Nhất Thế Kiêu Hoành

Chương 27

Chương 27: Luyện Công.

Khoảng chừng hơn một tuần trà, Thất Hải cuối cùng cũng giảng giải cho Bạch Lang xong hết những kiến thức cơ bản trong giang hồ.

"Tiểu tử, ta giảng xong những thứ đó, ngươi đã ghi nhớ kỹ chưa?"

Bạch lang nhanh nhảu gật đầu: "Đã ghi nhớ kỹ rồi!"

"Ừm! Đó đều là những điều cơ bản nhất trong thế giới giang hồ đầy mạo hiểm và gian nan, những điều ấy không có gì đáng quý, nhưng nếu ngươi muốn tự tìm hiểu ắt sẽ tốn rất nhiều thời gian, thậm chí còn có sơ sót!"

Bạch Lang tỏ lòng biết ơn đến Thất Hải, hai tay ôm quyền cung kính nói: "Thất lão, tuy những chuyện này đối với lão không đáng là gì, nhưng đối với ta là một ân tình cực kỳ lớn, nếu sau này có khả năng, tuyệt sẽ báo đáp đầy đủ cho lão!!"

"Được rồi! Tiểu tử ngươi cứ câu nệ lễ nghi phép tắc! Còn một chuyện ta cần phải nói với ngươi, vì đây là cơ duyên ta tặng thêm cho ngươi, không hề có bất cứ một sự truyền thụ nào, ngươi phải tự đi mà lĩnh hội lấy, nên sau này ta không phải sư phụ ngươi mà ngươi cũng không phải đệ tử của ta! Đã rõ chưa?!"

Bạch Lang sắc mặt nghiêm trọng, nhẹ gật đầu, nói lớn: "Đã rõ!"

"Vậy đây chính là lời nói cuối cùng mà ta gửi đến ngươi, kể từ sau này, trong không gian này sẽ không còn bất cứ lời nói nào của ta phát ra từ bức tượng la hán kia cả!"

Bạch Lang than thở, nói: "Không phải chứ? Một mình ta trong không gian này ư? Cô đơn chết đi được!"



Nhưng đáp lại hắn là không gì cả, Bạch Lang chỉ đành lắc đầu nói: "Như vậy là đã đi thật rồi!"

Ánh mắt của hắn chợt chuyển dời sang bức tường phía bên phải, nơi đó ghi chép hoàn chỉnh về công pháp Nhân Quả Huyền Công. Bạch Lang cất bước đi đến, con ngươi đảo qua đảo lại, đọc hết những dòng văn tự được in trên bức tường.

Nội công bản chất chính là khí, không khí được hít vào trong cơ thể, đi xuống khoang bụng, tụ tại đan điền để sau này người học võ có thể vận khí tại đó mà sử dụng, một điều cần lưu ý khi luyện nội công chính là nếu đan điền không thể tụ khí ở lại được, tức là người đó đã bị phế nội công, cả đời không thể tu luyện nội công. Với phương pháp tu luyện căn bản nhất chính là hít thật sau vào bằng mũi, tụ khí tại đan điền khoảng vài giây, sau đó lại thở ra bằng miệng, nếu thực hành liên tiếp một năm không ăn không ngủ như vậy, người đó sẽ có một năm nội công, nhưng trên thực tế lại không có chuyện như vậy, bởi vì võ sĩ cần phải ăn ngủ nghỉ hay làm các hoạt động khác cho nên để tích góp được một năm nội công cần phải tốn nhiều thời gian hơn nữa.

Đơn vị thường dùng đo lường độ mạnh nội công trong giang hồ thường là năm nội công, lấy phương pháp luyện công căn bản làm tiêu chuẩn cùng với giả thuyết rằng luyện công liên tục không ăn ngủ, thì chỉ cần luyện được một năm tức là đã có một năm nội công, nhưng trên thực tế lại nhiều hơn, cho nên có người luyện công hai năm mà chỉ có một năm nội công là chuyện bình thường.

Nhưng lại có những công pháp, những bí tịch với nhiều phương pháp khác nhau, nhiều cách thức khác nhau, có thể khiến cho một võ sĩ luyện công nửa năm liền đã có một năm nội công, bằng vào từng bước hít khí, vận chuyển khí trong cơ thể như thể nào, thở khí ra như thế nào, vô vàn những công thức về tu luyện nội công ra đời, có công pháp mạnh lại có công pháp yếu, nhưng chung quy cho dù có là công pháp yếu nhất cũng khiến một người luyện công giảm được một khoảng thời gian, chưa kể công pháp còn có tác dụng tụ được nhiều khí tại đan điền, khí được tụ vào có chất lượng cao hơn bình thường, độ tinh thuần cao hơn, và có những công pháp còn khiến cho khí có một đặc điểm tính chất nào đó.

Bạch Lang đọc xong công pháp in trên bức tường, thần sắc trầm mặc, ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ hồi lâu, liền hô lên: "Ta đã hiểu rồi!"

Nhân Quả Huyền Công có thể nói là công pháp căn bản nhất, chỉ cần tốn 11 tháng liền đã có một năm nội công, giảm bớt được một tháng, mà độ nhiều cùng độ tinh thuần của khí khi được hít vào và tụ tại đan điền là gấp hai lần so với phương pháp tiêu chuẩn.

Bạch Lang ngồi xuống dưới đất, hai chân xếp bằng, bàn tay trái đặt lên bàn tay phải, bàn tay phải ở vị rí giữa, nhẹ nhàng thả lỏng đặt xuống chân, toàn thân nhẹ nhõm, bắt đầu theo phương pháp tu luyện của Nhân Quả Huyền Công mà tu luyện.

