Nhật Ký Dưỡng Thành Thừa Tướng

Chương 152

Edit + Beta: Đào Mai

Ngày kế Nghi Ninh nhận được thư của Trình Lang.

Nếu không vì ở La gia không tiện đến, Trình Lang rất muốn tự mình đi tới tìm nàng. Nàng hiện tại ở kinh thành rất nguy hiểm, nếu có thể, hắn hi vọng có thể lập tức đưa nàng đi.

Nghi Ninh hồi âm cho hắn….. nàng hiện tại tuyệt không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ hy vọng Trình Lang có thể chú ý động tác của Lục Gia Học, nếu không ngại như lời hắn nói.

Sau khi Nghi Ninh đặt bút xuống lại trầm mặc.

Không biết đứa bé của Liên Phủ như thế nào rồi, lúc đó nàng không chút suy nghĩ chọn lựa bảo hộ Trình Lang, dù sao nàng vẫn là bất công Trình Lang.

Nếu trước kia, nàng lấy thân phận trưởng bối hỏi liền hỏi, nay cũng không dám hỏi, tìm từ cũng phải thật cẩn thận, sợ quan tâm sai hắn, hắn lại sẽ nghĩ sai ý.

Nha đầu tiến vào truyền lời nói:

- "Phu nhân, Tam thiếu gia đến chỗ phu nhân đã trở lại, nói phu nhân ngài mau mau chuẩn bị."

Hôm nay La Thận Viễn muốn dẫn nàng đi bái phỏng Từ Vị, sáng sớm liền đã nói xong, vừa vặn Cố đại học sĩ cũng muốn đến, Từ gia liền tổ chức yến hội.

Nghi Ninh gật đầu, kêu nha đầu tiến vào giúp nàng thay quần áo.

Ngoài phòng mưa còn đứt quãng, rỉ rả mưa nhỏ, không ngờ giọt giọt tí tách rơi xuống cả một ngày. 

*** *** *** *** ***

Trình Lang xem phong thư thứ hai nàng viết thêm một lần.

Nguyên tưởng rằng Nghi Ninh không tính toán lại sẽ để ý chính mình, nay nàng còn thật nhờ hắn hỗ trợ. Hắn đường đường Đô Sát Viện kiệm đốc ngự sử, lại có cảm giác gánh nặng sợ phụ bạc nhờ vả của nàng….. dù sao năng lực của hắn chưa bao giờ được nàng coi trọng qua. Bức thư này vốn là phải đốt đi, nhưng xem chữ của nàng cũng là không đành lòng, lấy ra tráp thư rất trang trọng ngày thường cất vào. Trình Lang ngồi ở mặt sau án thư, nhìn mưa nhỏ nhíu mày.

Làm sao có thể làm cho Lục Gia Học không hoài nghi…..

Nhiều năm như vậy, hắn luôn luôn liền hoài nghi là Lục Gia Học giết La Nghi Ninh. Điểm đáng ngờ thật sự rất nhiều, nếu không phải Lục Gia Học giết chết! Vì sao sau đó chưa bao giờ từng nhắc tới thê tử trước kia của chính mình? Vì sao sẽ vu hãm cho Tạ Mẫn ——

Tạ Mẫn tuyệt đối sẽ không giết La Nghi Ninh….. năm đó La Nghi Ninh cùng nàng đi ra ngoài, bị nha đầu của Tạ Mẫn đẩy xuống sườn núi. Người khác mà tra sẽ hoài nghi nàng ta..… Tạ Mẫn sẽ không ngu xuẩn như vậy. Mấu chốt nhất của vấn đề là, sau khi La Nghi Ninh chết, Lục Gia Học nhanh chóng mượn cái chết của nàng làm khó dễ Lục Gia Nhiên cùng Tạ Mẫn, hợp tình hợp lý, một lần đoạt vị.

Nàng đã chết một lần, quyết không thể để cho Lục Gia Học hại nàng lần thứ hai.

Trong mắt Trình Lang lộ ra đao quang kiếm ảnh sắc bén, hắn gọi hộ vệ vào, thấp giọng phân phó sự tình.

