Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực

Chương 132

Bí: Mấy ngày đang cày bộ: Xuyên qua chi khí tử hoành hành nên ra chương chậm!

Mưa rất nhanh liền rơi xuống, Đinh Tiếu ngồi xổm ở cửa động, cũng không phải lo lắng cho Khôn, còn về củi đốt...kỳ thực kiên nhẫn một chút không phải quá ướt không thể đốt, may là có mang theo bật lửa, nếu không phải dùng đá lấy lửa châm củi đã có chút ướt thì cũng không phải việc dễ làm như vậy.

Nước mưa ở khu vực bờ biển cũng mang theo mùi tanh đặc thù, Đinh Tiếu hít vào một hơi thật sâu, cảm giác mát mẻ làm oi bức mấy ngày lập tức biến mất, có lẽ vì gió quá lớn, giờ phút này cậu cũng không cảm thấy trên người nhớp nháp mồ hôi khó chịu.

Bật lửa đèn lồng, đem đèn lồng treo lên vách đá, nhìn thời gian lúc này mới hơn ba giờ chiều, nhưng trời cũng âm u tối đen. Lại nhìn mưa bên ngoài có vẻ không lớn không nhỏ, có lẽ không tạnh ngay được. Vẫn là đem đồ đạc thu thập cho tốt đi, nơi này rất thích hợp cư trú, nếu muốn ở chỗ này vài ngày, đồ đạc phải sắp xếp tốt mới được.

Đem các loại gói thuốc hiến tế cho đều chuyển vào túi của mình, mấy thứ này không thể bị ẩm, cậu quyết định khi ở trong động phải trải da thú đặt chúng lên. Mấy ngày nay số lần Khôn đi săn không nhiều, nhưng đa số đề là động vật cỡ lớn, da thú chưa trải qua xử lý cẩn thận chất đầy, nhưng vẫn được dùng cỏ chống phân hủy xử lý một chút, hiện tại còn tính khô thoáng không có mùi khó ngửi.

Còn có quần áo mình và Khôn mang dự phòng để vào sọt tre nhỏ, cái này liền không cần phải thay đổi chỗ để nữa. Ngày mai nếu trời nắng liền đi bờ biển, mang theo hay không không quan trọng. Còn lại là nồi chén thìa đũa, cùng với trái cây hái ở trên đường, rau dại đương nhiên lớn nhất chín là màn thầu và thịt khô, hai củ thạch cũng chiếm chỗ nhiều. Còn có bốn quả hồng dính phải để cẩn thận, trái cây này vỏ tuy rất dày, nhưng không chịu được va chạm cọ xát. Bờ biển còn có không ít vỏ sò, nói cái gì cũng phải hảo hảo bảo vệ. Cậu còn muốn thử xem nếu vỏ không bị dập vỡ thì quả hồng dính có thể để bao lâu.

Một bọc nhỏ nấm, còn có một túi nhỏ lá mâm xôi nhỏ, hai loại đồ khô này được cậu để chung với nửa túi quả gạo còn dư lại. Sơn động cậu lựa chọn không đối diện cửa động, nhưng ngẫu nhiên có thể cảm giác được gió bên ngoài thổi tới, trong động cũng rất khô mát, tuy đều là cục đá cứng rắn, nhưng có chỗ tốt là địa thế cao.

Trải đệm da thú lên trên mặt chiếu, Đinh Tiếu ngồi ở bên trên, nghe tiếng gió tiếng mưa rơi bên ngoài. Bản thân hình như thực sự thích nghi nhanh với cuộc sống nguyên thủy này, có lẽ thật sự có một số người có tính chán ghét cũng không chừng. Nghĩ đến đây cậu cười cười, đem thớt Khôn cố ý chế tác kéo lại gần, bắt đầu dùng bối đao thái thịt hun khói.

Khi Khôn trở về chẳng nhũng mang theo một gốc cây khô thật lớn, còn mang về hai con gà rừng, mấy trái cây hương vị giống chanh.

Đồ vật mang về không ít, nhưng mưa rơi làm ướt hết đầu tóc hắn, Đinh Tiếu đau lòng cầm vải bố lau mặt cho hắn, sờ sờ thân hình hắn, trên người lạnh lẽo.

"Vẫn là trước đi tới hồ nước ấm bên trong xem thử, nếu là suối nước nóng anh liền có thể xuống ngâm một chút, bị phong hàn thì không tốt."

