Nhất Gia Tam Khẩu

Chương 4

Sau khi về nhà, ta cùng anh trai không hề nhắc tới cha.

Bất quá sự tình phát sinh chính là đã phát sinh qua luôn tồn đọng lại ảnh hưởng.

Tối thứ bảy, anh trai đang dọn dẹp, ta thoải mái ngồi trong phòng khách xem TV, điện thoại liền vang.

Anh trai quấn tạp dề cầm khăn lau từ trong bếp ló ra: “Vũ Nhiên, nghe.”

Ta đem TV tắt tiếng, sau đó nhấc điện thoại: “A lô, nhà Vũ Nhiên cùng Tiển Nguyên nghe, xin hỏi tìm ai?”

Thật lâu không thấy nói gì, sau đó lại truyền ra một thanh âm đã không tính là xa lạ: “Vũ Nhiên a, là ba ba.”

“Ách? Cha?” Ta có chút kinh ngạc hỏi.

“Anh trai con…… có nhà không?” Cha cẩn thận hỏi.

“Nga, ba chờ một chút nga.” Sau đó ta che ống nghe: “Anh, có người tìm anh.”

“Đến đây.” Trong phòng bếp truyền ra tiếng anh trai đang rửa tay, sau đó anh trai một bên đem tay lau lên tạp dề, một bên chạy tới: “A lô, xin chào.”

Sau đó anh trai trừng mắt nhìn ta, nhép miệng hỏi: “Tại sao không nói cho anh là ba ba em?”

Ta che miệng cười trộm, ta mới lười nói cho ngươi biết nha.

Sau đó chợt nghe anh trai cùng ba ba oa oa trò chuyện, đại khái ba phút đồng hồ, sau đó cúp máy.

“Ba ba em nói cái gì?” Ta nằm úp sấp rướn qua bám lấy tạp dề của anh trai.

“Ba ba em nói hắn cùng vợ muốn ra ngoài cùng chúng ta gặp mặt.” Anh trai đem điện thoại cất kỹ, sau đó trả lời.

“Anh đáp ứng rồi?” Ta hỏi.

“Có một số việc cùng loại ngu ngốc khó chết như hắn phải nói cho rõ ràng.” Anh trai nhắc tới ba ba còn có điểm nghiến răng nghiến lợi.

“Oa, đừng có nguyền rủa ba ba em.” Ta dẩu môi kháng nghị, tuy trước kia nghĩ rằng hắn đã chết nên không có gì, chính là hiện tại hắn vẫn còn sống a, ta nhìn hãy còn cao hứng nha, bất quá: “Nếu kỳ thật vợ ba không tới lại càng tốt.”

“Vì cái gì?” Anh trai có điểm nghi hoặc hỏi.

“Anh chẳng lẽ không biết vợ của ba ba?” Ta kỳ quái hỏi.

“Anh tại sao phải biết vợ hắn?” Anh trai không hề để ý trả lời.

“A? Vậy anh thế nào lại có địa chỉ nhà ba ba?”

“Ngu ngốc, anh đi làm hỏi bạn học là ra rồi.” Anh trai đẩy tay ta đang nắm tạp dề của hắn ra, hướng phòng bếp đi.

“A? Cứ như vậy? Liền như vậy địa chỉ anh cũng cho em? Anh không sợ khi em tới ba ba đã chuyển nhà?” Ta đi theo phía sau anh trai bạch bạch chạy vào bếp.

“Hắn đầu năm mới kết hôn, không có chuyện gì sao phải chuyển đi khỏi căn hộ kết hôn mới mua?” Anh trai chắc chắn nói

“Thì ra là vậy, anh còn rất hiểu ba ba em đấy thôi.” Ta hắc hắc cười trộm.

“A, em vẫn còn chưa nói cho anh biết vì sao vợ hắn tốt nhất không cần cùng chúng ta gặp.” Anh trai một bên lau dọn một bên hỏi

“Em thì không sao hết, dù sao cũng đã gặp qua rồi.”

“Ý là tốt nhất không cần gặp anh? Vì sao?” Anh trai lần này biến thành không hiểu chút nào. Ha hả, nhìn anh trai luôn khôn khéo lại lộ ra loại biểu tình này, không biết vì cái gì lại thấy rất hả hê.

