Nhật Ký Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng

Chương 109

Dù cuối cùng không nhịn nổi dụ hoặc từ chiến hạm, dằn lòng đáp ứng yêu cầu của tên biến thái này, ta vẫn phải phân rõ giới hạn tại đáy lòng.

“Lợi dụng xong tên này phải lập tức cột hắn vào tảng đá quăng xuống đáy sông. Không, đem hắn đưa Mening, không được không được, nhỡ đâu Mening hưởng dụng xong lại nhiều thêm thuộc tính mới thì không ai đỡ nổi, cứ đem chìm đáy sông được rồi. Đám thân sĩ hiện tại đã đủ khó chơi, tuyệt không thể để bọn hắn liên kết thành một khối.”

Ta chịu đủ lắm rồi, ta chỉ là người bình thường, rất bình thường, không phải vua thân sĩ.

“Oran chết tiệt, sao không đổi tên thành Ogay mẹ đi. Hừ, hoàng đế thì thích một thằng đàn ông nhìn giống phụ nữ, thân vương thì luôn nghĩ mình nên là nữ nhân, ta nghĩ các ngươi nên hợp thành đôi tránh cho thiên hạ lầm than!”

Có điều Carlone toàn lực phối hợp quả thật đẩy tăng tiến độ tiếp quản căn cứ. Còn khi xem thấy chiếc chiến hạm siêu cấp trong phòng kiến tạo bí mật dưới đáy tháp pháp sư, ta không khỏi lấy tay nhéo cái đuôi Heloise xem mình có đang nằm mơ không.

Tàu ‘thân vương Carlone’ nguyên danh là ‘dũng sĩ Oran’, là nguyên hình của chủ hạm Casomes. Nhưng trên thực tế, các tính năng của nó vượt xa rất nhiều so với con thuyền anh em kia. Cũng giống như Roland số 2, các công trình nguyên mẫu luôn được tạo ra với nguyên liệu tốt nhất bất kể tiêu phí chỉ để kiểm chứng lí luận có chính xác hay không.

Con tàu này dài tổng cộng 81 mét, rộng 14 mét, tổng cộng có 9 bộ pháo ma năng, 7 toà tháp pháp sư cỡ trung, 32 họng pháo cơ giới cỡ vừa và nhỏ. Chủ pháo có tầm bắn xa nhất lên đến 30 cây số, không gian nội hạm có thể chứa ba chiếc thuyền đột kích cỡ ‘kền kền’.

Thuyền có thể sử dụng cả ở trên không và trên nước, sau khi vào nước có trọng tải cực đại khoảng 65.000 tấn. Thời gian bay lên tổng cộng gần mười phút, tốc độ tối đa khi trong trạng thái trôi nổi khoảng 120 cây số/ giờ. Tốc độ này không phải quá nhanh, nhưng nếu tính đến thân hình to lớn kia, ta thấy khả năng di chuyển của nó đã quá imba.

Tất cả các số liệu này đều đã vượt xa số liệu trong ghi chép của tàu Casomes. Còn số phận của con tàu nguyên mẫu này trong sổ sách thì đã bị nổ tung và chỉm nghỉm trong biển sâu sau một lần thí nghiệm nào đó.

Dù nổ là thật, chìm cũng là thật, nhưng con tàu này không hỏng, thuyền viên cũng không chết, tất cả người nhà của họ đều được ‘chiếu cố’ kĩ lưỡng, còn tàu thì được đưa về nơi bí mật dưới sự khống chế của Carlone, trở thành con át chủ bài để hắn tranh giành vương vị.

Không chỉ vậy, để chuẩn bị đột kích vương đô, khi cả 7 toà tháp ma pháp trên thuyền cùng khởi động, nó vừa có thể tạo ra một [hộ thuẫn ma lực] chất lượng xuất sắc, vừa có thể khiến cả con thuyền ở trong trạng thái ẩn hình.

Một con thuyền kết tinh tích luỹ trăm năm của cả đế quốc, cuối cùng lại trở thành công cụ để tranh đấu nội bộ vì tư dục của một cá nhân…

Khi Carlone phát hiện căn cứ bị tách biệt với ngoại giới, hắn hiểu rằng khi cánh cửa đóng kín mở ra một lần nữa thì cũng là lúc hắn quyết chiến với người cháu của mình. Vì chuẩn bị cho ngày này, sau khi hoàn thành quá trình trắc thí động cơ của tàu ‘kền kền’, hắn đem hơn 90% tài nguyên đều đổ vào việc hoàn tất siêu chủ hạm.

