Nhật Kí Thần Linh

Chương 273

- Cái này chính là trong truyền thuyết Hakurei thần xã sao?

Đứng nhìn trước mắt cái này cũ nát cổng chào, xiêu xiêu vẹo vẹo tấm bảng hiệu, cũ kĩ lụp sụp đền thờ phía sau cùng lá cây rụng phủ đầy sân trước. Cùng với xung quanh vắng tanh như chùa bà đanh, không thấy lấy một bóng người, nếu như hiện tại có người nói với Lăng đây thật ra là một cái ngôi đền bỏ hoang phổ thông sau núi, đoán chừng anh cũng tin. Nào đó người bởi vậy trong lòng tức thời không khỏi vô cùng hoài nghi. Cái này phá nát rách rưới đền thờ ở bên trong, tại sao lại có thể là nơi ở của được mệnh danh là kim bài tay đấm, mạnh nhất huyễn tưởng hương vu nữ Hakurei Reimu đâu này?

Không phải nói, càng có to lớn sức mạnh thì càng có tiền tài cùng quyền lực sao?

Kẻ được mệnh danh kim bài tay đấm, mạnh nhất huyễn tưởng hương như đối phương, tại sao lại có thể ở tại trong một nơi cũ nát ngôi đền đến mức như thế này được? Ai đó bây giờ trong lòng không khỏi âm thầm hoang mang vãi.

Chẳng lẽ nơi đây bên trong còn có cái gì ẩn tình người ngoài không biết không thành? Nghĩ nghĩ, Cirno cùng Mystia hẳn là đều không có lý do gì đi lừa gạt bản thân mình đi. Bởi vì vậy rất hiển nhiên, dù cho nơi này vu nữ Hakurei Reimu dù cho không phải nhân vật mạnh nhất trong huyễn tưởng hương, thế nhưng ít ra cũng đã là có số có má trong đám cao nhất cao thủ mới phải. Là ở nơi đó xuất hiện vấn đề sai lầm?

Vừa đi vừa nhíu nhíu lại lông mày nghĩ thầm, có điều rất nhanh Lăng liền từ bỏ không thèm suy tư nữa. Một phương diện là thông tin tình báo thu thập được quá ít. Khác một mặt chính là, đối phương đời sống càng không được tốt, như vậy thì bản thân mình tỷ lệ lừa gạt người ta đi làm thuộc hạ cho bản thân không phải sẽ càng cao sao. Thật đáng mừng a thật đáng mừng… mới là lạ! Nhỡ đâu người ta chính là thích như vậy thanh bần cuộc sống vui đời đẹp đạo, vậy còn có thể làm như thế nào? “Mà… bước tới đâu thì hay tới đấy đi!” Nhỏ giọng thì thầm.

- Alo! Có ai không? Có người đến thăm viếng đền này.

Tạm thời dừng lại một mớ hỗn độn suy nghĩ trong đầu, đứng ở trong sân vắng không một bóng người, một hồi lâu vẫn không thấy có ai đi ra ngoài tiếp đón, Lăng bởi vậy không thể không cất tiếng hô to. 

- Thăm viếng cúng tiền bỏ vào trong hòm công đức ở một bên cửa chính. Nếu như không có chuyện gì khác quan trọng vậy thì xin mời rời đi đi. Không tiễn!

Phải đợi một lúc lâu sau, bên trong đền thờ mới vọng ra như vậy một đoạn phờ phạc, lười nhác, thêm vô cảm âm thanh giọng nữ. Giọng nói còn rất tốt nghe. Có điều thái độ phục vụ quá kém. Unlike!

Trong lòng bó tay rồi chửi thầm vài câu, có điều suy nghĩ kĩ xong, Lăng chính mình vẫn là ngoan ngoãn tới nơi hòm công đức tiền kê cao ở một bên cửa chính đền thờ, lấy ra chính mình trước đó mượn tạm từ chỗ Mystia vài đồng Huyễn Tưởng Hương thế giới tiền xu bỏ vào đi.

- Leng keng! Leng keng! Leng keng!....

Vẫn không thấy người ra tiếp đón hey? 

Lăng: “…………”

Thật đúng là cứ thế đuổi đi trở về? Lãnh đạm như vậy?.... (hất bàn)

Chẳng lẽ là bởi vì số tiền quá ít? Lăng nghĩ thoáng cái không khỏi bối rối vài giây. Bản thân hiện tại một nghèo hai trắng, nghèo rớt mồng tơi thanh niên hoi, phía trước cúng tiền cũng đều là mặt dày mày dạn mượn từ chỗ mới quen Mystia mới có. Cái này tình huống nhưng khó làm, cũng không phải nói hiện tại Lăng không có năng lực ở trên thế giới này kiếm tiền. Có điều thời gian cấp bách nha, hiện tại còn chưa kịp thi triển tài hoa kiếm đồng tiền lớn á. Chuyện này chẳng lẽ còn có thể trách bản thân anh sao? 

