Nhất Đẳng Gia Đinh

Chương 4

"Cuộc sống cũng giống như bị cưỡиɠ ɠiαи vậy, nếu đã không thể phản kháng, chi bằng hãy cứ thoải mái mà hưởng thụ đi thôi."

Không biết đây là câu nói của vị đại sư, thánh nhân nào ở kiếp trước, hiện tại Hứa Phong cảm thấy lời nói này vô cùng có đạo lý, bởi lẽ hắn cảm thấy bản thân mình hiện giờ cũng giống như kẻ đang bị người ta luân phiên chà đập vậy.

Hứa Phong đưa mắt nhìn mặt sông mông lung mang theo vẻ đẹp tĩnh lặng làm say lòng người ở trước mặt. Nếu là tiền thế thì nơi này nhất định sẽ là một địa phương du lịch thắng cảnh lý tưởng nhưng lúc này Hứa Phong nào còn tâm tình mà ngắm. Tuy vừa rồi y có vẻ để ngoài tai những lời nhắc nhở của Tiêu gia nhị tiểu thư nhưng trong lòng lại biết rõ, ở thế giới mà thực lực làm chủ này, nếu đối phương muốn gϊếŧ chết hắn quả thực là một việc vô cùng dễ dàng.

Lý Hạc Hiên là một huyền giả có thực lực không thấp.

Huyền giả tu luyện huyền công là để siêu thoát khỏi cõi phàm. Tu luyện huyền công chính là kíƈɦ ŧɦíƈɦ tiềm năng của con người, phóng xuất khí kình trong cơ thể. Bởi vì vậy, điểm quan trọng nhất trong quá trình tu luyện huyền công chính là phải không ngừng tăng cường thể chất để cơ thể có khả năng hấp thu càng nhiều khí kình hơn.

Mà muốn tăng cường thể chất thì phải cố gắng rèn luyện thân thể. Có rất nhiều phương pháp để một huyền giả luyện thể, tỉ như thủy kích, hỏa luyện, dược luyện, điện phách… chậm rãi cải tạo thân thể, giúp thể chất càng thêm mạnh mẽ, đó chính là phương pháp tu luyện huyền công.

Nhưng toàn bộ các phương pháp luyện thể trên đều kém xa một loại phương pháp.

Chính là lôi điện!

Lôi Điện chi lực, hay còn gọi là Thiên Phạt chi lực, dùng Thiên Phạt chi lực để nghịch thiên tu luyện huyền công lại càng thêm mạnh mẽ. Không cần biết là dùng hỏa luyện hay dược luyện, thể chất của các huyền giả dùng phương pháp này đều kém xa so với huyền giả dùng Thiên Phạt chi lực.

Tuy nhiên đã được xưng tụng là Thiên Phạt chi lực thì lôi điện làm sao có thể dễ dàng tu luyện đây? Trong vô số Huyền giả, người có thể sử dụng Lôi Điện chi lực để tu luyện đã ít càng thêm ít, quan trọng nhất là Lôi Điện chi lực cực kỳ khó tìm. Hơn nữa có những Lôi Điện chi lực đẳng cấp quá thấp, coi như có tìm được thì cũng vô dụng. Ít nhất là đối với những huyền giả có thực lực nhất định, đã có thể sử dụng uy lực của lôi điện tự nhiên (sấm sét), thì những Lôi Điện đẳng cấp thấp cũng vô dụng đối với họ.

Trên đại lục này, nghe nói có tồn tại đủ loại lôi vật, tỷ như lôi hoa, lôi châu, lôi thú... Trong số những loại lôi vật này có loại uy lực cực kỳ cường hãn, có khả năng phách khai cả thế giới! Đây mới chân chính là Thiên Phạt chi lực, chứ không phải là loại sấm sét bình thường. Dĩ nhiên, đây chỉ là những tin tức Hứa Phong góp nhặt từ trí nhớ của thân thể này, còn về phần nó có thật hay không thì không biết được, bởi phân nửa những kiến thức này đều là do chủ nhân cũ biết được từ các truyền thuyết xa xưa.

