"Úc, đóa hoa bách hợp nở rộ mị lực kinh người cỡ nào, tiếng hát của nàng dễ nghe cỡ nào, vũ đạo của nàng hoa lệ như hồ điệp, nàng chính là nữ hoàng chốn lầu xanh, tình nhân trong mộng của tất cả nam nữ....."
Lúc gặp mặt Renee, ta cố ý tìm mấy người ngâm thơ rong, hát "Bài hát ca tụng" được truyền xướng gần đây cho nàng nghe. Cam đoan quảng cáo, đảm bảo chất lượng.
Nhưng ngoài ý muốn, Renee hoàn toàn không có phản ứng, chỉ thấy nàng đờ đẫn, hai mắt đỏ bừng, tràn đầy tơ máu, vừa nhìn thấy ta, nàng liền mềm chân kém chút đã ngã trên mặt đất.
"Hô!"
Nàng ngủ ngay trên ta! Thậm chí lập tức ngáy to!
"Cái này...?"
Mấy thủ đoạn trừng phạt mà ta chuẩn bị xem ra đều uổng phí, Renee thực sự bị ngược quá thảm, đối với luật pháp kỵ sĩ hoàng kim giai, rã rời không tính là gì, có lẽ áp lực tinh thần một mực ép nàng quá sức. Dù sao thì đối với thiếu nữ, danh tiết là thứ quý giá nhất, chỉ sợ sau này dù nàng muốn gả cũng không gả ra được.
Nghĩ đến đây, ta không khỏi lộ ra một chút đồng tình và áy náy, dù sao chuyện này hoàn toàn là Caven sai, nhưng tuyên ngôn của ta ở Oran mới là bắt đầu cho phiền phức.
Nếu không có chuyện lần đó, có lẽ ta có thể nghĩ biện pháp giải thích xuống, còn hiện tại thì【 « truyền kỳ hoa bách hợp công chúa kỵ sĩ đồ long », « nàng và mười tám đóa hoa » bản tiểu thuyết, bản bình thư (1), bản hí kịch đều bán rất chạy, đang khuyến mãi nên giảm giá còn 88% nha! Một lần mua ba bản sẽ được tặng kèm một tấm áp phích. 】
"Xin lỗi, đều là đám già chúng ta chơi quá mức..."
Nghĩ tới những thứ này, ta càng thêm tội lỗi,
"... Roland đại ca, Ni Ni không trách ngươi."
Nghe được trong ngực truyền đến lời nói ôn nhu, ta cảm thấy rất cảm động, nhưng...
"Cho nên đừng lại liếm chân ta. Ni Ni biết ngươi thích ta, nhưng đóng vai thành chó để biểu hiện tình yêu mà được sao? Còn nữa... Đừng cởi quần áo, biến thái. Ngươi thế mà muốn mặc y phục của ta sao? Được rồi. Nếu là Lan Lan, có thể nha... Đừng ngửi. Ta thẹn thùng, cũng không cần liếm... Nội y, có gì mà ngon, trực tiếp liếm của người ta là được..."
Ta lập tức xanh mặt, cái quỷ gì đây???
"Điện hạ, xin đừng nên tức giận, Renee điện hạ trúng Mị Ma ngọt ngào mộng cảnh nguyền rủa, những ngày qua nàng luôn bị kéo vào mộng cảnh cổ quái kỳ lạ, cho nên từ đó đến nay nàng một mực không ngủ, nhịn đến hiện tại đã là chuyện không dễ dàng."
Ngọt ngào mộng cảnh nguyền rủa? Đó là cái gì?
"Năng lực thiên phú của Luyện Ngục Mị Ma, gợi ra mong muốn từ đáy lòng một người, sau đó ra tay từ lỗ hổng đó, làm cho người trúng thuật trầm mê dục vọng, dần dần sa đọa, ví dụ như người tham tiền sẽ mơ tới trên tắm rửa trong núi vàng, người háo sắc sẽ mơ tới vô số mỹ nhân vờn quanh, về phần tiểu Renee... Khục, nguyền rủa hẳn là Caven lưu lại, để Renee càng thêm khuynh hướng dục vọng, khuynh hướng sa đọa hỗn độn, thuận tiện cho lần sau giáng lâm."
