệp trực tiếp từ ghế đạo diễn đi xuống, đến cạnh Lý Tinh Hà, phân tích với hắn: “Lúc này trong lòng cậu đã bắt đầu suy nghĩ nên tìm cách bảo vệ đồng chí Đảng ta như thế nào, âm thầm tính kế Tiểu Tư. Cậu phải thể hiện được quyết tâm kiên định, không thể lùi bước.”

Đạo diễn Lý cảm thấy rất kì quái. Diễn xuất của Lý Tinh Hà được công nhận trong giới, tại sao lần đầu tiên quay phim truyền hình phân cảnh đầu lại không nhập vai như vậy, chẳng lẽ vì thời tiết không tốt?

“Có phải cậu quá mệt không? Hoàn toàn không có khí thế. Hai người các cậu thoạt nhìn…” Lý Chí Nghiệp chỉ chỉ Tư Hạo Lam, nói “Không giống đối đầu gay gắt, ngược lại nhìn cậu giống thủ hạ của Tư Hạo Lam.”

Lý Tinh Hà hóa đá.

Hắn sợ Tư Hạo Lam từ trong xương tủy, dù tới thế giới này vẫn không sửa được. Mỗi ngày bị đánh đã thành phản xạ có điều kiện, thấy Tư Hạo Lam liền mềm nhũn. Này còn phải diễn như thế nào?

Hắn lau mặt nói: “Đạo diễn Lý, hôm nay tôi mới tới có hơi mệt. Nếu không, chúng ta quay đoạn tình cảm phía sau trước đi.”

Lý Chí Nghiệp nghĩ nghĩ, cảm thấy thế cũng được, nhưng cảnh này nhất định phải thu phục, nói: “Quay xong màn này trước đã.”

Tư Hạo Lam đứng bên cạnh lành lạnh chứng kiến hết thảy, thậm chí hướng về phía Lý Tinh Hà cười lộ ra một chiếc răng trắng. Lý Tinh Hà hơi run lên, mồ hôi trên trán càng nhiều.

Lý Chí Nghiệp chỉ huy hắn: “Cởi áo măng tô ra đi. Qủa thật quá nóng.”

Chuyên viên trang điểm đi lên lau mồ hôi, dặm phấn cho Lý Tinh Hà. Sau đó hai người tiếp tục lặp lại.

Đạo diễn đã có điểm không hài lòng, vốn đang trông cậy ảnh đế đến đuổi tiến độ, kết quả quay mấy lần đều không thành. Lý Tinh Hà cũng hiểu đạo lý này, nhưng mà hắn không khống chế được chính mình!

Hắn thật sự…bị Tư Hạo Lam đánh ra bóng ma tâm lý.

Ảnh đế khóc thành dòng sông.

Cuối cùng Tư Hạo Lam cũng chịu thương tình cho thủ hạ, thu bớt khí thế của mình, không bày ra vẻ mặt tà ác hung hãn. Lý Tinh Hà miễn cưỡng chống đỡ, phô trương thanh thế. Lúc này mới diễn qua.

Tư Hạo Lam hạ màn, Hứa Nhạc Trúc lên sân khấu cùng Lý Tinh Hà quay đoạn tình cảm ẩn nhẫn lại triền miên.

Tư Hạo Lam không ở, Lý Tinh Hà như biến thành một người khác. Nhân vật chính hành động tự tin trầm ổn lại mê người. Hứa Nhạc Trúc cũng sử dụng toàn bộ kỹ năng. Hai người tiêu diễn cho nhau, thâm tình lại triền miên, khiến quần chúng vây quanh xem đến ngây người.

“Đây là tình yêu cổ tích sao?” Tiểu muội trợ lý trường quay cảm động đến rơi nước mắt. “Bọn họ thật xứng đôi.”

Đóng phim thôi, cái gì mà xứng với không xứng. Tư Hạo Lam không đồng tình.

Quả nhiên Lý Tinh Hà một lòng muốn yêu đương. Nhìn điệu bộ thâm tình chân thành hắn nhìn Hứa Nhạc Trúc khẳng định rất thích đóng phim tình cảm.

