Nhất Sinh Nhất Thế Nhất Song Nhân

Chương 41

Edit: tamkhietduytinh

Beta: jungjenny

Rõ ràng Bộ Phong Trần là một nam nhân nói được làm được.

Nếu tương lai có một ngày hắn thật sự cưới ta, cũng có thể xảy ra, nhưng ta thật sự không ngờ, Thánh Môn môn chủ từng làm cho ta thập phần tò mò lại chính là Bộ Phong Trần.

Một Bộ Phong Trần, hai Bộ Phong Trần, ngụy thánh xuất hiện, giả nhân giả nghĩa tạm thời tiêu biến thất, chỉ là tạm thời mà thôi, Bộ Phong Trần đối với vấn đề ta hỏi không hề giấu diếm, mặc kệ ta hỏi cái gì, hắn đều không chút do dự trả lời hết.

Ta hiểu được, lúc ta hỏi hắn về Thánh môn cấm kỵ thì ta cũng đã bị bó buộc vào hắn, nếu đã không thể thay đổi điều gì, ta đây tình nguyện biết nhiều hơn về Thánh môn, về bí mật của Bộ Phong Trần, thẳng thắn mà nói ra, kỳ thật cũng rất sảng khoái.

Theo lời nói của Bộ Phong Trần, ta đại khái hiểu được hai Bộ Phong Trần khác nhau như thế nào, hiện tại cùng ta một chỗ là ngụy thánh Bộ Phong Trần trong lòng có thiện niệm, yêu thích giả thánh nhân, kỳ thực là ngụy thánh; mà giả nhân giả nghĩa Bộ Phong Trần trời sinh ác niệm, thích giả vờ lương thiện, kỳ thực là giả nhân giả nghĩa không hơn không kém.

Thánh môn cấm kỵ là bên trong Thánh môn áp chế một đại ma đầu, kỳ thật chính là môn chủ, ngụy thánh Bộ Phong Trần tận lực làm cho một người ngủ say bên trong, nhưng giả nhân giả nghĩa vẫn thường xuyên nhảy ra tranh đoạt quyền làm chủ thân thể, hai người liền tiến hành tâm niệm chi tranh, một khi trong hai người có một người tâm trí yếu hơn, sẽ dễ dàng bị một người cướp lấy quyền làm chủ thân thể.

Nói đến nói đi, kỳ thật Bộ Phong Trần cũng chỉ là để lộ cho ta chút ít tin tức, giả nhân giả nghĩa giả mất trí nhớ kia cũng có thể tùy thời xuất hiện……….

“Hắn cũng không phải dễ dàng xuất hiện như vậy, bất quá ngươi yên tâm, cho dù hắn xuất hiện cũng sẽ không thương tổn ngươi.” Bộ Phong Trần mười phần chắc chắn nói.

Dù là ngụy thánh hay giả nhân giả nghĩa, đúng là vẫn có một Bộ Phong Trần.

Thù hận hôm nay, ngày sau tất báo.

Trước khi báo thù, còn phải nghỉ ngơi một chút, một đêm lật đi lật lại đã sớm làm cho con người ta mệt mỏi không chịu nổi, ta cần nghỉ ngơi, cũng cần suy nghĩ thật cẩn thận cuộc sống sau này, nếu nói ta lúc trước thầm nghĩ đợi ăn chờ chết, giờ đây đã có mục tiêu khác.

Mặc kệ là như thế nào, đều phải giáo huấn thật tốt họ Bộ kia………..

Mí mắt bắt đầu run lên, xoay người ôm lấy chăn mềm chậm rãi nhắm hai mắt lại, vừa muốn đi vào mộng đẹp chợt nghe tựa hồ có người đá văng cửa.

“Ai, là ai vừa mới đổ nước!”

Thanh âm rất lớn, cũng thật ồn ào, ta quay đầu muốn nhìn một chút xem là người nào đang diễn trò, Bộ Phong Trần đã từng bước buông màn che xuống, không thể nhìn thấy bên ngoài là người nào, chỉ thoáng thấy bóng Bộ Phong Trần bước qua, không biết đã xảy ra sự tình gì, sau đó rất nhanh lại yên tĩnh.

Bất tri bất giác ta liền ngủ.

…………….

…………….

Thuốc của Thánh môn dùng rất được, chỗ sưng phát đau đêm qua đã muốn khỏi hẳn, thật giống như chưa từng bị người chạm qua, chỉ có điều, có chút sự tình đã xảy ra chính là đã xảy ra, cũng không phải vì miệng vết thương khỏi hẳn mà tan theo mây khói.