Được rồi, thân là ác ma Đại Quân, Eliza tự nhiên hiểu rất rõ ràng tri thức từ vực sâu, thế là, trên mặt ta lộ ra nụ cười rất ‘chân thành’.
"Nói cách khác, đáy lòng Renee tràn đầy những thứ vớ va vớ vẩn này? Đây chính là nguyện vọng sâu trong nội tâm nàng? Hắc lịch sử mặc váy của ta? Coi ta là biến thái? Ha ha, ha ha ha, ha ha ha ha! Xem ra, quả nhiên cần uốn nắn! Không, nhân cách sửa đổi quyền còn chưa đủ, vẫn nên trực tiếp tẩy não rồi tái tạo nhân cách thì hơn, chí ít đoạn hắc lịch sử kia tuyệt đối không thể lưu lại!"
Ta nở nụ cười tươi rói mang theo Renee vào trong phòng, xem ra phải chuẩn bị cấm chú tẩy não, hôm nay có vẻ như rất bận rộn...
"Renee điện hạ thảm rồi, Roland điện hạ chắc là vô cùng phẫn nộ."
"Roland điện hạ hắc hóa cười thật đáng sợ..."
Ta đột nhiên nghĩ tới, quay đầu cười nói với những người hầu kia.
"Hôm nay các ngươi không có nghe được gì chứ? Hoặc là muốn ta giúp các ngươi quên mất vài thứ."
Hai người tràn đầy bối rối, đầu lắc không ngừng.
"Ta không có nghe được gì!"
"Ta tuyệt đối không nghe được."
Hai đứa bé liên tục lắc đầu như trống bỏi, ta hài lòng gật đầu, nghe lời chính là bé ngoan, hùng hài tử không nghe lời phải bị quản giáo.
Ta nhìn Renee trong ngực, thầm suy ngẫm.
"Nên bắt đầu từ đâu đây? Đúng, rất lâu không có chơi đấu vật trong vũng bùn và nhảy cầu, phòng tối có vẻ cũng không tệ...."
Nhưng tiếp theo, tiếng bước chân nặng nề quen thuộc kèm theo tiếng gió rít lại làm cho ta bất đắc dĩ nhắm chặt hai mắt.
"Ầm ầm!"
Vách tường vừa mới hoàn tất tu sửa bị đục thủng, tạo thành hai cái lỗ hình người.
"Ầm ầm!"
Được rồi, ta đã biết, tụi nhỏ vốn không biết đi qua cửa.
"Ha ha. Các ngươi đến bắt ta đi."
"Đừng chạy, Adamn là anh trai!"
Cảnh anh em đùa giỡn này thật là khiến người ta hoài niệm, nhưng anh trai cầm cây cột đá vung tới vung lui rất dễ gây ra án mạng còn em trai lại tùy ý đục thủng tường thì cách đùa giỡn này không được bình thường lắm.
Xét trên phương diện tâm lý, độ tuổi của hai vị này quả thật rất nhỏ, cho nên ta có thể lý giải cách chơi đùa này, nhưng nếu kéo ta vào thì…
"Mặc kệ sức trâu của Omar hay cây cột lớn Adamn thì kết quả đều là chết tươi tại chỗ, chết bởi cùng hùng hài tử chơi rượt bắt? Thật sự đáng sợ."
Thế là, ta cố gắng tỏ ra vô hình, dự định lặng lẽ rời đi, nhưng tiếp theo, ta chợt cảm thấy chỗ nào đó không đúng.
"Không đúng, cây cột đá từ đâu tới? Nhìn quen mắt quá, hình như ta vừa mới thấy."
Ta lập tức nhận ra, nhưng đã chậm.
"Adamn đáng chết, đó là xà nhà của căn phòng này!"
Được rồi, trần nhà càng ngày càng thấp cùng tiếng phòng ốc sụp đổ đã nói rõ đáp án.
…..
"Vua người thú Eamon. Huyết Phủ chết rồi?"
