Trong phút chốc, hai bên đụng chạm cùng nhau. Trong tiếng nổ lớn, con rối gỗ này lại tan vỡ, nhưng lực phản chấn mạnh hơn so với trước. Trong tiếng gầm nhẹ Bạch Tiểu Thuần cũng không đi lãng phí thời gian tránh né. Hắn cũng hiểu rõ, muốn tránh né phản chấn này, độ khó quá lớn. Thử thách của cửa ải này, chính là loại trình độ lực phản chấn này tổn thương.
Theo khóe miệng tràn ra máu tươi, lực khôi phục Bất Tử Quyển của Bạch Tiểu Thuần triển khai toàn diện. Thương thế trong chớp mắt đã khôi phục. Đồng thời, ánh mắt hắn ửng đỏ, lại xông về phía con rối vừa tan vỡ.
Gần như trong chớp mắt khi Bạch Tiểu Thuần lướt đi, theo mảnh nhỏ của con rối phân tán ra bốn phía, một con rối lại nhỏ hơn một chút, lại một lần nữa xuất hiện. Cứ vòng đi vòng lại như vậy, Bạch Tiểu Thuần liên tiếp đánh ra mười quyền!
Mỗi một quyền, đều có thể đánh nát con rối. Nhưng sau mỗi lần bị đánh nát, phản chấn theo từng đợt càng lúc càng cường hãn. Đến cuối cùng, cho dù Bạch Tiểu Thuần có Bất Tử Quyển khôi phục, cũng sắp không chịu nổi.
- Lấy lực khôi phục của ta, sợ là cho dù Thiên Tôn hậu kỳ ở chỗ này, tối đa cũng chỉ lại chịu được đến loại trình độ này. Cửa ải này lẽ nào cần phải Thiên Tôn đại viên mãn mới có khả năng vượt qua được!
Bạch Tiểu Thuần không tin chỉ là cửa ải bảy mươi tám, lại có độ khó như vậy. Lúc này hắn lại đánh ra một quyền.
Theo con rối bị đánh nát, phản chấn khiến cho hắn phun ra máu tươi. Rốt cuộc, ở bên trong con rối bị đánh nát lại xuất hiện con rối mới. Nhưng rõ ràng con rối này không giống với trước đây.
Thình lình là một con rối toàn thân màu vàng kích thước chỉ bằng bàn tay nhỏ. Sau khi nó xuất hiện, một khí tức Thiên Tôn trung kỳ, cuồn cuộn bạo phát ra ngập trời, tốc độ cực nhanh, còn vượt quá sức tưởng tượng, trong chớp mắt đã biến mất. Thời điểm nó xuất hiện thình lình ở trước ngực của Bạch Tiểu Thuần. Thậm chí còn không đợi Bạch Tiểu Thuần kịp phản ứng, thân thể hắn lại ầm một tiếng, bị trực tiếp đánh bay ra ngoài mấy trăm trượng.
Trong miệng Bạch Tiểu Thuần phun ra máu tươi. Hắn vừa đứng vững, thân thể lại bị ánh sáng màu vàng công kích. Sau mấy lần liên tiếp, Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn nổi giận.
- Khinh người quá đáng!
Mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ đậm. Loại con rối này rõ ràng có tu vi giống như mình, nhưng bản thân lại chỉ có khả năng chịu đòn. Bởi vì tốc độ của mình không bằng đối phương. Chuyện này, hắn vẫn lần đầu gặp phải.
Lúc này mắt thấy ánh sáng màu vàng lại lóe lên, Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên hít một hơi thật sâu. Da trên toàn thân của hắn ở trong một tích tắc này, trực tiếp trở thành màu máu. Còn có huyết vụ từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra. Trong nháy mắt, bóng dang của Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc giống như trở thành một phần của sương mù!
- Thần… sát!
Bên trong sương mù, lộ ra đôi mắt mang theo sự lạnh lẽo của Bạch Tiểu Thuần, âm thanh truyền ra hình như mang theo mùi máu tươi!
Phương pháp Thần Sát, đột nhiên hạ xuống!
Trong tiếng nổ lớn, kim quang kia đang đến gần huyết vụ, trong một cái chớp mắt, sương mù chợt tản ra. Tốc độ cực nhanh. Lần đầu khiến cho kim quang kia trực tiếp vồ hụt. Trong chớp mắt này, ở trong mảnh thế giới này, huyết quang cùng ánh sáng màu vàng bỗng nhiên đan xen. Ở trên phương diện tốc độ này, hai bên đều đã bạo phát đến cực hạn.
