Nhặt Tổng Tài Sinh Bánh Bao

Chương 61

Edit+Beta: Minh Miu

An Trình hiện tại biết rõ lời của người từng làm cha tuyên bố có bao nhiêu trọng yếu, sau khi sinh tuy còn có chút đau nhức, lại cảm giác thở dài một hơi, giống như là đem một tảng đá luôn đặt ở trên người khiến cho thở cũng khó khăn mang đi, hơn nữa, lập tức có thể ngồi xuống, sau nửa ngày có thể xuống giường vịn người hoặc tường đi hai bước.

Chu Nguyên Dịch híp mắt cười, đối với An Trình cười: “Nếu khi đó con sinh bằng cách mổ bụng, con bây giờ trên bụng sẽ có vết dao, đừng nói xuống giường, ở trên giường ngay cả xoay người cũng không thể, không đúng, còn có phải dùng thuốc giảm đau.”

An Trình từ từ đi về phía cha, thân mật nói: “Cho nên nói, vẫn là cha đáng tin. Không giống Đại Tráng, không có chủ ý, bị con náo loạn hai câu liền muốn gọi bác sĩ tới mổ.”

Đại Tráng cái này gọi là bị oan à, vội nói: “Đây còn không phải bởi vì em làm cho đầu anh đều choáng váng.”

An Trình hướng anh nhe răng quở trách, Đại Tráng liền ủy khuất không dám tranh luận nữa.

Chu Nguyên Dịch vỗ con trai một cái, nói: “Con cũng không kém bao nhiêu đâu. Đừng luôn khi dễ Đại Tráng người ta, cha cũng không thể nhìn được nữa.”

An Trình nói: “Ai khi dễ anh ấy? Con vội vàng nhìn Bảo Bảo làm gì có thời gian, chỗ nào có lòng dạ thảnh thơi?”

Nói xong, ánh mắt An Trình lại quay lại trên người tiểu bảo bối, cảm thấy cứ như vậy một lát sau, có lẽ tiểu bảo bối liền thêm một chút thịt, khuôn mặt nhỏ nhắm thoạt nhìn không có nhăn như vừa rồi.

An Trình trong nội tâm tràn đầy yêu thương, nhịn không được dùng đầu ngón tay sờ nhẹ cằm nhỏ tiểu bảo bối, tiểu bảo bối cảm thấy, lại không ghét cha nhẹ nhàng xoa nhẹ, ngược lại đem khuôn mặt nhỏ nhắn cũng sáp đến trên đầu ngón tay cha cọ cọ, thoáng cái khiến An Trình mở cờ trong bụng, nói: “Bảo Bảo thích con sờ nó.”

Chu Nguyên Dịch cười nói: “Đó là đương nhiên, thiên tính phụ tử nha.”

“Anh cũng sờ sờ.”Đại Tráng vội vàng thò tay sờ cằm con trai, ai biết thêm một bàn tay, tiểu bảo bối không thể làm, con mắt cũng không mở ra, há mồm liền oa oa hai tiếng, sợ tới mức Đại Tráng cuống quít rút tay về.

Chu Nguyên Dịch dở khóc dở cười nói: “Hai người các con đem Bảo Bảo thành đồ chơi hả?”

An Trình nhìn thoáng qua Đại Tráng, thoải mái nói: “Nhanh đi rửa bình sữa. Rửa sạch rồi cũng đừng lên đây, em đói bụng rồi, muốn ăn gì đó, anh nấu cơm cho em.”

Đại Tráng đành phải cầm bình sữa uống xong chuẩn bị rời đi, liền hỏi: “Vợ em muốn ăn cái gì, ah, bác Chu nói trước.”

Chu Nguyên Dịch mỉm cười nhìn Đại Tráng, nói: “Còn khách khí như vậy, Đại Tráng, con có phải hay không nên đổi cách xưng hô rồi hả?”