Hứa Phong vỗ vỗ đầu, vừa đến nơi đây đã chọc ngay Lý Hạc Hiên, không chỉ là một tên quý tộc mà còn là một huyền giả nữa chứ. Cô nàng Hạ Phi Huyên kia dù có vóc dáng không tệ, làn da trắng nõn như củ sen, nhưng vấn đề là đóa hoa Mẫu Đơn này cái gì hắn cũng chưa có làm mà cứ như vậy chết đi thì ngay cả quỷ phong lưu cũng không làm được.

”Chết tiệt! Trước hết mình phải nghĩ biện pháp vượt qua cái cửa ải khó khăn này rồi nói sau. Ài, đáng tiếc là mình không có Huyền công, nếu như có thể đạt tới cấp bậc như Lý Hạc Hiên thì còn sợ hắn cái rắm gì!

Hứa Phong vỗ vỗ trán của mình.

Hắn nào biết, ngay lúc đó một ấn ký Tử Sắc Lôi Hoa chợt xuất hiện trên trán hắn, tỏa ra ánh hào quang mờ nhạt. Hứa Phong chỉ cảm thấy trán hơi chút nóng lên làm cho hắn nhịn không được liền đưa tay sờ vào trán của mình.

Ngay lúc tay Hứa Phong vừa tiếp xúc ấn ký ấy, trán của hắn liền tỏa ra luồng hào quang màu tím chói mắt. Luồng ánh sáng này xuất hiện khiến cho Hứa Phong cảm thấy thần thức của mình như lại bị cắn nuốt một lần nữa, thân thể trong phút chốc mất đi sự khống chế.

" Oanh... "

Thần thức Hứa Phong bị một không gian kỳ dị thôn phệ, ở nơi đây chỉ có một đóa Tử Sắc Lôi Hoa. Đóa hoa này đẹp rực rỡ như một bông hồng, còn Hứa Phong lúc này lại đang bị vây trong búp hoa của nó.

Y còn chưa kịp nhìn rõ hình dáng đóa lôi hoa này ra sao thì không gian lại bắt đầu biến chuyển, từng đạo lôi điện lớn nhỏ khác nhau từ hư không đánh xuống, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, cả phiến không gian liền tràn ngập ngàn vạn tia lôi điện hình thành nên một thế giới của lôi điện, ngoại trừ lôi điện chi lực đang cuồng bạo ra thì không còn một thứ gì khác.

Tình cảnh này khiến cho Hứa Phong không khỏi nghĩ đến cảnh diệt thế, nhưng ngẫm đi ngẫm lại thì xem ra cảnh tượng diệt thế còn kém xa cái không gian đầy rẫy lôi điện cuồng bạo này.

Lôi hoa ở thế giới lôi điện không chút nào bị ảnh hưởng, ngược lại những đạo lôi điện nào bổ về phía nó đều bị nó cắn nuốt hoàn toàn. Hứa Phong có thể nhìn thấy được, sau mỗi lần thôn phệ lôi điện thì màu tím trên thân đóa hoa càng lúc càng đậm.

"Oanh..."

Sau một lượt bị lôi điện oanh kích, đóa Tử Liên bắt đầu xoay tròn, ngay khi đó từng đạo bạch quang chiếu về phía Hứa Phong. Khi tia bạch quang tiến vào thần thức hắn, Hứa Phong cảm thấy từng luồng tin tức tràn ngập trong đầu, khiến đầu hắn như muốn nổ tung. Loại đau đớn này khiến cả người Hứa Phong như đang bị tra tấn dữ dội, nhưng khổ thay trong tình huống bị dày vò này, Hứa Phong lại không cách nào trốn tránh, chỉ có thể để bạch quang nọ tuỳ ý tiến vào trong đầu.

Lúc này Hứa Phong có thể cảm nhận được thần thức của hắn ngày càng bành trước, song lúc tử liên xoay tròn lại áp chế xuống.

Cả không gian vẫn như trước tràn ngập lôi điện, Tử Sắc Lôi Hoa như cũ tiếp tục cắn nuốt những đạo lôi điện đánh vào nó. Ngay khi đóa hoa ngừng xoay tròn thì đạo bạch quang tràn vào thần thức Hứa Phong rốt cuộc cũng biến mất. Lúc đó toàn bộ lôi điện cũng đồng thời triệt tiêu, hết thảy đều khôi phục sự an tĩnh, chỉ còn lại Tử Sắc Lôi Hoa vẫn bao quanh thần thức Hứa Phong.