Khôn lắc đầu: "Ta đốt lửa, sưởi ấm là được, cơm nước xong rồi lại đi, ta đốn củi, đây là một gốc cây chết, thực dễ đốt, cũng dùng được lâu. Gốc cây này đủ cho chúng ta dùng trong bốn năm ngày."

Không lay chuyển được Khôn, Đinh Tiếu chỉ có thể nghe hắn: "Vậy anh mau đi thay quần áo ướt đi cho đỡ khó chịu."

Khôn cười: "Ừ, em đừng ngại."

Đinh Tiếu sửng sốt một chút, nhưng mắt thấy Khôn trực tiếp đem quần đùi cởi ra, cậu lập tức đỏ mặt, xoay người đem quần da dự phòng mang tới, ném một cái lên người Khôn: "Mặc vào!"

Khôn "hắc hắc" cười: "Đã nói em đừng ngại."

Đinh Tiếu lườm hắn một cái: "Ai giống anh không biết xấu hổ như vậy!" Người bình thường sẽ trực tiếp đi cởi quần đùi sao? Được rồi, cả người bị ướt nước mưa cũng không còn cách nào, nhưng mà, hàng này là không có ý tốt~~~

Khôn nheo lại đôi mắt: "Hướng bạn lữ khoe ra vẻ cường tráng là bản năng của giống đực!"

Đinh Tiếu hung hăng đấm một quyền lên vai Khôn, nhưng lực của cậu cho dù lớn hơn đời trước, trước mặt giống đực cũng chỉ như trò trẻ con mà thôi.

"Anh đủ rồi đấy! Đừng cho là em sẽ không tức giận."

"Tiếu Tiếu nhà ta là tốt nhất." Nói xong thức thời mà mặc lên quần da, bắt đầu vươn ra lợi trảo chẻ củi. Chỉ nghĩ tới ở chỗ này bốn năm này mới về, hắn liền không nhịn được mà nhìn Tiếu Tiếu, tâm tình tốt vô cùng.

Đinh Tiếu buồn bực, gia hỏa này da mặt quá dày, tuy không nói nhiều lắm, nhưng luôn gãi đúng chỗ ngứa làm mình trong lòng phát ngứa. Nếu dựa theo suy nghĩ của người bình thường, tính tính như vậy của Khôn chính là muộn tao, nhưng Đinh Tiếu lại cảm thấy gia hỏa này căn bản là trắng trợn. Người khác không biết căn bản là vì hắn sẽ không phản ứng nhiều đối với người khác, nhưng kia chính là cảm thấy không cần thiết chứ không phải là muốn che dấu.

Mà mình thì, năm đó chính là "mắc mưu bị lừa" a!!!

Mấy ngày đầu dùng đường và lá mâm xôi nhỏ hun khói thịt khiến Khôn yêu thích, tuy Khôn trừ bỏ các loại rau củ thần túy ở ngoài ra liền không có gì yêu thích, nhưng thịt nướng trải qua đặc thù xử lý chính là món chính khiến nhóm giống đực không thể kháng cự.

"Tiếu Tiếu, thịt hun khói như vậy có vẻ để được lâu hơn một chút." Tuy từ trước tới nay vào mùa hè bọn họ đều không cất trữ thịt, nhưng hương vị thịt khô cùng thịt tươi thực không giống nhau. Có rất nhiều người càng thích ăn một ít thịt khô phơi nắng, cảm thấy thịt ăn như vậy càng thơm ngon, cũng nhai càng lâu. Nhưng mùa này làm thịt không tốt sẽ bị hư thối, trừ khi hoàn toàn hong gió mới có thể bảo đảm không thối rữa nhưng như vậy lại không thể tùy thời tùy chỗ có thể ăn được. Thời gian hong gió không đủ, hương vị thịt liền quai quái, nhưng trải qua hun khói như vậy, rõ ràng thời gian hong ít hơn nhưng qua 4, 5 ngày đều không có bất luận thay đổi gì. Quan trọng nhất là hương vị còn càng ngon hơn.

Đinh Tiếu một bên múc nước trong bình gốm, một bên cho nấm vào trong bát rửa: "Hẳn là có thể đi." Cái này đều dùng muối hồ ướp qua, sau đó lại phơi hai ngày, còn nướng hết mỡ thừa dư lại, lại đốt lá mâm xôi nhỏ hun khói. Từ ngoài vào trong đã hoàn toàn xử lý, không có một chút dấu hiệu thối rữa nào, đương nhiên cậu cũng không bài trừ điều này có lẽ liên quan tới lá mâm xôi nhỏ.