Đây là kết quả hoàn toàn ngoài dự kiến, lúc đó, chiến cuộc lần nữa đảo ngược đã nhanh chóng đẩy người thú cao nguyên vào tuyệt cảnh.
Sau cùng, viện quân người thú bình nguyên bị vong linh quân đoàn và quân đoàn từ thế giới dưới lòng đất vây chặt, khi phát hiện ngay cả Chân Thần cũng sắp vẫn lạc, viện quân nhân loại trái lại càng ngày càng mạnh, người thú bình nguyên vừa mới gặp chịu thất bại thê thảm dưới tay Caven đã lý trí lựa chọn lùi bước.
Sau khi đại tù trưởng Carol Dean mang theo tất cả bộ lạc bình nguyên rút lui, những người thú cao nguyên may mắn còn sống sót qua đêm máu kinh ngạc phát hiện, mình thế mà đã mất đi tất cả minh hữu, còn đối thủ lại mạnh hơn trước vô số lần.
"Tuyệt đối không thể để cho Felix vẫn lạc, nếu không chúng ta đều sẽ phải chết ở đây!"
Vô địch Chân Thần giáng lâm cũng bị đẩy vào tuyệt cảnh, số quân còn sót lại của người thú bị ép đi vào chiến trường, bọn họ biết, món nợ máu giữa hai bên đã sâu đến mức chẳng cách nào rửa sạch. Đối mặt với liên quân bao gồm nhân loại phương Bắc, vong linh từ Ciro, hôi huyết tinh linh, liên quân dưới mặt đất, bọn họ vốn không hề có phần thắng.
Để tránh tổn thất không cần thiết, chủ lực của người thú đã sớm lùi ra xa phạm vi Thần Vực, đến lúc muốn cứu viện Felix, bọn họ trước tiên phải đối mặt với liên quân dưới mặt đất và vong linh quân đoàn đánh lén.
Vong linh Ciro và liên quân thế giới dưới đất đều có chiến lực mạnh mẽ, chuẩn bị đầy đủ. Cho nên, quân đội người thú muốn cứu viện liền bị chặn lại, mà sau khi Felix ngã xuống, đại bộ phận người thú ném vũ khí xuống đầu hàng, nhưng Eamon. Huyết Phủ và những tù trưởng người thú còn lại kiên quyết lựa chọn tử chiến không lùi.
Bọn họ biết mình là người khởi xướng chiến trang, một khi bị bắt thì nhất định sẽ bị nhân loại xử tử, như vậy. so với bị treo cổ nhục cổ trên đài hành hình, chi bằng chiến tử "Quang vinh".
Thế là, cái đầu của Eamon trở thành chiến lợi phẩm của một vị binh sĩ trẻ tuổi nào đó, đại quân người thú rốt cuộc đi tới bước diệt vong, lớp chết lớp hàng.
Theo lá cờ của Eamon. Huyết Phủ ngã xuống, lần xâm lược phương nam có quy mô lớn nhất trong vòng hai trăm năm qua chính thức tuyên cáo thất bại, cho dù nhân loại không tiến hành thanh toán, người thú cao nguyên chí ít cần một hai trăm năm nghỉ ngơi lấy lại sức mới có thể khôi phục nguyên khí. Còn ta lại biết, chỉ sợ bọn họ khó mà qua được lần Thánh chiến này, không có thủ hộ thần chỉ khiến bọn họ càng thêm suy sụp.
Trên thực tế, người thú không phải kẻ thất bại duy nhất, mà cũng chẳng phải kẻ thất bại lớn nhất.
Kẻ thất bại lớn nhất là Hắc ám tinh linh vốn chẳng dính dáng gì.
Hơn nghìn năm qua, Lolth dẫn đầu hắc ám tinh linh mưu sinh tại thế giới dưới lòng đất, giá trị quan của thượng vị tinh linh quý tộc năm nào đã sớm bị vặn vẹo. Từ xã hội tập tục, văn hóa, tông giáo, xã hội kết cấu, Hắc ám tinh linh in dấu ấn của Lolth trên mọi phương diện, có thể nói, đại bộ phận Hắc ám tinh linh chính là tài sản của Lolth.