Bạch Lang cảm thấy có một luồng khí nóng đang tụ tại đan điền của hắn, cơ thể trở nên khoan khoái lạ thường, đầu óc trở nên nhẹ nhõm tĩnh lặng, một màn cảm giác diệu kỳ này khiến Bạch Lang cảm thấy hứng thú không thôi, hắn dần dần có thể cảm nhận được sức mạnh trong người đang tăng tiến không ngừng.



Nhưng Bạch Lang lại không tài nào hiểu được, hắn ở trong mảnh không gian này, không hề cảm thấy đói bụng hay buồn ngủ gì cả, cho nên hắn cứ thế luyện công suốt một năm trời.

Bạch Lang chầm chậm mở đôi mắt, cảm nhận sức mạnh đang luân chuyển khắp cơ thể, thầm nói: "Dựa theo công pháp này, luyện 11 tháng liền đã có một năm nội công, mà ta lại luyện đúng một năm, tức là đã có hơn một năm nội công!"

Đầu óc của Bạch Lang sảng khoái, hắn liền vận công tụ tại đầu quyền, tung ra một quyền vào trong không khí.

"Ầm!" Không khí bị oanh tạc nhẹ, phát ra một thanh âm trầm thấp, nhưng như vậy cũng đủ khiến Bạch Lang vui mừng không thôi, phải biết quá khứ của hắn khi giao thủ chỉ nghe những thanh âm của da thịt chạm nhau như "chát, bốp" mà bây giờ hắn đã tu luyện nội công, công kích đã có thể làm không khí phát ra những tiếng "ầm ầm".

Bạch Lang đã chính thức bước vào Phổ Thông Cao Thủ!

Nhưng hắn lại không vì thế mà tự phụ, hắn hiểu rõ cừu nhân của hắn là Nhất Lưu Cao Thủ, mà theo lời Thất Hải, trên Nhất Lưu còn có những cảnh giới khác, núi cao còn có núi khác cao hơn khiến Bạch Lang không hề có ý định nghỉ ngơi, cặp mắt ngay lập tức đã di đến bức tường bên trái, nơi in bức đồ hình của Túy Mộng La Hán Quyền.

Ở Võ Cấp, những bài quyền thường rất dài, và những đòn công kích tuy có sự biến hóa, đa dạng nhưng đối với Phổ Thông Cao Thủ, đó chẳng khác gì những món mèo cào gà bới, bởi vì khi lên Phổ Thông Cao Thủ, những chiêu thức đã được nội công gia trì, làm cho uy lực tăng lên gấp bội, chưa kể những đường hình quyền, chiêu thức trong đó ảo diệu vô cùng, có những chiêu thức mà ở Võ Cấp không thể thi triển ra được, Túy Mộng La Hán Quyền chính là bài quyền phù hợp cho Phổ Thông Cao Thủ, nhưng khi lên Tam Lưu hay Nhị Lưu, nó bất quá chỉ là một món võ bình thường.

Túy Mộng La Hán Quyền có tổng cộng mười tám thức, là một bài quyền phỏng theo chuyển động cùng động tác của một vị La Hán, nhưng lại trong tình trạng uống rượu say đến nổi muốn chìm vào giấc ngủ, bài quyền ảo diệu không thể tả nổi, bộ pháp tấn pháp nhìn như loạng choạng lảo đảo như một người say rượu nhưng lại ẩn chứa sự linh hoạt cùng tốc độ ở trong đó, những thế quyền, thế cước ra đòn với tốc độ rất nhanh, biến chuyển linh hoạt, tùy cơ xuất thủ, có thể nói là "Hình say nhưng ý không say". Còn đó là yếu tố "Mộng" trong bài quyền, các đòn đánh hay các cách né đòn nhìn như vô tình nhưng lại rất cố ý, nhìn như một người ngủ gật lật qua lật lại, khua tay hất chân nhưng ẩn sâu trong đó là chiêu số hư hư thực thực, chiêu thức uyển chuyển tự nhiên, nhưng khi tung đòn lại dứt khoát mạnh mẽ.

Bạch Lang nương theo bức đồ hình ở trên tường, bắt đầu luyện tập theo đó, phải nói đánh bài quyền này tốn rất nhiều năng lượng, phải vận công liên tục, thậm chí có những chiêu thức buộc phải học nội công mới có thể thực hiện được, hắn đánh còn chưa được nửa bài quyền liên đã mệt muốn chết, luyện đi luyện lại bài quyền, kết hợp với việc luyện nội công, kết quả dần dần cũng có tiến triển, nội công của Bạch Lang nhờ đó lại tăng tiến, mà ngoại công của Bạch Lang nhờ vậy cũng tăng theo.



Mồ hôi của hắn chảy xuống như mưa, thất bại hết lần này đến lần khác, nhưng hắn không bao giờ bỏ cuộc, bởi vì hắn biết mình đang dần dần tiến bộ qua từng ngày, tuy chỉ là một tiến bộ nhỏ những cũng đủ khiến Bạch Lang có thêm động lực mà luyện tập.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, Bạch Lang đứng nơi đó, hai tay vung lên đánh lên bài Túy Mộng La Hán Quyền, và cuối cùng hắn cũng thành công, cuối cùng hắn có thể đánh một mạch bài quyền này mà không bị gián đoạn, nội công của hắn nhờ vậy mà tăng tiến đến một năm rưỡi nội công.

Bạch Lang mồ hôi đầm đìa trên khuôn mặt, ánh đèn thờ soi rọi trên khuôn mặt tuấn tú của người thiếu niên trẻ ấy, hắn ngồi dưới đất, miệng thở phì phò, nhưng trên khuôn mặt lại không giấu nổi một nụ cười thỏa mãn, một nụ cười sung sướng.

"Ta cuối cùng cũng mã đáo thành công!!!"

====o0o====

Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:
Bình Luận (0)
Comment