Hắc Lôi dũng mãnh tràn vào thân thể Hứa Phong, cả người hắn bị Hắc Lôi bao trùm. Hắc Lôi không ngừng xuyên thẳng vào người hắn, tạo thành một tầng hắc sắc.
Diệp Tư nhìn Hắc Lôi từ Diệp thúc cuồn cuồn tiến vào thân thể Hứa Phong, nàng bình trụ hô hấp, tập trung nhìn hắn, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh, ánh mắt thập phần lo lắng.
Tử Lôi trong cơ thể Hứa Phong liên tục hấp thu cỗ Hắc Lôi cuồng bạo kia, Hắc Lôi trùng kích Hứa Phong, vang vọng tiếng gầm gào khắp phòng.
Tử Lôi điên cuồng xoay tròn, phân bố ra toàn thân Hứa Phong, bảo vệ nội tạng yếu hại của hắn, đồng thời Tử Lôi cũng điên cuồng hấp thu Hắc Lôi trong cơ thể hắn, với loại hấp thu như thế, Tử Lôi dần dần lớn mạnh hơn.
Cùng lúc đó, Hứa Phong cảm giác được toàn thân tràn đầy đau đớn, từng đạo lôi điện đánh lên người hắn, làm cho khí lực ẩn chứa trong từng khớp xương được rèn luyện, sau đó công lực Hứa Phong dần dần tăng cường.
Diệp Tư ở một bên, chứng kiến Hứa Phong bị Hắc Lôi quấn quanh toàn thân, cũng cảm giác được khí tức của hắn đang từ từ tăng lên.
" Oanh... oanh.. "
Bên trong không gian không ngừng vang vọng tiếng sấm nổ, Hắc Lôi cuồng bạo trong cơ thể Diệp thúc bị Hứa Phong dẫn ra, sắc mặt dần dần tốt lên.
Một canh giờ kiên trì như vậy, trong khi thân thể Hứa Phong được Hắc Lôi rèn luyện không ngừng, nguyên bản bản đầu hắn chỉ đạt thất phẩm đỉnh phong, một đạo lôi điện cuồng bạo từ cơ thể Diệp thúc bắn ra, đồng thời Hứa Phong song thủ kết ấn, gầm lên một tiếng: " Phá! "
Thanh âm hạ xuống, bình cảnh của Hứa Phong bị phá tan, trong một khắc ấy khí tức Hứa Phong tăng đột biến, chỉ một khoảng thời gian ngắn liền đạt tới bát phẩm. Khí tức ổn định, củng cố ở cấp bậc bát phẩm.
Sau khi Hứa Phong lên bát phẩm huyền giả, tốc độ hấp thu của Tử Lôi càng mạnh hơn nữa, Hắc Lôi ban đầu tiến vào cơ thể hắn đều bị hấp thu sạch sẽ.
Sau khi tia Hắc Lôi cuối cùng bị hấp thu,Hứa Phong buông tay Diệp thúc ra, khóe miệng trào ra một cỗ máu đen, chính là độc tố của Hắc Lôi, tiếp nhận lấy khăn lau từ Diệp Tư, rồi thi triển một đạo Tịnh Huyền Thuật cho Diệp thúc.
Sau đạo Tịnh Huyền Thuật thứ ba, sắc mặt Diệp thúc đã trở nên hồng nhuận, so với người thường không kém bao nhiêu.
Diệp thúc mở to mắt, cảm giác được Hắc Lôi trong cơ thể mình đã tiêu trừ hơn phân nửa, cả người thoải mái rất nhiều, nhìn thiếu niên trước mặt có vẻ mệt mỏi, đáy lòng kinh ngạc không thôi, nói lời cảm tạ: " Cảm tạ ân cứu chữa của tiểu huynh đệ rất nhiều! "
Hứa Phong cười lắc đầu, liếc nhìn Diệp Tư một cái, sau đó quay đầu nói với Diệp thúc: " Diệp thúc chớ khách sáo! Hiện tại Diệp thúc cảm thấy thế nào?! "
Diệp thúc thấy ánh mắt của Hứa Phong nhìn về phía Diệp Tư, đáy lòng nghi hoặc tiểu thư cùng thiếu niên này có quan hệ như thế nào. Nhưng vẫn rất nhanh chóng trả lời Hứa Phong: " Hắc Lôi được ngươi hấp thu hơn phân nửa, còn lại thì với thực lực của ta cũng có thể áp chế được, tuy rằng tổn thương không nhỏ, nhưng không tới mức hôn mê không dậy nổi! "
" Hắc Lôi thật ra không thành vấn đề, ta một lần hấp thu không hết, thì hấp thu hai lần, hai lần không hết thì ba lần, thậm chí có thể nhiều lần. Vấn đề là trong cơ thể Diệp thúc có bị Hắc Lôi làm cho bị thương không?! " Hứa Phong lo lắng hỏi
" Bị thương nặng tự nhiên có! Bất quá, ngay từ đầu ta đã bảo vệ những chỗ yếu hại của mình, tuy rằng thương thế không nhẹ, nhưng cũng không có thương tổn trí mạng nào, chỉ cần không có Hắc Lôi, thì có thể dễ dàng chữa trị. Như thế này cũng không cần lo lắng! " Diệp thúc cười cười, lấy thực lực của hắn, chỉ cần không có Hắc Lôi thì khôi phục trong vòng một ngày.
