Nhặt Chàng Công Ngốc Về Làm Ruộng

Chương 26

Editor: demcodon

Trong phòng riêng tửu lâu, trong huyện có năm tửu lâu quy mô tương đối lớn còn có lão bản mấy nhà tiệm cơm đều đến đây, lão bản mấy nhà tửu lâu kia còn dẫn theo đầu bếp nhà mình. Tư thế kia giống như không phải được mời đến ăn cơm nói chuyện hợp tác, mà là đến muốn đánh nhau.

Yến Thần Dật trấn an Tư Bác xong, đồng ý với y một lát nói với lão bản chuyện muốn mua ngựa thì Tư Bác mới không còn ý muốn cùng đến phòng riêng.

Trương lão bản trước kêu tiểu nhị rót trà cho mọi người, Yến Thần Dật ở phía sau phòng bếp làm mấy món điểm tâm để đưa qua cho bọn họ, đây là để cho bọn họ nếm thử hương vị trước.

“Tiểu tiên sinh, vậy...... bàn bạc như thế nào?” Trương lão bản cầm mấy bảng hợp đồng Yến Thần Dật viết ở trong tay, ông vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thứ này, khế đất khế nhà ngược lại là đã thấy nhiều.

“Cái này cũng giống như khế đất khế nhà, về sau nếu như có người đổi ý cầm cái này đi báo quan thì cũng là chúng ta có lý.” Yến Thần Dật cầm hợp đồng cất vào trong tay áo, cười cười với Trương lão bản rồi nói: “Lão bản đi cùng ta vào đi, làm chỗ dựa cho ta.”

Trương lão bản liên tục gật đầu, cùng hắn đi vào phòng riêng.

Cửa phòng riêng vừa đẩy ra chỉ thấy mọi người trên cơ bản trong tay đều cầm một miếng điểm tâm đang thưởng thức, vẻ mặt còn có một chút kinh ngạc và hưởng thụ.

Yến Thần Dật mang gương mặt lễ phép mỉm cười, sau khi mời Trương lão bản vào phòng thì chắp tay hơi khom người chào mọi người, coi như là kính trọng bọn họ.

“Hôm nay mời các vị đến đây kỳ thật là muốn cùng các vị bàn bạc một chuyện mua bán......”

“Ngươi là ai mà muốn bàn bạc mua bán với chúng ta, cũng không xem xem thân phận của mình là gì.” Yến Thần Dật vừa nói chuyện thì có người khinh thường ngắt lời hắn đang nói.

“Khổng lão bản, đây chính là tiên sinh quản lý sổ sách của tửu lâu ta, điểm tâm vừa rồi ngươi ăn cũng chính là hắn làm. Thế nào, ngươi là khinh thường người trong tửu lâu ta?” Trương lão bản ở một bên lạnh mặt, giơ tay vẫy vẫy ý bảo Yến Thần Dật đi qua đứng ở bên cạnh ông.

Khổng lão bản kia liếc mắt nhìn Yến Thần Dật rồi hừ lạnh một tiếng.

Những người khác từng người liếc nhau, xen lẫn ở trong mắt thấy được màu sắc kinh ngạc. Vốn cho rằng chẳng qua là tiểu nhị giúp việc bếp núc, không nghĩ tới điểm tâm này thật sự là hắn làm, xem ra hôm nay có chuyện để nói.

“Là ta sai, ta họ Yến, các vị lão bản có thể gọi ta là Tiểu Yến.” Yến Thần Dật lại chắp tay, lễ tiết một chút không thiếu, ngay cả tính bọn họ không hài lòng cũng vô dụng, nhiều người nhìn như vậy vịtiểu tiên sinh này cũng không nói cái gì khó nghe.

“Là như vầy, gần đây trong huyện người qua lại nhiều nên tửu lâu buôn bán cũng tốt, Trương lão bản lại nghĩ có tiền mọi người cùng nhau kiếm. Cho nên hôm nay mời các vị đến đây tụ họp, thuận tiện nói ra cách làm điểm tâm này. Các vị hẳn là cũng nghe nói chuyện điểm tâm tửu lâu chúng ta vô cùng được hoan nghênh.”

