Nhật Kí Thần Linh

Chương 178

Một lần trước đó trở về quê gần một tháng trước, Lăng khi đó tuy rằng đã chém giết Rùa thần trở thành Diệt thần sư, thế nhưng bởi vì nhiều loại lý do, cuộc sống của anh chàng cũng không so với thời điểm chưa trở thành Diệt thần sư có gì khác biệt.

Lần này sử dụng đối ngoại danh nghĩa trở về quê, nhưng thật ra là lén đi tới biệt thư khu resort trên Tam đảo- Vĩnh Phúc để tĩnh dưỡng nghỉ ngơi tìm cách khôi phục hoặc giải quyết hiện tại vấn đề. Đã trải qua thật nhiều sự tình hắn, tuy rằng thời gian cách biệt lần trước về quê không đủ một tháng, thế nhưng khác biệt về tâm cảnh cùng ý nghĩa hai lần cũng như thực tế cách hành sự đều là khác nhau giống như trời vực.

- B rừmmmm! B rừmmmm!!!

- Lăng thiếu gia, chúng ta đã đến nơi.

Xe ô tô dừng lại bên trong gara biệt thự khu nghỉ mát. Có lẽ là trong lòng còn có điều ưu lo bởi thế cho nên lần này ngồi trên xe ô tô của Arianna di chuyển bạt mạng như vậy trên cả đoạn đường dài, thế nhưng Nguyễn Trọng Lăng hầu như cũng không có gì cảm nhận lo lắng.

Lại nói tới nếu như phớt lờ không để ý tới độ chao đảo biến hoá không ngừng thân xe cùng với tàn phá tổn hại thân xe do va va chạm chạm trên đường đi tới, ngồi trên tử thần tay lái lụa Arianna xe vẫn là rất tiết kiệm thời gian, cực kì hiệu suất đi lại giao thông phương tiên.

- Chào buổi sáng, Điện hạ!

Hai hàng mười sáu người cách ăn mặc đồ hầu gái đồng bộ đồng phục màu sắc cách ăn mặc, đồng bộ thân cao, động tác nhất trí 90 độ khom lưng cúi chào ngay khi Nguyễn Trọng Lăng bước chân tiến vào trong cửa chính biệt thự.

- Đây là???

Lăng ánh mắt nhíu nhíu mày nghi hoặc quay về phía đi ngay theo sau gót Arianna.

- Ồ? Này chắc hẳn là bên trong biệt thự phục vụ hầu gái.

Cô gái vẻ mặt lơ ngơ giống như sực tỉnh nói.

- Người bình thường?

Giọng hỏi thăm.

- Này... chắc vậy?

Cô gái giọng không chắc.

- Được rồi. Tất cả trước tiên đứng thẳng lên đi. Sau này thiếp thân phục vụ có Arianna có thể, những người khác bình thường liền hoạt động ở dưới tầng một, không có phận sự miễn tới gần trên tầng lầu.

Hơi làm suy nghĩ Lăng liền vẻ mặt không chút biểu cảm tuyên bố.

- Vâng, thưa điện hạ!

Đám người đứng thẳng người xong, sau đó đồng thanh đáp lời.

Nói xong căn dặn đối với đám người hầu, Lăng liền không còn quan tâm bọn họ, trực tiếp đi lên thang lầu tầng hai. Nếu như là lúc bình thường anh chàng đối với có nhiều như vậy xinh đẹp thiếu nữ hầu gái đoán chừng không tránh khỏi tâm viên ý mã. Khả năng hiện tại chính là đặc biệt thời gian, cậu chàng đương nhiên muốn hạn chế gặp mặt người khác. Ngay cả Erica cùng Liliana hắn hiện tại cũng không có thể hoàn toàn yên tâm huống chi người lạ.