Nhờ đám viên công vong linh không ăn không ngủ không đình công, hiện nó đã hoàn thành quá 95%. Trong khi đó, chủ hạm Casomes, con tàu vốn phải được ưu tiên nhất, mới đạt tiến độ vừa hơn nửa.

Trong lịch sử vốn có, mười mấy năm sau, khi cánh cửa căn cứ mở ra, thứ Dasos phải đối mặt là cả một quần hạm đội hoàn chỉnh. Nếu Oran lúc đó không phải ở bờ vực mất nước buộc hai người phải bắt tay giảng hoà, nếu không phải danh tiếng của Dasos đã vang khắp đại lục, sợ là hắn đã bị đá xuống vương toạ rồi.

Có điều, hiện tại, con thuyền không có trong ghi chép này lại tiện nghi ta.

Kẻ có thực lức càng yếu thì sau khi chuyển hoá thành vong linh khả năng giữ lại trí lực càng thức, vì bảo vệ tri thức và trí tuệ của các kĩ sư và học giả, những ‘quốc bảo của Oran’ đều còn sống.

Dù đã đem toàn bộ lương thực còn thừa phân cho họ, nhưng nơi đây đã cách tuyệt không chỉ một hai ngày. Mỗi ngày không được phân nổi một khối bánh mì lại còn phải cật lực làm việc khiến ai nấy đều gầy như xác khô, mới nhìn còn tưởng đây cũng là một đám lính xương khô.

Trên ý nghĩa nào đó, chúng ta đã cứu những người này một mạng. Hơn nữa tất cả người nhà của họ đều đã bị chuyển hoá thành pháo hôi, hận ý của bọn họ đối với Oran, đối với Dasos, đối với Carlone cực kì nặng nề, do vậy, việc mời chào hiền tài của ta dễ dàng ngoài ý muốn.

Đương nhiên đám này đều là người thông minh, bọn họ cũng biết lựa chọn này là cách duy nhất để tiếp tục sống.

“Tháng sau có thể hoàn thành mọi việc, qua hai tuần có thể miễn cưỡng xuất hàng?”

Nghe được tin này ta rịn mồ hôi lạnh, may mà hành động sớm, nếu không đợi thêm chút thời gian nữa chúng ta chẳng có chút phần thắng nào hết.

“Ưu tiên hoàn thành tháp pháp sư trước, nếu tất yêu có thể dỡ đi linh kiện của tháp ma pháp trong căn cứ tiến hành bổ sung. Chúng ta hiện tại cần nhất năng lực ẩn hình đột kích của nó.”

Ta hớn hở ra mệnh lệnh mới, con thuyền này tới tay khiến lòng tin của ta đối với kế hoạch tương lai lớn hơn nhiều.

Có điều, tàu ‘thân vương Carlone’ ư? Má, một tên biến thái không thể dùng làm tên đặt cho con thuyền này được, vì vậy ta lập tức đem đặt tên mới cho nó thành đại sự trọng yếu.

Nhưng từ trước tới nay ta vẫn luôn là kẻ mù đặt tên, lúc ta định đơn giản đem nó gọi luôn Roland cho nhanh, con mèo chết trên vai lập tức phản bác.

“Ngươi quên mất dòng titan Roland rồi à? Định đào mộ sao? Hay định biến tên ngươi thành thương hiệu đồ công nghệ cao?”

Được rồi, bỏ qua. Sau đó, ta nhớ tới danh nghĩa luật pháp và chính nghĩa, thế là ta lại đề nghị đặt tên con thuyền này là ‘Tuyệt đối chính nghĩa’.

“Sau này cứ gọi tắt nó là tàu tuyệt nghĩa hả?”

“Yêu và dũng khí?”

“Người bạn nhỏ, ngươi năm nay bao tuổi rồi? Đừng chọc cười người qua đường được chứ?”