Tư Hạo Lam vô cùng khinh thường. Yêu yêu đương đương gì đó quá lôi thôi dài dòng. Trên trời dưới đất lão tử là lớn nhất. Y rất khó tưởng tượng mình sẽ yêu một người đến chết đi sống lại.

Tư Hạo Lam từng gặp qua mấy đôi tình nhân yêu nhau từ tận cùng chân trời xuống dưới hoàng tuyền, ân oán si mê cuối cùng đổi lại một đời bên nhau, sau đó lại giày vò đến gà bay chó sủa, này là tự làm khổ mình??

Trong lòng Tư Hạo Lam yêu đương cũng giống như mầm bệnh.

Giao phó trái tim của mình cho một người khác, ngẫm lại liền nổi da gà. Không hiểu tại sao cả trai lẫn gái đều thích nói chuyện yêu đương.

Tư Hạo Lam càng không ngừng nghĩ đến hai từ “Yêu đương” này. Sau đó chiếc móc nhỏ trong lòng lại rục rịch, câu tâm hồn y đến căn nhà rời xa huyên náo kia.

Thảm trải sàn lộng lẫy mà cổ xưa, bức rèm vĩnh viên không mở ra, nét vẽ lộn xộn trên bản thiết kế, còn có quản gia điềm đạm cùng người máy ngốc nghếch.

Y tự nhiên nhớ đến con thỏ nhỏ.

Đáng tiếc y đặt nó trong phòng không có mang bên mình.

“Tư lão sư, anh cũng rất cảm động phải không?” Thanh âm của tiểu muội trợ lý cắt đứt suy nghĩ của Tư Hạo Lam. Cô cười trộm chỉ chỉ lên mặt mình. “Mặt anh đỏ nha.”

Tư Hạo Lam: “…”

Cực kỳ phẫn nộ, đều là lỗi của tên biến thái kia!

Ảnh đế và thị hậu diễn xuất điên đảo, tất cả phân cảnh gần như chỉ cần quay một lần. Thần sắc Lý Chí Nghiệp rốt cục dịu xuống, dặn dò Lý Tinh Hà. “Còn phải quay cảnh đối đầu với Tư Hạo Lam, cậu điều chỉnh trạng thái một chút. Các cậu cùng nhau giao lưu trao đổi, bồi dưỡng tình cảm.”

Lý Tinh Hà nghiêm mặt lấy lệ với đạo diễn, sau đó trực tiếp chuồn mất.

Tư Hạo Lam trái lại không có vấn đề gì, dù sao chạy trời không khỏi nắng.

Kết quả mặt ủ mày ê nhất ngược lại là Hứa Nhạc Trúc. Tuy trong phim cô cùng ảnh đế yêu nhau đến chết đi sống lại, nhưng cô thật sự không muốn ở bên ngoài xào tin đồn.

Ý của công ty vẫn là muốn sao tác một chút, loại tin tức vừa thực vừa giả này hiệu quả cực tốt, đoàn phim cũng rất tán thành phương thức tuyên truyền như vậy, biết thời biết thế.

Vì vậy đoàn phim lấy lý do chào mừng ảnh đế để tổ chức liên hoan, cho Hứa Nhạc Trúc và Lý Tinh Hà cơ hội chế tạo. Loại liên hoan này, Tư Hạo Lam chạy nhanh nhất. Y chả quản ảnh đế thị hậu quan hệ lung tung rối loạn, chỉ cần có ăn là được.

Địa điểm liên hoan ở trong một khách sạn ngoài trường quay. Mặc dù trong người mang theo tiến độ quay phim, nhưng người trẻ tuổi một khi bắt đầu ăn uống chơi bời đều không quản được nhiều như vậy.

Mọi người uống nhiều dần dần không biết giữ mồm giữ miệng. Điều mọi người hiếu kỳ nhất không phải là tin đồn của nam chủ nữ chủ mà là thân phận của Tư Hạo Lam.

“Lam Lam đệ đệ, nghe nói cậu là công tử ca nhà triệu phú nha. Nếu không đóng phim cậu thật sự sẽ về nhà kế thừa gia nghiệp à?”