Lúc này đã có gã sai vặt đến thông truyền:

- "Thiếu gia... Đô đốc đại nhân tới! Nói có chuyện muốn hỏi ngài."

Lục Gia Học tìm đến hắn…..

Trình Lang đột nhiên có loại dự cảm cực kỳ không tốt, hắn nhìn thoáng qua cái tráp thư kia, bắt lấy nó đẩy vào trong ngăn kéo, mới tiến lên đón Lục Gia Học.

Hắn từ trong mưa nhỏ mà đến, thị vệ đi theo đều mang theo đao, lập tức liền vào tiểu đình viện ở tiền đường, đứng ở trong mưa im lặng chờ. Lục Gia Học đi vào, ngồi xuống ghế thái sư cởi bỏ áo choàng, thản nhiên nói:

- "Cữu cữu hồi lâu không có tới gặp ngươi, cố tình hôm nay đến xem."

Trình Lang cũng là người rất thông minh, giờ phút này trong đầu hắn có rất nhiều ý niệm. ‘Thứ nhất, Lục Gia Học có phải đang hoài nghi hắn hay không..… hắn nhanh chóng bắt đầu để ý chính mình làm mấy chuyện này, chưa phát hiện có sơ hở gì? Mình làm việc đều rất cẩn thận, hẳn là Lục Gia Học sẽ không phát hiện. Thứ hai, Lục Gia Học tìm đến mình làm gì? Trên mấu chốt này, nếu vì sự tình La Nghi Ninh mà Lục Gia Học đến, vì sao phải tìm đến mình? Tuyệt đối không có khả năng là bảo mình đi xử lý La Nghi Ninh. Lục Gia Học đã không còn tín nhiệm mình.’

(Chú thích: trong ‘…’ là suy nghĩ trong đầu)

Hắn ổn định tinh thần, tiến lên chắp tay:

- "Cữu cữu đội mưa mà đến, ta sai hạ nhân nấu chút trà nóng cho ngài uống, xua đi hàn khí."

- "Không cần, ta không phải đến uống trà."

Lục Gia Học đại mã kim đao* ngồi ở ghế tựa, hắn nhẹ nhàng bâng quơ nói.

- "Tới hỏi cháu ngoại trai mấy vấn đề mà thôi."

(Chú thích: Đại mã kim đao là chỉ phong cách đàng hoàng, đĩnh đạc thẳng thắn, trực tiếp, sắc sảo, sảng khoái)

Trình Lang trong lòng lộp bộp một tiếng.

Hắn đột nhiên nhớ tới, không phải không có sơ hở.

Có sơ hở, chính là lá thư này! Hắn cùng Nghi Ninh đều bỏ qua điểm ấy! Thần cơ doanh cùng nửa Cẩm y vệ trong tay Lục Gia Học!

Có Cẩm y vệ trong tay, hắn có thể rất nhanh biết sự tình gì phát sinh trong kinh thành. Cẩm y vệ bình thường chỉ thuộc về hoàng thượng… trong lịch sử phần lớn chỉ huy sử đều là thân tín của hoàng thượng, thậm chí là thừa kế. Nhưng lần trước sau việc Từng Ứng Khôn, hoàng thượng đối với quan viên rất lo lắng….. theo dõi đến thập phần nghiêm mật. Thậm chí giao nửa cẩm y vệ vào trong tay Lục Gia Học, để hắn chỉ huy theo dõi dị động trong kinh thành!

Quyền chỉ huy Cẩm y vệ hướng đến không phóng ra ngoài, cố tình việc này hắn đã quên!

Tâm Trình Lang mạnh nhảy lên, trên mặt duy trì nho nhã tươi cười:

- "Cữu cữu muốn biết cái gì? phái người truyền cháu ngoại trai đi qua là được. Làm gì tự mình đi một chuyến!"

- "Người khác thế nào ứng phó được ngươi…..cháu ngoại trai ngoan của ta."

Lục Gia Học nở nụ cười, sau đó hắn nhấc tay một cái. Có người lập tức chắp tay đi đến án thư. Trình Lang biến sắc, quả nhiên Lục Gia Học biết!