- Cái này đáng chết tham tiền vu nữ! 

Lẩm bẩm lầm bầm thầm mắng một câu cho bõ ghét, không có cách nào khác, vậy thì đừng trách bản thân anh đây dùng ra tuyệt chiêu…

Ôm hòm công đức tiền cứ thế xoay người bỏ chạy.

- Xoạch!

- Đứng lại!

- Để hòm công đức xuống! Ngươi cái này đáng chết ngàn đao, phanh thây, chặt đầu, lôi xuống địa ngục nướng chảo dầu, chặt tay, băm chân, khoét mắt, cắt lưỡi, moi tim, khốn nạn đồ ăn trộm!

Một bóng người chớp nhoáng cái liền hiển hiện ra ngăn cản đường đi. Đỏ trắng giao nhau kì quái lộ nách trang phục màu đỏ thân váy ngắn vu nữ. Chỉ có màu trắng ống tay áo hai bên tay ăn mặc như găng tay cắt rời, lại không có phần bên trên hai bên cẳng tay. Tóc dài màu đen sau đầu còn dựng đứng lên hai bên giống như nơ lớn màu đỏ. Một đôi con mắt giờ trừng trừng nhìn thẳng, vẻ mặt căm thù tới tận xương tuỷ nhìn Lăng cùng hòm công đức tiền, giọng nói nguyền rủa không ngừng.

Lăng: “………..”

Khoé mắt run run rẩy rẩy lên. Cái loại này tốc độ sợ rằng cũng không kém bản thân thần tốc quyền năng là bao đâu á. Quả nhiên là chết chui vào tiền trong mắt cùng không có hạn cuối đỏ trắng vu nữ nha! Mystia cùng Cirno hiển nhiên đều không có lừa gạt bản thân vậy.

- Khốn nạn! Ta nói như vậy ngươi còn không buông tay ra! 

Đối diện vu nữ giọng tức giận hô to lên.

- Nga nga! Đã biết!

Nói và hai bên tay không khỏi theo bản năng thả lỏng ra, cả người giật nảy mình lùi lại.

- Bang!

Vốn dĩ êm ắng ôm lấy cũ kĩ bằng gỗ hòm công đức tiền tức thì rơi bẹp xuống đất. Méo xệch? Bung nắp… Vỡ ra làm năm…!

Lăng: “…………”

Reimu: “……………………”

- Aaaaaaaaaaaaaaaaa!!! Của ta hòm công đức tiền!!!!

Giọng thét chói tai vang lên làm ngay cả an ổn một đám lũ chim đang đậu trên cành cây xung quanh đền, đều cũng không khỏi căng thẳng bay lên rít rít. Chỉ thấy trước đó nửa giây vẫn còn hùng hùng hổ hổ vu nữ giờ này phút này giống như tan nát hết cõi lòng, cả người như chó chụp mồi bổ nhào xông về phía méo xệch, đã sớm chia năm xẻ bảy hòm công đức tiền nơi nằm trên mặt đất. Cái kia chết cha chết mẹ, bi thương vẻ mặt rõ ràng không phải làm giả. Tình cảnh thảm thiết bi thảm làm cho ngay cả đứng nhìn bên ngoài Lăng cũng không khỏi nhức cả đầu, cay con mắt không thôi. 

Chẹp! Loại này cực phẩm tính cách? Sau này nếu thật trở thành thuộc hạ sai sử đi làm nhiệm vụ cái gì, sẽ không bị đối thủ dùng tý tiền mua chuộc liền làm phản đi? Nhất định sẽ bị mua chuộc làm phản đi? Nhất định sẽ làm phản đi!!! Phản đi! Nhất định làm phản đi!!!

- Quác quác quác quác…~

Một đám quạ đen bất chợt bay ngang qua đỉnh đầu kêu to lên, giống như đang cười nhạo cả hai cái nhân loại đồ ngu đang đứng ở phía dưới này.

Được rồi! Không nghĩ! Càng nghĩ càng đau buồn. Lại nói, cao thủ quái tài cái gì, ai mà không phải không có một hai cái xấu hổ nhược điểm đây. Còn có nếu như đối phương là cái loại kia hoàn mỹ không có nhược điểm người, bản thân hắn có thể thu phục được trở thành thuộc hạ, mới là lạ. Nói đến cho cùng, nhược điểm cái gì có hay không trở thành yếu tố nguy hiểm chung quy đều là do người dùng cả. Chỉ cần suy xét cẩn thận một chút trước khi phân công nhiệm vụ, chắc hẳn là cũng sẽ không có vấn đề gì đi? Hẳn là đi? Chắc hẳn vậy đi!