“Ngày mai khi nào chúng ta đi?” Ta cười a a hỏi

“11:00 giờ trưa hẹn ở khách sạn Ngũ Nguyệt Hoa.” Anh trai nói xong, tiếp tục chà a chà, ra sức lau vết dầu mỡ dính trên bàn

“Ha hả, vậy anh ngày mai sẽ biết.” Nói xong, ta vén tay áo chuẩn bị gia nhập đội ngũ vệ sinh.

“Làm cái gì?” Anh trai đang giặt khăn lau nhìn thấy động tác của ta, hỏi.

“Giúp anh a.” Ta lộ ra cánh tay nho nhỏ thân thủ muốn lấy giẻ rửa bát bên cạnh.

“Buông buông, cái kia là khăn lau bát.” Anh trai nói xong bỏ lại khăn lau một phen túm lấy giẻ rửa bát ta vừa cầm lên.

Sau đó ta nhân cơ hội trộm lấy khăn lau anh trai vừa bỏ xuống, đắc ý hướng anh trai cười cười.

“Tốt, hài tử chết tiệt, chọc ta?” Anh trai giận trừng mắt nhìn ta.

“Uy, con cái người khác giúp đỡ cha mẹ làm việc, họ đều thực cảm động, anh thế nào lại vậy a?” Ta bất mãn kháng nghị, sau đó quay ra ‘chiến đấu’ với đám dầu mỡ anh trai đang làm dở.

“Ta là anh trai ngươi, ngươi chưa đem ta chọc chết là may mắn lắm rồi, để làm chi phải cảm động.” Anh trai cũng không ngăn đón ta, sau đó chỉ vào một nửa góc phòng bếp nói: “Đem bên đó cũng lau sạch cho anh.”

Sau đó nhắc: “Kết quả còn để thừa thêm một bộ quần áo bẩn phải giặt, ta không kiếm được lý do phải cảm động.” Hướng phòng khách mà đi.

Chợt phát hiện anh trai cũng thực rất vất vả, như cha, còn có bà vợ nấu cơm giặt đồ, anh trai không chỉ phải nấu cơm giặt giũ vệ sinh nhà cửa cho ta, bây giờ còn phải đi làm kiếm tiền, ta lại cố tình cùng hắn giận dỗi. Quyết định về sau phải làm một hảo hài tử giống như học tỷ, mỗi ngày về sớm một chút về nhà dọn dẹp. Hảo, về sau liền theo mỗi ngày tan học phải đi chợ bắt đầu.

Lau sạch phòng bếp xong, anh trai đã đem quần áo giặt sạch ra ban công phơi, sau đó kêu ta đi tắm: “Tắm xong đem quần áo của em bỏ máy giặt, sau đó chính mình tự mang lên đây phơi đi.”

“Vâng.” Ta ngoan ngoãn đi tắm, trước khi vào phòng tắm thoáng nhìn thấy anh trai kinh ngạc chọn mi.

Tắm xong, ta ra ngoài thì thấy anh trai đang ngồi trên sô-fa đọc báo, ta từ phía sau ôm cổ anh trai, cọ cọ cọ.

“Lại làm gì?” Anh trai một phen búng cằm của ta, đem ta ôm tới trước, một chiếc dép lê vì động tác của ta mà bị đá văng tới góc phòng khách.

“Em hôm nay ngoan đích thực dị thường mà.” Anh trai xoa xoa đầu ta nói

Ta thoải mái híp mắt, vẫn là tay anh trai khi xoa đầu ta là ôn nhu nhất.

“Bởi vì em phát hiện anh trai là tốt nhất.” Sau đó ta nhếch miệng cười: “Dựa theo cách nói của chú Phương thì chính là, em phải hiếu thuận với anh.”

Anh trai sửng sốt một chút, xoa đầu ta nói: “Về sau nghe lời là được rồi.”

“Anh, em về sau không bao giờ nữa……cùng anh cãi nhau.” Sau đó nghĩ lại tựa hồ có điểm khó khăn, nói lại: “Cho dù cãi nhau cũng không cho phép anh đuổi em ra ngoài.”

