" Ngươi muốn tự mình động thủ? Hay là ta tới?! " Lăng bá nhìn Hứa Phong, nói lại lời Hứa Phong vừa nói.
Hứa Phong xem thường nhìn hắn: " Ngươi già gần xuống mồ rồi, lại đi học cách nói chuyện của người khác, không cảm thấy mất mặt sao?!"
Lăng bá thiếu chút nữa tức chết, nghĩ thầm chẳng lẽ người già thì không có khí phách? Tiểu tử này dám khi dễ lão nhân!
" Hừ! " Lăng bá hừ lạnh một tiếng, công lực truyền đến cương côn, không nói một câu, cương côn đánh tới Hứa Phong.
Hứa Phong nhìn thấy nhất côn của Lăng bá mang theo kình phong đánh tới, không dám coi thường, vận mười thành công lực vào cương côn, đón đỡ đòn này của Lăng bá.
" Keng... "
Thanh âm kim loại va chạm vào nhau, cực kỳ bén nhọn đánh vào màng nhĩ, làm cho đám gia đinh không khỏi che tai lại.
Mà khiến cho bọn họ kinh hãi chính là hai cây cương côn cùng va chạm vào một chỗ, bắt đầu từ chỗ va chạm ấy bắt đầu méo mó, biến dạng thành hình cung.
Ngay khi đám gia đinh vẫn còn đang rung động, thì cương côn trong tay Hứa Phong đột nhiên rời khỏi tay, bay nhanh ra phía xa xa, nện lên vách tường, tạo thành một lỗ to trên vách tường. Có thể hiểu được lực lượng ẩn chứa trong cương côn khủng bố cỡ nào.
Bước chân Hứa Phong lảo đảo lùi lại, bị lực lượng kinh khủng chấn động hổ khẩu có chút tê dại, cổ tay rung rung, bước chân liên tục lùi về phía sau vài bước, lúc này mới bình ổn thân ảnh.
Trong lòng Hứa Phong kinh hãi không thôi, thật không ngờ lão già này lại có thực lực kinh khủng tới vậy. Chênh lệch giữa bát phẩm và cửu phẩm còn cao hơn nhiều so với chênh lệch giữa thất phẩm và bát phẩm. Loại chênh lệch này làm cho Hứa Phong cảm giác được sợ hãi!
" Lăng bá! Xử lý tiểu tử này! " Lý Vĩ thấy Lăng bá chỉ dùng một côn đã đánh văng cương côn của Hứa Phong, hưng phấn hô to với hắn.
Lăng bá nhìn Lý Vĩ cười nói: " Lý công tử yên tâm, ta không bỏ qua cho bất cứ người nào ở đây! "
Một câu này làm cho ánh mắt Hứa Phong ngưng trọng, không thể lão già này lại ác tâm tới thế. Hứa Phong hít sâu một hơi, lại nhặt cương côn lên, ánh mắt thận trọng nhìn Lăng Bá.
" Tiểu tử! Đừng chống cự vô ích! Thúc thủ chịu trói đi, ta chỉ đoạn tứ chi của ngươi! " Lăng bá híp mắt nhìn Hứa Phong,đồng tử trong mắt thình thoảng toát ra một phần tàn nhẫn! "
" Chính ngươi mới ngu ngốc, chẳng lẽ ta lại ngu theo sao?!" Hứa Phong xem thường nhìn Lăng bá, chặt đứt tứ chi thì hắn còn sống sao?
" Hừ! Một khi đã như vậy, vậy đừng trách lão hủ! " Lăng bá hừ một tiếng, cương côn lại hướng về Hứa Phong mạnh mẽ đánh tới.
Có một lần trải qua, Hứa Phong không dám đón đỡ chiêu này của hắn, thân hình nhanh chóng tránh sang một bên, thoát khỏi cương côn Lăng bá đánh tới.
Lăng bá kinh ngạc nhìn thấy tốc độ phản ứng của Hứa Phong, đồng thời tốc độ cũng không chậm hơn, cánh tay mang theo cương côn tùy ý đánh về phía Hứa Phong, đem cương côn Hứa Phong đánh về mình ngăn trở lại, Hứa Phong lại bị chấn lùi lại vài bước.
" Vô dụng! Chênh lệch phẩm cấp không phải nhẹ nhàng như vậy mà bù đắp được! " Lăng bá nhìn Hứa Phong, thản nhiên nói, trong mắt mang theo vẻ miệt thị.
" Coi như thế đi, ta cũng xẻo bớt miếng thịt của ngươi!" Hứa Phong cười lạnh, cương côn trong tay lại quét qua, mang theo kình phòng rít gào đánh tới chỗ yếu hại của Lăng bá.
" Ngu xuẩn! " Lăng bá hừ một tiếng, vận công tới mức tận cùng, " Ta đây sau khi thu thập ngươi xong, sau đó đi thu thập bọn hạ nhân Tiêu gia đó! "
Cương côn Lăng bá trực tiếp đánh vào đầu Hứa Phong, đám người Giang Nguyên thấy vậy liền biến sắc, hét toáng lên: " Hứa Phong! Cẩn thận!"