An Trình cười thúc giục Đại Tráng, giải vây cho anh nói: “Đại Tráng đã sớm lén gọi cha, chỉ là, anh ấy da mặt mỏng, ở trước mặt xấu hổ không gọi. Đại Tráng, nhanh, gọi cha, gọi cha cho anh một bao lì xì lớn.”Chu Nguyên Dịch giả vờ tức giận đánh An Trình một cái, nói: “Người ta nói con gái hướng ngoại, như thế nào con trai ta cũng là như thế này. Chẳng qua chỉ để cho Đại Tráng gọi ta một tiếng cha, liền muốn ta ra nhiều máu.”

Đại Tráng vội nói: “Không có, không có ý đó. Cha. Sớm muốn gọi người như vậy. Kì thật, trong lòng con. Vẫn luôn đem người trở thành cha.”

Chu Nguyên Dịch cười nhìn Đại Tráng, nói: “Ai, thật sự là đứa trẻ ngoan. Hôm nay không chuẩn bị tiền lì xì, hôm nào bổ sung cho con.”

Đại Tráng thẹn thùng nói: “An Trình nói giỡn thôi, cha còn tưởng thật. Ah, đúng rồi, cơm tối đến cùng cơm tối ăn gì?”

An Trình đoạt trước nói: “Mãn hán toàn tịch.”*

* Mãn hán toàn tịch Mãn Hán Toàn Tịch, hay Tiệc triều đinh Hán Thanh, là một trong những đợt tiệc lớn nhất được ghi chép ở và. Đợt tiệc này bao gồm 108 món độc đáo từ và văn hóa. Đợt tiệc này đã được tổ chức trọn 3 ngày với 6 bữa tiệc. Nghệ thuật ẩm thực và kỹ thuật nấu nướng được thể hiện từ các đầu bếp khắp nơi ở Trung Hoa

Đại Tráng cùng Chu Nguyên Dịch đều im lặng nhìn cậu.

An Trình cười tủm tỉm nói: “Sanh con rất mệt, em hiện tại thật sự rất đói, đói bụng đến nổi có thể ăn hết một đầu con trâu, nhanh đi làm đi.”

Chu Nguyên Dịch hạ thấp thanh âm, nói: “Con trước sờ thử qua bụng mình một vòng, nghĩ thông suốt lại nói tiếp, con xác định muốn ăn một đầu trâu sao? Ngẫm lại đầu một con trâu dán trên người con là hiệu quả gì.”

An Trình vốn □□ đẹp, nghe xong lời này lại cúi đầu nhéo nhéo bụng của mình, quả nhiên một vòng thịt mềm nhũn, lập tức kêu thảm thiết nói: “Ah, được rồi, em chỉ muốn ăn một chén cháo, còn phải là loại loãng đến người chưa bao giờ thấy. Ngày mai em muốn bắt đầu tập thể hình giảm béo.”

Đại Tráng lập tức giữ vợ đại nhân, nói: “Cha lừa em thôi, sanh con thêm chút thịt là bình thường, lập tức mất, em vốn dĩ gầy, anh còn hy vọng em béo lên chút nữa, giảm cân cái gì?”

An Trình vẻ mặt chán nản, thất vọng nói: “Vậy đem những thớ thịt này dán lên trên người anh đi, hừ hừ, đứng đấy nói chuyện không đau thắt lưng. Nhanh đi nấu cơm, mãn hoàn toàn tịch hai người ăn, em không ăn, nhìn cũng được, đi thôi, nhanh đi làm đi, em cùng cha ở chỗ này nhìn Bảo Bảo, anh yên tâm.”

Đại Tráng liền đi.

Ánh mắt An Trình lại trở lên trên người Bảo Bảo, nhìn chằm chằm tiểu oa nhi vẫn còn nằm ngáy o o xem vẫn không đủ, hơi bất mãn nói: “Như thế nào vật nhỏ này vẫn luôn ngủ? Mở mắt ra không quá hai phút liền lại ngủ. Khiến cho con muốn cùng nó chơi trong chốc lát đều không được.”

Chu Nguyên Dịch bật cười nói: “Như thế nào? Tình thương của cha lan tràn rồi? Chờ xem, có cơ hội đấy. Em bé nhỏ như vậy, không phải là suốt ngày hết ăn, lại ngủ? Nếu không, sao có thể mau lớn lên? Hai đứa đừng suốt ngày đùa giỡn, ảnh hưởng đến sinh trưởng phát dục của ngừoi ta.”