Giống như nhân loại trên mặt đất không cách nào tưởng tượng cảnh tượng sinh hoạt mà vĩnh viễn không có mặt trời, các ám tinh linh căn bản không cách nào tưởng tượng sinh hoạt mà vĩnh viễn không có Lolth.
Nhưng bây giờ Lolth chết rồi, chỉ trong vòng một đêm, chủ mẫu các gia tộc vốn đỉnh trên đỉnh xã hội ám tinh linh thế mà liên tục gặp nạn, các nàng trực tiếp chết bất đắc kỳ tử, hoặc điên cuồng, kết quả tốt nhất có lẽ là mất đi tất cả lực lượng.
Thế nhưng tại thế giới Hắc ám tinh linh tàn khốc, nhỏ yếu chính là sai lầm lớn nhất, chủ mẫu gia tộc cao cao tại thượng đột nhiên bất lực, như vậy, chờ đợi các nàng chỉ là kết cục càng thêm bi thảm mà thôi.
Chỉ trong vòng một đêm, sau khi các mục sư tập thể mất đi lực lượng, chứng minh cho tin tức Chân Thần vẫn lạc, chín phần mười tòa thành trong phạm vi thế lực Lolth đều phát sinh bạo loạn, toàn bộ xã hội Hắc ám tinh linh lâm vào trong náo động.
Nguy hiểm hơn không chỉ là xã hội náo động, từ trước cho tới nay, Lolth là tồn tại chí cao trong mắt đại bộ phận Hắc ám tinh linh, ý chí của nàng chính là truy cầu của chủng tộc này, các gia tộc chém giết lẫn nhau để tranh giành Chu Hậu sủng ái, toàn bộ ám tinh linh chủng tộc vì Lolth lợi ích mà sinh hoạt.
Nhưng hiện giờ, Lolth vẫn lạc, như vậy, đối với Hắc ám tinh linh luôn lấy Lolth là trời, cái này chẳng khác gì trời sập, tín ngưỡng sụp đổ mới thật sự là siêu cấp phiền phức.
Người sụp đổ tín ngưỡng hóa thành ác ôn không biết sợ hãi, cũng có một số lựa chọn tự sát, nhưng đại bộ phận vẫn là theo bản năng đi tìm vật thay thế mới. Thế là, trong vòng một đêm, vô số tân thần, Ngụy Thần, Tà Thần xông ra, không ít tồn tại có cơ hội được phong thần đều khóa chặt mục tiêu đến khoảng trống mà Lolth lưu lại.
Khục, trên thực tế, thần luật pháp Vô Miên Giả cũng ra tay rất nhanh, rất nhiều nhân viên tư pháp mang mặt nạ đang nhanh chóng khôi phục trật tự trong tinh linh thành, đương nhiên, trong đó có một số là nhờ Sulfur uy hiếp vũ lực, điển hình là Chó Săn Rực Lửa đã được điều xuống thế giới dưới đất.
Cứ tiếp diễn như vậy, chỉ sợ trước khi Chân Thần mới sinh ra, toàn bộ chủng tộc ám tinh tinh đều đã sụp đổ, sau đó bị từng thế lực chia cắt, đương nhiên, miếng bánh lớn nhất phải thuộc về bá chủ dưới mặt đất hiện tại - thế lực của Annie. Thực tế cũng đúng như dự đoán, các thành thị tinh linh dần dần được luật pháp giáo hội lập lại trật tự, càng ngày càng nhiều bình dân Hắc ám tinh linh yêu thích luật pháp giáo hội, có lẽ, chẳng bao lâu nữa, trật tự xã hội mới của Hắc ám tinh linh sẽ để khiến toàn bộ thế giới kinh ngạc.
Những Chân Thần khác không phải không muốn nhúng tay, nhưng đây vốn là thần chiến giữa Hắc ám tinh linh thần hệ và luật pháp thần hệ, mà bây giờ, luật pháp thần hệ làm bên chiến thắng đang bắt đầu thu hoạch chiến lợi phẩm, những vị Chân Thần khác tự nhiên không có lí do nhúng tay.