Khi Hứa Phong còn chưa khôi phục lại từ sự đau đớn bạo phát kia thì đóa tử liên lại tỏa ra một luồng sáng, Hứa Phong liền nhận ra thần thức của hắn lại trở về với thân thể. Đương nhiên, ngay lúc thần thức trở về thân thể, ấn ký lôi hoa trên trán Hứa Phong chớp động mấy cái rồi lần nữa biến mất không thấy đâu.

Hứa Phong ôm lấy đầu, chịu đựng sự đau đớn mà tia bạch quang gây ra. Mãi đến khi sự đau đớn gần như đã tiêu tan, Hứa Phong cảm thấy trong hải não của hắn nhiều hơn một thứ, một bức cổ văn khó hiểu. Thiên cổ văn này cực kỳ rườm rà, cực kỳ thâm ảo.

Hứa Phong có lý do để tin tưởng, với trình độ cổ văn của hắn thì tuyệt đối chẳng thể nào lý giải được nội dung thiên cổ văn kia. Thậm chí hắn còn cảm thấy cho dù có đưa thiên cổ văn này cho mấy lão cấp bậc đại sư thì bọn họ cũng chẳng phiên dịch ra được. Nhưng điều khiến hắn kinh ngạc cùng sửng sốt đó chính là hắn hoàn toàn có thể lý giải thiên cổ văn ấy, giống như những tin tức này đã khắc sâu vào đầu hắn, muốn hiểu được chẳng có gì là khó khăn.

Loại chuyện mơ hồ tới cực điểm này so với chuyện Hứa Phong xuyên việt qua đây cũng không kém.

"Đạo Huyền Kinh!"

Xem xét một chút tin tức trong đầu, Hứa Phong khẽ thì thầm một tiếng. Tuy nhiê càng xem hắn càng cảm thấy hưng phấn.

Đạo Huyền Kinh, Đạo môn thánh điển, Hoa Hạ khôi bảo. Đây vốn là một bộ pháp quyết tu luyện, luyện đến một trình độ nhất định có thể điểm thạch vi kim, hóa hủ vi thần. (giữ nguyên HV cho hay, đại nghĩa là lấy đá làm sắt, lấy đồ hư làm đồ tốt)

Tỉ mỉ xem xét đạo gia thánh điển này một hồi, Hứa Phong phát hiện hắn chỉ có thể được xem quyển thứ nhất, còn mấy phần sau thì giống như đã bị phong ấn lại, dù cố gắng thế nào cũng không thể nhìn thấy!

Tuy nhiên, sau khi xem hết quyển thứ nhất, sắc mặt Hứa Phong bỗng trở nên cổ quái. Đạo Huyền kinh quyển thứ nhất ngoại trừ nội dung tu luyện ra, chỉ còn lại một thứ gọi là pháp môn trị liệu.

“Ta &@^$%@*! Chỉ có một thứ bỏ đi như vậy sao? Như thế nào ta lại cảm thấy Đạo Huyền Kinh giống như mấy tên bói toán lừa người vậy. Xem giới thiệu thì thấy vô cùng lợi hại, nhưng đến một cái pháp môn công kích cũng không có... Vậy mà cũng xưng là đạo gia thánh điển?

Hứa Phong thiếu chút nữa đã chửi lên một hồi. Đường đường là Hoa Hạ thánh điển cư nhiên lại bị hắn miệt thị như vậy. Haizz! Cái này cũng là bởi vì Hứa Phong không biết xem hàng, nếu như rơi vào tay người Đạo môn Hoa Hạ, sợ rằng kẻ đó đã sớm kích động đến chết rồi.

Hứa phong nói thì nói thế, nhưng vẫn nghĩ thầm, đồ chơi của Hoa Hạ so ra thì vẫn tốt hơn cái thế giới này nhiều lắm. Cái loại tâm lý này của hắn, giống như là đồ nhà mình bao giờ cũng tốt hơn đồ nhà người khác, có tinh thần dân tộc rất cao.

Nghĩ như thế, Hứa Phong không khỏi cao hứng. Có Đạo Huyền Kinh rồi hắn cũng không tin mình không thu thập được Lý Hạc Hiên.