“Chim nhỏ phẫn nộ?” (1)

“Ngươi có vẻ như muốn dùng thuyền này đi đụng phá phòng ốc đụng phá đầu heo thì phải…”

“Chùm nho phẫn nộ?” (2)

“Sao ta cứ cảm giác sẽ luôn gặp xui xẻo, sau đó gặp khủng hoảng kinh tế rồi phá sản hàng loạt thế nhỉ?”

“Chuối tiêu phẫn nộ?” (3)

“Sao không đặt luôn là chuột núi phẫn nộ (4) đi? Nghĩ kĩ vào, đừng suy nghĩ đến hoa quả động vật nhỏ, ngươi không tìm được cái tên nào uy vũ bá khí chút sao?”

“Đại thiên sứ?” (5)

“Dù đại thiên sứ rất lợi hại, nhưng lấy nó đặt tên cho tàu khiến ta cứ thấy không được may mắn, cực kì dễ hố đội hữu.”

“Tuyết phong?” (6)

“Đừng nói nữa, càng kém may mắn, ta cảm giác gáy đã lạnh run.”

“Đan Dương?” (7)

“Thế thì khác gì cái tên trên? Ngươi có thể đừng dùng danh tự chẳng lành vậy không?”

“Titanic?”

“Thuyền không trầm ngươi không vui? Ngươi có thù sâu hận đại với nó như vậy ư? Không thể lấy một cái tên tốt lành chút sao?”

“Phi long?”

“Ta biết hơn hai chục con tàu cùng tên, ngươi thích thêm mấy con số đằng sau để phân biệt à?”

“Thân sĩ đoàn kết!”

“Được, ta không có ý kiến, cơ mà ngươi tìm chết như vậy cha mẹ ngươi biết không? Ngươi không ngại số biến thái dưới tay đủ nhiều?”

“Nữ vương Eliza!” Tiếng nữ hầu tước ác ma nào đó truyền ra từ chiếc nhẫn trên tay ta.

“Bác bỏ, gọi vậy không bằng gọi nó là tàu hỗn độn nữ yêu vương còn hay hơn.”

Được lắm, hoá ra từ nãy đến giờ ngươi lảm nhảm, từ chối mãi để nói câu này đúng không? Với cả cái tên ngươi vừa nói toàn dùng để chỉ Boss ác cuối, kết cục Boss cuối trong truyện ra sao còn cần ta nói sao?

… Tiếp đó, vòng lặp vô hạn của việc khởi xướng tên và bị bác bỏ thật khiến người ta thương cảm.

Đặt tên thật sự là một việc phí sức lực. Ta đã nghĩ hơn hai mươi cái tên, vậy mà đều bị bác bỏ…

“’Ánh sáng cực bắc’ đi!” (8)

“Dù cảm thấy vẫn đang liên hệ đến cái gì đó, nhưng có vẻ nó không bị chìm, khá thích hợp đấy.”

Cực quang là hiện tượng tự nhiên đặc hữu của phương bác, lấy tên như vậy, cũng coi như lời biểu đạt lòng khát vọng phục hưng nước Lam xưa cũ.

Hai tuần sau, con tàu ‘Ánh sáng cực bắc’ này mới có thể khởi hành, mà lúc đó nó chỉ có năng lực phi hành, hầu hết các ổ pháo đều không thể sử dụng. Mà đây còn là tình huống tốt nhất, lấy tình thế hiện tại, khả năng cao sẽ chậm tiến độ.

Mà chúng ta vừa tập kích, phá nổ nguồn năng lượng của căn cứ. Không chỉ thế, ta còn định cho mấy kĩ sư học giả kia nghỉ ngơi ăn chơi một chút lấy lại sức, vì vậy khả năng chậm tiến độ lại cao thêm.

Nhưng chỉ cần con tàu này đi ra được khỏi đây, nó liền có thể vừa bay vừa lắp ráp nốt các công đoạn còn lại. Đây quả thực là một tin tức tốt.

Hiện thời hải tộc và Oran đang căng nhau, dưới tình huống chiến tranh toàn diện có thể bạo phát bất cứ lúc nào, căn cứ dưới nước này lại là nơi an toàn nhất. Thế nên, ta nhanh chóng đưa ra quyết định.

