Nhật Ký Nuôi Dưỡng Nhãi Con Của Đỉnh Lưu Ca Ca

Chương 45


Đêm tối, Giang Chỉ thấy anh hai đang cầm cây gậy vung tới vung lui!"Woa! Anh hai! Anh đang tập luyện sao!”Giang Chỉ nhìn anh hai vung cây gậy, cảm thấy thật là đẹp trai!"Thế nào! Có phải cảm thấy anh hai đẹp trai nhất quả đất không!” Mặt Lục Cẩm Xuyên vênh váo!"Anh hai……” Giang Chỉ ngập ngừng một lúc!"Giang Tiểu Chỉ! Nghĩ kĩ rồi hãy nói!” Lục Cẩm Xuyên trừng mắt bất mãn, trong lời nói còn mang giọng uy hiếp.

Thật là không có mắt nhìn, người đẹp trai như anh tìm đâu ra được chứ!Sau này anh sẽ là thủ lĩnh của giới kiếm hiệp!Song, tốc độ tự vả cũng nhanh như chớp, vào lúc Lục Cẩm Xuyên nói xong câu đó, giây tiếp theo cây gậy liền rơi xuống đất!Hiện trường ngay lập tức trở nên xấu hổ!"Anh hai?”Giang Chỉ tò mò chớp mắt, có chút nghi vấn, lẽ nào anh hai đang luyện xiếc khỉ sao?"Khụ khụ! Sai sót thôi!" Lục Cẩm Xuyên xấu hổ nhặt cây gậy lên, ho nhẹ một cái.

Bởi vì thứ ba tuần sau Lục Cẩm Xuyên phải đi thử vai, cho nên dự định luyện tập trước kiếm thuật, anh tìm thấy một cây gậy, chuẩn bị luyện tập tư thế một chút, nhưng cảnh tượng uy vũ lóa mắt như trong tưởng tượng không hề tồn tại!Lục Cẩm Xuyên chuẩn bị rửa nhục, nhưng mà.


…….

.

Sau khi Lục Cẩm Xuyên vung gậy nhưng không đập trúng Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên cảm thấy bản thân sơ ý rồi!Lục Cẩm Xuyên thu lại gậy, nói với Giang Chỉ.


"Nhóc con, một mình ở trong phòng, anh hai đi ra ngoài chơi một lát!”"Hả?”Giang Chỉ nhìn anh hai, đứng dậy: "Anh hai! Em cũng muốn đi!”"Ngoan! Em sẽ ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của anh!”Giang Chỉ:!!!!Phòng livestream ____[Đây rốt cuộc là cái từ ngữ đen tối gì vậy!][Hắc hắc hắc hắc!!!!][Cười điên mất, Lục Thần mãi là Lục Thần][Cười chết tôi mất! Lần đầu tiên phát hiện còn có thể hình dung như vậy][Lục Thần luyện gậy là để diễn xiếc sao?][Tôi đoán có phải có hoạt động gì không?][Tổ đạo diễn mau đi theo dõi, tôi còn muốn xem cảnh này]Sau khi Lục Cẩm Xuyên trở lại, cư dân mạng còn phát hiện khóe mắt Lục Cẩm Xuyên hình như bầm xanh.

Giang Chỉ ở trong phòng, nhìn thấy anh hai lén la lén lút che mắt, cô bé nghi ngờ ngẩng đầu!"Anh hai! Mắt anh làm sao thế?”"Làm sao cái gì? Trời không còn sớm nữa đâu, mau đi ngủ đi! Ngủ đi!”Lục Cẩm Xuyên nghe cô bé hỏi thì vội vàng trả lời lấp liếm, sau đó căn bản không cho cô bé thời gian phản ứng lại đã chạy liền một mạch lên giường!Giang Chỉ chớp mắt, anh hai thật kì lạ!Buổi sáng ngày thứ hai, mọi người thấy mắt Lục Cẩm Xuyên thì đều cười ra nước mắt!Giang Chỉ thấy anh hai, trên mặt cô bé cũng đầy tò mò:"Anh hai! Mắt của anh hình như bị người khác đánh! Rất giống gấu trúc!”Trải qua một đêm, vết bầm tím trên mắt Lục Cẩm Xuyên lại càng thêm rõ ràng.

"Anh còn lâu mới bị người ta đánh!”Lục Cẩm Xuyên như mèo bị giẫm phải đuôi, nhảy cẫng lên nói!"Anh hai không phải bị đánh vào mặt đấy chứ!" Giang Chỉ đột nhiên hỏi một câuu!"Ăn nói linh tinh cái gì đấy!” Lục Cẩm Xuyên mắt trợn tròn, khuôn mặt chột dạ!Trông thấy phản ứng của Lục Cẩm Xuyên, Giang Chỉ liền biết mình nói trúng rồi! Cứ nghĩ đến người nào đó chơi điện thoại cũng bị đập vào mặt, chỉ đành thở dài!Vì để duy trì danh dự cho anh hai, Giang Chỉ chỉ còn cách tinh ý mở miệng: "Anh hai lần sau chú ý!”Lục Cẩm Xuyên: Ý gì?[Lần sau chú ý! Ha ha ha ha][Cảm thấy cô bé này khổ quá mà][Gameshow này sau này phải đổi tên thôi, xin hãy gọi là Du lịch ha ha ha của anh trai và nhóc con].

Bình Luận (0)
Comment