Hứa Phong hưng phấn ngồi xếp bằng, y theo giảng giải của Đạo Huyền Kinh, đem tư tưởng tinh thần dung nhập thể nội. Hắn vốn tưởng rằng, muốn đưa tinh thần an bình dung nhập thể nội khẳng định phải tốn không ít thời gian, nhưng một điều kinh ngạc chính là hắn chỉ cần động ý niệm trong đầu thì tinh thần đã hoàn toàn dung nhập nội thể.

Tốc độ nhanh chóng như vậy khiến Hứa Phong có chút không dám tin. Đạo Huyền Kinh không phải nói bước nhập môn đầu tiên này rất khó khăn sao?! Người nào chậm thì một hai năm, lâu hơn chút nữa thì cả đời sợ rằng không cách nào tiến vào được.

“Ta abcxyz! Đạo Huyền Kinh này quả nhiên là thần côn lừa người mà, còn nói là tu luyện vô cùng khó khăn, cùng lắm chỉ như thế này mà thôi!”

Hứa Phong vô cùng đắc ý, thầm nghĩ bản thân quả nhiên thông tuệ hơn người. “Người quá thông minh cũng không tốt, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu thần côn công pháp!”

Hứa Phong thầm nói, thiếu chút đã YY ra khỏi miệng, nhưng thật ra hắn không biết, ở trên trán hắn tử quang lôi hoa đang chớp động, hoàn toàn là nhờ có lôi hoa hắn mới có thể không chút trở ngại mà bước một bước đầu tiên của Đạo Huyền Kinh.

Trong lúc Hứa Phong trầm tĩnh tu luyện Đạo Huyền kinh, hắn nào biết thân thể mình được lôi quang bao bọc lấy, không ngừng rèn luyện thân thể Hứa Phong. Thân thể vốn có chút tái nhợt của hắn sau khi trải qua rèn luyện thì đã hồng hào hơn trước rất nhiều, càng thêm một phần khỏe mạnh.

Rèn luyện tuy rằng có chút tê tê ngứa ngứa, nhưng Hứa Phong lại cảm giác vô cùng thoải mái. Điều này làm cho hắn kết ấn càng lúc càng nhanh, mà lôi quang ở trên người cũng càng nhiều, liên tục cải tạo thân thể hắn.

Hứa Phong có thể cảm giác rõ ràng thể chất của mình đang không ngừng tăng lên.

Đóa Tử Sắc Lôi Hoa trên trán hắn không ngừng chớp lóe, phóng xuất liên tục từng đạo lôi quang lên người hắn, da thịt hắn càng lúc càng hồng hào. Thậm chí Hứa Phong còn nghe được xương cốt mình phát ra những tiếng vang rất nhỏ. Mỗi một lần rèn luyện là Hứa Phong cảm giác được đầu của mình càng thêm minh mẫn, tinh thần lại càng tập trung.

Cường độ thân thể của hắn không ngừng được cải thiện, chỉ trong chốc lát đã tăng lên nhị phẩm, tốc độ tăng tiến cực nhanh, nhanh đến nỗi làm cho người khác có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.

Từ một người bình thường thoáng cái đã tu luyện đến nhất phẩm, rồi lại vọt lên nhị phẩm, tất cả chỉ xảy ra trong mấy canh giờ ngắn ngủi trầm tĩnh tu luyện Đạo Huyền Kinh của Hứa Phong. Hắn cũng cảm thấy được thân thể của mình không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng vẫn không biết đã tăng lên phẩm giai nào rồi! Nếu hắn mà biết được, tất nhiên sẽ giật mình không thôi, cho dù Đạo Huyền Kinh có thần kỳ thế nào chăng nữa, nhưng chỉ trong khoảng thời gian vài canh giờ ngắn ngủi như thế mà đột phá lên nhị phẩm, đây quả thực là một chuyện ngoài sức tưởng tượng.

Đối với Huyền giả tu luyện, lần đầu tiến vào trạng thái tu luyện phải nói là rất khó, nói cách khác là muốn bước vào trình độ nhất phẩm vô cùng gian nan. Có người thậm chí cả đời cũng không bước vào được. Cho dù có vào được nhất phẩm, nếu muốn lại tấn cấp nhất phẩm đỉnh phong thì thời gian tích lũy cực kỳ lâu. Hứa Phong cũng biết được, gia đinh trong Tiêu gia, người tu luyện nhanh nhất cũng phải mất ba tháng, hơn nữa còn phải mua dược vật luyện thể.

