Chương 64 Câu dẫn thượng tiên (2)
Thời gian trong truyện này có thể được chia làm bốn mốc.
Mốc thời gian trước khi Lạc Lạc kết đan, một mình tu luyện, một mình ngưỡng mộ Mạc Quân, từ xa nhìn ngắm y, ôm theo tâm tư tốt đẹp.
Mốc thời gian thứ hai là sau khi Lạc Lạc đánh bại những người kia, thành công thu hút tầm mắt của Mạc Quân, hai người bắt đầu mập mờ.
Tiếp theo đó là khi Mạc Quân nhận ra mình có chiếm hữu dục với đồ đệ, phá vỡ tầng giấy mỏng kia, vượt qua nhiều trở ngại, xác nhận tình cảm của nhau, ngọt ngào ân ái Sau đó là quá trình nâng cao thực lực nhanh như tên lửa, đánh bại đại boss, công khai quan hệ với tất cả mọi người, cuối cùng cùng nhau phi thăng, Đại boss trong truyện này đại khái chính là hậu đại của ma vương, người muốn mở phong ấn ma tộc, đìm chết nhân loại trong hoả ngục.
Nhưng chuyện đó tạm thời chưa cần lo.
Trình Diệu Vi cảm thấy cô nên lo cho cái mạng nhỏ của mình trước đã Nguyên nhân?
Bởi vì cô con mẹ nó không giống như cái vị ultra mega brother zone plus kia được ưu ái sống tới cuối truyện, cô là nữ phụ. Mà chính là cái loại nữ phụ động vào một cọng lông nách của nữ chính cũng bị nam chính phanh thây xé thịt băm vẫm vạn mảnh ném cho chó nhai ấy.
Ban nấy nó còn vừa sợ kí chủ vì cổ lý trí quá mức, giờ thì cổ phun tào cái gì thế? Cộng trừ nhân chia cái gì ở đâu ra vậy?
Trình Diệu Ví thở dài, chống trán ngồi dậy.
Xem thân phận hiện tại của cô, kì thực cũng không nhỏ. Cô kém Mạc Quân một vài tuổi, là sư muội của y. Sư phụ của họ là Thượng Huyền đại tiên đá phi thăng từ trăm năm trước. Trình Diệu Vĩ thân là đệ tử chân truyền của Thượng Huyền đại tiên, thực lực cũng chỉ kém Mạc Quân một chút, hiện tại cũng đang ở Hợp thể kỳ. Thế nhưng vì cô là nữ tử, hơn nữa lại không thích ra ngoài, ngoài chưởng môn phái và đệ tử ra, bên ngoài, số người biết mặt cô rất ít. Đại khái giống như nhân vật truyền kỳ chỉ thấy tiếng không thấy người Nhưng cô rồi cũng phải xuất hiện, trước ngực còn đeo cái biển “Nữ phụ 1” cực to.
Nguyên chủ “Trình Diệu Vi” đem lòng yêu thương Mạc Quân từ khi hai người còn ở chung một ngọn núi. Tới khi xuất sư, Mạc Quân rời đi, nguyên chủ lại cố chấp ở lại cùng sư phụ, chính là vì cô không yêu thích bên ngoài, lại muốn ở đây chờ Mạc Quân trở về, làm người đầu tiên chào đón y.
Mà cô cũng được như ý nguyện. Cuộc sống của ba người trôi qua thập phần dễ chịu Cho tới khi Thượng Huyền đại tiên phi thăng, bọn họ liền rời khỏi ngọn núi kia, sau đó rất nhanh thì được Thượng Thanh phái mời tới. Cuối cùng, mỗi người làm chủ một ngọn núi Mạc Quân thích ở một mình, mà nguyên chủ cũng không thích nhiều người, cho nên cả hai đều không nhận đệ tử, chỉ là thi thoảng sẽ dạy cho đệ tử trong môn phái, làm ra mấy thứ tốt đưa cho người trong môn, cũng được rất nhiều người kính trọng Đại khái là bởi vì bọn họ làm ra mấy thứ nghịch thiên vãi chưởng.
Mạc Quân và nguyên chủ đều là luyện khí sư, khi không sẽ ngồi chế ra mấy món pháp bảo pháp khí hoặc vũ khí có thể chấn động cả tu chân giới. Đó cũng là lý do vì sao dù chưa ai bên ngoài thấy mặt nguyên chủ lại vẫn có nhiều người kính trọng cô.
Cuộc sống đáng ra cứ yên bình như thế trôi qua, thế nhưng có một ngày, “Trình Diệu Vi” lại nhận được tin, Mạc Quân nhận đồ đệ, hơn nữa còn là nữ.
“Trình Diệu Vi” khi trước cũng không phải là một nữ tử đơn thuần ôm một tình yêu đơn phương, mà là một tài nữ được Thượng Huyền đại tiên hết mực yêu thương dạy dỗ. Cô là đơn linh căn hệ hoả, vừa vặn ở bên cạnh Mạc Quân có khả năng áp chế y.
Thế nhưng môn chủ lại hoàn toàn không nhìn ra khả năng này, cũng không nhìn ra tình cảm mà “Trình Diệu Vi” dành cho Mạc Quân, cư nhiên đem về một con nhóc vắt mũi cũng chưa sạch để làm bạn lữ sau này cho y.