Suy nghĩ thì nhiều như vậy trong đầu, thế nhưng thật ra thời gian bên ngoài thực tế trôi qua mới chỉ một vài giây. Trước mặt đỏ trắng vu nữ thậm chí còn đang đờ người ra. Một bên không ngừng lẩm bẩm “của ta hòm công đức tiền”, một bên vươn run run rẩy rẩy đôi tay sờ mó lấy hòm công đức từng phần miếng gỗ đưa tới ghép lại, dường như ngóng trông kì tích bỗng chốc xảy ra, bản thân hòm công đức tiền lập tức còn có thể trở lại bình thường. Đáng tiếc, dĩ nhiên là thất bại. 

- Khục! Không cần phải bi thảm như vậy đi. Yên tâm, tôi có thể chữa trị nó.

Không có ý định tiếp tục xem cái này cay con mắt thêm bán thảm hình ảnh. Lăng hơi chút lớn giọng một tý nhắc nhở lên.

- Là thật?

Đối diện bò trên mặt đất vu nữ đôi mắt thoáng cái giống như đèn pha đêm sáng chói lấp lánh, giờ gất gao ngẩng đầu nhìn về phía Nguyễn Trọng Lăng. Mặc dù nào đó người lúc này rất muốn tới một câu “đương nhiên là giả đấy”, thế nhưng suy xét đến hậu quả tiếp sau này, hay vẫn là thôi đi, chớ có giày vò kẻo mang tội. Chết mất xác lúc nào không biết. 

Chỉ là tuỳ theo vị trí tư thế của hai người vào lúc này cùng cái nhìn từ trên xuống, Lăng giờ cực kì dễ dàng phát hiện ra, trước mắt vị này nhìn qua còn thật thật xinh đẹp Hakurei Reimu vu nữ, thế nhưng mà lại là… thế nhưng mà lại là… bần nhũ sân bay!

Thật thật là đáng mừng a... à không! Là thật thật đáng tiếc a~…. Mới là lạ!

Ánh mắt hơi xê dịch một tý đi lên nhìn thẳng vào đôi mắt của đối phương. Ấy thế mà hiếm thấy bắt gặp được một tia bối rối cùng thẹn thùng thoáng xuất hiện ở bên trong, khiến cho Lăng sửng sốt.

Ừm? Tuy rằng có chút quá tham tiền cái gì~ Thế nhưng cũng không phải là như vậy đáng ghét đâu.

Cười cười, Lăng giọng trả lời bởi vậy cũng càng thêm nhu hoà êm dịu như nắng sớm ban mai.

- Đương nhiên rồi!

- Cái này rất dễ dàng nha.

- Xem kĩ này!

Nói và anh chàng đưa ra một bên bàn tay phải của mình, chậm quơ lên phía trên cái kia, sớm đã bởi vì mục nát cùng va chạm mà vỡ ra làm nhiều phần hòm công đức tiền. Chỉ thấy trong nháy mắt này, vốn dĩ vỡ nát hòm công đức tiền tựa như thời gian chảy ngược quay về như vậy. Lúc ban đầu chỉ là từng miếng từng miếng ghép trở lại vị trí cũ sắp xếp in ắn. Tiếp theo sau đó thế nhưng mà từ cũ chuyển biến thành hoàn toàn mới tinh, tưởng như nó thời điểm vừa mới làm ra ban đầu.

Cực kì hài lòng về thành quả hiện tại làm ra của mình, Lăng lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn về phía vu nữ trước mặt, giọng nói như khoe ra.

- Như thế nào? Lợi hại đi?

Đáng tiếc đối diện con nào đó tham tiền đỏ trắng vu nữ mới sẽ không có thời gian chú ý đến hắn đâu. Giờ này phút này chỉ thấy đối phương cực nhanh ôm chặt lấy mới tinh hòm công đức tiền, ô ô ô hạnh phúc rên rỉ như khóc lên. Cái này tình cảnh thử hỏi khiến cho vừa mới giọng nói khoe ra Lăng tâm tình làm sao chịu nổi. Bị đả kích rất nặng!

Cũng còn tốt ôm chặt trong tay hòm công đức tiền mới tinh xong, đối diện vu nữ rất nhanh thái độ liền quay trở lại như lúc bình thường. Tuy rằng vẫn còn thấy rõ ẩn chứa vui mừng trên nét mặt, thế nhưng đầu óc chung quy là đã thần trí ổn định rồi.

- Anh là người của Vĩnh viễn đình?

Giọng nói nghi hoặc hỏi thăm

- Vĩnh viễn đình? Đó là cái gì a? 

Lăng giọng giật mình kinh ngạc.

Reimu: “…………..”

Lăng: “…………….”

………..
Bình Luận (0)
Comment