“Dasos đã phê chuẩn lời thân thỉnh rời đi của chúng ta, sứ đoàn Đông Lam cũng đến lúc về phương bắc rồi.”

Chờ chúng ta quay lại mặt đất liền lập tức an bài đội xe trở về, ít nhất không thể để sứ đoàn dừng ở toà thành nguy hiểm này.

“Renee, dựa vào danh sách này đi tìm người. Danh tự viết màu đỏ phải mời bằng được, dùng bất cứ thủ đoạn nào kể cả uy hiếp bắt cóc, danh tự màu xanh có thể mời là tốt, không mời được cũng đừng miễn cưỡng, danh tự màu tím thì tuyệt đối không nên dùng vũ lực, nếu không sẽ rất phiền toái.”

Dù sao đã đắc tội Oran nhiều thế rồi, thêm chút nữa cũng chẳng sao, hai thiên tài sáng giá nhất cũng đã mang đi, tội gì không đào nốt những ‘nhân vật lịch sử’ đó?

“Tìm được bọn họ sau bảo bọn họ đem người nhà đi đến chỗ này. Nhớ kĩ nói cho họ toà thành này rất nguy hiểm, chúng ta đang cứu vớt họ, đây là nói thật, cứ buông tay đi làm đi.”

Tâm tình hiện tại của ta rất tốt, nhưng đến khi về giáo hội luật pháp, chút tâm tình đó liền mất sạch.

“Mời ta tham gia đại điển kế vị được cử hành sớm? Ta điên rồi, hay Dasos điên rồi?”

Trong quá trình đánh tiêu hao chiến với hải tộc, sau khi ba hạm đội chủ lực lần lượt bị diệt, Oran cũng dần dần mất đi khả năng khống chế với khu vực ven sông ven biển.

Tất cả các thành trấn ven bờ đều bị hải tộc tập kích, số lượng thành thị bị đồ thành đã đạt hai chữ số. Ngoại trừ tình huống ở thủ đô còn bảo trì cân bằng, tất cả các vùng khác đều đánh đến thảm thiết.

Đối mặt hải tộc như vô cùng vô tận, Oran với lực lượng trên mặt nước không cường đại lắm bắt đầu rụt rè, các hạm đội còn lại của nhân loại, hoặc bị diệt sạch, hoặc bỏ thuyền chạy vào trong thành trấn, tìm kiếm sự trợ giúp của quân thủ thành.

Vì vậy, việc cả trăm bộ lạc hải tộc đang tập kết dưới sự chỉ huy của tế tự phong bạo, dần chuyển hình từ lính đánh thuê thành quân chính quy, không một nhân loại nào hay biết.

Trong số này có đám Murloc xấu xí thấp bé, có mĩ nhân ngư thanh tú tịnh lệ, có sea giant khôi ngô cao lớn, và nhiều nhất, thì là nửa người nửa cá naga và các loại thuỷ nguyên tố.

Đợt huấn luyện đơn giản và gắn kết đội ngũ đã kết thúc, hải tộc đã làm tốt chuẩn bị cho chiến đấu. Lấy tế tự phong bạo làm trung tâm đội ngũ, dưới sự chỉ dẫn của nữ vương phong bạo, bọn họ cuối cùng nhìn thấy mục đích của mình sau tháng ngày bôn ba lâu dài.

“Vương đô, vương đô mới của chúng ta!”

Tất cả bọn họ, ai cũng thì thầm câu nói này.

(1) Angry bird

(2) The grapes of wrath – tên một cuốn tiểu thuyết kể về giai đoạn 1940 lúc khủng hoảng kinh tế Mỹ.

(3) Phẫn nộ đích hương tiêu – tác giả của một vài bộ truyện lịch sử - quân sự khá nổi.

(4) Phẫn nộ đích tùng thử - tên thằng cha tác giả

(5) (6) (7) Không tìm được tư liệu phù hợp. Ai biết có thể đến page thảo luận để bổ sung hoặc bình luận face ngay phía dưới.

(8) Northren light: con thuyền buồm của Mĩ từng giữ kỉ lục đi từ bờ tây sang bờ đông nước Mĩ (San Francisco tới Boston) bằng đường thông qua Cape Horn (mũi đất cuối Nam Mĩ) hơn một trăm năm.
Bình Luận (0)
Comment