Nhưng còn bản thân hắn thì sao? Chỉ trong ngắn ngủi vài canh giờ, hắn thăng liền hai cấp, đây căn bản là chuyện không tưởng!

Tất nhiên là Hứa Phong cũng không biết, trừ bỏ tác dụng của Đạo Huyền Kinh ra thì còn do hắn được lôi điện luyện thể. Hứa Phong bị sét đánh, Tử Sắc Lôi Hoa tuy rằng thôn phệ lôi điện không nhiều lắm nhưng để giúp hắn luyện thể đến nhị phẩm thì cũng không khó là bao.

Một người bình thường ai lại có thể thừa nhận thiên địa chi uy như vậy, mà trong linh hồn Hứa Phong lại ẩn chứa lôi điện, đây là chuyện chưa từng có bao giờ. Từ lúc vừa bắt đầu tu luyện thì hắn đã dùng thiên lôi luyện thể.

Tu luyện cho đến tận đêm khuya, lúc mà màn đêm đã hoàn toàn bao phủ, hai tay hắn mới dừng kết ấn. Cùng lúc hắn dừng lại, ấn ký Tử Sắc Lôi Hoa đang chớp lóe cũng biến mất, lôi quang vờn quanh người Hứa Phong cũng tiêu biến không thấy đâu.

Hứa Phong tỉnh lại, hắn có thể cảm nhận rõ ràng lực lường thân thể hắn, loại cảm giác tinh lực dồi dào này cho dù là kiếp trước hắn cũng chưa từng cảm nhận qua. Điều này làm cho Hứa Phong có chút ngớ ngẩn, hướng về tảng đá phía dưới mà oanh kích tới.

Dưới sự oanh kích của Hứa Phong, nắm tay có chút đau rát nhưng đồng thời trên tảng đá cũng xuất hiện một dấu vết nhàn nhạt, điều này khiến cho Hứa Phong sững sờ tại chỗ. Hắn lại có thể ở nơi này, in dấu vết lên tảng đá. Đây là chuyện Hứa Phong không dám tưởng tượng, nếu là hắn kiếp trước, coi như có sử dụng đến khí lực để bú sữa mẹ thì cũng không có tạo thành hiệu quả như vậy.

Hứa Phong cẩn thận xem xét cường độ của tảng đá một chút, rồi so với trí nhớ trong đầu thì liền kinh ngạc thốt lên: “Nhị phẩm đỉnh phong! Lẽ nào nhân phẩm của ta đã trở lai? Chỉ có mấy canh giờ đã đạt đến thực lực này?”

Hứa Phong vẫn không dám tin như trước, chẳng qua chứng kiến dấu vết nhàn nhạt trên tảng đá thì một hồi lâu mới tiếp nhận sự thật này.

”Ha ha...”

Hứa Phong thoải mái cười phá lên, áp lực trước kia trong nháy mắt phát tiết ra ngoài, tiếng cười trong màn đêm yên tĩnh vang dội, truyền đi rất xa.

Huyền giả, hắn lại có thể trở thành huyền giả. Chỉ ngắn ngủi có mấy canh giờ liền thành nhị phẩm đỉnh phong huyền giả. Huyền giả, cái này đại biểu cho tương lai sau này của hắn sẽ không còn là người dễ bị ức hiếp, khi dễ nữa.

Sau một lúc cao hứng, Hứa Phong liền lập tức tỉnh táo lại, thực lực hiện tại vẫn còn không đủ, Lý Vĩ, Lý Hạc Hiên tất nhiên mạnh mẽ hơn hắn rồi. Bất quá, có việc vui này mở đầu cũng an ủi lòng hắn một chút.

“Hô! Cần phải nhanh chóng tu luyện a, bằng không, sớm hay muộn cũng bị Lý Vĩ con mẹ nó chơi chết!” Ánh mắt âm trầm của Lý Vĩ vẫn còn rõ mồn một, Hứa Phong không hề nghi ngờ, nếu cho Lý Vĩ cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ chơi chết mình.
Bình Luận (0)
Comment