Khôn thái thịt hun khói, thỉnh thoảng lại nhét một miếng nhỏ vào miệng mình và Tiếu Tiếu: "Dùng cái này nấu cháo chắc chắn thơm."

"Đương nhiên! Hôm nay nấu thêm một nồi cháo, anh cũng uống nhiều một chút, ấm áp dạ dày cũng tốt. Bị dính nước mưa khác với xuống sông tắm rửa. Đúng rồi, lúc trời chưa mưa, em ở cửa động thực sự nghe thấy tiếng sóng biển, nhưng còn không nhìn tới, nơi này cách biển không xa lắm đi?"

Khôn gật đầu: "Đi cũng không bao lâu, mấy ngày nay chúng ta liền ở nơi này."

Nấm ngâm trong nhất thời cũng chưa thể mềm ngay ra được, nhưng Đinh Tiếu chờ không kịp. Dù sao trước khi phơi nắng cũng đã nhặt sạch sẽ, vừa rồi lại rửa qua nhiều lần, trực tiếp cho và nồi hầm mềm là được. Số lượng cũng không phải rất nhiều, một con gà mà thôi, chủ yếu là lấy cái mùi vị, cậu cũng muốn hầm một nồi canh gà để Khôn ấm cơ thể. Cho dù cậu biết thân nhiệt giống đực rất nóng, sẽ không dễ dàng như vậy bị cảm lạnh, nhưng ai bảo cậu có một trái tim của nhân loại bình thường chứ: "Em cảm thấy nơi này khá tốt, trong động lại không cao không thấp, cũng không biết mưa này lúc nào mới có thể dừng, nếu ngày mai dậy sớm có thể đi bờ biển ngắm mặt trời mọc thì tốt rồi." Nói thực, đời trước để ngắm mặt trời mọc phải xuất phát từ rất sớm, kết quả mỗi lần mình đều ở trên xe ngủ mất.

"Sẽ nhìn thấy." Tuy không biết mặt trời mọc có cái gì đẹp, nhưng Khôn cũng không định đả kích bạn lữ nhà mình, theo cảm giác của giống đực hắn suy luận, trận mưa này ít nhất có thể rơi đến giữa trưa ngày mai.

Cháo thịt khô ăn kèm quả màn thầu còn có gà non hầm nấm, đây là bữa cơm chiều đơn giản nhất từ khi ra ngoài của Đinh Tiếu mấy ngày nay. Có điều so với nhiều ngày ăn đồ chiên rán như vậy mà nói, bữa cơm hôm nay không thể nghi ngờ là vừa thanh đạm vừa ngon miệng. Cho dù gà hầm nấm này bên trên cũng có một lớp váng mỡ, ai bảo gia hỏa Khôn này cảm thấy như vậy mới ngon chứ.

Hai chén cháo lớn cùng bốn quả màn thầu, cộng thêm một cái đùi gà còn có một ít canh, Đinh Tiếu no đến nỗi trực tiếp nằm trên chiếu, hai bàn tay xoa dạ dày, có loại cảm giác tự làm bậy không thể sống.

"No muốn chết." Ngô...Khôn cầm trên tay một khối thịt nướng thơm quá đi, đáng ghét, vẫn là rất muốn ăn mà!

Khôn thực vừa lòng với sức ăn hôm nay của Tiếu Tiếu, có đều nhìn dạ dày phình lên của bạn lữ nhà mình, hắn cũng có thể hiểu được loại "thống khổ" này.

"Ta rất nhanh sẽ ăn xong, sơn động này thực là tốt, đáng tiếc chúng ta không mang về được."

Nhìn bạn lữ ở trong động đi tới đi lui, Khôn trong lòng hơi ngứa, tuy rằng mấy ngày nay buổi tối cũng sẽ hôn hôn sờ sờ cọ cọ, mình còn dùng tay giúp Tiếu Tiếu làm vận động "mở rộng", nhưng đã từng trải qua kinh nghiệm mỹ diệu hắn vẫn càng hy vọng làm được đến bước cuối cùng. Đêm nay, bên ngoài trời mưa to, như thế nào cảm giác lại tốt đẹp như vậy nhỉ: "Tiếu Tiếu, lát nữa em muốn đi xem nước ấm trước không?"

Đinh Tiếu lập tức gật đầu: "Đúng vậy! Nếu là suối nước nóng chúng ta phải tắm một cái cho đã, cũng không biết nước nóng bao nhiêu." Độ nóng của suối nước nóng không giống nhau, kỳ thực cho dù cùng trong một hồ nước nóng, từ các nguồn suối khác nhau chảy ra cũng có nhiệt độ khác nhau. Nếu quả nóng liền không thể tắm, nhưng có thể lấy ra làm nước luộc trứng! Chỉ tiếc không có trứng....

