Nhĩ Đàm Luyến Ái Vi Hà Bất Án Sáo Lộ Lai

Chương 11

Nghỉ hè đến, nói là kỳ nghỉ, nhưng Tô Thừa so với lúc ở trường học còn bận hơn, cả ngày lúc cùng bằng hữu nghỉ ngơi ăn cơm hộp, đôi khi sẽ viết vài cái tin hồi âm cho Cố Diễn.

Lâu lâu cha Tô Thừa sẽ gọi điện thoại đến, hỏi y có muốn về nhà một chuyến không, con trai bảo bối ở bên ngoài quá lâu hai lão vô cùng nhớ thương, Tô Thừa thừa lúc phòng làm việc thoáng rảnh rỗi, liền đặt trước vé trở về. Trước khi đi y nói lời tạm biệt với Cố Diễn, vạn vạn không ngờ tới, Cố Diễn đúng lúc có chuyện sinh ý phải ra nước ngoài trao đổi, chỉ còn ba tiếng nữa là lên máy bay.

Tô Thừa vốn cho rằng hai người có thời gian một đêm triền miên, không nghĩ tới chỉ còn lại ba tiếng. Y cố ý mua bánh ngọt cùng kem dâu tây ướp lạnh, chuẩn bị kỹ càng lấy lòng hắn một chút.

Cố Diễn còn tưởng rằng xong hai ngày trở về có thể cùng Tô Thừa ở thế giới hai người, không nghĩ tới Tô Thừa phải đi về một quãng thời gian, khiến Cố Diễn tức giận vô cùng. Gửi ra tin nhắn vị trí khách sạn gần sân bay, hô to với đầu bên kia điện thoại, “Cho em ba mươi phút, em không tới tự mình lo đủ!”

Tô Thừa cầm bánh ngọt cùng kem, phi ngựa không ngừng đuổi tới nơi gần sân bay. Cái thành phố này cơ hồ giờ khắc nào cũng kẹt xe, Tô Thừa phóng moto như máy bay, lúc đến nơi gần sân bay mệt đến muốn phun một ngụm máu.

Bất quá vội như vậy vẫn trễ 3 phút.

Cố Diễn sớm đặt phòng chờ ở cửa khách sạn, nhìn thấy y đến, không nói lời nào trừng trừng theo dõi, sau đó xoay người rời đi.

Tô Thừa tốt tính đi theo sau.

Mới vừa vào thang máy, liền bị Cố Diễn đánh tới, như con thú hoang dã, dán lên môi y gặm cắn. Vừa vội vừa tàn nhẫn, một chỗ hở cũng không chừa ra. Tô Thừa một tay cầm bánh ngọt cùng kem dâu tây ướp lạnh, một tay chỗng đỡ vách tường thang máy chống đỡ giữ vững thăng bằng, “A, đừng có gấp… Chậm, chậm một chút, Cố Diễn.”

Cố Diễn không lọt tai lè lưỡi càn quét trong cổ họng y, Tô Thừa không thể khép miệng, chỉ có thể chịu đựng hắn xâm lược, chỉ bạc từ khóe miệng chảy xuống, thoạt nhìn vô cùng dâm mỹ.

Mãi đến khi y bị nghẹn sắc mặt đỏ lên, Cố Diễn mới buông y ra, bộ dáng sờ môi oan ức đến không chịu được.

Thật giống như quên người mới vừa rồi hung hăng đặt y trên tường thang máy khi dễ chính là mình.

Tô Thừa thở dốc lấy hơi, vươn tay ra sờ sờ y, lông Cố Diễn hơi thuận xuống, chặt chẽ đem Tô Thừa giam trong lồng ngực mình, như tiểu hài tử chiếm lấy đồ chơi, cố chấp đến đau lòng người. Tô Thừa ngoẹo cổ, hôn lên khóe miệng, tâm tình Cố Diễn mới tốt lên một chút.

Vào trong phòng khách sạn giống như thả hổ về rừng.

Cố Diễn nhìn thấy y mang tới kem dâu tây ướp lạnh, nhất thời nổi lên ý đồ xấu.