Diệp Tư nghe Diệp thúc nói như thế, khuôn mặt tuyệt mỹ mang theo vẻ vui mừng: " Diệp thúc có thể bình phục?! "
Diệp thúc cười với Diệp Tư, ánh mắt đánh giá Hứa Phong vài lần, theo như công lực hồi nãy hắn tiến vào trong cơ thể mình, chỉ biết thiếu niên này thực lực chưa tới Nhập Linh. Lấy thực lực chưa tới nhập linh dám trêu chọc tới Hắc Lôi khủng bố như vậy, quả thực làm cho Diệp thúc không thể tưởng tượng nổi. Mà quan trọng nhất là hắn có thể hấp thu Hắc Lôi! Cái này càng làm cho người ta không dám tin! Đối với người bình thường, lôi là một thứ không thể hấp thu. Diệp thúc do vì thực lực mạnh mẽ, kiến thức lại hơn người thường, nhưng hắn cũng biết lôi điện không thể hấp thu.
Chính là, huyền giả có thế hấp thu lôi điện, không thể nghi ngờ chính là nhân vật cực kỳ khủng bố. Bọn hắn dựa vào lực lượng tuyệt đối của mình mà áp chế, điều này mới có thể miễn cưỡng hấp thu lôi điện. Nhưng thiếu niên trước mặt này dựa vào thực lực chưa tới Nhập Linh, lại dễ dàng hấp thu Hắc Lôi cường hãn, đúng là mới nghe lần đầu!
Nhìn thấy Hứa Phong đứng bên cạnh cười mãi không thôi, Diệp Tư đối vơi hắn biểu hiện thập phần thân thiết, Diệp thúc không khỏi kỳ quái, nàng ở nơi nào tìm ra được một thiếu niên kỳ lạ như vậy.
Hứa Phong thấy Diệp thúc đánh giá, không khỏi cười cười nói: " Diệp thúc vừa mới tỉnh dậy! Chúng ta không nên quấy rầy thúc ấy nghỉ ngơi! "
Nói xong, Hứa Phong kéo tay Diệp Tư dẫn nàng đi ra ngoài.
Diệp thúc thấy Diệp Tư nhu thuận cùng Hứa Phong đi ra, hắn hơi có chút kinh ngạc, đây là lần đâu có một nam tử kéo tay Diệp Tư. Tuy rằng thiếu niên này so với Diệp Tư chỉ là một tiểu hài tử chưa chín chắn, nhưng dù sao cũng là một nam tử.
....
" Cám ơn đệ! " Diệp Tư ra khỏi phòng Diệp thúc, ánh mắt mang theo vẻ cảm kích, con ngươi trong suốt lưu chuyển, lộ ra ánh sáng dịu dàng, làm cho tim Hứa Phong nhảy lên, ánh mắt nữ nhân này giống như nhìn thấu tâm can người khác vậy.
" Diệp Tư tỷ! " Hứa Phong đột nhiên nhìn chằm chằm ánh mắt Diệp Tư nhẹ giọng nói một câu, trong lúc ánh mắt mềm mại, đáng yêu của nàng nhìn về hắn, Hứa Phong cười nói: " Tỷ có biết một câu nói: " Tình bất tri sở khởi, nhất vãng nhi tình thâm! "
" Ân?" Diệp Tư nghi hoặc nhìn Hứa Phong, không rõ Hứa Phong vì sao đột nhiên nói một câu như vậy.
Nhìn thấy Diệp Tư kiều mỵ lộ vẻ khó hiểu, Hứa Phong cười nói: " Nam nhân đôi khi rất đơn giản, cứ việc nhìn thấy đồ vật xinh đẹp nào cũng muốn độc chiếm, nhưng cũng có thể bảo vệ vẻ đẹp của chúng! Có người nói nữ nhi trọng tình, đương nhiên đệ không phủ nhận quan điểm đó. Nhưng đệ nghĩ: " Tình bất tri sở khởi, nhất vãng nhi tình thâm! " mới nói chính xác về nam nhân. Có lẽ chỉ cần một cái liếc mắt cũng dắng để người nam nhân luôn luôn chờ đợi! Mà Diệp Tư tỷ chính là loại người một trong vạn người đó, có lẽ khi đi vào thế giới này, đệ mới hiểu rõ một chút: " Tình bất tri sở khởi, nhất vãng nhi tình thâm! ". Đệ còn tưởng câu này chỉ dùng để lừa dối tiểu cô nương mà thôi. "
Diệp Tư thấy Hứa Phong khóe miệng mỉm cười, giọng trầm ấm vang lên. Diệp Tư cư nhiên bị ánh mắt trong veo của Hứa Phong hấp dẫn, sau khi thất thần một lát, đột nhiên nàng nhoẻn miệng cười, tiếng cười véo von vang vọng trong không gian không ngừng: "Ngươi thật sự rất biết đánh lừa tiểu cô nương!"