Trình Lang lập tức tiến lên muốn cướp, nhưng hắn chưa từng tập võ, thế nào địch nổi hạ cấp của Lục Gia Học.

Hạ cấp Lục Gia Học cầm tráp thư đưa cho hắn, Lục Gia Học tiếp nhận mở ra, triển khai giấy viết thư không tiếng động thoạt nhìn.

Bên ngoài mưa giọt giọt tí tách, hắn chậm rãi xiết chặt giấy viết thư.

Trên nắm tay khớp xương nổi lên, hắn thế nhưng lộ ra tươi cười, không hề có ý tứ hàm xúc.

- "Quả nhiên là nàng."

Ngủ đông hồi lâu, giờ phút này hoàn toàn xác định, chính là mừng như điên đồng thời mang theo phẫn nộ cùng ghen tị….. cảm xúc rất phức tạp, mỗi một loại đều kịch liệt giao phong, cái gì đều cũng không thể xuất ra.

Hắn đứng lên đi đến trước mặt Trình Lang, thản nhiên nói:

- "Quỳ xuống."

- "Cữu cữu….."

Trình Lang biết đại thế đã mất, lẩm bẩm nói:

- "…Ngài buông tha nàng đi, nàng đã không phải người trước kia."

- "Quỳ xuống!" Giọng Lục Gia Học đột nhiên nghiêm khắc.

Trình Lang chỉ có thể theo lời quỳ xuống, khuôn mặt lịch sự tao nhã cực kỳ tái nhợt. Nhưng cằm buộc chặt, một câu cũng không lại nói.

- "Ngươi sớm biết rằng nàng là ai, ngươi còn muốn cưới nàng….."

Lục Gia Học đi lên phía trước, nâng tay chính là một bạt tai. Trình Lang lần thứ hai bị Lục Gia Học đánh. Lần này đánh rất mạnh, trên mặt của hắn lập tức sưng đỏ lên. Nhưng Lục Gia Học lại lập tức nắm cổ áo hắn nhấc hắn lên, lạnh lùng nói:

- "Ngươi mơ tưởng việc này đã bao lâu? Ngươi lớn như vậy ta cho là ngươi chơi trò bụi hoa, kết quả ngươi lại dám ngỗ nghịch, cư nhiên mơ ước nàng! Nàng đã nuôi lớn ngươi."

Trình Lang thở hổn hển, hắn trầm mặc nở nụ cười.

- "Cữu cữu, lúc đó nếu không phải ta cứu nàng, cũng không có người cưới nàng."

Lúc đó tình cảnh La Nghi Ninh lưỡng nan…..trừ bỏ phải lập gia đình không còn cách nào khác…..hơn nữa không có người dám cưới nàng.

Mà lúc đó hắn vì tra Từng Ứng Khôn, đã ly khai kinh thành. Cho dù hắn ở đây, chỉ sợ đối với việc này cũng là thờ ơ, bởi vì hắn không biết, hắn cái gì cũng đều không biết.

Lục Gia Học ném Trình Lang xuống. Thật lâu về sau hắn nở nụ cười:

- "Tốt..."

Hắn cũng nhẫn nại đến mức tận cùng.

Hắn giơ tay, mang theo người ly khai nhà chính.

Ngoài phòng chỉ có mưa nhỏ tí tách, Trình Lang cố đứng lên.

Rốt cục Lục Gia Học đã biết!

Nhưng ra ngoài dự kiến của Trình Lang….. Lục Gia Học cũng không muốn giết La Nghi Ninh, tựa hồ đối nàng vẫn là có ý đồ giữ lấy. Lục Gia Học đã không giết nàng, nhất định là muốn nàng. Vậy ít nhất….. sinh mệnh La Nghi Ninh không có nguy hiểm.

Kết quả hắn nên giúp ai? Giúp La Thận Viễn….. nếu như bị Lục Gia Học phát hiện, chỉ sợ đánh chết hắn cũng không phải không thể. Huống chi nếu không là La Thận Viễn từ giữa làm khó dễ, nói không chừng La Nghi Ninh hiện tại chính là của hắn.

