“Rầm!” một tiếng, cửa phòng Tư Đồ Tảm Nguyệt bị hung hăng đóng lại.
Tư Đồ Nhất Tương có chút không được tự nhiên, hắn biết Đậu Đậu vừa nhìn thấy Tảm Nguyệt cùng Hứa Minh làm gì ở trên giường. Về tâm lý, Đậu Đậu đã mười bốn tuổi, chuyện này nó có lẽ cũng biết. Vậy mới nói, tên tiểu tử Hứa Minh này bắt đầu từ khi nào nhìn trộm lão tỷ của hắn chứ?!
“Hứa Minh Hứa Minh, tiểu tử nhà ngươi, vô thanh vô thức đã muốn làm tỷ phu của Tư Đồ Nhất Tương ta? Không có cửa đâu!” Tư Đồ Nhất Tương cố gắng làm giảm bớt bầu không khí quái dị.
“Ách……” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đậu Đậu hơi hồng hồng, sao nó lại có cảm giác con đường tình ái của Hứa Minh ca ca cùng Nguyệt tỷ tỷ sẽ rất không thuận lợi nha…
Hoàn hảo Đậu Đậu không có hỏi Tư Đồ Nhất Tương, Hứa Minh ca ca cùng Nguyệt tỷ tỷ của hắn đang làm cái gì, nếu không thì Tư Đồ Nhất Tương thật không biết nên trả lời thế nào.
“Nhất ca ca, ta muốn về bể cá.” Đậu Đậu nho nhỏ nói, nó chung quy vẫn có cảm giác sau khi nhìn thấy một màn vừa nãy, hiện tại bị Nhất ca ca ôm vào trong ngực có chút không được tự nhiên.
“……Được” Tư Đồ Nhất Tương quay về phòng, đặt Đậu Đậu vào trong bể cá thủy tinh.
Cùng lúc ấy, trong phòng của Tư Đồ Tảm Nguyệt.
“Hứa Minh, thứ Nhất Tương ôm trong ngực vừa nãy là cái gì?” Tư Đồ Tảm Nguyệt cắt ngang ngay lúc Hứa Minh đang âu yếm trên người nàng, nàng không phải muốn phá hư bầu không khí, mà là vừa nãy khi giật mình thoáng nhìn qua, nàng nhìn thấy đã cái gì nhỉ? Mỹ nhân ngư!!
“Nếu như nhìn không lầm… hẳn là Đậu Đậu đi.” Hứa Minh cũng là lần đầu nhìn thấy hình dáng Đậu Đậu biến thân. Lần trước lúc hắn đến xem thì Đậu Đậu vẫn là một con cá nhỏ. Sau đó Húc Đông cũng có nói qua chuyện Đậu Đậu biến thân với hắn, chỉ là hắn chưa có tới. Ngày thường hắn đã bận muốn chết, còn sức đâu mà chú ý mấy chuyện này. Hắn lại không như Húc Đông, chỉ để thoả mãn lòng hiếu kỳ của mình có thể một ngày chỉ ngủ hai, ba tiếng!
“Ta hoa mắt ư? Đậu Đậu biến thành mỹ nhân ngư nha?!!” Tư Đồ Tảm Nguyệt có chút không tin nói.
“Có lẽ là như vậy, bất quá Nguyệt, ta hiện tại không hi vọng ngươi nghĩ về chuyện này” Dứt lời, Hứa Minh lấy tay che lại cái miệng không ngừng hỏi của Tư Đồ Tảm Nguyệt.
……
Đêm nay Tư Đồ Nhất Tương cùng Đậu Đậu đều không nói chuyện, bọn họ trong lòng đều biết là vì sao. Tư Đồ Nhất Tương đại khái cũng đoán được, Đậu Đậu hẳn là hiểu rõ chuyện vừa xảy ra là gì.
Chính xác, Đậu Đậu biết rõ hành vi vừa nãy của Nguyệt tỷ tỷ cùng Hứa Minh ca ca có ý nghĩa gì, ở chỗ bọn họ người ta thành thân tương đối sớm, đặc biệt là đại ca nó, lúc thành thân cũng không lớn hơn nó là bao. Hơn nữa khi còn bé, nó cũng từng thấy qua phụ thân cùng cha…
Đậu Đậu nằm ngơ ngẩn yên lặng trong bể thuỷ tinh, Tư Đồ Nhất Tương thì trằn trọc trên giường không biết nghĩ gì. Cứ như vậy, cả hai cùng nhau chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết.