Yến Thần Dật quét mắt nhìn vẻ mặt của mọi người mỉm cười: “Bất quá trước khi hợp tác còn cần các vị xem qua hợp đồng ta vừa đặt ra.” Hắn nói xong lấy hợp đồng trong tay áo ra chia cho mấy vị lão bản, hắn nói tiếp: “Không bằng trước tiên xem xong rồi bàn lại?”

Mọi người thấy hắn liếc mắt nhìn, thấy hắn vẫn cười tủm tỉm dáng vẻ không có gì ý xấu cũng hơi thả lỏng tâm tư một chút, tiếp theo cúi đầu nhìn về phía một tờ giấy Tuyên Thành nhẹ bẫng trong tay. Đừng nhìn trang giấy này không lớn nhưng phía trên viết gì đó cũng không ít, điều khoản lưu loát được liệt kê ra mười điều.

“Mua cách làm của các ngươi?” Có người đưa ra ý kiến.

“Mua về chính là của chúng ta, chúng ta làm như thế nào các ngươi sẽ không can thiệp?” Có người cảm thấy mua bán này làm rất tốt, có thể có âm mưu gì hay không.

“Dựa vào cái gì các ngươi làm ra được điểm tâm mà chúng ta không thể cùng lúc có được cách làm? Đây căn bản không công bằng.” Lại có người đưa ra bất mãn.

“Còn có, đây là có ý gì, nếu chúng ta có người vi phạm hiệp ước thì còn phải đền tiền giống các ngươi? Đây rất kỳ cục.” Những người khác đều nói điều này không được. Ai cũng không muốn tiền mình kiếm trong hầu bao lại lấy ra đưa cho người, tâm tình như thế làm sao tốt được.

Yến Thần Dật vẫn duy trì nụ cười khéo léo đứng ở vị trí phía sau Trương lão bản, sau khi thấy bọn họ trên cơ bản điều không hài lòng với mấy điều khoản này mới tiến lên một bước cúi người hành lễ nói: “Nếu các vị lão bản đều bất mãn với mấy điều này vậy thì ta sẽ giải thích một chút. Nếu còn có ý kiến thì chúng ta cùng nhau thảo luận đưa ra điều khoản khác, không biết các vị có đồng ý hay không?”

Mọi người liếc nhau gật đầu, cảm thấy không có gì vấn đề.

“Cách làm này không phải là ai muốn học đều có thể học được, chuyện trong phòng bếp các vị đại sư phụ cũng đều rõ ràng, ai không có mấy bí quyết giữ nhà chứ? Ai có thể nói bí quyết của mình lại dạy cho người khác miễn phí. Nếu như mỗi đồ đệ yêu thích đến học, vậy tay nghề thà rằng đưa xuống mồ cũng tuyệt đối không truyền ra ngoài, không biết ta nói có đúng hay không?” Yến Thần Dật nói xong thì nhìn về phía các vị đại sư phụ kia, thấy bọn họ đều gật đầu rất đồng ý với lời nói của mình thì giữa ngực hơi nhẹ nhàng thở ra.

“Lời này của ngươi rất có lý, nhưng có quan hệ gì với cách làm của ngươi.”

“Vị lão bản này đừng nóng nảy, từ từ nghe ta nói.” Yến Thần Dật sau khi vươn tay rót ly trà cho mình uống thấm cổ họng thì tiếp tục mỉm cười nói: “Cách làm điểm tâm này của ta cũng là tổ truyền, nếu không phải Trương lão bản có ân với ta thì ta tuyệt đối sẽ không lấy ra buôn bán; hơn nữa Trương lão bản thiện tâm, vẫn cảm thấy một mình ăn mảnh kiếm nhiều tiền không đành lòng. Lúc này mới mời các vị lão bản đến thương lượng, hơn nữa trên hợp đồng cũng viết rõ, chỉ cần ba tháng giao nộp một lần phí dụng để làm gia nhập liên minh là được. Bất luận các vị trong ba tháng dùng loại điểm tâm này buôn bán lời bao nhiêu bạc, chỉ cần đưa cho chúng ta số tiền như trên hợp đồng đặt ra là được.”

Yến Thần Dật cầm một bảng hợp đồng ở trong tay chỉ chỉ: “Hơn nữa hợp đồng này kỳ hạn ba năm, nếu sau ba năm các vị không muốn tiếp tục ký, về phần cách làm điểm tâm các vị đã chiếm được chúng ta cũng sẽ không ép mua ép bán, các vị lão bản cảm thấy như thế nào?”