“Trình Diệu Vi” cứ như vậy nổi tâm ghen ghét, thế nhưng vẫn nhịn xuống, tìm những cách khác nhau bắt đầu muốn hạ bệ Lạc Lạc.
Thế nhưng Lạc Lạc là phận nữ chính, năm lần bảy lượt chuyển nguy thành an, hơn nữa còn có Mạc Quân ở bên cạnh, làm sao có thể xảy ra chuyện gì được.
Kết quả, những việc làm bỉ ổi của “Trình Diệu Vi” lại bị vạch trần. Cô bị người trong ngoài tông chán ghét khinh thường, mà tệ hại hơn, chính Mạc Quân cũng coi thường, thất vọng về cô. Thế nhưng nể mặt cô là trưởng lão của Thượng Thanh phái, cũng không có ai dám nói gì. Chỉ là… “Trình Diệu Vi” đã tuyệt vọng. Ngày mà Mạc Quân và Lạc Lạc chính thức năm tay, dõng dạc chiếu cáo thiên hạ, “Trình Diệu Vi” tìm một góc, im lặng chấm dứt cuộc đời của mình Ủa gì nhạt nhẽo như nước ốc dị?
Trình Diệu Vi ôm đầu.
Trình độ này cũng làm nữ phụ hả?
Người ngoài nhìn vào còn tưởng là nam phụ thâm tình đấy.
Đọc xong cốt truyện rồi, hiện tại Trình Diệu Vi mới thäc mắc. Thế rốt cuộc nhiệm vụ chính lần này là cái gì? Cả nhiệm vụ phụ nữa? Sao ban nấy nói hùng hồn lắm cơ mà?
Hệ thống lúc này mới chui ra
[Nhiệm vụ chính tuyến: Thay đổi kết cục của nguyên chủ, để Mạc Quân chán ghét Lạc Lạc, vứt bỏ Mạc Quân, sống một cuộc đời thoải mái.
Nhiệm vụ phụ tuyến: Chưa rõ.]
Chưa rõ?
[Nhiệm vụ phụ tuyến chờ khi nào đối tượng nhiệm vụ xuất hiện thì phát.]
– Hệ thống nói Rắc rối vãi Trình Diệu Vi xoa xoa mắt. Nhiệm vụ chính tuyến là khiến cho Mạc Quân chán ghét Lạc Lạc?
Cái này còn phải xem hiện tại tuyến thời gian là lúc nào cái đã
[Hôm nay là ngày chọn đệ tử. Nếu cô đi nhanh có thể thấy mặt nữ chính đó.}- Hệ thống cũng bày ra một vẻ vô cùng hóng hớt.
Trình Diệu Vi đảo đảo mắt, sau đó đứng dậy, đi thay đồ.
Muốn khiến cho nữ chính chán ghét Lạc Lạc có nhiều cách, nhưng cách tốt nhất chính là lợi dụng thân phận sư muội này của Mạc Quân. Dù sao thì cũng ở bên cạnh nhau mấy trăm năm, tình cảm này nói muốn bỏ là bỏ chắc? Không thấy trong nguyên gốc Mạc Quân dù biết việc “Trình Diệu Vi” làm cũng không băm cô ra cho chó nhai hay sao? Như vậy đã rất có tình.
Mà muốn gây ấn tượng với Mạc Quân, muốn khiến cho y nhớ tới sự tồn tại của vị tiểu sư muội này, còn gì tốt hơn là tút lại vẻ ngoài chứ?
“Trình Diệu Vĩ” là trưởng lão của Thượng Thanh phái, mặc dù bình thường cô không ra ngoài, thế nhưng yến tiệc trong phái tổ chức đương nhiên vẫn có tham dự. Mà vì cô tham dự những sự kiện như vậy, cho nên váy áo, đồ trang điểm, trang sức được tặng cũng rất nhiều. Chưởng môn cũng coi cô như đứa em gái, bao nhiêu thứ tốt toàn là mang tới cho.
cô trước, cực kì thiên vị Hoặc có thể là bởi vì ổng năn nỉ cô luyện cho ổng thanh kiếm nửa thế kỷ nay rồi mà cô chưa đồng ý.
Sau lần này phải đi luyện cho ổng mới được, nếu không ổng mè nheo tới tai cô thì phiền lảm.
Trình Diệu Ví thở dài. Sao tự dưng cảm thấy có chút mệt nhỉ… Đã lâu lắm rồi không có lắm việc như thế này đổ lên đầu cô, có chút không thích ứng được.
[Kí chủ chưa gì đã nản chí à?]
– Hệ thống lúc này đột nhiên chui ra.
Không phải. Chỉ là nhàn hạ quen rồi, giờ đột nhiên phát hiện ra phải làm culi cho nhà ngươi.
Cảm thấy không thích ứng.- Trình Diệu Vi nghiêng đầu I.}- Sao cô nói khó nghe thế.
Mà thôi. Ta cũng có lựa chọn nào khác đâu..- Trình Diệu Vi đảo mắt, nhìn trần nhà
[Khuyên cô nên nhanh lên. Tâm một canh giờ nữa là bắt đầu tuyển chọn đồ đệ rồi đó. Lần này vì có chưởng môn nói chuyện, cho nên Mạc Quân tới đặc biệt sớm, đi cũng đặc biệt nhanh. Không cẩn thận là không gặp được người đâu.}- Hệ thống cảnh báo Trình Diệu Vi thở dài. Nhanh thì nhanh.