Lựa chọn một gian phòng trống không lầu hai làm sau này nơi ở của bản thân, Lăng hai chân khoanh lại, tâm thần một lần nữa chìm vào trong tâm tưởng, muốn thử một lần nữa liên lạc bản thân sở hữu quyền năng. Đáng tiếc, tình hình lại giống như trước đó trâu đất xuống biển một dạng không hề có bất kì phản ứng. Ngược lại là vừa mới trôi qua nửa ngày thời gian thôi, ma lực nguyền rủa trong người hắn, cơ thể của hắn đã thoái hoá với tốc độ càng ngày càng nhanh hơn trước. Hiện tại ước chừng đã chỉ còn lại có tầm một phần ba mươi so với thời điểm toàn thịnh.

Dựa theo cơ thể bản năng mách bảo, Lăng biết… Thời điểm trong cơ thể hắn ma lực nguyền rủa cùng thân thể thoái hoá hoàn toàn đã cách biệt không lâu. Nếu như hắn bản thân cảm nhận không sai. Ước chừng thời gian tại nửa đêm nay, quá trình thoái hoá liền sẽ tiến hành hoàn thành. Có lẽ... Chỉ có đợi đến khi nào thời điểm ấy đến, anh chàng mới có thể biết rõ ràng nguyên nhân mọi chuyện đang xảy ra với mình. Hiện tại dù cho có lo lắng hay vùng vẫy đều chỉ là vô ích.

- Haizzz! Như vậy thì chờ đợi vào đêm nay hiểu rõ tất cả lại tính sau đi.

Nhỏ giọng lẩm bẩm thầm than. Lăng hiện tại cũng đã không có tâm tình đi thăm quan nơi ở mới. Nghĩ nghĩ một lát cũng không biết tối nay sau đó mọi chuyện rồi sẽ ra sao. Hiện tại ngốc chờ cũng không phải ý kiến hay, hai ngày gần đây bởi vì không dứt lo lắng suy nghĩ mà ngủ không ngon, hiện tại không có cách nào chỉ có thể chờ đợi đáp án tuyên bố. Vậy thì liền đi ngủ một giấc bồi bổ bồi bổ tinh thần đi.

Quyết ý liền làm. Và thế là ở ngay bên trong gian phòng lầu hai Nguyễn Trọng Lăng lựa chọn này, trên chiếc giường mềm, anh chàng thân hình một nằm ngủ bên trên liền rất nhanh tâm thần chìm xuống. Một giấc ngủ sâu sau nhiều ngày hao tổn tâm thần. Một giấc ngủ mà chờ đợi sau khi tỉnh lại, một thế giới mới cũng đã sắp mở ra.

Thời gian trôi qua, ăn xong bữa cơm tối đám người hầu gái chuẩn bị, mang theo tâm thần thấp thỏm lo âu, Lăng một bên mệnh lệnh Arianna sau đó không cho phép bất kì người được tiến đến quấy rầy mình, một bên tĩnh chờ thời khắc phán định đến.

Đúng 12h chính giữa nửa đêm, không có gì bất ngờ xảy ra, ma lực nguyền rủa cùng thân thể từng được cường hoá của Nguyễn Trọng Lăng đã hoàn toàn bị thoái hoá hết. Hiện tại hắn ta, chân chân chính chính đã trở thành người bình thường.

Lo lắng đã nhiều ngày cuối cùng đến lúc cần phải kết thúc. Dù sao kết cục đã định có lo lắng cũng đã vô ích.

Mang theo như vậy thoáng qua ý nghĩ trong đầu, anh chàng bắt đầu kiểm tra toàn bộ bản thân.

Thân thể không có gì lạ! Hoàn toàn là trở lại như trước thân thể một người bình thường sức mạnh cùng thể lực. Năng lực tự lành cùng kháng đả kích ra sao tạm thời không biết. Thế nhưng Lăng cảm giác chúng cũng như sức mạnh thể lực một dạng đều đã trở về bình phàm.