Sáng sớm, khi mặt trời vừa lên, Đậu Đậu đột nhiên giật mình tỉnh giấc, nó nguyên lai ở trong nước bắt đầu cảm thấy khó chịu, hôm nay thế nào lại có cảm giác như bị sặc?!!
Bởi vì thanh âm Đậu Đậu phát sinh rất nhỏ, hơn nữa nó vẫn ở trong nước, cho nên Tư Đồ Nhất Tương căn bản là không nghe thấy.
Đâu Đậu thò cái đầu nho nhỏ lên mặt nước, lúc này thấy khá hơn rất nhiều, hô hấp cũng thông thuận hơn. Cảm giác dưới nước không giống trước đây, nó liền cúi đầu nhìn thử. Kết quả bất ngờ nhìn thấy……
………
Nó có chân!!!
Cái đuôi xinh đẹp đã không còn!!
Oa, Chiến Thần phụ thân, cha tinh linh ngư vương tử của ta! Con trai thứ ba của các người đã biến thân!
Đậu Đậu hài lòng vô cùng, định đánh thức Tư Đồ Nhất Tương dậy. Nhưng suy nghĩ một chút, kết quả lại lén lút bò ra khỏi bể cá thủy tinh trước.
Hoàn hảo trong bể cá của Đậu Đậu có vài món đồ chơi nhỏ mà Húc Đông mỗi lần đến chơi đều mang tặng làm đệm kê chân, nếu không dựa vào vóc dáng bé nhỏ của nó hẳn không có cách nào trèo ra được.
Tất cả đều rất cẩn thận, thật cẩn thận. Sau khi Đậu Đậu trèo ra ngoài bể cá, nó mới dùng bàn tay nhỏ vỗ vỗ ngực mình.
“Phù… vẫn chưa làm Nhất ca ca tỉnh.” Đậu Đậu nhỏ giọng nói, rồi dùng chân trần đi tới bên cạnh giường Tư Đồ Nhất Tương. Thân thể khô ráo không lưu một chút nước, cả áo phông trên người cũng rất khô.
Chậm rãi bò lên giường, Đậu Đậu “tự nhiên” chui vào lòng Tư Đồ Nhất Tương.
Tư Đồ Nhất Tương lăn lộn nhiều năm ở ngoài như vậy, hơn nữa còn làm đại ca, khả năng phản ứng và mức độ nhạy cảm của hắn tất nhiên không cần bàn. Khi Đậu Đậu trèo ra khỏi bể cá thì hắn đã tỉnh rồi, hơn nữa còn luôn nhìn theo động tác của Đậu Đậu. Đậu Đậu lần thứ hai biến thân tuy rằng làm hắn rất giật mình, bất quá việc này cũng không phải lần đầu, cũng rất nhanh mà đón nhận. Làm sao ngờ tới tiểu gia hoả này lại bò trộm lên giường hắn.
Rúc vào bên trong, tự tìm cho mình một vị trí thoải mái để tiếp tục ngủ, Đậu Đậu vẫn nghĩ rằng Tư Đồ Nhất Tương cái gì cũng không biết.
Tư Đồ Nhất Tương vẫn không nhúc nhích. Thẳng đến khi Đậu Đậu ngủ lại lần nữa mới vươn tay ra, ôm lấy thân thể nho nhỏ của hắn.
Đậu Đậu mềm mềm, nho nhỏ an ổn nằm trong lòng hắn. Lông mi thật dài giống như cái quạt nhỏ, làn da trắng trắng nộn nộn, vành tai nhỏ nhắn mũm mĩm, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu. Tựa như tiểu oa nhi vô cùng tinh tế.
Nhìn khuôn mặt say ngủ của Đậu Đậu, Tư Đồ Nhất Tương không nỡ chớp mắt. Sau đó không lâu, hắn ảo não phát hiện một vấn đề…
Hắn cư nhiên…….. có phản ứng sinh lý….
“Gặp quỷ!” Tư Đồ Nhất Tương rủa thầm một tiếng.