An Trình hướng bên ngươi cha đụng đụng, nói: “Cha, người ngày đó đã đáp ứng con nói, hiện tại thực hiện đi à nha?”Chu Nguyên Dịch sắc mặt ngưng tụ, thở dài nói: “Đã biết rõ con đem Đại Tráng đuổi đi rồi, liền hỏi cha cái này. Như thế nào luôn không quên chuyện này? Cha cũng không muốn nói, con không nên hỏi đến. Biết lại có chỗ nào tốt? Đơn giản chính là thêm một người khổ sở.”

An Trình con mắt cũng không nháy nhìn cha, nói: “Tại sao phải khổ sở? Ông ta, như thế nào đối với cha? Bất kể như thế nào, nói cho con biết, con muốn biết?”

Khuôn mặt An Trình, cái mũi cái miệng hình dáng đều giống như Chu Nguyên Dịch, duy nhất đôi mắt như người kia, hắc bạch phân mình, đa tình.

Bị một đôi mắt như vậy nhìn chăm chú, bao phủ trong đó giống như ánh mắt ôn nhu như người kia, lại thêm một phần trách móc, lại thêm một phần hối hận, giống như sự thử thách của năm tháng trở thành không có ý nghĩa.

Cửa cổng trí nhở mở ra, bị tận lực phủ bụi lại trào ra.

Tuổi trẻ của Chu Nguyên Dịch chính là niên đại kia, đừng nói là đồng tính luyến ái, chính là giữa nam nữ bình thường yêu nhau, cũng là hiếm thấy, phần lớn chính là cha mẹ coi được, lại để cho những thanh niên nam nữ gặp mặt, nếu là không có bất mãn quá lớn, liền không khác nhau lắm có thể đàm luận hôn sự.

Chu Nguyên Dịch khi đó thật sự là không có ý thức, cộng thêm lúc ấy cha sinh bệnh, khi đó có một biện pháp gọi là “xung hỉ”, chính là trong nhà có người bệnh tật gì sắp không xong, sắp xếp một việc vui có lẽ gặp dữ hóa lành hoặc là kéo dài thêm chút thời gian. Cho nên, nghe theo an bài trong nhà, đần độn cùng một người con gái kết hôn. Đêm tân hôn, bởi vì uống rượu xã giao mới uống quá say cũng không có chu công chi lễ cái kia, càng về sau, cũng không có ý nghĩ kia, đối với cô, luôn cảm thấy rất lạ lẫm, không lên nổi tinh thần.

Ngược lại là Chu phu nhân rất sốt ruột, trở về nhà mẹ đẻ sau không biết được ai chỉ, cầm quỷ dược trở về, rốt cục đã được như nguyện ý cùng chồng viên phòng, cũng thuận lợi mang thai.

Cha mẹ Chu Nguyên Dịch đều thật vui vẻ, nhất là cha bệnh ở trên giường, thật đúng là chuyển biến tốt đẹp trong một thời gian ngắn, thẳng đến khi An Bằng sinh ra mới đi, tâm nguyện sắp chết được đền bù mang theo vui vẻ ra đi, được gọi là mỉm cười dưới cửu tuyền. Không bao lâu, mẹ Chu Nguyên Dịch cũng đi theo.

Bởi vì trước khi An Bằng sinh ra được cha mẹ lâm chung ân cần dạy bảo, Chu Nguyên Dịch đối với vợ con rất tốt, cơ hồ là muốn gì có nấy, cho dù là ánh trăng trên trời, vợ và con muốn, cũng sẽ nghĩ cách. Nhưng, tình cảm vợ chồng, lại không bởi vì có con trai mà tăng lên bao nhiêu. Đặc biệt là càng về sau, Chu Nguyên Dịch khủng hoảng phát hiện, hắn đối với cô một chút cảm giác cũng không có, thậm chí không thể cứng rắn.

Trải qua rất nhiều lần trị liệu cùng chính mình thống khổ tỉnh lại, Chu Nguyên Dịch hậu tri hậu giác mà tỉnh ngộ, chính mình kì thật không phải phương diện công năng kia chướng ngại, chính mình, không thể thích phụ nữ.