Mọi người châu đầu ghé tai thương lượng một chút, đều cảm thấy hắn nói có đạo lý thì gật đầu đồng ý.

Yến Thần Dật cười tiếp tục nói: “Về phần vị lão bản kia vừa nói, về cách làm điểm tâm này bán cho các vị, các vị nếu như là muốn tăng thêm hoặc là giảm bớt thành phần nguyên liệu đều không liên quan đến chuyện của chúng ta. Bất quá trên hợp đồng cũng ghi chú rõ, nếu sau khi sửa đổi gì trong điểm tâm để cho người tiêu thụ ăn không có được kinh tế báo đáp tốt, vậy thì căn bản không có bất cứ quan hệ gì với tửu lâu chúng ta.”

Trương lão bản ngẩng đầu nhìn hắn, không quá hiểu rõ người tiêu thụ và kinh tế báo đáp là cái gì, nhưng ông thấy dáng vẻ Yến Thần Dật hai mắt tỏa ánh sáng đặc biệt tự tin cũng không xen vào. Chuyện này không vội, đợi lát nữa người đi hết rồi hỏi lại là được.

Tất cả mọi người đều gật gật đầu, lời này nói cũng không sai, người ta đem cách làm bán cho bọn họ chính là của bọn họ, vậy bọn họ làm hỏng thật đúng là không quan hệ với người khác.

“Lại thêm một điều, vẫn là câu nói kia, điểm tâm ta khổ sở làm ra được đều là tổ truyền. Nếu là tổ truyền thì ta có quyền lợi ưu tiên sử dụng, trên hợp đồng cũng ghi chú rõ, ba loại điểm tâm là một bộ, yêu cầu phải đưa bạc nhất định mới có được công thức. Nếu tửu lâu chúng ta ra điểm tâm mới, cách làm mới đương nhiên phải mua một lần nữa. Các vị thấy ta nói có lý hay không?” Yến Thần Dật lúc này ở trong lòng đều sắp cười đến co giật, hắn có thể làm rất nhiều điểm tâm, người hiện đại có tính không biết làm cũng biết không thiếu tên điểm tâm, lại nói mình vốn là thích nghiên cứu, trong đầu ít nhất có hơn cách làm mười đến hai mươi loại điểm tâm, chẳng sợ một tháng ra một loại khẩu vị mới cũng có thể bán tốt nhất mấy năm.

Mọi người lại gật gật đầu, là đồng ý với đạo lý như vậy.

“Nếu các vị đều cảm thấy ta nói không sai, vậy thì nói đến một điều cuối cùng này.” Yến Thần Dật chỉ đến chuyện là bọn họ nếu như vi phạm hiệp ước thì phải phụ trách đền tiền: “Các vị cũng đều là người làm ăn, trên thương trường chỉ nói chuyện đạo lý làm ăn nên các vị còn biết rõ ràng hơn ta, chúng ta trước tiểu nhân sau quân tử mới tốt.

Nói ví dụ như, nếu ta cho các vị cách làm có vấn đề gì, như vậy tửu lâu chúng ta sẽ phụ trách bồi thường bạc cho các vị; nhưng ngược lại, nếu các vị lấy được cách làm lại làm điểm tâm ăn không được ngon đến trách tội tửu lâu chúng ta, đó chính là các vị vi phạm hiệp ước. Tương đương phải bồi thường phí tổn thất cho danh dự tửu lâu chúng ta, cũng chính là tiền vi phạm hiệp ước.

Còn có, nếu các vị lão bản nói hoặc lén bán cách làm điểm tâm của tửu lâu chúng ta cho người khác đó cũng là vi phạm hiệp ước, cũng phải bồi thường tổn thất cho tửu lâu chúng ta.”

Trương lão bản lúc này đã bội phục Yến Thần Dật muốn lạy ngũ thể đầu địa*, nói nhiều như vậy ông không nghe nói qua từ ngữ này là có ý gì cũng như đều không hiểu, nhưng ông chính là cảm thấy trên người vị tiểu tiên sinh này đều tản ra ánh sáng hào quang, tuyệt đối là thần tài hạ phàm.