Từ việc tìm đầu bài lần trước, Tư Đồ Nhất Tương chưa từng lên giường với ai. Hai mươi tư tuổi, đúng lúc khí lực tràn đầy, hơn nữa tối qua gặp phải chuyện của lão tỷ hắn cùng Hứa Minh. Thêm nữa hiện tại là sáng sớm, có phản ứng như vậy cũng không phải không thể giải thích được. Chuyện quan trọng nhất là, hắn gần đây thường thấy một thân ảnh, là thân ảnh của một đại nam hài có mái tóc màu lam. Nếu như đoán không sai, đó hẳn là hình dáng Đậu Đậu sau khi lớn lên. Chỉ có điều hắn không thể tha thứ cho bản thân sao lại đối với Đậu Đậu nhỏ bé có ý nghĩ như vậy…
Cho dù về tâm lý Đậu Đậu đã mười bốn tuổi, nhưng thân thể lại mới lớn bằng trẻ sơ sinh…
Không giống như người nào đó bị dày vò, Đậu Đậu hiện ngủ rất ngon lành, tiểu gia hoả Đậu Đậu này lần nào biến thân cũng đều làm việc hắn muốn làm nhất đầu tiên. Lần trước hôn Tư Đồ Nhất Tương, lần này ngủ trong lòng Tư Đồ Nhất Tương. Hắn hạnh phúc, Tư Đồ Nhất Tượng lại thấy thảm thương…
Sống hai mươi bốn năm, Tư Đồ Nhất Tương lần đầu hoài nghi chính mình có đúng hay không hắn thực sự biến thái, có sở thích luyến đồng.
Đương nhiên điều này là không có khả năng, chỉ là do Tư Đồ Nhất Tương nghĩ nhiều.
Vốn không biết Đậu Đậu mười bốn tuổi lớn thế nào, hiện tại đã biết, trước sau lại là hai loại cảm giác.
Bởi vì ban ngày phải làm nhiều việc, Hứa Minh thức dậy rất sớm. Cử động thật nhẹ nhàng để không làm Tư Đồ Tảm Nguyệt tỉnh, sau đó ôn nhu cười với nàng. Tảm Nguyệt hẳn là rất mệt. Hắn vốn là muốn cho Tảm Nguyệt tự tỉnh, nhưng lại không muốn làm Tảm Nguyệt cho rằng mình ăn xong xuôi rồi không chịu trách nhiệm, cho nên vẫn là đánh thức nàng, hỏi thăm nàng rồi mới rời đi.
“Ân, Hứa Minh, sao lại sớm như vậy?” Tư Đồ Tảm Nguyệt nửa tỉnh nửa mê hỏi.
“Dạ Hoả có rất nhiều việc phải xử lý, ta hiện tại phải đi tổng bộ, buổi tối ta sẽ qua đây với ngươi.” Hứa Minh hôn lên mái tóc đen bóng của Tảm Nguyệt nói.
“A… Lão đệ đáng chết, chỉ biết tự mình ở nhà bồi Đậu Đậu, cũng không cho ngươi và Húc Đông hảo hảo nghỉ ngơi. Ta phải chém hắn!” Tư Đồ Tảm Nguyệt nói rồi cũng đứng lên, nàng muốn tiễn Hứa Minh một chút.
Thấy Hứa Minh nửa ngày không nói, Tư Đồ Tảm Nguyệt hỏi: “Ngươi sao vậy?”
Hứa Minh vẫn không nói lời nào, có điều hắn chỉ chỉ một chỗ.
Tư Đồ Tảm Nguyệt cúi đầu, nhìn nơi Hứa Minh chỉ. Nơi đó, có một vết máu đã khô…
“……” Tư Đồ Tảm Nguyệt liền đỏ mặt, nàng chính là lần đầu, không được sao?
“Nguyệt, cảm tạ ngươi” Hứa Minh ôm Tư Đồ Tảm Nguyệt nói. Hắn chưa từng nghĩ tới Tư Đồ Tảm Nguyệt sẽ đem lần đầu cho hắn. Đêm qua lúc làm cũng không có chú ý. Nghe được nàng nói thích mình đã nhiều năm liền vui mừng đã quên xưa nay phải thế nào. Hiện tại nghĩ đến, hắn hẳn là người hạnh phúc nhất. Bọn họ thực sự lãng phí quá nhiều thời gian rồi.
“Đồ ngốc, có gì mà cảm ơn.” Tư Đồ Tảm Nguyệt xoay người tìm y phục, Hứa Minh cũng cười không nói gì nữa, cũng bắt đầu mặc y phục vào.
Hai người dắt tay đi ra, vừa lúc thấy Tư Đồ Nhất Tương ở hành lang. Hắn đang dựa người vào tường hút thuốc.
“Cuối cùng cũng chịu ra?” Tư Đồ Nhất Tương trêu chọc hai người. Nếu như nghe kỹ, có thể nghe ra trong đó còn có chút khẩu khí ước ao.
