Nhất Mộng Nhập Luân

Chương 34


Chương 34.

Huyết trì tố thể(2)
Cự Nhạc đỉnh núi, thung lũng phía trên lơ lửng lấy một cái khổng lồ giọt máu.

Giọt máu này cực kỳ khổng lồ, diện tích của nó đủ để che khuất đi một ngọn núi.

Mà giọt máu này chính là huyết trì mà Tử Thiên đã dày công thu thập.

Nhìn từ dưới lên chỉ thấy huyết trì giống như một cái đỏ lòm đám mây che khuất lấy cả bầu trời.

Mà từ huyết trì bốc lên một cái ngai ngái cùng tanh tưởi mùi máu, mùi máu này tanh nồng đến nỗi cho dù là bất kỳ ai ngửi thấy đều sẽ nôn mửa ra mật xanh.

Chẳng những vậy, từ trong huyết trì còn mơ hồ xuất hiện những cái giống như ma quỷ khuôn mặt mang theo tà ác ý chí, nếu như có bất kỳ sinh vật sống nào lại gần đều sẽ bị ý chí tà ác này xâm nhập cơ thể, nhẹ thì biến thành tà ác chi nhân, nặng thì chết bất đắc kỳ tử, bị huyết trì cắn nuốt.

Nhưng điều này cũng không thể ngăn chặn được Tử Thiên.

Hơn một trăm năm trước Tử Thiên đã biết được phương pháp của mình là đúng lại không muốn tiếp tục trì hoãn nên hắn đã muốn tăng tốc quá trình tố thể nên đã điều động ra toàn bộ huyết trì, còn hắn thì cũng tại thời gian đó nhảy vào bên trong.

Bởi vì nguyên do cá nhân mà hắn chỉ có thể dùng nguyên thuỷ nhất quá trình để tố thể, mặc dù quá trình này khá là nguy hiểm nhưng mà cũng không còn cách nào khác nên hắn đành phải chấp nhận nhẫn nhịn.

Trong thời gian này hắn đã suýt nữa tẩu hoả nhập ma mấy lần, nhưng mà do trong não hải hắn có Liệt Nhật linh hồn thủ hộ nên cũng tránh được qua mấy kiếp.


Cũng may linh hồn cấp bậc của hắn không thấp, lại thêm đẳng cấp linh hồn của hắn cực cao nên tâm thần chi lực đủ mạnh để chống chịu.

Nhưng mà sự chống chịu này giống như là sẽ có thời hạn.

Sở dĩ nói như vậy đó là do trong máu huyết ít nhiều đều sẽ tồn tại ý chí cùng ý niệm trước khi chết của chủ nhân, hơn nữa nơi này lại tụ tập một lượng lớn máu huyết dẫn đến trong huyết trì có rất nhiều các loại ý chí, ý niệm khác nhau…
Những ý chí, ý niệm tà ác này mặc dù không có suy nghĩ riêng nhưng mà chúng lại có bản năng riêng, theo thời gian nó sẽ cắn nuốt lẫn nhau mà trở lên mạnh mẽ chính mình.

Đối với loại này ác niệm một khi chúng đã có ý muốn xâm thực chúng ta thì rất khó để chống lại.

Loại này một khi chúng tấn công vào não hải thì lập tức chúng sẽ tìm đủ mọi cách khiến cho chủ thể tâm thần bị ma hoá và ngay lập tức chúng sẽ cắn nuốt hoặc đồng hoá, khiến người ta trở thành chúng nô lệ…
Những tác hại này mới chỉ là một góc của bề nổi mà thôi.

Giống như Tử Thiên không có công pháp thanh lọc ác niệm mà lại mạnh mẽ dùng nguyên thuỷ phương pháp cắn nuốt máu thịt để xây dựng nhục thân thậm chí còn nguy hiểm hơn rất nhiều.

Mặc dù hắn có Liệt Nhật linh hồn thủ hộ nhưng dự kiến cũng không thể duy trì được quá lâu.

Điều này thân ở trong huyết trì Tử Thiên cũng đã cảm nhận được, thậm chí cảm nhận còn càng thêm rõ ràng hơn một chút.

Tại mấy năm trước hắn đã bắt đầu cảm thấy tâm thần mình có chút yếu đuối khi mà phải chống lại những ác niệm này.

Còn chưa nói càng kéo dài về sau những ác niệm này càng ngày càng mạnh, chỉ nói tới xung quanh có đến mấy ngàn con ác niệm cũng đủ để Tử Thiên đau hết cả đầu.

Nếu như không tìm được phương pháp phá giải cục diện này thì người treo ngược chính là hắn, chẳng những tâm thần thất thủ mà ngỏm củ tỏi mà còn bị ac niệm nô lệ.


Cái này coi như xui xẻo.

Chỉ là nghĩ đến phương diện này thì tạm thời hắn cũng đã có một, hai cái phương pháp giải quyết.

Một là hắn vẫn tiếp tục ở lại trong huyết trì tố thể, đợi đến khi tâm thần sắp hoàn toàn không chịu được ác niệm quấy rầy nữa thì lúc đó hắn sẽ đi ra ngoài thanh tẩy cùng thử một lần nữa đột phá, dù sao thì bảo vật hắn tìm được từ lúc tiến vào khu vực trung tâm này hắn cũng mới chỉ dùng có một ít mà thôi.

Nhưng cách này có vẻ không hợp lý cho lắm bởi vì tốc độ đột phá linh hồn lực vốn dĩ sẽ không nhanh bằng tốc độ ác niệm hình thành, nếu như kéo quá dài thời gian thì người thiệt thòi chính là hắn.