Những tiếng động ầm ầm này không ngừng vang vọng. Cuối cùng kim quang kia dừng lại. Nó bị huyết vụ trong nháy mắt bao vây xung quanh. Những tiếng động ầm ầm vang vọng ở bên trong sương mù. Đồng thời, một lực phản chấn vượt qua trước kia rất nhiều, cũng theo đó điên cuồng nổ tung ra!
Theo tiếng nổ kinh thiên động địa, sương mù máu này cũng ở trong phản chấn này, hoàn toàn trở nên tán loạn. Bên trong hư vô ở bốn phía xung quanh, cho đến khi qua hơn mười hơi thở, trong lúc tất cả đều đã bình tĩnh trở lại, những sương mù này mới chậm rãi một lần nữa ngưng tụ lại một chỗ, lộ ra bóng người Bạch Tiểu Thuần sắc mặt trắng bệch.
Mới vừa xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần lại oa một tiếng, máu tươi điên cuồng phun ra. Hắn hít thở dồn dập. Thân thể hắn chợt mơ hồ, rời khỏi cửa ải thứ sáu mươi tám này!
Cửa ải này hắn mặc dù thành công xông qua, nhưng thương thế rất nặng, khiến cho Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ sau cửa ải này, sợ là mỗi một cửa ải, đều sẽ vô cùng gian nan!
Nghỉ ngơi hồi lâu, Bạch Tiểu Thuần mới khôi phục được hơn phân nửa. Nhớ tới độ khó của cửa ải thứ bảy mươi tám, trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng có chút thở dài.
- Có thể cảm nhận được, càng ngày càng khó...
- Cũng may lần này không gặp phải tiểu khí linh kia. Nếu không, sợ là lại thật sự phải tuyệt vọng.
- Sau này phải cẩn thận hơn. phải đấu trí so dũng khí với tiểu khí linh này. Tuyệt đối không thể cho nó có cơ hội.
Trong sự xúc động, Bạch Tiểu Thuần không dám tiếp tục xông qua cửa ải nữa, mà lựa chọn trở về.
Sau khi Bạch Tiểu Thuần rời đi không lâu, khí linh trên quạt tàn thức tỉnh. Sau khi tỉnh lại, khi nó phát hiện Bạch Tiểu Thuần lại có thể xông qua gần cửa ải tám mươi, tiểu khí linh nhất thời lại phát điên.
Nó biết, cửa ải lá cây trước đây, vì để cho Bạch Tiểu Thuần thất bại, nó đã bỏ ra cái giá cực lớn, khiến cho độ khó của cửa ải phía sau giảm bớt.
Chỉ là giảm bớt này, cũng chỉ là tương đối. Ở trong phán đoán của nó, cho dù lại giảm bớt độ khó, Bạch Tiểu Thuần cũng không thể xông qua cửa ải nhanh tới mức như vậy mới đúng.
- Không được, ta phải một lần nữa điều chỉnh lại một chút. Đáng chết, cùng lắm thì lão tử hút hết cửa ải thứ mộ trăm cuối cùng, cũng phải ngăn cản Bạch Tiểu Thuần đáng chết này!
Khí linh có chút điên cuồng. Nó rất lo lắng, cứ tiếp tục như thế, cho dù là cửa ải một trăm cuối cùng, cũng sẽ bị Bạch Tiểu Thuần sử dụng các loại biện pháp tự mình nghĩ không được mà vượt qua. Lúc này nó đơn giản rút đi cửa ải thứ một trăm, đổi lấy khôi phục độ khó của các cửa ải trước!
Cùng lúc đó, sau khi một lần nữa trở lại đại sứ quán Tà Hoàng Thành, Bạch Tiểu Thuần từ trong mật thất mở mắt ra. Hắn cúi đầu vỗ vào túi đựng đồ, lấy ra một bình đan dược màu xanh lam.
Bên trong bình đan dược này không có đan dược, mà là nước thuốc. Tổng cộng có chín giọt. Đây chính là phần thưởng ở cửa ải thứ bảy mươi tám. Mỗi một giọt đều có thể so sánh với tiên đan, thậm chí trên trình độ nào đó còn vượt qua.
Rất thích hợp để cho Thiên Tôn trung kỳ sử dụng.
Nhìn bình đan dược này, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy cửa ải thứ bảy mươi tám mặc dù khó khăn, nhưng thu hoạch cũng không nhỏ. Bản thân hắn là đại sư dược đạo, tất nhiên nhìn ra được nước thuốc này không tầm thường.