Nếu La Nghi Ninh gả cho hắn, hắn khẳng định sẽ rất che chở nàng, tuyệt đối là kín kẽ. Làm sao có thể lại để cho Lục Gia Học phát hiện nàng!

Lục Gia Học đã tham dự vào, việc này liền không có đơn giản như vậy.

Trình Lang thở hổn hển, vẫn là gọi người tiến vào:

- "...Đi La phủ truyền tin cho La Thận Viễn!"

Một mình Nghi Ninh là không có cách nào đối kháng Lục Gia Học, chỉ có La Thận Viễn có thể miễn cưỡng bảo hộ được nàng. 

*** *** *** *** ***

Phủ đệ Từ Vị cách Phủ học Phố nhỏ cũng không xa…..xe ngựa đi một khắc chung liền đến.

Bởi vì tổ phụ Cố Cảnh Minh Cố đại học sĩ hồi kinh…..hôm nay Từ Vị mở tiệc chiêu đãi đại học sĩ, trong phủ người đến người đi thực náo nhiệt.

La Thận Viễn tại tiền viện đã bị lão sư gọi lại, muốn hắn đi qua bái kiến Cố đại học sĩ. Tính lên Cố đại học sĩ cũng là ngoại tổ phụ của Nghi Ninh, nhưng chưa từng lui tới qua.

La Thận Viễn nói với Nghi Ninh:

- "Nàng ở trên hành lang đợi ta một lát."

Hắn đi qua nói chuyện với lão sư.

Nghi Ninh đây là lần đầu tiên nhìn thấy Từ Vị…..ông so với trong tưởng tượng của mình qua loa một chút, so với tam ca thấp hơn nửa cái đầu, thực khách khí…..một bộ dáng cười tủm tỉm. Nghi Ninh không khỏi đã nghĩ đến kết cục của ông nhiều năm sau, không từng nghĩ hòa khí như thế.

Tam ca cúi đầu nghe ông nói, ngẫu nhiên sẽ cười…..cùng Từ Vị nói chuyện với nhau. Nói một lát, La Thận Viễn quay đầu vẫy tay với nàng.

Nghi Ninh đi qua, La Thận Viễn liền giới thiệu nàng nói:

- "Vị này là nội nhân của học sinh."

Ngoài phòng ánh mặt trời vừa vặn, trên trời mây cao thưa thớt lại không nóng, trên mặt đất bóng cây chớp nhoáng. Hắn đứng ở bên cạnh nàng, giọng nói không nhanh không chậm.

Nghi Ninh cười, cúi người hành lễ với Từ Vị:

- "Từ đại nhân mạnh khỏe, hôm nay đã quấy rầy ngài."

Từ Vị cười tủm tỉm liếc nhìn Nghi Ninh một cái nói:

- "Không cần khách khí. Thật sự tuổi thật nhỏ! Thận Viễn….. ngươi cũng không khi dễ người ta chứ."

La Thận Viễn liền cười nói:

- "Nàng là còn nhỏ."

Cho nên còn phải cần hắn chiếu cố nhiều hơn, giống như một đứa trẻ.

Từ Vị đi trước một bước, để cho La Thận Viễn đi theo phía sau.

La Thận Viễn quay đầu thấp giọng nói với Nghi Ninh:

- "Một lát nha đầu dẫn nàng đi tới chỗ của Từ phu nhân…..nàng chơi với Từ phu nhân các nàng. Có việc thì kêu Trân Châu tới tìm ta, biết không?"

Nghi Ninh thầm nghĩ ‘còn chơi à! thực coi nàng còn nhỏ sao!’ Gật đầu đáp ứng, La Thận Viễn mới đi tiền thính.

Nha đầu canh giữ một bên quy tắc khom người nói:

- "La tam phu nhân! thỉnh đi cùng nô tì tới bên này."

Nghi Ninh được nha đầu dẫn, xuyên qua cửa hông vào nguyệt môn.

