Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1594

Quyền quý khắp trong triều mỗi một người đều kinh ngạc la lên thất thanh. Trong lòng ba vị Thiên Tôn Trần Tô đều tức giận tràn ngập, càng có một cảm giác vô cùng mệt mỏi.

Một năm nay, chuyện thật sự xảy ra liên tiếp, khiến cho trong lòng bọn họ cũng thấy bất đắc dĩ. Nhất là khi ba người bọn họ nhận thấy được, tất cả những điều này cũng đều là do con rùa đen nhỏ làm, bất đắc dĩ trong lòng càng mãnh liệt hơn.

- Đây là do con rùa Vĩnh Hằng đáng chết kia. Nó thế nào lại nhìn chăm chăm vào thánh liên của chúng ta! Ngươi nói ngươi ăn cái gì cũng được, đừng có luôn luôn nhìn chằm chằm vào ăn hoa sen chứ? Những con Thiên Long Ngư đó tại sao ngươi không đi ăn!

- Nó ăn hạt sen thì cũng thôi, lại còn ăn củ sen!

- Đáng chết. Cứ tiếp tục như thế, ta rất lo lắng có một ngày nó sẽ đi ăn hoa sen mất!

Con rùa đen nhỏ này ở trong mắt Thánh Hoàng giống như chí bảo. Bọn họ cũng không tiện đi giáo huấn. Cũng may loại chuyện này liên quan đến căn cơ của Thánh Hoàng Thành. Chuyện này quá lớn. Cho dù Thánh Hoàng lại một lần nữa bế quan, cũng không thể không xuất quan.

Sau khi xuất quan, Thánh Hoàng nhìn toàn bộ lá sen của Thánh Hoàng Thành đã có phân nửa đã vàng uá. Nhìn hoa sen chỗ hoàng cung của mình, cho dù hắn là cường giả Thái Cổ, cũng có chút bối rối.

Đối với con rùa đen nhỏ, kẻ tạo thành tất cả những điều này, hắn lại vừa yêu vừa hận, nhưng đánh cũng đánh không được. Cuối cùng hắn chỉ có thể tự mình ra tay, bắt con rùa đen nhỏ qua, tận tình khuyên bảo một hồi.

- Củ sen... Không có thể ăn.

Thánh Hoàng thở dài một tiếng, nhìn con rùa đen nhỏ trong tay.

- Cái này thật sự không có thể ăn sao?

Con rùa đen nhỏ chột dạ, mở to mắt giả vờ làm ra dáng vẻ rất vô tội.

Trong lòng Thánh Hoàng cũng có lửa giận. Chỉ có điều tức giận này hắn luyến tiếc đặt ở trên người con rùa đen nhỏ. Bạch Tiểu Thuần lại là người tốt nhất để hắn phát tiết trút giận. Lúc này, sau khi lại khuyên bảo con rùa đen nhỏ vài câu, trong mắt Thánh Hoàng lóe lên hàn quang, đang muốn triệu hoán Bạch Tiểu Thuần tiến cung.

Nhưng vào lúc này, bên trong phúc địa của Bạch Tiểu Thuần, hắn đang khoanh chân tĩnh tọa, hai mắt chợt mở ra!

- Tích lũy nửa tháng, trên trăm cây củ sen hình thành gió lốc linh khí, đã không áp chế được nữa. Lúc này không đột phá, còn đợi tới khi nào!

Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười. Trong cơ thể có tiếng nổ lớn. Tất cả lực tu vi trong kinh mạch, vào giờ phút này điên cuồng ngưng tụ về phía thần hồn của hắn.

Còn có linh khí trên trăm củ sen tích lũy lại, vào giờ phút này cũng bạo phát trong nháy mắt, hình thành biển linh khí mênh mông, dâng lên sóng lớn kinh thiên, ở trong cơ thể hắn, từ khắp nơi hội tụ vào một chỗ, dũng mãnh tràn vào bên trong thần hồn, lao về phía vách ngăn vô hình nhìn không thấy, nhưng lại cảm nhận được, phát ra... trùng kích cuối cùng!

Những tiếng động ầm ầm không chỉ vang vọng ở trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần, còn khuếch tán bên ngoài, truyền khắp thiên địa. Đồng thời, bên tai Bạch Tiểu Thuần lần đầu nghe được... những tiếng rắc rắc khiến cho hắn phấn chấn, giống như vách ngăn vỡ nát!

- Vỡ cho ta!

Bạch Tiểu Thuần cúi đầu, trán nổi gân xanh. Tất cả tu vi, tất cả tích lũy trong cơ thể, ở trong sự trùng kích này, giống như tiến thẳng không lùi vậy, không ngừng nổ lớn!