Ma lực trong người biến mất hết. Quyền năng cái gì đương nhiên cũng đã không còn. Ngay lúc Lăng bao hàm tâm tình lo lắng cho rằng từ nay về sau mình chỉ có thể trở thành một người bình thường. Ở trong đầu của cậu, một thứ gì đó quen thuộc hình bóng bỗng xuất hiện….

- Cái đó là….!

………….

Cùng lúc đó ở dưới tầng một ngôi nhà biệt thự, phong trần mệt mỏi dáng vẻ Liliana cuối cùng cũng đến nơi ở mới.

- Là Arianna đó à? Vương,… điện hạ ngài ấy ở đâu rồi?

Một thân quần áo xanh trắng sọc kẻ, váy đen như mọi khi Liliana vừa bắt gặp hầu gái trang phục quen thuộc Arianna liền lập tức đặt ra câu hỏi hiện tại cô quan tâm nhất.

- Vâng! Là Liliana tiểu thư đó ạ? Lăng thiếu gia dùng cơm xong liền trở về trên phòng ngủ ở lầu hai rồi ạ. Còn có…

Vẻ mặt dáng vẻ ấp úng.

- Làm sao vậy?

Bắt gặp dáng vẻ giống như muốn nói lại thôi của cô nàng, Liliana tâm trạng không khỏi trầm xuống. Cô mới chỉ rời đi như vậy ngắn ngủi thời gian Vương của cô chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì bất trắc hay sao? Đáng ghét! Đáng lẽ ra liền không nên nghe kia con hồ ly tinh nói cái gì ở lại bàn bạc riêng mà nên lập tức đi theo bước chân của Vương mới đúng.

Đang lúc cô nàng mang theo cả người ảo não vẻ mặt, cũng còn tốt Arianna lời nói tiếp theo đưa tâm tình cùng dáng vẻ của cô trở lại bình thường.

- Dạ, cũng không có gì đâu ạ. Chỉ là Lăng thiếu gia trước khi trở về phòng liền nói em ngăn cản không để cho ai khác… khác đến để làm phiền, vì vậy Liliana tiểu thư ngài nếu như hiện tại muốn gặp Lăng thiếu gia mà nói, em sợ không có cách nào đâu ạ.

- A! Hoá ra là như vậy hả? Tại sao em không nói ngay thẳng ra chứ! Làm chị trước đó cứ tưởng…!

Ảo não Liliana nghe xong vậy không khỏi buồn bực đáp lại đối phương mội tiếng. Cho tới sau đó cô hơi làm nghĩ nghĩ liền lập tức có quyết định đồng thời nói với Ariana.

- Được rồi! Nếu như Vương đã nói qua như vậy, vậy thì chị sẽ không đi gặp Ngài ấy nữa. Còn có, để cho an toàn, từ giờ trở đi chị cũng sẽ ở lại cùng em canh chừng không để cho người đến gần làm phiền điện hạ hoạt động.

- Ôi! Chị Liliana, thế chị không định đi nghỉ ngơi sao? Dáng vẻ chị hiện giờ mệt mỏi như vậy, cũng đừng có quá cố làm mệt mỏi mình.

Arianna hỏi lại với giọng ngạc nhiên sau đó biến thành quan tâm.

- Không! Không được! Trước đó chị chính là đã nhận lời trong đoạn thời gian này nhận nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho Vương. Hiện tại Ngài ấy đã trịnh trọng như vậy đối với em mệnh lệnh không được cho phép ai tới gần quấy rầy mình. Như vậy bản thân Ngài ấy hiện tại chắc hẳn cũng phải có chuyện gì quan trọng lắm cần làm.

- Lúc này chị làm hộ vệ công việc sao có thể đơn giản thì đi nghỉ ngơi được. Ngược lại là em nếu mệt mỏi thì đi nghỉ ngơi trước đi. Yên tâm! Chị sẽ bảo vệ an toàn tốt của điện hạ! Sẽ không để cho người khác đến làm phiền điện hạ công việc quan trọng.