Trên đường nàng nghĩ đến chuyện của Từ Vị….. Từ Vị chết là một đại sự, lúc đó dân chúng kinh thành thậm chí phát sinh bạo động. Phải bảo vệ Từ đại nhân bị hàm oan bị bỏ tù, cho nên nàng nhớ rất rõ ràng, là năm thứ ba Chí Đức. Dân gian truyền thuyết là bị Uông Viễn làm hại..… độ tin cậy như thế nào cũng không biết. Dù sao ở trong mắt dân chúng, cái chuyện xấu gì đều là Uông Viễn làm, hoặc là vây cánh Uông Viễn làm. Trong mắt quần chúng người tốt người xấu cùng hai mặt hắc bạch đơn giản giống nhau.

Sự tình nàng biết cũng đều thực phiến diện. Bất quá sau khi thấy Từ Vị, cảm giác trong lòng nàng đã không giống trước kia.

Bên trong Lục bộ, Lại bộ, Hình bộ, Lễ bộ thị lang nhiều người được Uông Viễn đề bạt… hoàng thượng coi trọng Uông Viễn, vây cánh trải rộng triều đình. Từ Vị kỳ thật cũng chính là ở dưới sự chèn ép của Uông Viễn mà sinh tồn….. người bình thường lại như thế nào làm được như vậy. Nhìn qua cho dù Từ Vị hòa khí như thế nào, tất cũng là người thủ đoạn quả quyết, mạnh bạo đi. Nàng ngược lại cảm thấy Từ Vị chết không đơn giản như vậy.

Nha đầu mang nàng đi qua một đoạn đường nhỏ….. La Nghi Ninh nhìn thấy phía trước vài cây hoa quế đang nở rộ….. hàng hoa quế kéo dài đi vào chính là phòng khách. Vài vị thái thái phu nhân đang xem nha đầu hái hoa quế.

Hoa quế trong phủ Từ đại nhân là đan quế trạng nguyên hồng, hoa là màu trần bì, hương nồng đậm. Bởi vậy mỗi lúc như vậy, Từ phu nhân sẽ thỉnh mọi người đến phủ chiết chút đan quế.

Từ phu nhân là Từ Vị tái giá, qua tuổi bốn mươi, bảo dưỡng rất tốt.

Bà kêu Nghi Ninh ngồi ở trên tú đôn bên cạnh bà, lôi kéo tay nàng nhìn trái nhìn phải, cười khoa trương nói:

- "Thận Viễn dạng dấp tuấn lãng, nàng dâu này lại không tệ."

Phu nhân tiểu thư ở đây đối với La Thận Viễn đều rất tốt! thấy La Nghi Ninh còn nhỏ, đối với nàng lại ôn hòa, hỏi rất nhiều vấn đề.

Nghi Ninh mới biết được bên cạnh vị phu nhân mặc y phục màu tím thêu hoa văn tứ hỉ như ý, là phu nhân Dương Lăng. Dáng vẻ trắng trẻo nõn nà, tiếng nói cũng là sang sảng, Từ phu nhân thật thân với Dương Thái Thái, nói với nàng:

- "La tam phu nhân không có tới qua phủ chúng ta! Ngươi cùng nàng trò chuyện nhiều đi."

Dương Thái Thái cười đến híp mắt:

- "Sư nương yên tâm! Nghi Ninh muội muội gọi con Tuyên Dung tỷ tỷ là tốt rồi. La đại nhân cùng trượng phu con đồng khoa tiến sĩ….. đôi tỷ muội chúng con tương xứng cũng là thân mật."

Nghi Ninh cũng không có né tránh, cười gọi "Tuyên Dung tỷ tỷ".

Dương Thái Thái là nữ nhi Thục thổ ty, không chút khuôn sáo nào của tiểu thư kinh thành. Hai người vừa nói, Dương Thái Thái phát hiện La tam phu nhân này cũng nói hay, làm người thoải mái. Hai người hợp nhãn duyên, Dương Thái Thái liền lôi kéo tay nàng, mi phi sắc vũ* nói:

- "Nghi Ninh muội muội ngày khác đến chỗ tỷ đi…..tỷ nấu ăn ngon nhất, hương vị ở chỗ muội sẽ không có đâu."