Trải qua nửa tháng ngắn ngửi, Vô Miên Giả không những được bổ sung toàn bộ thần lực mất đi trong lúc thần hàng, mà còn khuếch trương tín đồ và địa bàn lên rất nhiều, thậm chí Vô Miên Giả đang bắt đầu tiến giai, lần này nếu có thể hoàn toàn tiếp nhận địa bàn của Lolth, rất có khả năng Vô Miên Giả sẽ trở thành trung thần giống như Lolth.
Thậm chí, Vô Miên Giả có thể bắt đầu cân nhắc thiết lập một vị tòng thần đảm nhiệm vị trí Hắc ám tinh linh thủ hộ thần.
Nếu ở niên đại hòa bình, từ chuẩn thần đến nhược đẳng thần, tiếp đó là đến trung đẳng thần, chắc chắn đây là một lộ trình cực kỳ lâu dài và gian nan.
Chân Thần muốn tiến giai gần như phải mất ít nhất mấy ngàn năm tích lũy, cần bảo vệ chủng tộc sinh sôi vô số đời. Nhưng đây là trong Thánh chiến, mà Thánh chiến luôn mang tới cho Chân Thần vô số kỳ ngộ, mỗi một lần Thánh chiến nổ ra đều có vô số tân thần quật khởi và vẫn lạc, hiện tại cười không tính là gì, có thể cười đến cuối cùng mới là người thắng chân chính.
Công vụ của luật pháp giáo hội đều giao cho Snowhoof và Lilith, ta hoàn toàn không có ý định quản lý, nhưng bởi vì "Roland" thành công hoàn thành thần hàng, hơn nữa còn chưa chết, cho nên thân phận thần sứ của ta được dựng nên rất vững chắc, ánh mắt của những người ủng hộ luật pháp đều tràn đầy cuồng nhiệt, làm cho ta nhớ tới chuyện cũ khi ta còn làm Vô Miên Giả.
Bỏ qua những phiền toái dưới lòng đất và vấn đề tín ngưỡng, hiện tại ta đang phải đối mặt với một rắc rối khác.
"Khục, hôm nay, chúng ta muốn thương nghị trong quan trọng, chính là việc cứu viện tinh linh phương Bắc. Bây giờ thổ địa của bọn họ đang chịu thiên tai liên tiếp, mưa đá và bão tuyết thay phiên đến, nghe nói mấy ngày trước còn có cả băng tuyết gió lốc, hơn nữa bọn họ đang thiếu lương thảo và quần áo để sống sót qua mùa đông, còn cả một bộ phận Hắc ám tinh linh điên cuồng gây tội ác, nếu chúng ta cứ tiếp tục ngồi nhìn mặc kệ, chỉ sợ tinh linh phương Bắc sẽ triệt để biến thành lịch sử."
Nhưng ta đã nói dứt lời mà những người xung quanh vẫn trầm mặc.
Hiển nhiên, tướng lĩnh các quốc gia đều không hứng lắm. Trong cuộc chiến tranh này, các nước đều tổn thất không ít, mà phần lớn thời gian các tinh linh đều bên phía kẻ địch, nợ máu giữa đôi bên không phải ít, bây giờ tinh linh lại cần bọn họ xuất lực cứu viện, họ sao lại cam tâm tình nguyện được
Ta nhìn tình cảnh này, chỉ thầm cười.
"Được, các ngươi mặc kệ, ta quản."
Các vị tướng quân nghe vậy đều sững sờ, lần này, đối tượng kết thù chủ yếu của tinh linh chính là vương quốc Slowire, chính là nước Lam. Vị vương tử trước mắt này mặc dù thanh danh bên ngoài khá tốt, nhưng bọn họ thường lén gọi hắn là diệt thế đại ma vương, thấy nhìn kiểu nào cũng chẳng thấy Roland là người tốt đại công vô tư, lấy ơn báo oán.
"Ừm, ta đã sớm ngưỡng mộ Tassel từ lâu, đặc biệt là thu viện truyền thừa vạn năm của bọn họ, vô số ma pháp truyền thừa từ thời đại Tinh Linh đế quốc và các loại nghệ trân phẩm thuật không bị hủy hoại trong trận tai hoạ."