Vừa nghe được Arianna như vậy khuyên mình trước đi nghỉ ngơi, chính trực Liliana đương nhiên không thể đồng ý. Cô nàng một bên cánh tay khoát khoát, lông mày nhăn lại, giọng nghiêm nghị chính trực tuyên bố nói.

Bắt gặp cô gái như vậy đáp lại khiến Ariana bản thân không khỏi xấu hổ. Có điều bởi vì cô cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, so với giống như Liliana người trong giới phép thuật như vậy hệ thống cơ sở giáo dục có điều khác biệt bởi thế cho nên cách suy nghĩ hành sự đôi khi không khỏi khác nhau, dù cho cô cũng đã phục vụ người trong giới phép thuật giống như Erica thời gian thật lâu. Vốn dĩ trước đó đối với mệnh lệnh của Nguyễn Trọng Lăng, Ariana cũng chính đơn giản chỉ là muốn một bên thông báo trong nhà còn lại người hầu gái, sau đó đợi chờ ở dưới cho đến hết giờ làm việc 12h đêm như bây giờ liền đi ngủ, thế nhưng làm sao hiện tại nghe qua tiểu thư Liliana giọng điệu vậy mà còn muốn tiếp tục như vậy canh chừng qua cả đêm. Này…. Có phải hay không quá chuyện bé xé ra to à? Làm cho cô hiện tại cũng không tốt cứ như vậy bỏ đi về phòng đi ngủ~

Buồn bực Ariana cuối cùng không thể không giống như Liliana tiếp tục ở lại bên dưới lầu canh chừng. Cho tới khi cuối cùng mệt mỏi buồn ngủ không thể chịu đựng được nữa mới mang theo vẻ mặt xấu hổ cuối cùng đồng ý Liliana lời khuyên, về trước phòng mình đi ngủ nghỉ ngơi. Dù sao, buổi sáng ngày mai cô còn phải tỉnh dậy phục vụ cho mọi người không phải. Nếu hiện tại không sớm đi ngủ nghỉ, ngày mai thật đúng là không có được tốt đẹp tinh thần làm việc.

Mà ở vào giờ này phút này ở trên tầng lầu trong phòng ngủ, Nguyễn Trọng Lăng cũng đã đi đến thời điểm cực kì quan trọng.

Như tại trước đó đã từng nói, sau khi thân thể và ma lực thoái hoá biến mất hoàn toàn, bản thân trở thành chân chân chính chính một người bình thường, ngay khi Lăng cho rằng mình tình cảnh hiện tại đã vô vọng, có thể nói một khi trở lại trước lúc giải phóng, trong đầu cậu bỗng chốc sáng lên hình bóng của một thứ đồ vật quen thuộc.

- Đó là…. Tiên thư sách ước!!!

Lăng giật mình “nhìn” lấy không biết khi nào đã xuất hiện ở trong đầu mình, hơn nữa không còn là trong hình dáng da thu thô sơ tầm thường trước kia, mà là tinh quang lộng lẫy màu sắc ánh sáng tràn đầy huyền bí Tiên thư sách ước, dáng vẻ ban đầu Nguyễn Trọng Lăng từng bắt gặp nó trong tay Sơn Thánh Sơn tinh sử dụng lúc vậy.

Đây là có chuyện gì? Trong lòng cậu chàng như vậy nói thầm lấy. Dựa theo bản năng cảm giác nói cho mình mà nói, Lăng cảm thấy tất cả hiện tại tình cảnh của mình rất có thể là từ cái này bỗng bất ngờ biến hoá trở về đã từng dáng vẻ cùng năng lực bên ngoài Tiên Thư Sách Ước. Chỉ là… có vẻ như hậu quả nó tạo ra cũng không tốt lắm. Có điều biết còn hơn không, trước hết tìm hiểu rõ hiện tại tình cảm ban thân đi rồi tính.