(Chú thích: Mi phi sắc vũ là mặt mày hớn hở)

Dương Thái Thái thích ăn, trong nhà chi tiêu lớn nhất chính là phòng bếp. Chính mình suy nghĩ rất nhiều kiểu mới để nấu.

Tuy rằng La Nghi Ninh cũng thích ăn, nhưng nàng cũng lười, cho cái gì ăn cái nấy. Gặp được Dương Thái Thái như vậy rất phù hợp, nghe Dương Thái Thái hình dung cái ăn ở nhà nàng, cũng sinh tâm hướng tới. Ước định xong có rảnh phải đi bái phỏng nàng.

Thu hoa quế làm hoa quế cao đưa lên đến, hoa quế vừa hái hương thơm trong veo, vị vô cùng tốt. Nhưng mật hoa quế còn có vị chát, phải để mấy ngày mới có thể ăn.

Từ phu nhân kêu nha đầu dùng bình sứ nhỏ, đều cho tất cả thái thái phu nhân mang trở về ăn.

Lúc này đã tới gần buổi trưa….. Từ phu nhân dẫn mọi người đi tiền viện chỗ tổ chức yến tiệc. Nơi ấy, lấy một tấm bình phong đá cẩm thạch ngăn cách. Bên trong có thể xuyên thấu qua khe hở bình phong nhìn thấy bên ngoài.

La Nghi Ninh cùng Dương Thái Thái thảo luận như thế nào khử đi vị chát của hoa quế:

- "Ngâm nước cũng có thể, bất quá mùi sẽ không kéo dài."

Nàng học được vừa linh tinh vừa nhiều, nữ công may vá bếp núc mọi thứ đều biết chút. Bên trong cuộc sống của phụ nhân rất nhàm chán thiếu thốn, trừ bỏ đánh bài mã điếu quân xem diễn, đó là tinh tế nghiên cứu này đó.

Dương Thái Thái liền lắc đầu:

- "Mất đi mùi thì không thể được, dùng một chút muối để ngâm là tốt nhất."

Nghi Ninh nghe xong liền cười:

- "Không thấy qua là dùng muối để ngâm, như vậy chẳng phải là làm mặn mật hoa quế sao?"

Đang nói đến đó, lại nghe được bên ngoài đột nhiên có âm thanh ồn ào. Là có người tới, Nghi Ninh xuyên thấu qua bình phong nhìn ra….. khóe miệng liền nhếch, thế nào là Tạ Uẩn...

Oan gia ngõ hẹp, nàng đến chỗ nào đều có thể gặp được Tạ Uẩn.

Hơn nữa vừa chạm đến liền không có chuyện tốt.

Nghi Ninh cảm thấy chính mình về sau xuất môn phải học tính hoàng lịch.

Tạ Uẩn đi theo một lão nhân có chòm râu bạc trắng, lão nhân mặc là quan phục chính nhị phẩm, khí độ siêu nhiên, hẳn chính là Tạ các lão.

Trong yến tiệc phía trước chỗ Từ Vị, Cố đại học sĩ đã ở đó, vài người đều là lão hữu nhiều năm, liền hàn huyên với nhau.

Tạ các lão liền hướng vài vị giới thiệu Tạ Uẩn:

- "Tôn nữ Uẩn nhi, mang nàng xuất ra để trải nghiệm."

Tạ Uẩn nhu thuận cười gọi Từ gia gia, Cố gia gia. Nàng búi búi tóc phụ nhân, cổ thon dài xinh đẹp. Tạ các lão hướng tới là coi Tạ Uẩn là nam hài nhi mà nuôi dưỡng, bởi vậy thường mang nàng đi gặp quý nhân hiển quý.

Tuy rằng Tạ Uẩn đã lập gia đình, nhưng Trình Lang mặc kệ nàng, nàng cũng có thể xuất ra đi theo Tạ các lão.

Hôm nay chính là đi theo gia gia tới gặp vị Cố đại học sĩ nổi tiếng thiên hạ này.

************

......

- -----oOo------
Bình Luận (0)
Comment