Trong khi toàn bộ gia đinh Tiêu gia đang lo âu, thì nhìn thấy thân hình Hứa Phong dùng một góc độ khó tin xẹt qua, tránh khỏi nhất côn này của Lăng bá.
" A! " Lăng bá kinh ngạc nhìn Hứa Phong, rất khó lý giải Hứa Phong lại tránh được một chiêu này của Lăng bá.
" Ngươi thật là có vài phần bổn sự, khó trách thiếu gia lại bại trong tay ngươi! " Lăng bá thản nhiên nói, phất phất cương côn trong tay, còn đang muốn nói thêm cái gì thì bị Lý Vĩ cắt đứt.
" Lăng bá! Tốc chiến tốc thắng! Trước tiên đem tiểu tử này giải quyết cái đã rồi nói sau! " Lý Vĩ chờ có chút không kiên nhẫn, liếc mắt nhìn Hứa Phong một cái, liền thấy khó chịu vạn phần, hận không thể ngay bây giờ làm nhục Hứa Phong.
Lăng bá nghe thấy Lý Vĩ thúc giục, lúc này mới gật gật đầu, cương côn trong tay múa may, trong hư không xuất hiện từng đạo côn ảnh. Hứa Phong thấy vậy sắc mặt biến đổi vài lần, lão gia hỏa này lại còn dám thi triển huyền kỹ với mình.
Hứa Phong bình thường giao thủ với hắn cũng đã không phải là đối thủ của hắn rối, nếu như đối phương thi triển huyền kỹ thì Hứa Phong càng thêm nguy hiểm.
" Không thể tiếp tục như vậy, phải tìm biện pháp tránh được một kiếp này đã! " Hứa Phong trong lòng nói thầm, chẳng qua chênh lệch thực lực cũng làm cho hắn đau đầu.
" Ha ha! Hứa Phong! Ngươi chờ chết đi! " Thanh âm điên cuồng của Lý Vĩ vang lên một bên, mang theo vẻ đắc ý.
" Câm miệng cho ta! " Hứa Phong hừ một tiếng, nói: " Ai chết còn chưa chắc! "
Nói xong, trong tay Hứa Phong điên cuồng kết ấn. Lý Vĩ thấy một màn như vậy, liền nhắc nhở Lăng bá: " Lăng bá cẩn thận một chút, tiểu tử này có một bộ địa phẩm thuật pháp, thập phần khủng bố. Đại ca của ta cùng Lăng thiếu gia đều là thua bởi một chiêu này! "
Lăng bá cũng đã được nghe nói một chiêu này của Hứa Phong, đối với địa phẩm thuật pháp không chỉ là hắn, cho dù là thập phẩm huyền giả cũng không dám coi thường. Lăng bá không khỏi xốc lại tinh thần, cẩn thận nhìn chằm chằm Hứa Phong.
" Các ngươi biết lợi hại sao? " Hứa Phong cười lạnh, thủ ấn như trước đánh ra, thân hình phóng tới Lăng bá.
Lăng bá thấy Hứa Phong vọt tới, cương côn liền đánh về phía hắn. Chẳng qua sắp đánh đến Hứa Phong thì liền bị Hứa Phong tránh được.
" Phong Hàn thuật! "
Ngay tại lúc Lăng bá chuẩn bị truy kích, Hứa Phong đột nhiên đánh ra một đạo thủy quang, mà Lăng bá nghe thấy Hứa Phong hét lớn như vậy, liền biến sắc nhanh chóng vận khởi mười thành công lực, ổn định thân hình, cản phá đạo thủy mang này.
Chẳng qua khi hắn ngăn trở thủy quang này, liền không phát hiện Phong Hàn thuật rét lạnh cùng với khủng bố, mà ngược lại, đạo thủy mang này lại có một cảm giác thanh lương, đánh lên thân thể hết sức thoải mái, phảng phất như được ngâm mình vào trong nước vậy.
Loại cảm giác này làm cho Lăng Bá kinh ngạc: Đây là Phong Hàn thuật đánh bại thiếu gia sao? Ta sao lại cảm giác sướng khoái như vậy chứ? Chẳng lẽ người già sinh ra ảo giác sao?!
Bất quá Lăng bá ngây dại không có bao lâu, liền sa sầm sắc mặt, Hứa Phong nhân lúc hắn cản trở " Phong Hàn thuật ", cương côn thẳng tắp đánh về Lý Vĩ.
Sắc mặt Lý Vĩ đại biến, cũng không ngờ Hứa Phong lại có thể tránh thoát khỏi Lăng bá mà công kích hắn, càng làm cho Lý Vĩ kinh ngạc là Hứa Phong thi triển Phong Hàn thuật sao vẫn còn khí lực?
Tốc độ Hứa Phong mau chóng,rất nhanh liền tiến tới trước mặt Lý Vĩ, mộc côn đánh về phía hắn.