Có thể không ước ao sao, động tình trước người không thể động tình, không giống hai người mệnh tốt. Thật là ông trời muốn diệt Tư Đồ Nhất Tương hắn…..
Vừa nãy Tư Đồ Nhất Tương đặt Đậu Đậu lên giường để nó tiếp tục ngủ, sau đó một mình đi ra. Tiếp đó chạy đến phòng tắm dùng ngũ chỉ sơn huynh đệ (5 ngón tay =.=”) tự giải quyết vấn đề sinh lý. Giải quyết xong liền ở hành lang hút thuốc, sắp xếp lại tư tưởng.
Hắn thích Đậu Đậu? Hẳn là thích đi, nếu không thích sao lại xuất hiện vấn đề làm người ta đau đầu. Nhưng Đậu Đậu còn nhỏ như vậy! Mẹ nó, Loạn rồi loạn rồi.
Tư Đồ Nhất Tương lần đầu hi vọng, thân thể Đậu Đậu cùng tuổi của hắn lớn như nhau. Nhưng hiện tại là như này, khi nào là cái đầu….
“Dậy sớm như vậy? Thật không giống ngươi.” Hứa Minh vô cùng kinh ngạc. Bọn họ mấy người đều biết, Tư Đồ Nhất Tương rất giỏi ngủ nướng, ít khi dậy sớm.
“Ngươi cũng nắm chắc Tảm Nguyệt trong tay rồi, còn không cho ta ở đây giữ cửa đòi chút báo đáp. Nàng thế nhưng là người siêu cấp biết tiêu tiền, ta đem nàng “dưỡng” lớn như vậy là dễ dàng cho ta sao.” Tư Đồ Nhất Tương khoa trương nói.
“Cho nên?” Hứa Minh đợi hắn hạ bài.
“Cho nên ta thấy ngươi hay là đem nàng luôn đi. Ngươi đem cái ‘tha du bình’ này đi luôn, chính là đã báo đáp ta.” Tư Đồ Nhất Tương biến tướng nói rõ việc hắn chúc phúc cho bọn họ.
*Tha du bình: con riêng của chồng, con ghẻ >”<
“Lão đệ, ngươi đây là muốn bán ta sao?” Tư Đồ Tảm Nguyệt tủm tỉm cười hỏi. Nàng biết lão đệ sẽ không phản đối chuyện bọn họ, nàng rất vui vẻ.
“Bị mua và bị thu nhận có khác biệt rất lớn. Chẳng qua nếu ngươi không muốn bị thu nhận, ngươi có thể bảo Hứa Minh viết chi phiếu cho ta, ta tin rằng ngươi trong mắt hắn rất đáng giá.” Tư đồ Nhất Tương nhàn rỗi nói.
“A Không bằng ta đem hai phần ba tài sản của ta cho ngươi. Ngươi để ta cùng Nguyệt đi tiêu dao tự tại là được rồi.” Hứa Minh ôm vai Tư Đồ Tảm Nguyệt cười nhạt nói.
“Cái này ngươi đừng mơ. Ta vẫn muốn dành nhiều thời gian bồi Đậu Đậu…….. của ta.”
Tư Đồ Nhất Tương trước đây sẽ nói, dành nhiều thời gian cho cá, nhưng lần này lại nói thành bồi Đậu Đậu. Bởi vì hắn hiện tại phần lớn thời gian chính xác là bồi Đậu Đậu.
“Ta chém ngươi! Vậy ai đến bồi ta?” Tư Đồ Tảm Nguyệt bất mãn cực độ.
“Vấn đề này hỏi rất hay, nhưng ta cự tuyệt trả lời.” Bản lĩnh chọc tức người của Tư Đồ Nhất Tương vốn là số một.
“Tiểu tử thối nhà ngươi!” Tư Đồ Tảm Nguyệt giơ tay một quyền hướng Tư Đồ Nhất Tương đánh.
“Hừ, đừng tưởng các ngươi hiện tại hai người là chiếm thế thượng phong!” Tư Đồ Nhất Tương nhẹ nhàng đỡ quyền của Tư Đồ tảm Nguyệt.
Hứa Minh chỉ cười nhìn hai tỷ đệ bọn họ đùa giỡn, hắn đang nghĩ tới việc buổi tối hướng Tảm Nguyệt cầu hôn……
Băng Tiêu: Tung hoa cho bé Thương Nhi dịch tiếp bộ này =))