Được rồi, ta vừa dứt lời, tất cả mọi người trong nháy mắt liền hiểu, đây nào phải đi cứu viện, mà là đi thu phí bảo hộ, lột một lớp da của tinh linh.
Nhưng Roland vốn có thể lén lút làm chuyện này, vì sao lại nói thẳng ra như vậy, vị truyền kỳ còn sống này rốt cuộc đang suy nghĩ gì? Hắn muốn gì? Tại sao phải nhắc đến cái đề tài này?
Nhất thời, trong phòng họp hoàn toàn yên tĩnh, chỉ tiếng ngón trỏ của ta gõ bàn liên tục vang lên.
"Thánh chiến đã nổ ra, cả khối đại lục không còn bất kỳ nơi nào hòa bình, lần này chúng ta có thể ứng phó được, thật sự là có rất nhiều yếu tố may mắn, lần sau chưa chắc lại có Chân Thần thần hàng và nhiều viện quân như vậy. Vì ứng phó Thánh chiến, ta dự định thành lập một cái liên minh tại phương bắc - Lam liên minh."
"Đầu tiên, liên minh sẽ tuân theo nguyên tắc không chiến (không phải bên bốc lên chiến hỏa, không khởi xướng xâm lược), đồng thời thờ phụng luật pháp và phương Bắc thủ hộ thần làm quốc giáo, cho nên, mọi người không cần lo lắng cái Lam minh uy hiếp các quốc gia. Minh ước có ghi rõ, các nước đều có quyền lợi tương đương và không được can thiệp nội chính, đây là nguyên tắc cơ bản."
"Tiếp theo, tuân theo giáo nghĩa của Vô Miên Giả, nếu không phạm tội, vậy bất kỳ chủng tộc hay cá thể nào cũng vô tội và không phải tà ác, bởi vậy, Lam minh sẽ không hạn định quốc gia và chủng tộc gia nhập. Theo ta được biết, chí ít bộ phận tàn quân Ciro, bộ phận cư dân dưới lòng đất muốn sống dưới ánh mặt trời, con lai người thú trong lãnh thổ tự trị Shawen, bộ lạc dã man nhân, Đông Lam công quốc, vương quốc Slowire, tất cả đều đã nộp xin gia nhập Lam minh."
Nghe vậy, đám người vô cùng chấn kinh, chuyện này đã vượt qua khỏi phạm trù kinh ngạc, bởi vì kiểu lôi kéo thế lực phi nhân loại rất có thể sẽ dẫn đến chư thần giáo hội hạ xuống thần dụ triệu tập Thánh chiến ngay ngày mai.
Nhưng nếu cái liên minh này chân chính thành lập.
Đám người không khỏi giật mình, đến lúc các phương thế lực hợp thành một khối, chỉ sợ toàn bộ phương Bắc đều phải do liên minh khống chế, lúc đó Vô Miên Giả sẽ trở thành phương Bắc thủ hộ thần chân chính.
Lam minh không thể nghi ngờ là một lực lượng siêu cấp trên bàn chính trị, quả bom nặng ký trên quân sự, để cho người ta phải suy nghĩ thật kỹ càng những ảnh hưởng của cái liên minh này.
Có thể nói, lần chiến tranh này giống như một cái lò luyện, từng chủng tộc nhân cơ hội này để làm quen với nhau, bước đầu tín nhiệm, kết quả là liên minh khổng lồ khó tưởng tượng đang tiến dần đến thời điểm thành lập.
"Như vậy hẳn không thích hợp đi, Thánh Đường giáo hội..."
"Ha ha."
Ta cười chen ngang, sau đó lập tức nghiêm mặt nói.
" Nam hầu tước Rhodes - Iceshow, ngài vẫn chưa hiểu rõ sao? Hiện tại chúng ta đang trong Thánh chiến, đám "Phương bắc mọi rợ" chúng không cách nào trông cậy vào bất luận kẻ nào. Nếu không cùng sưởi ấm, vậy chúng ta tuyệt đối không thể vượt qua được trời đông giá rét."
