Thỉnh thoảng là Hám Sơn Chàng, thỉnh thoảng là Trường Sinh Đăng. Đến cuối cùng, Bạch Tiểu Thuần đơn giản bấm quyết, thi triển ra Quá Khứ Kinh trong phạm vi lớn, hình thành vô số phù văn, khiến cho những u ảnh này tự mình làm phong ấn!
Phóng tầm mắt nhìn lại, phù văn sáng chói, vô biên vô hạn, giống như hình thành biển phù văn. Mà chút u ảnh này bị vây ở trong biển, trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào tránh thoát ra được. Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuần cuối cùng liền xông ra ngoài. Sau khi thoáng thở phào, Bạch Tiểu Thuần không quay đầu lại, tốc độ tiếp tục bạo phát, càng lúc càng nhanh.
Thậm chí sau khi hắn bấm quyết, bốn phía xung quanh hắn cũng dần dần hình thành từng tia chớp. Những tia chớp rượt đuổi lẫn nhau, ngưng tụ ở bốn phía xung quanh hắn càng lúc càng nhiều. Thời điểm gặp lại u ảnh, bình thường Bạch Tiểu Thuần chỉ liếc mắt một cái, nhất thời tia chớp ở xung quanh hắn lại giống như dời núi lấp biển ầm ầm bạo phát cắn nuốt qua.
Lấy phương pháp như vậy, Bạch Tiểu Thuần lại trực tiếp xông ra một con đường.
Cùng lúc đó, ở chỗ của Thánh Hoàng cũng gặp phải u ảnh. Thân là cường giả Thái Cổ, mặc dù không có cách nào so sánh cùng Bạch Tiểu Thuần, nhưng bản thân Thánh Hoàng cũng rất cường hãn. Cho dù thủ đoạn khác hẳn, nhưng ở trên phương diện tốc độ, hoàn toàn không yếu hơn bao nhiêu. Toàn thân hắn tản ra ánh trăng. Hắn đi qua nơi nào, từng ánh trăng chớp mắt lao đi, trực tiếp ở phía trước hắn, một đường đánh phá thông đạo, khiến cho hắn mang theo ánh sáng huyết mạch, không ngừng loa nhanh như tên bắn!
Từ trên người hắn còn thỉnh thoảng nở rộ ra từng đóa hoa sen hư ảo. Mỗi lần hoa sen xuất hiện, bốn phía xung quanh hắn đều sẽ hình thành phạm vi lớn bị sụp xuống, trong tiếng ầm ầm chôn vùi rất nhiều u ảnh.
Thánh Hoàng cũng liều mạng đánh ra toàn lực, từ sau khi thân phận Tà Hoàng bị vạch trần, hắn lại cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt đến từ người khổng lồ chúa tể. Ở trong tai họa lớn sinh tử này, mỗi một câu hắn nói với Bạch Tiểu Thuần, đều là đặc biệt chân thật.
Lúc này trong tiếng gầm nhẹ, toàn thân Thánh Hoàng có ánh sáng khuếch tán, tốc độ nhanh hơn.
Ở trên mặt đất Tiên Vực Vĩnh Hằng, trong ánh mắt của vô số người, ánh sáng hai đường trên thân thể Nghịch Phàm chúa tể lúc này mãnh liệt hơn. Chỉ là so với ở chỗ của Bạch Tiểu Thuần, vì đường phong ấn huyết mạch của bản thân Thánh Hoàng lại ảm đạm không nhiều lắm, cho nên thoạt nhìn hình như càng ổn thỏa hơn.N hất là hắn ở dưới tốc độ cực hạn này, hiện tại nhìn lại, tự nhiên cách vị trí đan điền đã đi hết phân nửa!
Về phần Bạch Tiểu Thuần, phong ấn huyết mạch Khôi Tổ trước đó ảm đạm tám phần mười. Mặc dù hắn chưa tính là đắp nặn một lần nữa, lại không khác biệt là bao nhiêu. Lúc này ở trong tốc độ kia bạo phát, cũng từ hơn một phần trước đó, chữa trị huyết mạch phong ấn này được ngoài hai phần!
Nhưng càng như vậy, mọi người của Tiên Vực Vĩnh Hằng lại càng khẩn trương lo lắng không yên. Nhất là đám người Đại Thiên Sư. Càng như vậy, thần sắc mỗi người lo lắng, đồng thời cũng có loại cảm giác vô cùng bất lực.