Nghĩ như vậy lấy trong lòng anh chàng lập tức thử tìm cách cố gắng kết nối cùng với đầu Tiên thư sách ước. Chỉ là… tình cảnh tiếp theo sau đó có vẻ khó khăn hơn cậu tưởng. Nguyễn Trọng Lăng hiện tại có thể cảm nhận được bản thân mình cùng Tiên thư sách ước hiện tại rõ ràng có lấy một loại mỏng manh liên kết nối lấy cảm giác, chỉ là loại này cảm giác quá nhỏ, quá nhỏ, quá mơ hồ, thật lòng khó mà rõ ràng kết nối lẫn nhau được.

Nếu như là trước đó khi chưa gặp biến cố, Lăng đoán chừng bản thân rất có thể phát hiện điều này xong liền từ bỏ bỏ qua. Thế nhưng hiện tại bản thân ở trong như vậy tình trạng khó khăn sớm tối, đương nhiên sẽ không bỏ qua cái này tia sáng rạng đông hy vọng cuối cùng. Không khỏi, bắt đầu nỗ lực toàn bộ tinh thần không ngừng thử nghiệm các cách kết nối Tiên thư. Cho tới hiện tại vừa rồi, cả hai mới bắt đầu có được cảm giác, coi như hơi có thành quả.

Thời gian trôi qua, lại là bắt đầu một vòng một vòng không ngừng nỗ lực, mãi cho đến khi trời gần rạng sáng, có công mài sắt có ngày nên kim.

Ở trong lúc mơ mơ hồ hồ Nguyễn Trọng Lăng bỗng chốc cảm thấy mình giống như xuyên việt thời không đi đến một nơi thế giới khác, tiến vào bên trong một loại hoàn cảnh eo hẹp khác, một nơi tương tự như trong lòng nước, ấm ấm áp áp thoải mái giống như trong bụng mẹ vậy. Duy chỉ đáng tiếc là ở nơi đây quá tối quá tối, hơn nữa tinh thần hắn cũng luôn là ở trong tình trạng hoảng hoảng hốt hốt giống như ngủ mơ lúc tỉnh thì ít lúc mơ thì nhiều, không thể biết rõ thời gian cùng không gian sự vật xung quanh. Mãi cho tới tận khi không biết đắm đắm chìm chìm nổi nổi ở bên trong không biết qua bao nhiêu lâu thời gian. Bỗng đến có một ngày, này tăm tối mà ấm áp nơi bỗng nhưng như vỡ vụn một dạng, tia sáng xuất hiện bốn phương tám hướng xung quanh. Lúc này hắn bỗng dưng phát hiện mình vậy mà ở bên cạnh xung quanh cũng tồn tại lấy chín mươi chín đoàn ánh sáng giống như mình tồn tại mảnh vụn, cộng lại chính là đủ một trăm phần.

Đang lúc Lăng không hiểu mình tình trạng hiện giờ là ra sao, chẳng lẽ là lại lần nữa xuyên việt trùng sinh linh tinh, chỉ khác bởi đi sang dị thế giới khác? Một âm thanh trầm trầm du dương, uy nghiêm mà ấm áp, vang lên bên tai của hắn, hoặc có lẽ đúng hơn là vang lên trực tiếp trong tâm của cả tổng một trăm đoàn ánh sáng như hắn bây giờ đi.

- Ta chính là Long thần Lạc Long Quân, nguyên là chúa ngự biển khơi cao quý, nay ngẫu gặp các ngươi Tiên mẫu Âu Cơ, thiên địa giao cảm sinh ra này đó các ngươi trăm người. Tất nhưng đất trời có khác, tiên thần cách biệt, nay liền mang theo các ngươi năm mươi người xuống biển theo ta trấn giữ biển bạc trưởng thành, năm mươi người còn lại tuân theo các ngươi Tiên mẫu sống tại nơi đây. Như ngày sau duyên số vẫn còn tất lại có thể gặp nhau. Chỉ nhớ các ngươi trăm người chính là Tiên Thần dòng dõi, ngày sau gặp chuyện chớ có đoạ lạc chúng ta tên tuổi.