Hai là hắn sẽ phải tiếp tục đẩy nhanh quá trình tố thể thêm nữa, quá trình này bắt buộc phải nhanh hơn quá trình ác niệm tăng lên cả về chất cùng về số lượng.

Nhưng vấn đề này nghe chừng có chút khó.

Tốc độ cắn nuốt huyết dịch để tố thể của hắn bây giờ đã là cực đại rồi, nếu như muốn nhanh hơn thì không còn cách nào ngoài cách đột phá linh hồn lực.

Cái này nghe làm sao giống như…
Haizz!
Thở dài một cái.

Mất mấy năm trời nghĩ ra hai cái phương pháp nhưng nghe làm sao đều không thấy hợp lý.

Nhưng mà nghĩ lại thì nếu như hai phương pháp này hợp lại với nhau thì nghe chừng lại có vẻ hợp lý hơn một chút.

Quả thực, nếu như khi mà tâm thần hắn không còn chịu nổi nữa thì hắn có thể ra ngoài nâng cao linh hồn lực rồi lại nhanh chóng quay lại dùng tốc độ tối đa để tố thể.


Cũng chỉ còn cách này.

Vứt bỏ trong đầu tạp niệm, Tử Thiên lại tập trung vào việc tố thể.

Thời gian kể từ lúc hắn nhảy vào huyết trì đã qua hơn một trăm năm, mà mọi chuyện quả như theo hắn suy nghĩ năm đó.

Hiện tại tốc độ tố thể của hắn có thể là cùng một trăm năm trước là nhanh hơn rất nhiều.

Trước đó một trăm năm thì hắn chỉ là mơ hồ cảm nhận được có từng tia mạch máu trong cơ thể mình được hình thành nhưng hiện tại thì cho dù là người ngoài bằng mắt thường đều có thể nhìn thấy từng tia mạch máu đang lưu động trong cơ thể hắn.

Quá trình này trọn vẹn hao tốn của hắn hai trăm năm.

Cái này cũng quá tốn thời gian.


Thời gian vẫn tiếp tục trôi qua
Một năm lại một năm, thu đi đông tới, rất nhanh lại một trăm năm nữa trôi qua, một năm này những mạch máu trong cơ thể hắn về cơ bản đều đã hoàn thiện.

Huyết trì qua một trăm năm này cũng hao tổn không ít, ước chừng đã mất đi một phần trăm.

Đây coi như là Tử Thiên hấp thu với tốc độ tối đa rồi.

Để hắn cảm thấy có chút vui mừng là, mặc dù Liệt Nhật linh hồn thủ hộ cùng tâm thần hắn có phần yếu đi nhưng mà cũng chưa đến cực hạn mà chỉ là yếu đi một chút mà thôi.

Chẳng những vậy, theo trong cơ thể hắn các mạch máu bắt đầu hoàn thiện thì ảnh hưởng từ ác niệm đến tâm thần của hắn cũng có phần yếu đi khá nhiều, cũng không còn mạnh mẽ như trước nữa.

Đây coi như cũng là một cái tin vui.


Rất có thể hắn có thể hoàn thành tố thể mà không cần phải thoát ra ngoài tu luyện đột phá.

Nhưng đây cũng chỉ là Tử Thiên phỏng đoán mà thôi, ác niệm là chỉ tác động đến linh hồn cùng tâm thần không hề có liên quan gì đến việc hắn mạch máu của hắn hoàn thiện cả.

Thứ mà giúp hắn có thể giảm bớt áp lực của ác niệm của huyết trì kia chính là viên lam hồng tinh thạch đang ở trong nảo hải của hắn.

Chỉ là Tử Thiên cũng không hề biết rằng thứ trợ giúp mình chính là viên lam hồng tinh thạch đó mà thôi.

Tử Thiên não hải bầu trời, Liệt Nhật linh hồn thủ hộ đang không ngừng toả ra kinh thiên uy áp, những uy áp này đang không ngừng thiêu đốt lấy những ác niệm muốn xông vào não hải.

Những ác niệm này ban đầu là có cơ hội có thể xông vào não hải và chiếm đóng nơi này, chỉ cần cho chúng thời gian thì chuyện này là chắc chắn chúng có thể công phá đước cái Liệt Nhật kia.

Nhưng mà đang lúc chiến trận căng thẳng thì không biết ở nơi nào lại chui ra một cái lam hồng tinh thạch khiến thế công của bọn chúng bỗng nhiên bị cản lại.

Lam hồng tinh thạch sau khi xuất hiện thì lập tức đến bên cạnh Liệt Nhật linh hồn thủ hộ, nó giống như hiểu được “hỗn cầu” tiểu tử kia đang làm gì và cũng hiểu được sự quan trọng này.

Nó lập tức phối hợp cùng với Liệt Nhật linh hồn thủ hộ phong toả não hải không cho ác niệm tấn công vào nơi này.

Hơn bất kỳ ai hết nó đều hiểu, não hải là quan trọng như thế nào, nếu như mà để đám ác niệm kia tấn công vào nơi này thì mọi chuyện coi như xong.

Nó cũng không muốn mất đi một nơi tốt như vật để hồi phục.

Mà não hải Tử Thiên lúc này không những có Liệt Nhật linh hồn thủ hộ còn có lam hồng tinh thạch đứng đó khiến cho cả não hải khu vực giống như một cái từng đồng vách sắt không thể đánh đổ được.



Bình Luận (0)
Comment