Khôn hồi tưởng một chút, sau đó trả lời: "Có nóng, có không quá nóng."

"Vậy là không phải chỉ có một hồ nước sao?" Lấy sự hiểu biết của Đinh Tiếu về Khôn, đại gia hỏa này nếu nói như vậy, chứng tỏ nước nóng khác nhau khẳng định không phải ở cùng một chỗ. Nếu không Khôn sẽ không ở trong cùngmột hồ nước thử nghiệm độ ấm nóng khác nhau đâu.

Khôn gật đầu: "Một cái to, vài cái nhỏ, có một cái nhỏ đặc biệt nóng, phỏng tay."

Miệng Đinh Tiếu lập tức biến thành O tròn: "Chúng ta có thể thử dùng suối nước nóng nấu thịt xem!" Trước kia có thấy qua một suối nước nóng nấu cá, hình như là nói cái gì mà đem cá bỏ vào trong suối nước nóng, qua một đoạn thời gian là có thể chín lấy ra ăn.

Tuy trong tay cậu không có cá, cũng hoàn toàn không biết trực tiếp dùng nước nấu đồ ăn có an toàn hay không, nhưng nếu nhiệt độ nước suối đủ nóng, đem thức ăn cho sẵn vào trong bình gốm đặt trong nước nóng một đêm, cậu cũng không tin qua một đêm còn không chín được. Phải biết rằng có rất nhiều thức ăn nếu dùng nhiệt độ ổn định không quá cao từ từ nấu chín, chẳng những mùi vị của nguyên liệu sẽ tỏa ra hoàn toàn, mà thịt chất còn càng non mềm hơn.

Kết quả hai người từ việc đi tới suối nước nóng tìm chỗ tắm biến thành tìm tòi nghiên cứu nơi này rốt cuộc có suối nước cực nóng có thể nấu chín đồ ăn hay không.

Cho nên nói mặc kệ là thú nhân hay là người thường, chỉ cần là kẻ tham ăn, loại theo đuổi đối với đồ ăn này chính là không thể tránh khỏi. Đặc biệt Khôn tên gia hỏa luôn có "Ý đồ bất lương" này, vào giờ phút này hoàn toàn hoàn toàn mà hưởng ứng lời kêu gọi của bạn lữ, cũng coi đây là một hướng đi lớn của nhân sinh.

Thông qua một hướng đi chính duy nhất trong động, kỳ thực cũng chỉ gần 10 met là đến một động thất mở rộng, mà cái động thất này rộng khoảng trên dưới 200 mét vuông, hơi cao hơn động chính một chút. Mặt khác cấu tạo cũng không khác biệt mấy, có điều chỉ có một cái hướng đi duy nhất này mà thôi, cũng không có động thất nhỏ khác. Trong cái động thất này, có một hồ nước trong, diện tích đại khái chiếm 2/3 động thất, nước trong nhìn thấy cả đáy, không sâu lắm. Nước để nấu ăn chiều này chính là Khôn lấy từ đây, cho nên Đinh Tiếu rất rõ ràng chất nước ở đây tương đối tốt, hơn nữa hơi mang theo một tia ngọt lành.

Lại đi hướng đi vào trong động, ước chừng tâm 10 mét, Đinh Tiếu đã nghe thấy một cỗ mùi lưu huỳnh. Hơn nữa nhiệt khí dần dần tăng lên, khiến cậu có thể chắc chắn nơi này hẳn là suối nước nóng không thể nghi ngờ. Tốt xấu gì thì đời trước ậu cũng đã tắm qua một lần suối nước nóng, cho dù đó là suối nước nóng địa phương xây dựng giống như bể bơi, khiến cậu có một loại cảm giác đang tắm ở bể bơi thường mà thôi.

Lại đi thêm bảy tám mét nữa, hai người lại vào một cái động thất, cái động thất này so với cái trước nhỏ hơn một chút, tầm khoảng hơn 100 mét vuông, độ cao so với chủ động không khác mấy, nhưng nơi này động bích lại hoàn toàn khác với cái trước. Có không ít chỗ cư nhiên còn phản quang, khi lưu ý tới chỗ này, Đinh Tiếu chấn kinh rồi: "Khôn, trên vách động này có thật nhiều loại khoáng thạch! có thủy tinh, hùng hoàng, còn có....ông trời của tôi ơi! Cư nhiên còn có sắt!!! Khôn, em nhìn thấy sắt!!"