Phía trước không có cửa, cũng không có đường. Như vậy thì chỉ có thể... Sinh sôi lao ra một đại đạo thẳng tới Thiên Tôn!

Thân thể đau đớn mãnh liệt, thần hồn xé rách. Tất cả những điều này so với thống khổ Bạch Tiểu Thuần đã từng phải chịu, vẫn còn có chút chênh lệch. Cho dù thần sắc của hắn dữ tợn, trong lòng của hắn lại điên cuồng mấy đi nữa, nhưng phương hướng của hắn vẫn chấp nhất, từ trước tới nay chưa từng thay đổi!

Tiếng sấm chấn động trời cao, điên cuồng bạo phát!

Ở trong một chớp mắt này tu vi của hắn liền trực tiếp xông phá cảnh giới cực hạn của Bán Thần. Chớp mắt một cái, theo thần hồn của hắn giống như chia năm xẻ bảy, theo thân thể hắn dường như muốn tan vỡ nổ tung ra, vách tường ngăn cản ở phía trước mặt hắn ở trong sự vỡ nát không ngừng này, chợt nổ tung ra!

Ở trong chớp mắt khi vách ngăn nổ tung ra, trong đầu Bạch Tiểu Thuần chợt trở nên trống rỗng, không có suy nghĩ nào, không tìm hiểu, có chỉ là sự bình tĩnh dường như người ngoài cuộc. Hắn thấy được ở thiên địa xung quanh này, hiện tại đều rơi vào tối tăm. Thứ duy nhất là một điểm sáng ngời ở phía trước mắt. Ánh sáng này càng lúc càng sáng, giống như đang muốn bao phủ mình ở bên trong.

Sau khi ánh sáng này hoàn toàn tràn ngập bao trùm lấy hắn, trước mắt Bạch Tiểu Thuần, thế giới mặc dù vẫn tối tăm, nhưng lại xuất hiện vô số điểm sáng. Nhìn kỹ, không ngờ là vô số thứ phát ra ánh sáng ôn hòa đang bay phất phơ!

Hắn hình như lại nhìn thấy được cây bồ công anh... Thấy được vô số thứ bay phất phơ này đang bay đầy trời, thân thể hắn, hình như đang không ngừng tới gần về phía một thứ bay phất phơ trong đó, dường như muốn hòa làm một thể!

Vào giờ phút này, thời gian hình như trở nên dài dằng dặc vô hạn. Trên thực tế, ở bên trong Thánh Hoàng Thành, theo vách ngăn vô hình ngăn cản ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần tan vỡ, trong chỗ phúc địa của hắn, từ trong cơ thể hắn có một sóng dao động kinh thiên, đang ầm ầm vang vọng, phóng lên cao!

Trong tiếng nổ lớn, bên trong bên ngoài phúc địa của Bạch Tiểu Thuần có vòng xoáy cực lớn giống như nối liền trời cao, cuốn cả tám phương, khiến cho thiên địa biến hóa kịch liệt. Đồng thời, cũng làm cho mọi người ở bên trong Thánh Hoàng Thành, đang quan tâm tới sự kiện củ sen, thần sắc tất cả biến đổi, chợt nhìn sang.

- Sóng dao động này...

- Loại khí tức này...

- Có người đang thử đột phá Bán Thần, thăng cấp Thiên Tôn!

Sau một hồi yên tĩnh ngắn ngủi, những tiếng kinh ngạc bạo phát. Ở bên trong Thánh Hoàng Thành trực tiếp có từng cầu vồng bay ra. Còn có vô số thần thức, chợt lại từ bốn phương tám hướng, ngưng tụ về phía phúc địa của Bạch Tiểu Thuần.

Phải biết rằng, trên toàn bộ đại lục Vĩnh Hằng, Thiên Tôn... Hiện tại chỉ có mười người!

Từ nơi này lại có thể nhìn ra, cường giả Bán Thần muốn đột phá, độ khó lớn tới mức không có cách nào hình dung. Giờ phút này, ngay cả Thánh Hoàng cũng buông chuyện con rùa đen nhỏ xuống, thần thức tản ra, ngưng tụ ở chỗ động phủ của Bạch Tiểu Thuần.

Trong nháy mắt, theo khí thế của Bạch Tiểu Thuần tản ra, vạn người chú ý, chuyện này lan ra rất rộng, còn làm cho gần như tất cả tu bên trong Thánh Hoàng Thành sĩ đều phát hiện ra rõ ràng.
Bình Luận (0)
Comment