Ngủ suốt một ngày, thẳng đến giữa trưa ngày hôm sau ta mới từ từ tỉnh lại, bên giường bày biện quần áo mới sạch sẽ, Bộ Phong Trần ngồi ngay cạnh giường, thế nên ta trợn to mắt nhìn đến đôi mắt phượng của Bộ Phong Trần cũng đang nhìn ta, nam nhân này sẽ không ở đó nhìn ta đi?

“Tỉnh? Tắm một cái, ăn chút gì đi.” Bộ Phong Trần lộ ra nhu hòa tươi cười, dùng bốn chữ “Xuân phong như mộc” hình dung cũng không quá, mỹ nhân là mỹ nhân, đáng tiếc lại là một mỹ nhân nguy hiểm, nếu không phải tối hôm qua xảy ra sự tình như vậy, ta đại khái rất hưởng thụ ôn nhu săn sóc của nam nhân này.

“Còn có thể đi được không?” Bộ Phong Trần quan tâm hỏi, nhìn dáng vẻ của hắn, giống như ta không trụ nổi sẽ té trên mặt đất, ta là nam nhân, không phải nữ tử yếu ớt cần che chở.

“Ta có thể đạp ngươi, cần thử không?” Ta cười cười.

Bộ Phong Trần đạm cười một tiếng vẫn chưa trả lời.

Ta xốc chăn bước xuống giường, trên người trần như nhộng, ta còn không cảm thấy có cái gì không thoải mái, Bộ Phong Trần cũng đã thực tự giác chuyển ánh mắt, làm bộ đi đến bên cạnh bàn châm trà.

Ta không khỏi âm thầm buồn cười, hiện tại biết lảng tránh, tối hôm qua còn gan lớn như vậy thay ta bôi thuốc.

Nghỉ ngơi một buổi tối, thân thể đã khôi phục gần như hoàn toàn, chỗ kia đã không còn đau, bước đi trên mặt đất mặc dù có chút mông lung nhưng không có gì đáng trở ngại nữa.

Phía sau bình phong đã có một bồn tắm đựng nước tắm cùng………..những đóa hoa? Yên Hoa lâu chính là Yên Hoa lâu, chính là nữ tử yêu thích dùng hoa để tắm, nhưng đối ta mà nói liền là dư thừa, lắc lắc đầu, ta rất nhanh bước vào trong bồn tắm, nước ấm bốc hơi từ dưới đóa hoa phát ra hương thơm tự nhiên, thân thể quá mỏi mệt ở trong nước dần dần trầm tĩnh lại.

“Cần hỗ trợ không?” Người bên ngoài bình phong lên tiếng.

“Không cần.” Chỉ là bị cường bạo mà thôi, ta không đến mức bởi vì sự tình này phát sinh mà ngay cả đi đường, ngay cả tắm rửa cũng không làm được.

Tắm rửa xong liền thấy thoải mái không ít, buồn ngủ toàn bộ mất sạch, tinh thần cũng phấn chấn hơn, Bộ Phong Trần cẩn thận đem quần áo sạch sẽ ở bên giường đến chỗ bình phong cho ta, có thể khiến cho đường đường Thánh môn môn chủ phục vụ coi như không tồi đi.

Sau khi mặc xong quần áo đi ra, trên bàn đã trải đầy món ngon, cung bảo kê đinh, ngư hương thịt ti, tôm bóc vỏ trong veo, thịt cua hầm đầu sư tử, tai gấu nhất phẩm, đùi lợn sữa, đậu hũ ma bà, nước sôi cải trắng, chung bí đao……….

Ngồi ở trên ghế ta nhìn ánh dương ngoài cửa sổ, lại nhìn trên bàn thức ăn phong phú, chỉ vào một bàn đồ ăn nói với Bộ Phong Trần: “Ngươi……….chuẩn bị à?”

“Ăn nhiều một chút.” Bộ Phong Trần cầm đũa gắp một miếng tay gấu để vào trong bát của ta, nam nhân này đã búi tóc lên, một đầu tóc trắng sạch sẽ, cẩn thận tỉ mỉ, lại nói đến kiểu tóc của giả nhân giả nghĩa lúc trước sẽ không giống như ngụy thánh đoan trang, nghiêm túc.

Ta cúi đầu yên lặng ăn, Bộ Phong Trần cũng quá khoa trương đi, ta dám đánh cược hắn khẳng định đem đồ ăn tốt nhất của Yên Hoa lâu đều bưng lên, xem ra hắn thiệt tình quan tâm ta.