Lý Vĩ phản ứng không chậm, cấp tốc nghiêng người tránh khỏi, bất quá tốc độ chung quy vẫn chậm hơn, cương côn đã nện lên cánh tay của hắn. Thanh âm xương gãy vang lên, hắn liền ngã nhào xuống đất. Hứa Phong bổ nhào tới, một cước đạp lên yết hầu Lý Vĩ, đối mặt với Lăng bá cười lạnh nói: " Có bản lĩnh đánh ta thử coi! Chẳng qua một mạng nho nhỏ của gia đinh ta đây đổi lấy một mạng quý tộc thiếu gia nha! "
Một câu này làm cho Lăng bá dừng lại, trừng mắt nhìn Hứa Phong, thật không ngờ Hứa Phong lại dễ dàng có được con tin uy hiếp mình.
Hứa Phong cười thầm, nhìn về đám người Giang Nguyên hô: " Tới phía sau ta! "
Đám người Giang Nguyên cũng phản ứng kịp, nhánh chóng chạy đến sau lưng Hứa Phong.
Thấy mọi người đều đứng sau mình, Hứa Phong nhìn Lăng bá lặng lẽ cười nói: " Phong Hàn thuật của ta có thoải mái không? Lành lạnh, mềm mềm, giống như ôm ấp nữ nhân vậy nhỉ!?"
Lăng bá làm sao không biết đạo thủy mang lúc nãy Hứa Phong đánh ra không phải là Phong Hàn thuật, căn bản vì hắn không có đủ thởi gian nghỉ rằng đó là một thuật pháp khác. Nghĩ tới chuyện cư nhiên bị một tên mao đầu tiểu tử lừa gạt, Lăng bá không nén được lửa giận thiêu đốt.
Chẳng qua nhìn thấy Lý Vĩ bị Hứa Phong dẫm lên, liền áp chế lửa giận lại, nhìn đám gia đinh Tiêu gia phía sau hắn nói: " Ngươi buông hắn ra, ta cho các ngươi đi! "
Hứa Phong kinh ngạc, quay đầu nhìn đám người Giang Nguyên phía sau hỏi: " Các ngươi có cảm thấy ta ngu ngốc không? Đáp ứng yêu cầu này của hắn sao? "
Tất cả gia đinh hai mặt cùng nhìn nhau một cái, rốt cuộc có một gia đinh đứng ra, yêu ớt nói với Hứa Phong: " Hứa ca! Trước kia ngươi đích thực rất ngu ngốc! Hiện tại thì không ngu ngốc nữa! "
Hứa Phong nghe được câu này, thiếu chút nữa hộc máu, cái gì mà nói trước kia ngu ngốc hả? Ý tứ của ngươi nói ta vẫn là đứa ngu sao! Mẹ nó, hỗn đản này sao mà đần thế không biết!
" Lăn qua một bên đi! Ta đây đường đường là một soái ca, làm sao ngu ngốc được! "
Gia đinh này bị Hứa Phong nổi giận đùng đùng gầm lên, liền ủy khuất cúi đầu thầm nói: " Diện mạo có đẹp trai cũng đâu có quan hệ gì tới ngu ngốc đâu? Huống chi ngươi cũng không đẹp trai! "
Hứa Phong thiếu chút nữa tức điên lên, oán hận trừng mắt nhìn tên hỗn đản này, ánh mắt nhìn về phía Lăng bá: " Đừng nói ta không tin ngươi, đến lúc ta tin ngươi thì ngươi trở mặt vô tình thì biết làm sao bây giờ? "
Lăng bá hừ một tiếng nói: "Ta sẽ không làm chuyện như vậy "
Hứa Phong nhún nhún vai nói:" Được rồi! Ngươi bây giờ trở về đi, ta nhất định thả Lý Vĩ! Ta khẳng định cũng sẽ thủ tín! "
Lăng bá không thể tin một người chuyên lừa gạt người khác như hắn. Lăng bá thầm nghĩ, hạng vô sỉ da mặt dày như hắn, mới có thể nói mà mặt không đổi sắc.
" Hứa Phong! Ngươi chỉ có một lựa chọn như vậy, buông Lý công tử ra! Ta sẽ không tin ngươi dám gϊếŧ hắn. Chẳng lẽ ngươi muốn Tiêu gia cùng Lý gia đối lập sao? " Lăng bá miệt thị nhìn Hứa Phong, lại có thể mặc kệ Lý Vĩ, đi thẳng tới Hứa Phong:" Ngươi có bản lĩnh gϊếŧ hắn, hiện tại lão hủ gϊếŧ hết gia đinh Tiêu gia, một tên cũng không để lại! "
Lăng bá coi thường sự uy hiếp của Hứa Phong, đi tới đám gia đinh sau người Hứa Phong, chuẩn bị động thủ với đám người Giang Nguyên, hắn thực sự bỏ rơi Lý Vĩ.