Đối với sắt, Khôn đã sớm nhớ kỹ trong lòng, đối với đao "sắt" trong tay Đinh Tiếu, hắn vẫn luôn cảm thấy rất hữu dụng. Tuy đối với giống đực bọn họ thì không có gì, nhưng nếu bán thú nhân có thể có đao sắt sắc bén như vậy làm săn xoa, tính an toàn cũng có thể tăng thêm. Huống chi hắn còn nghe Tiếu Tiếu nói qua, dùng lửa đốt qua sắt có thể làm thành bất cứ hình dạng gì, ví dụ như trục xe, nếu dùng sắt làm, so với gỗ sẽ càng rắn chắc hơn. Tóm lại chỗ tốt có vẻ nhiều hơn, hắn vẫn luôn lưu tâm muốn tìm tung tích của sắt, tiếc rằng hắn cũng không biết quặng sắt là cái dạng gì, không nghĩ tới bạn lữ nhà mình ở chỗ này thấy được.

"Sắt cũng có thể ăn?" Rõ ràng hắn nhớ tới Tiếu Tiếu từng nói qua cậu cũng chưa từng thấy qua quặng sắt.

Đinh Tiếu lúc này mới ý thức được điểm này: "Ách...em cũng chưa thấy sắt có thể ăn, nhưng thiên nhãn biểu hiện đây là sắt, lại còn là đồ vật có độc vị tân tính hàn, có thể trấn tâm thần, an ngũ tạng, đen tóc. Rất kỳ quái...có lẽ thiên nhãn coi sắt thành dược liệu? Cho nên mới như vậy đi. Có điều mặc kệ nó, ha ha, hôm nay rốt cuộc bị chúng ta được! Anh đào thử hai khối, chúng ta mang về thử xem có thể nung chảy nó được hay không! nếu được thì chúng ta lại đến!"

Khôn ôm lấy bạn lữ đang kích động vạn phần, cúi đầu cọ cọ tai Tiếu Tiếu: "Cái này không vội, em không phải muốn tắm nước ấm hay sao?"

Đinh Tiếu đập tay một cái: "Đúng rồi! Lại quên mất chuyện quan trọng này!"

Quay người nhìn thoáng qua suối nước nóng phía sau, thật là một chỗ tương đối mỹ diệu, ngồi xổm xuống dùng tay sờ sờ: "Độ ấm vừa phải, may là có mang theo quần áo, anh có muốn xuống dưới hay không?"

Khôn gật đầu: "Muốn, bất qua em chờ một lát, ta đốt đuốc lên đã." Ở chỗ này, ánh sáng đèn lồng chắc chắn không bằng được cây đuốc.

Khi Khôn đang tìm chỗ cắm cây đuốc, Đinh Tiếu sờ soạng một chút độ ấm của mấy hồ nước, quả nhiên, trong đó có một cái nóng phỏng tay: "Khôn, một lát nữa chúng ta về đem con gà kia xử lý rồi bỏ vào bình, lấy đến đây nấu đi. Như vậy sáng ngày mai chắc chắn có gà hầm vừa tươi vừa ngon để ăn, lại cho mấy khối thịt khô vào, chắc chắn hương vị càng ngon!"

Rốt cuộc tìm được chỗ cắm cây đuốc, Khôn xoay người đem quần da lột xuống, sau đó trực tiếp đi tới bên cạnh Tiếu Tiếu, duỗi tay đem người ôm lên: "Tiếu Tiếu, nơi này thực nóng."

Vốn dĩ Đinh Tiếu còn tưởng Khôn nói tới suối nước nóng, nhưng khi cậu cảm giác được đại gia hỏa này dùng đại hung khí phía dưới cọ hông mình, cậu liền lĩnh ngộ ảo diệu. Ta dựa! Nguyên lai là ngoạn ý này nóng! Nhưng mà....hình như suối nước nóng gì đó...vẫn là thể nghiệm hiếm có nhỉ.

Ách...hắc lão hổ nhà mình mấy ngày liền đi lao động khổ công, khao một chút cũng được, a....ha hả...

Chẳng lẽ không có ai nói cho mấy đứa, loại mưa rền gió dữ bên ngoài này, bên trong suối nước nóng ấm áp là không thể không phát sinh gì đó à?! Tiếu Tiếu nhà chúng ta chỉ thuận theo tự nhiên thôi mà~!
Bình Luận (0)
Comment