“Ngươi không ăn một chút thịt sao?” Ta ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Bộ Phong Trần tuy đã động đũa nhưng chỉ gắp một ít bí đao, cải trắng, tất cả món mặn ngay cả nhìn cũng không liếc mắt một cái.

“Ngươi ăn.” Bộ Phong Trần gắp một con tôm đã lột vỏ để vào bát của ta.

Không trả lời vấn đề của ta đi? Ta học Bộ Phong Trần dùng chiếc đũa gắp thịt, sắp sửa bỏ vào bát của hắn, hắn liền cầm bát tránh đi, duỗi ra chiếc đũa kẹp lấy đũa của ta.

“Đa tạ, thân thể ngươi còn yếu, ngươi ăn đi.” Bộ Phong Trần mỉm cười dùng đũa đem thịt mà ta gắp để lại vào chính bát của ta.

Nguyên lai người này đúng là chỉ ăn chay, ở khách điếm chỉ thấy giả nhân giả nghĩa chưa từng đụng đến món ăn mặn, khi đó cũng không lưu ý, không nghĩ tới tuy là hai người bất đồng nhân cách nhưng đều ăn chay.

“Ta đây không khách khí.” Ngươi thích ăn chay vậy ăn nhiều một chút, ta mỉm cười gắp một miếng thịt, không cẩn thận làm rơi vào đĩa cải trắng.

“Ai nha, rơi vào rồi.” Ngươi ăn đi, tiếp tục ăn đi.

Bộ Phong Trần chỉ cười cười, rồi sau đó buông bát cơm, dễ dàng tha thứ náo loạn của ta, nhịn đi, ngươi đã muốn nhịn như vậy, liền xem ngươi có thể nhịn tới khi nào.

Bữa cơm này ta thực vui vẻ, thực thư thái.

Ăn uống no đủ nghỉ ngơi cũng đủ nên trở về rồi, rời đi căn phòng làm cho ta chán ghét, Yên Hoa lâu làm cho ta chán ghét, tương lai ta nhất định trở về đem căn phòng này, Yên Hoa lâu này đốt đi.

Ta cầm lấy một nửa mặt nạ bị giả nhân giả nghĩa ném xuống đất che mặt lại, tùy ý buộc tóc ra sau, Bộ Phong Trần đứng ở cửa chờ, vừa nhìn đến ánh mắt thân thiết kia của hắn, ta bật người vươn tay nói: “Không cần đỡ ta, để ta tự đi.” Hắn nghĩ ta là búp bê sao?

Khập khiễng tiêu sái tới bên cạnh Bộ Phong Trần, sau khi mở cửa phòng, đi rồi hai bước, Bộ Phong Trần lại ngừng lại chờ ta, vẫn như cũ ánh mắt ôn nhu, ta cảm thấy một ngụm khí nghẹn ở ngực nuốt không trôi, thật sự không ngờ, Sầu Thiên Ca ta có một ngày cũng sẽ bị người khác quan tâm như thế….

Không để ý tới nam nhân này, ta tiếp tục đi về phía trước, vừa xuống cầu thang, liếc xuống đại sảnh đã thấy ngồi đầy giang hồ nhân sĩ, không khỏi hơi hơi nhíu nhíu mày, rõ ràng là Yên Hoa lâu sao lại nhiều người như vậy, một đám còn nhìn chằm chằm ta cùng Bộ Phong Trần?

Ta không nhớ rõ ta cùng Bộ Phong Trần có trêu ghẹo người nào.

“Các ngươi đứng lại!” Một tên mang đao nhảy ra, hướng về phía ta cùng Bộ Phong Trần hô một tiếng, đột nhiên hô lên như vậy có một chút làm cho người ta kinh hãi, đồ chết tiệt, không biết bây giờ chân ta có chút yếu ớt sao?

“Không có việc gì chứ?” Thấy ta thiếu chút nữa ngã, Bộ Phong Trần ở phía sau lập tức ôm thắt lưng ta.

Người chính là kỳ quái như vậy, nguyên bản chán ghét bị người khác đụng vào, nhưng đối với ta cùng Bộ Phong Trần quá thân mật tiếp xúc cho tới giờ, đều không có phản cảm.

Không biết việc này có tính là cam chịu không a?

“Là hắn, chính là hắn dùng nước đổ lên đầu ta! Ca ca, mau thay ta giáo huấn hai tên chết tiệt này a!” Thanh âm nhu mì õng ẹo, có đôi chút quen thuộc, nhưng vẫn là khiến ta không thích
Bình Luận (0)
Comment