Anh trai nén giận liếc ta một cái: “Thiết, em nghĩ rằng anh và em thích cãi nhau với tiểu P hài như em a, còn không phải tại em giận dỗi.”

Ta cười cười không nói gì, dựa vào vai anh trai, anh trai tiếp tục lật báo, ta mở TV đem thanh âm hạ nhỏ xem phim võ thuật.

Bên trong phòng khách trừ bỏ thanh âm đối thoại của TV cũng không có thanh âm nào khác, thực yên lặng.

Anh trai gấp báo, đột nhiên hỏi: “Vũ Nhiên, nếu ba ba em muốn cùng em ở chung, em có đi hay không?”

Ta cầm lấy điều khiển từ xa quay đầu lại, hai mắt anh trai sáng quắc nhìn ta chăm chú, ta sửng sốt một chút, nói: “Anh không phải biết nhà ba chỉ có một phòng ngủ sao? Nào có chỗ cho em?”

Anh trai tựa hồ bị nghẹn một chút, sau đó nở nụ cười, bất quá là cái loại dở khóc dở cười: “Ý anh là, nếu hắn muốn cùng em, em có đi theo hắn hay không?”

Lần này đến lượt ta sửng sốt một chút, sau đó vuốt vuốt cánh tay nổi đầy da gà nói: “Ba ba có vợ a, em làm chi phải đến sống cùng họ? Nếu mà thực lòng ba ba thích em, vậy để ba ba tới nhà chúng ta, em kiên quyết không tới nhà ba.”

Đánh giá một chút hai phòng ngủ nhà mình, nói tiếp: “Nếu ba mang theo a di cùng đi, kia ngượng ngùng, mời quay về. Nếu ba một người tới, em còn có thể chia cho ba cái chăn. Về phần ngủ đâu, vậy sô-fa được rồi.”

Sau đó nghe thấy tiếng cười của anh trai, bất quá loại này không phải kiểu cười mới rồi, mà đích thực là tiếng cười thoải mái, anh trai một phen đè ta áp xuống sô-fa: “Lời này của em nếu để ba ba em hắn nghe thấy, còn không tức chết hắn?”

“Hư ~, em tới nhà ba cũng phải ngủ sô-fa a, hơn nữa sô-fa nhà ta so với nhà ba ba mềm mại hơn, đãi ngộ không tồi rồi.” Ta bĩu môi, kỳ thật ta là loại thù dai a ~

Anh trai cười, thực chuyên chú nhìn ta, xoa xoa đầu ta, bỗng nhiên lại thở dài: “Đem em đuổi đi rồi mới phát hiện nhà này thực trống trải, ngẫm lại cũng thực luyến tiếc em.”

“Đuổi em rồi mới biết em tốt a!! Hừ, nhìn xem lần sau anh còn bỏ được không.” Ta bướng bỉnh tự kiêu.

Anh trai không có ghẹo ta như bình thường mà là xoa xoa đầu ta, đem môi hắn áp trên trán ta, sau đó đem ta ôm thực chặt vào lòng, dùng thanh âm tràn đầy tình cảm nói: “Vũ Nhiên, anh bỗng cảm thấy ba ba em không đáng hận đến vậy, anh về sau sẽ không nguyền rủa hắn nữa.”

Liên quan gì đến chuyện của ba ba? Ta khó hiểu ngẩng đầu

Anh trai không tiếp tục nói cái gì, chính là buông ta ra, lúc này, trên TV vang lên bài hát cuối phim.

Anh trai nói: “Ngủ đi thôi. Ngày mai không cho phép ngủ nướng, dậy sớm một chút chuẩn bị cho tốt đi gặp ba ba em.” Sau đó cất báo, tắt TV, nhìn ta vào phòng bật đèn rồi mới tắt đèn phòng khách.

Mở đèn trong phòng mình, sau đó đến phòng ta đắp chăn cho ta, cười cùng ta nói ‘Ngủ ngon’, cuối tắt đèn trong phòng ta nhẹ nhàng khép cửa lại ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment