Sở Khuynh Ca biết “phu quân trước” của mình xứng đáng là một món hàng để người người tranh nhau chiếm đoạt, nhưng nàng không ngờ hắn lại có sức hút đến mức này!
Thế này cũng quá khoa trương rồi đi?
Sáng sớm nàng mới thỉnh cầu hoàng thượng cho nàng được hòa ly với Phong Ly Dạ.
Vậy mà mới chưa đầy nửa ngày đã có mấy vị cô nương tới xin gả cho hắn rồi ư?
Xảo Nhi vô cùng tức giận, giận công chúa nhà bọn họ đang có phúc mà không biết đằng hưởng!
Nhưng dù gì đơn hòa ly cũng được gửi tới đây rồi, trên đó còn có cả con dấu lẫn dấu tay của Thế tử gia, tất cả đều đã kết thúc.
Bọn họ thật sự đã hòa ly, sau này đường ai nấy đi, đều đã có niềm vui của riêng mình.
Kết hôn hay không đều là quyết định của bản thân mỗi người, đối phương không còn quyền can thiệp vào nữa!
Ài!
Xảo Nhi thở dài một hơi buồn bã, không nhịn được mà thì thầm: “Công chúa, người thật sự không hối hận sao?”
“Ta không.
”
Sở Khuynh Ca lạnh nhạt đáp, nàng quay bước đi vào trong điện.
Còn chưa đi vào, nàng đã nghe thấy tiếng cười lạnh của Bát công chúa truyền tới: “Ài, chẳng phải đây là Cửu hoàng muội sao? Sao muội cũng tới chỗ Hoàng tổ mẫu vậy?”
Thất công chúa có hơi căng thẳng: “Cửu hoàng muội, chắc không phải giờ… muội đổi ý rồi đấy chứ, muội cũng muốn tới cầu xin Hoàng tổ mẫu phục hôn lại với Thế tử gia sao?”
Bát công chúa vừa nghe thấy thế cũng thấy hơi hồi hộp.
Dù sao Hoàng tổ mẫu cũng yêu thương nha đầu thối này nhất.
Ngộ nhỡ nàng thật sự đổi ý, vừa khóc lóc vừa làm ầm lên thì chắc gì Hoàng tổ mẫu đã không mềm lòng?
Nàng ta cẩn thận thăm dò: “Cửu hoàng muội, chuyện hôn nhân đại sự há có thể đem ra đùa giỡn? Nếu đã hòa ly thì tốt nhất đừng nên dây dưa thêm nữa.
”
“Đúng vậy, Thế tử gia người ta cũng đã in dấu tay lên tờ đơn rồi, giờ muội đổi ý, chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho người ta sao?”
Thất công chúa cũng tiếp lời: “Đúng đó, Cửu hoàng muội, ngựa tốt không ăn cỏ đằng sau mình, nếu muội quay đầu lại thì thật sự sẽ làm mất mặt hoàng thất chúng ta lắm đó.
”
“Có điều, Thế tử gia vốn dĩ cũng chẳng mặn mà lắm với cuộc hôn nhân này, giờ hai người hòa ly rồi, cho dù Cửu muội có đi khóc lóc cầu xin quay lại, Thế tử gia cũng không đồng ý tái hợp đâu nhỉ?”
Nghĩ kỹ thì cũng có lý.
Hôn sự này, ngay từ đầu Ly thế tử đã không ưa, bây giờ khó khăn lắm mới hòa ly được, sao có thể quay lại như trước được chứ?
Nghĩ thế, Thất công chúa và Bát công chúa mới yên tâm nhẹ nhõm.
Một khi suy nghĩ thoáng ra thì mọi lời gièm pha, tức khắc sẽ không quản nổi.
“Cửu hoàng muội, dưa chín ép thì sẽ không ngọt, nếu trong lòng Thế tử gia không có muội thì kể cả muội có miễn cưỡng cầu xin cũng đâu còn tác dụng, đúng không?”
“Chính là vậy, Cửu hoàng muội được gả cho Thế tử gia lâu như vậy rồi, sợ là còn chưa đụng qua người ngài ấy nữa có đúng không?”
“Cửu hoàng muội, nếu đã không có duyên thì hà tất phải cưỡng cầu?”
“Công chúa nhà bọn ta…”
Xảo Nhi còn chưa nói xong thì đã bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Sở Khuynh Ca, lập tức nàng ấy sợ lùi về sau.
Các vị công chúa nói chuyện với nhau, nàng ấy lấy tư cách gì mà lên tiếng ở đây?
Đây là tội bất kính!
Không cẩn thận là gặp rắc rối rồi!
Sở Khuynh Ca nhìn hai người trước mặt rồi mỉm cười, thản nhiên nói: “Yên tâm, muội sẽ không giành với các tỷ, không cần căng thẳng vậy đâu.
”
Nàng khoát tay, quay bước đi vào trong.
Trong điện, Lục công chúa Sở Lưu Mẫn đang quỳ giữa đại điện, nàng ta đang không ngừng cầu khẩn.
“Hoàng tổ mẫu, không phải người đã từng nói Thế tử gia là một người tài giỏi kiệt xuất, là một nhân tài hiếm có sao?”
“Nếu như hoàng thất chúng ta có thể liên hôn với phủ Quốc Công của ngài ấy thì tương lai Thế tử gia sẽ ngày càng một lòng trung thành với hoàng thất hơn, chẳng nhẽ đó không phải chuyện tốt?”
“Hoàng tổ mẫu, người đồng ý cho Mẫn Nhi đi hầu hạ Thế tử gia, có được không?”
Nàng ta vừa dứt lời thì đã nghe thấy đằng sau có tiếng bước chân.
Sở Lưu Mẫn ngoảnh đầu lại, trong lòng chột dạ, lập tức lại quay đầu.
Các công chúa muốn vào trong đại điện của Thái hậu nương nương đều phải chờ được truyền vào.
Duy chỉ có một người, mỗi lần nàng đến tìm Thái hậu, ngay cả chào hỏi cũng không cần, cứ thế mà xông thẳng vào trong điện!.