Iceshow hầu tước dự định nói gì, nhưng ta chợt lắc đầu.
"Ta biết ngươi muốn nói cái gì, yên tâm đi. Rất nhanh thôi, chiến hỏa tứ phía sẽ dấy lên, Thánh Đường giáo hội sẽ bận đến mức không thể tự lo chuyện bản thân. Hơn nữa, đây cũng là ý của Vô Miên Giả - Chân Thần phe trật tự, ngươi cảm thấy Vô Miên Giả sẽ bị xem như dị đoan sao? Chúng ta chỉ là tập thể cùng cố gắng sống sót qua mùa đông mà thôi, Lam minh tuyệt đối sẽ không chủ động xâm lược. Ngay cả quyền lợi được sinh tồn mà người phương Bắc cũng không có sao?"
Iceshow do dự một lát, cuối cùng vẫn từ bỏ phát biểu, còn đối với ta, cái này mới chỉ là bắt đầu.
"Người thừa kế hợp pháp duy nhất của vương quốc Tassel - công chúa Susan cũng đưa ra yêu cầu xin gia nhập Lam minh, cho nên, một khi lần cứu viện này hoàn thành, nói không chừng các tinh linh phương Bắc cũng sẽ trở thành thành viên Lam minh."
Các tướng quân tại hiện trường đều bị dọa sợ, tên này nói thật thẳng thắn, hắn đang dự định nuốt trọn Tinh linh tộc, không ngờ miệng hắn lại lớn đến thế.
"Bởi vậy, ta kỳ vọng các quốc gia đều gia nhập cái minh ước này, cộng đồng tham dự cứu viện. Chúng ta sẽ mở ra toàn bộ các loại kỹ thuật đối với các nước trong minh ước, trong đó bao quát ma kiếm sĩ và phù không chiến hạm. Lần này vương thất của các quốc gia tinh linh đều bị giết hại, quân đội chủ lực cũng bị diệt gần sạch, nói không chừng, sau này sẽ không còn các quốc gia tinh linh độc lập, mà là tinh linh tộc hỗn hợp tạo thành quốc gia."
Giữa quốc gia và quốc gia, lợi ích mới là thứ thực tế nhất, kỹ thuật mới từ nước Lam và và tinh linh tộc huyền bí truyền thừa mang tới sức hấp dẫn kinh người, bỏ qua lần này thì tuyệt đối không có cơ hội thứ hai. Không thể nghi ngờ, ta đã trực tiếp ném ra mồi nhử, mà còn là loại mồi thượng hạng.
Nên nói đã nói xong, ta lập tức quay đầu đi thẳng, nếu còn không sắp xếp tốt công việc cứu viện, chỉ sợ Susan sẽ lại nhát ma ta vào lúc nửa đêm mất.
Người ta tín nhiệm nhất - Eliza đã chờ ngoài cửa từ lâu.
"Ngài không sợ ép quá mức, ép bọn họ cá chết lưới rách sao?"
"Yên tâm đi, không phải ai cũng ngu. Ngay từ đầu Thánh chiến, những đế quốc siêu cấp kia căn bản không rảnh bận tâm bên này, mà tiểu quốc lại muốn tiếp tục sống, hiện tại là thời gian hoàng kim để ôm bắp đùi, hơn nữa đùi của chúng ta vừa trắng vừa mềm, đến lúc hiểu rõ tình thế, ta dám chắc bọn họ hận không thể nhào lên ôm đùi."
"Quấy rối tình dục....." Eliza đẩy kính mắt, lại lần nữa lái câu chuyện theo một hướng quỷ dị.
Đột nhiên, một người hầu đi ngang qua ta, sau đó trong tay của ta xuất hiện thêm một tờ giấy.
"Sau hai giờ, hi vọng có một cuộc gặp nhỏ với ngài - Iceshow. Solider "
"Ha ha, xem đi, kẻ đầu tiên ôm bắp đùi đã tới."
(1): Một hình thức văn nghệ dân gian của Trung Quốc, khi kể một câu chuyện dài dùng quạt, khăn làm đạo cụ