- Canh giờ đã điểm! Như vậy thì đi thôi!

Nói và rồi chưa kịp Nguyễn Trọng Lăng kịp suy nghĩ nhiều, thân thể của hắn mơ mơ hồ hồ hình thành ở trong vầng sáng liền bị không biết từ bao giờ, từ đâu tới một con rồng vàng thân hình nối liền trời liền đất quét ngang đuôi mang tới, một chuyển hướng bay về phía biển rộng phương đông. Cùng đi còn có năm mươi bọc hình ánh sáng quang cầu, ở bên trong giống như hắn hiện tại mơ mơ hồ cũng có hình thể ở bên trong chậm thành hình. Nhìn rõ phát hiện còn là giống như thân thể rồng vàng hiện đang quét mang đi bọn họ.

Quang cầu bị quét bay lên không trung, Lăng cơ linh một cái quay đầu nhìn lại về phía sau mình hình ảnh. Chỉ thấy bên dưới chính là một nơi tương tự giống như vực sâu vách đá một loại, ở bên trên đỉnh vách đá giờ đứng đó một người phụ nữ mênh mông bao bọc bên trong màu tím sắc cầu vồng cùng mây mù. Khuôn mặt bao phủ mênh mông bên trong mờ sương không thấy rõ hình ảnh, thế nhưng ấm áp, hiển hoà mà cao quý cảm giác lại khiến cho người không thể nào quên.

Quan trọng nhất chính là, ở phía đằng sau này cao quý người phụ nữ lúc này cũng tương tự lơ lửng ở đó năm mươi cái toả ra ánh sáng quang cầu, ở bên trong giống như cũng vậy bắt đầu mơ hồ có hình thể hình thành, hơn nữa còn là khác biệt từng hình bóng con người đang chìm nổi. Chỉ thấy người phụ nữ kia giống như ngước đầu nói ra gì đó âm thanh, tiếp theo cánh tay tựa như vung vẩy, từ trên chín tầng trời vô số ánh sáng cùng mây mù bỗng dưng hạ xuống quanh những đám kia quang cầu ánh sáng. Đợi cho chúng hết thảy tán ra, đứng ở nơi đó đã là năm mươi người thanh niên nam nữ trẻ tuổi hình dạng hoặc anh tuấn hoặc xinh đẹp, đồng thời ăn mặc giống như người phụ nữ trước đó xuất hiện trang phục, tương tự người thời cổ lạc việt ăn mặc giày rơm, váy cùng yếm cho nữ, mình trần mặc khố cho nam.

Cho đến tận đây hình ảnh vừa mới kết thúc, thân thể bên trong quang cầu Nguyễn Trọng Lăng bỗng cảm giác giống như mình chợt giây lát vượt qua vô số không gian khoảng cách, đi đến một nơi thế giới bốn phương tám hướng tối tăm tựa như trong lòng nước. Hơn nữa một luồng một luồng cảm giác mệt mỏi buồn ngủ không ngừng hiện lên trong đầu.

Ở tại giờ phút cuối cùng của cuối cùng ấy, ở bên trong cái đầu óc còn nhỏ mơ hồ của Nguyễn Trọng Lăng bỗng nhiên hiện lên một loại ý niệm.

Long Thần Lạc Long Quân, Tiên Mẫu Âu Cơ, năm mươi xuống biển năm mươi lên non… ừ? Còn có ta hiện tại chính là….. Sơn Tinh thân phận? Còn đang… muốn hoá thành đầu rồng thân người hình thể???

Chính nghĩ đến đây lúc, ý thức liền chìm trong mê mệt ngủ mất.

Thật là kì quái một giấc mơ a!

………

Kết thúc chương 178.
Bình Luận (0)
Comment