Kéo rèm cửa sổ lại, rơi vào trong bóng tối mập mờ, ánh mặt trời xảo quyệt chen vào góc tiến vào, có thể soi ra những hạt bụi bé nhỏ đang tung bay trong phòng. Cố Diễn hai ba cái đã làm Tô Thừa trần như nhộng, Tô Thừa dưới ánh sáng mờ bị hắn trói lại hai tay, cảm thấy tình cảnh này khó có thể nhìn thẳng.

Cố Diễn mở hộp kem dâu tây ra, kem qua thời gian dài có chút tan ra, Cố Diễn dùng muỗng nhỏ múc kem tan ra, từ từ tưới lên nơi gần nụ hoa Tô Thừa. Tô Thừa giật mình một cái, như cá bị vây trên thớt.

“Cố Diễn…”

Y cầu xin kêu tên Cố Diễn, Cố Diễn liền phát động ánh mắt u oán nhìn y, Tô Thừa không đánh mà hàng, cam tâm tình nguyện bị y đùa giỡn. Chất lỏng lạnh lẽo đnáh lên đầu nhũ khiến nó run rẩy đứng lên, Cố Diễn lè lưỡi bao lấy, nhiệt độ khoang miệng tương phản với băng lạnh hình thành tương phản kịch liệt, khiến cơ thể Tô Thừa chìm trong hai tầng băng hỏa.

“Vị dâu tây, thích.”

Thật sự là tâm thiếu nữ chết tiệt, y không nên mua dâu tây ướp lạnh tới.

Cố Diễn liếm trên ngực y xong, liền tiếp cận đôi môi y, đem chất lỏng ngọt ngào dinh dính qua, mùi vị đó nổ tung trên đầu lưỡi Tô Thừa, y không thể không thừa nhận, mùi vị vô cùng ngon. Chỉ là cách cho ăn này quá xấu hổ rồi.

Một bên nụ hoa được chăm sóc cẩn thận, một bên khác lại cảm thấy trống trải, hai tay Tô Thừa bị áo sơ mi của mình trói chặt, vốn muốn an ủi bản thân một chút cũng không được, không thể làm gì khác là năn nỉ Cố Diễn, “Bên kia, cũng muốn… Ưm, nhanh một chút…”

“Bên kia:”

Cố Diễn giả bộ không hiểu, lại một muỗng kem  bao trùm lên trên đầu ngực bên trái của y, lại sắc tình liếm láp, nụ hoa bị đùa bỡn liền đỏ sưng, đỏ đến mức vô cùng dâm mỹ.

Tô Thừa đỏ mặt, cuối cùng khát cầu chiến thắng lý trí, “Bên kia, nụ hoa… A, cũng muốn liếm.”

Lại nhỏ giọng bồi thêm một câu, “Cầu anh.”

Tia nước trong mắt hắn sáng lên, nhìn được dưới quần Cố Diễn tỏa nhiệt đau, trong lòng đối với người này yêu thích vô cùng. Nhưng lại tức y không chịu sắp xếp thời gian với mình, để hai người chia lìa không biết bao lâu. Liền mạnh mẽ gặm lên nụ hoa khác của y, muốn hả giận vừa cắn vừa ngắt, Tô Thừa bị chìm trong đau đớn cùng sảng khoái, nước mắt bị bức ra, hạ thân từ lâu đã gượng đứng, càng không nói đến hậu huyệt chờ hắn đến an ủi.

Cố Diễn múc một muỗng kem lạnh qua, “A, há mồm.”

Tô Thừa không rõ vì sao lại há mồm nuốt vào.

Cố Diễn sinh khí, ”Ai cho em nuốt vào.”

Tô Thừa, “…”

Lại một muỗng đút vào, Tô Thừa đã có kinh nghiệm, không nuốt xuống, Cố Diễn cởi quần ra, nghiệt căn liền ưỡn ra, ngắn gọn ra lệnh nói, “Ngậm lấy liếm.”
Bình Luận (0)
Comment