(*Ngũ thể đầu địa = năm vóc gieo xuống đất. Nói về cách lạy Phật gồm: Trước hết, quỳ gối bên phải (gồm toàn bộ gối, cẳng chân và mu bàn chân) sát đất, kế đến là gối bên trái, rồi đến hai khuỷu tay sát đất, hai bàn tay ngửa ra duỗi thẳng quá trán, sau cùng là đỉnh đầu đặt sát đất, giữ yên một lúc, như thế gọi là một lạy.)

Yến Thần Dật vẫn mang mặt mỉm cười, thấy mọi người bị lời hắn sửng sốt trong lòng cũng thối chí không thôi. Bất quá trên mặt hắn không mang theo đắc ý, vẫn là rất cung kính.

Mọi người liếc nhau thảo luận thêm mấy lần, đều cảm thấy trải qua sau khi Yến Thần Dật giải thích thì không có gì vấn đề; hơn nữa phía trên cũng viết rõ hạng mục nào vi phạm hiệp ước. Ba năm sau cách làm này là của bọn họ, đến lúc đó bọn họ lại bán ra bên ngoài cũng sẽ không vi phạm hiệp ước.

“Được, cái này tốt, đều có cam đoan.” Có người đi đầu phát ngôn, lập tức chiếm được gật đầu đồng ý của những người khác.

Yến Thần Dật cười tủm tỉm kêu tiểu nhị lấy bút mực đến ký tên ấn dấu tay.

“Một bảng hai phần, các vị lão bản lấy một phần, lão bản ta lấy một phần, công bằng.” Lấy cất hợp đồng hai bên ký xong Yến Thần Dật lại chắp tay thi lễ, tiếp theo lui trở lại phía sau Trương lão bản không nói gì thêm.

Lão bản các tửu lâu bàn bạc mua bán thành công cũng đều mang theo vui vẻ, tính toán lúc nào có thể cầm được cách làm.

Yến Thần Dật đảo đảo mắt cười nói: “Nếu như có thể thì bây giờ cho người đến là được, tốt nhất là biết chữ, ta vừa làm để cho bọn họ vừa nhìn vừa ghi lại, sau đó ta sẽ lấy ra trình tự ta đã viết xong đến đối chiếu, nói như vậy mọi người cũng đều yên tâm.”

“Được được được, vậy ta về kêu người đến đây.” Có người đã gấp rút trở về gọi người.

“Vị lão bản này xin đợi đã, vừa trên hợp đồng đã nói, ba loại điểm tâm là một bộ, trước mắt tửu lâu chúng ta cũng chỉ có sáu loại điểm tâm. Cho nên lão bản kêu người đến lựa chọn muốn học loại điểm tâm nào, như vậy chúng ta cũng dựa theo hợp đồng đã ký lấy học phí.” Yến Thần Dật cười nhìn bọn họ, thấy bọn họ đều gật đầu đồng ý trong lòng xem như hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra.

Hôm nay trận này đánh đến xinh đẹp, ít nhất về sau có người đưa bạc.

Sau khi chờ tất cả mọi người đi về Trương lão bản cười, trên một gương mặt già nua tràn đầy nếp nhăn kéo tay Yến Thần Dật khen đủ thứ.

“Tiểu tiên sinh thật sự là người thần, về sau chúng ta sẽ không cần sợ bị người đâm lén sau lưng nữa!”

“Lão bản đừng nói xa như vậy, chúng ta trước xem tình huống như thế nào đi.” Yến Thần Dật cười khiêm tốn, trong lòng tiểu nhân lại đang vui sướng khiêu vũ, hắn vui vẻ!

“Đúng đúng đúng, tiểu tiên sinh nói đúng.” Trương lão bản liên tục gật đầu đi theo hắn đến phòng bếp, vừa đi vừa nói: “Ta thấy Tư Bác thích con hắc mã trong chuồng ngựa kia. Không bằng tiểu tiên sinh đêm nay cứ cưỡi về đi, để chỗ này của ta cũng chỉ là nuôi, lãng phí.”

Yến Thần Dật thoáng nhíu mày, nghĩ thầm: "ông lão này thật khôn khéo."

Hắn cũng không khách khí chắp tay nói cảm tạ: “Vậy cung kính không bằng tuân mệnh.”
Bình Luận (0)
Comment