Hứa Phong cười cười, cũng không giải thích, nghĩ thầm thế giới này vĩnh viễn không có người nào tin rắng hắn là một người trưởng thành lịch duyệt, lấy tuổi hắn mà nói ra những lời này, sợ rằng đều cho rằng lừa gạt tiểu cô nương.
Nhìn thấy Hứa Phong cười tiêu sái, tâm hồn Diệp Tư không khỏi lay động, tình thoại chán ghét được nói ra như vậy mà cũng gây xúc động lòng người.
Định nhãn nhìn lại thiếu niên trước mặt này, vẻ thanh tú, nhưng hơi có vẻ gầy yếu, khóe miệng cười phơi phới. Một cử động tao nhã, bình tĩnh mà thiếu niên không nên có, quả thực hấp dẫn ánh mắt Diệp Tư, đáy lòng trong thời khắc này bỗng dưng xao động.
Diệp Tư lắc đầu, loại bỏ cảm xúc này, nhìn Hứa Phong nói: " Đệ cùng với Diệp Hổ có ước định sao?!"
" A?! Tỷ biết?" Hứa Phong sửng sốt, lập tức mỉm cười nhìn Diệp Tư.
Diệp Tư nói: " Ước định gì?! "
" Muốn cho hắn không làm phiền tỷ một tháng mà thôi. Cũng không coi là đại sự gì cả! " Hứa Phong cười cười nói.
" Đệ trả giá ra sao?! " Diệp Tư thấy mấy ngày nay, Diệp Hổ biến mất khỏi tầm mắt nàng, liền nghĩ đến vấn đề này. Ở trấn nhỏ này, một người tài cán có thể làm được thì chỉ có Hứa Phong chứ không còn ai.
" Không có gì mua bán cả, qua một thời gian ngắn cùng hắn đánh một trận thôi! " Hứa Phong cười cười nói.
" Cái gì? Cùng Diệp Hổ quyết đấu?" Diệp Tư mạnh mẽ đứng lên, những đường cong hoàn mỹ nổi bật, đồn bộ cùng đùi có thể thấy được độ co dãn cùng trơn mịn.
" Đệ điên rồi hả?! Điều kiện như vậy cũng dám trao đổi? Hắn muốn làm phiền ta thì để cho hắn làm phiền. " Diệp Tư nói, mang theo đôi chút trách cứ, nhìn Hứa Phong.
Hứa Phong nhìn nàng, khẽ cười: " Đệ không làm như vậy, phỏng chừng hắn sẽ không cho đệ đi vào cửa lầu các này đâu! "
Diệp Tư sửng sốt, nhớ lại tính nết cứng cỏi của Diệp Hổ, nhất định sẽ tìm Hứa Phong gây phiền toái, mới khiến cho Hứa Phong quyết định như vậy. Diệp Tư không khỏi tức giận bản thân mình, thầm nghĩ lúc ấy sao không nghĩ tới điểm đó. Nàng hắn nên nghĩ tới, Hứa Phong cùng nàng quá mức thân cận, chắc chắc Diệp Hổ sẽ cảnh cáo.
Thấy vẻ mặt áy náy của Diệp Tư, Hứa Phong khẽ nắm lấy tay nàng, nói: " Diệp Tư tỷ, cũng không có gì quá lớn, bất quá cùng hắn đánh một trận mà thôi, không cần để trong lòng. "
" Nhưng mà... " Diệp Tư vẫn lo lắng không thôi.
" Không có nhưng nhị gì cả! " Hứa Phong ngắt lời: " Không cần phải lo lắng chuyện này nữa, tỷ nên tin tưởng ở đệ! "
Diệp Tư nhìn chằm chằm Hứa Phong thật lâu, sau đó mới gật đầu, lời nói dịu dàng: " Sau này đừng như thế nữa!"
Diệp Tư thầm nghĩ, bất kể như thế nào cũng không để cho Hứa Phong xảy ra chuyện. Nếu thật sự không được, nàng cho dù tính mạng đang bị vây trong hoàn cảnh nguy hiểm cũng không bỏ qua cho Diệp Hổ.
" Ha ha! " Hứa Phong cười hai tiếng, nhìn khuôn mặt kiều diễm của Diệp Tư,: " Chờ khi thôn phệ xong Hắc Lôi trong người Diệp thúc xong, đệ thử thôn phệ Hắc Lôi của hắc xà kia, khi đó đối mặt với hắn cũng không cần phải liều mạng! "