Chu Nguyên Dịch cùng cô thảo luận ly hôn, bởi vì, không thể chính thức yêu cô, cũng không thể làm chuyện vợ chồng làm người tiếc nuối, nhưng, y lại xấu hổ thừa nhận chính mình cùng người khác tính hướng khác lạ, chỉ hàm hồ nói là mình không được, không muốn cô một mình vác trên lưng hư danh sống một mình thờ chồng chết. Nhưng, vợ lại khóc rống không chịu, chỉ nói phải hay không ghét bỏ cô, phải hay không nhìn trúng cô gái khác ở bên ngoài, phải hay không một chút cũng không đem mẹ con hai người họ đặt ở trong lòng, còn lôi kéo y đi nhà chính quỳ nhìn di ảnh của cha mẹ, muốn y vuốt lương tâm nói chuyện.

Chu Nguyên Dịch không hiểu tâm tư của phụ nữ, gặp tình huống này đành thôi, nói, chỉ cần cô sẵn lòng, đương nhiên có thể luôn làm Chu phu nhân, mà một khi không muốn, cũng liền tự do, còn có thể cầm một số tiền phí phụng dưỡng.

Chu phu nhân là con gái rượu được gả cho một thanh niên tài tử xí nghiệp gia đình, hơn nữa tính tình tốt, tự nhiên là không vui li hôn, về phần sự việc kia, mặc dù có tiếc nuối, nhưng, con trai cũng sinh ra, tựa hồ cũng sẽ không phải như vậy, dù sao, Chu phu nhân đang ở, quần áo hàng hiệu,đeo châu báu đồ trang sức, ra ngoài ngồi xe nổi tiếng, nhà có người ở, con trai cũng được một đống người gọi tiểu thiếu gia, nếu ly hôn, nào có hưởng thụ như vậy?

Hai vợ chồng tạm thời cân bằng như vậy.

Chu phu nhân mỗi ngày vẫn là rất bận rộn, tụ hội các loại danh viện, còn có chăm sóc con trai, hoặc đem con trai mang ra ngoài nở hoa, tha hồ tiêu tiền, hơn nữa, chồng tuy không được, người chung quy, so với những nữ nhân đáng thương bị ném bỏ, cô vẫn có thể nghĩ đến quá khứ, không có quá xoắn xuýt.

Còn Chu Nguyên Dịch, bắt đầu có chút áy náy, cảm giác chính mình làm trễ nãi cuộc sống con gái nhà người ta, nhưng, cô nhất định không chịu ly hôn, hắn cũng không đành lòng bức bách cô, ngược lại là cầm rất nhiều vật chất đến bù tổn thất cho cô cùng con trai, chính mình thì đắm chìm trong công việc, dốc sức làm tốt sự nghiệp, đem quy mô xí nghiệp gia tộc mở rộng đến độ cao trước nay chưa từng có.

Nhưng, công tác nhiều hơn nữa, cũng không thể chiếm cứ toàn bộ thể xác và tinh thần, một người, cũng nên có tình cảm để kí thác, Chu Nguyên Dịch buồn khổ ba năm, rốt cục nghênh đón lần động tình lần thứ nhất trong đời y, cũng là một lần cuối cùng.

Người kia bằng tuổi Chu Nguyên Dịch, cũng là đồng ý kết hôn không khác nhau lắm, khác nhau chỉ ở chỗ, hắn không có con.

Gặp gỡ bất ngờ là tốt đẹp, mập mờ là tốt đẹp, mà một khi vụng trộm ăn trái cấm, sau khi nhấm nháp hương vị tình dục như lửa cháy bừng bừng đốt người, hai người càng dấn thân vào đó, khó bỏ khó phân, cũng là tốt đẹp đến cực hạn.

Lúc tình ý sâu đậm, một ngày không thấy, tư vị như cách ba thu rốt cục thúc đẩy hai người quyết định.

Như thế, hai người cuối cùng thương nghị, muốn sóng vai bước về phía cuộc sống mới, trước đó, phải giải quyết hết chướng ngại, như vậy nhất định phải trước chia tay trở về nhà, hướng vợ đưa ra đơn ly hôn.
Bình Luận (0)
Comment