Chuyện này xuất hiện quá mức đột nhiên. Nhưng cũng chính bởi vì đột nhiên như vậy, cho nên cho Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng một lần cơ hội có thể tu bổ. Nếu không, nếu như không có lần chém giết Tà Hoàng này, sợ là khi tất cả kế hoạch của Tà Hoàng đều ổn thỏa, chờ đợi Tiên Vực Vĩnh Hằng, chính là một tai kiếp tử vong không có cách nào nghịch chuyển được!
Bên trong kinh mạch nổ lớn, người của Tiên Vực Vĩnh Hằng không có cảm giác được. Thậm chí bên trong gặp phải nguy hiểm, người bên ngoài đồng thời cũng không nhìn thấy được. Bọn họ chỉ có thể từ phía xa chú ý tới, điểm sáng đại biểu cho Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng đang nhanh chóng chuyển động trong đường phong ấn, từ từ di chuyển.
Mà một khi dừng lại, lại đại biểu cho bọn họ gặp phải đối đầu!
Lúc này thân thể Bạch Tiểu Thuần lại lần đầu tiên dừng lại. Ở phía trước hắn đang vặn vẹo, xuất hiện lại một nhóm u ảnh. Tổng cộng có chín cái, tự nhiên tản ra đều là tu vi Thái Cổ!
Cho dù khí tức này rất yếu ớt, nhưng chín u ảnh Thái Cổ này vẫn khiến cho Bạch Tiểu Thuần ở đây biến sắc. Nhất là sau khi bọn họ xuất hiện, hình dáng mỗi một u ảnh đều hung tàn cuồng bạo, dường như coi Bạch Tiểu Thuần thành Nghịch Phàm. Loại cảm giác giết chóc đặc biệt mãnh liệt!
- Đáng chết, ta cũng không phải là Nghịch Phàm. Các ngươi có thù hận đối với Nghịch Phàm, làm gì lại phát tiết đến trên người ta!
Cho dù biết đối phương là do thần niệm của Nghịch Phàm biến ảo thành, cố ý lưu lại oán hận của bọn họ khi còn sống, nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn không nhịn được nổi giận.
Lúc này tay phải hắn nắm chặt. Vì mau chóng chữa trị phong ấn, Bạch Tiểu Thuần sau khi ngừng lại trong thời gian ngắn, lại một lần nữa lao ra. Hắn nắm tay phải còn ngưng tụ lực lượng thân thể. Mặc dù không phải là Bất Diệt Chủ Tể Quyền, nhưng cho dù là Bất Diệt Đế Quyền, lấy chiến lực hiện tại của hắn, vẫn kinh người!
Những tiếng động ầm ầm tiếp xúc với hai bên, nhất thời bạo phát. Bạch Tiểu Thuần căn bản hoàn toàn không có né tránh. Hắn dựa vào Bất Tử Quyển khôi phục của mình, đơn giản trực tiếp xông qua.
Ầm.
Một tiếng động vang lên. Một quyền trực tiếp đánh tan một u ảnh Thái Cổ nổ tung ra. Sau đó, Bạch Tiểu Thuần chợt lắc một cái, lại xuất hiện ở bên cạnh một vị Thái Cổ u ảnh, lại là một quyền đánh ra!
Cứ như vậy, ở trong thời gian mấy lần hít thở ngắn ngủi, Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn bạo phát. Dựa vào thân thể cường hãn, tốc độ kinh người của hắn, còn có Bất Tử Quyển khôi phục này, hắn lấy vết thương đổi vết thương, chém giết chín u ảnh!
Sau khi giải quyết sạch sẽ lưu loát tất cả, nhanh chóng vô cùng, không đợi chín u ảnh này lại một lần nữa ngưng tụ, Bạch Tiểu Thuần tự nhiên nhanh chóng lao như tên bắn, rời khỏi khu vực này. Sau đó, hắn thoáng thở hổn hển, lại trực tiếp lấy ra đan dược nuốt vào. Lại một đường phát ra tiếng nổ lớn.
Nhưng rất nhanh, phía trước hắn lại một lần nữa xuất hiện u ảnh Thái Cổ. Lần này số lượng vượt qua trước đó. Lại có đủ hai mươi u ảnh. Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuần kêu khổ. Nhưng hôm nay hắn không có biện pháp nào khác. Mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện tơ máu, gầm khẽ một tiếng. Thời điểm hai tay bấm quyết, lập tức lại triển khai Bỉ Ngạn Vị Lai Kinh!
Theo kinh văn thi triển ra, theo vận mạng liên kết, Bạch Tiểu Thuần rống to, lại xông qua. Toái Hầu Tỏa, Hám Sơn Chàng, Trường Sinh Đăng, tất cả không phải thần thông thuật pháp đặc biệt tiêu hao tu vi, được Bạch Tiểu Thuần triển khai ra tất cả.