Đây coi như là câu hỏi hay. Nhưng cũng có câu hỏi quá mức trực tiếp: “Tại sao cậu lại có quan hệ với Khoa học kỹ thuật Chấn Vũ? Bọn đang sản xuất các loại hình công nghiệp mới, cũng muốn kiếm minh tinh trong giới giải trí sao? Hay là cậu có quan hệ với lãnh đạo cấp cao của bọn họ?”

Vấn đề này cũng đi quá xa rồi. Ý nói Tư Hạo Lam là công tử ca giả, kỳ thật là được kim chủ bao dưỡng.

Tư Hạo Lam hào phóng đón nhận tất cả câu hỏi, điệu bộ ra vẻ như rất thân mật lợi dụng cái bàn che khuất thân thể bọn họ.

Y nói: “Dù sao có vốn cho mọi người quay phim là được rồi.” Dưới gầm bàn y đánh một quyền vào bụng người kia. Người nọ lập tức cong lưng, Tư Hạo Lam lấy bia trên bàn rót cho gã uống, thảnh thơi mà nói: “Tôi có tiền hay không đến xem thử là biết. Toàn bộ tiền đồ uống hôm nay để tôi bao.”

Mọi người vỗ tay hoan hô. Tư Hạo Lam mỉm cười,vẻ mặt các ngươi cứ thoải mái uống.

…Trang bức có chút đau ví, mấy vạn tệ trong Alipay Mai Khâm cho y không biết có đủ hay không, nếu không đủ cứ dùng trước thiếu thì về nhà tìm Mai quản gia đòi là được.

Lý Tinh Hà trên miệng vừa nói không cần cùng Tư Hạo Lam kéo quan hệ nhưng vẫn chú ý bên này. Người khác không phát hiện Tư Hạo Lam ngầm đánh người nhưng hắn thấy.

Hắn cầm lòng không đậu trộm trừng mắt với Tư Hạo Lam.

Lúc này Hứa Nhạc Trúc lưng đeo nhiệm vụ xào tin đồn, bi tráng sáp đến Lý Tinh Hà bên cạnh, mỉm cười nói: “Lão điện ảnh, tôi kính anh một ly.”

Lý Tinh Hà xốc lại tinh thần, vội vàng nói: “Cô đừng uống, để tôi.”

Nói xong hắn cầm ly của mình đổ đầy rượu, ngửa đầu uống hết.

Hứa Nhạc Trúc cố ý dán gần Lý Tinh Hà. Lý Tinh Hà cũng ngầm đồng ý. Cô vươn tay tìm ly của mình, liền phát hiện ly rượu của mình bị đổi thành nước ngọt.

Cô hơi sửng sốt, nhìn về phía Tư Hạo Lam. Tư Hạo Lam nói: “Tấm lòng được rồi. Cô uống quá nhiều.”

Hứa Nhạc Trúc vốn uống nhiều, gương mặt đỏ bừng, lúc này cảm kích cười cười với Tư Hạo Lam.

Sau khi liên hoan, mọi người trở về trường quay. Hứa Nhạc Trúc và Lý Tinh Hà chờ tin đồn truyền ra ngoài.

Kết quả không ngờ tới, tin tức đến nhưng không hề giống như bọn họ nghĩ.

Trên weibo một số đại V hào truyền thông đăng lên một tin sốt dẻo. Nói ảnh đế Lý Tinh Hà trong lúc quay bộ phim truyền hình đầu tiên của mình đã coi trọng Hứa Nhạc Trúc, nhưng người Hứa Nhạc Trúc ngưỡng mộ trong lòng lại là một người mới tiểu thịt tươi trong đoàn làm phim.

Weibo còn kết hợp rất nhiều ảnh, rất có bài bản.

Tiểu thịt tươi kia chính là Tư Hạo Lam.

Tư Hạo Lam nhìn kĩ weibo kia, sờ sờ cằm.

Có thể nha, tin tức này một mũi tên trúng ba con chim.

- Hết chương 22-
Bình Luận (0)
Comment