Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 168

Không nói cái vấn đề kia, xuất hiện xung quanh Kenji chính là một nhóm lớn yêu quái,

6 Tengu đang bay đến đây, 8 hồ yêu nhưng chỉ là phổ thông yêu hồ, và vài chục yêu quái vớ vẩn khác.

"Người đến phương nào? Đây là địa phận Kyoto..."

"Ầm!!!" Kenji nhả ra một phần cơ thể uy áp, uy áp từ Thiên hồ, cấp thấp yêu quái cỡ nào chịu nổi, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, mồ hôi nhễ nhại, đầu bị ép sâu xuống không thể ngẩng lên."

"Dẫn ta đi gặp Yasaka đi, các ngươi hiểu ta đang nói gì mà, ta không rảnh cùng các ngươi chơi đùa, ta cũng là yêu tộc." Kenji nhàn nhạt lời nói, ẩn chứa trong đó uy hiếp, toàn bộ yêu quái nhũn cả chân không thể đứng lên nổi, chỉ dám gật đầu.

"Mà thôi, các ngươi dẫn nàng đến gặp ta đi, ta vẫn luôn tại đây chờ đợi."

Kenji trực tiếp thu hồi lại uy áp, mở ra mới một cảnh cổng dịch chuyển đám người bình thường đi chỗ khác an toàn, đồng thời tạo một lớp kết giới ở đây tránh người bình thường bắt gập."Đi Đi!"

Kenji tùy ý sáng tạo ra một đình viện bằng trúc trong không gian sau đó chuyển về đây, tự rót cho mình một chén trà, cũng đồng thời mang đến Keiko, dù sao cũng là gặp gỡ một lần hồ tộc, cho Keiko nhận thức cũng không sao, bế lên Keiko, Kenji lẳng lặng ngồi đợi.

Thời gian không bao lâu, hai thân ảnh một lớn một nhỏ chậm rãi xuất hiện, hai người đều có đặc điểm chung là bộ lông màu vàng, họ không có che giấu mà trực tiếp thả ra nhất bình thườg đôi tai cùng chín chiếc đuôi của mình đến gặp Kenji.

Cô gái lớn có vẻ được bảo trụ hình dáng rất tốt, vóc người rất gợi cảm, khuôn mặt thanh tú và lông mày của cô được cắt rất ngắn và tròn là biểu tượng của sự quý phái. Tóc của cô ấy được buộc thành một kiểu đuôi ngựa lỏng lẻo, dài đến tận chân của cô ấy kết thúc theo hình xoắn ốc, với những dải băng buộc để giữ nó ở vị trí, và trên đầu một chiếc vương miện bằng vàng.

Đi theo đó là một cô bé với mái tóc vàng buộc đuôi ngựa, mang trên mình một bộ miko lẽo đẽo theo sau.

Không giống như Kunou hồn nhiên, Yasaka ngửi được một mùi giống như đồng loại lại không phải đồng loại.

Kenji lẳng lặng thổi đi làn khói trong chén trà lẳng lặng uống ngồi đợi đến, hành động đơn giản này lại khiến phía kia Yasaka kinh đào hải lãng, một cảm giác áp bách càng ngày càng tăng khi lại gần Kenji, " đây là cấp bậc áp chế, đây là Thiên Hồ!!! Là trong truyên thuyết vạn yêu không có một Thiên Hồ còn là hoàn chỉnh Thiên Hồ... Không sai cái này áp bách, chỉ có cao hơn huyết mạch đẳng cấp mới có áp bách."

Hai người vừa bước vào đình viện một khắc, xung quanh cảnh dần dần biến mất, ba người đã xuất hiện tại khôn gian riêng biệt.

"Không có vòng tròn cổ ngữ...cùng dòng chảy vận hành ma thuật, đây là...Thiên Phú."

"Tiểu yêu Cửu Vĩ Hồ Yasaka diệu kiến Thiên Hồ đại nhân, không biết đại nhân giáng lâm không có tiếp kiến từ xa, còn xin thứ lỗi."

Yasaka nghiêm túc quỳ gối cúi thấp đầu hành lễ, đây là hồ tộc tôn chỉ, quy củ không thể vứt nếu không liền là không biết lễ nghi hồ. Bên cạnh Kunou không hiểu lắm nhưng thấy mẹ mình quỳ xuống cũng vẫn ngoan ngoãn quỳ theo.

"Đứng lên đi, không cần thiết như vậy."

Kenji có chút không tự nhiên khoát tay đứng lên.

"Cảm tạ Thiên Hồ đại nhân."

"Keiko! Con đi cùng vị tỉ tỉ kia chơi, ta có chút chuyện cần nói với vị này." Kenji vỗ vỗ bên cạnh Keiko đang nằm lười trên đùi.

Mới đầu Yasaka cũng không dám quan sát kĩ cũng không biết bên cạnh Kenji còn có người nữa, "Một đuôi...một đuôi mà có cảm giác áp bách lên người...chính xác là Thiên Hồ." Yasaka chắc chắn nhìn lấy Keiko.

Keiko hiền lành nhảy chân sáo cười hì hì nhìn trước mặt Kunou đưa tay lên.

"Tỉ tỉ này tốt, ta gọi Keiko."

"Ta..ta gọi Kunou." Kunou một phần thấy Keiko đáng yêu muốn xoa đầu, nhưng lại sâu trong linh hồn mách bảo đây là vô lễ cũng thôi không dám.

"Kunou, cùng công chúa đi chơi, mẹ có chút chuyện được chứ?" Yasaka xoa đầu cưng chiều nhìn Kunou nhẹ giọng nói. Kunou vốn dĩ là công chúa nhưng hiện tại đổi chủ làm khách rồi, so với Kunou, Keiko mới là công chúa đấy.

"Vâng!!!" Kunou vừa vâng một khắc, Keiko chính là thông linh ra rồi một con chim ưng khổng lồ, cái này cũng là Kenji dạy đấy, Kunou đang khi ngơ ngác ngay lập tức đã bị Keiko kéo lấy tay nhảy lên chim ưng khổng lồ bay đi.

Keiko đi Kenji mới nhìn đến Yasaka, ở đây là không gian riêng Kenji tạo ra, chỉ bay đi lung tung được cũng không có nguy hiểm gì, cũng không quá rộng lớn nhưng trong thời gian chờ đợi Yasaka đến Kenji tùy tiện tạo một chút đồ vật rồi đấy, hẳn không quá mức nhàm chán cho hai người, dù sao vẫn chỉ là hai cô bé.

"Vậy, cô là Yusaka đúng không?."

"Vâng, thần thiếp tên Yusaka." Yusaka cũng không lấy làm lạ nếu Kenji biết mình thân phận, dù sao bản thân cũng là yêu chủ ở Kyoto.

"Vậy được rồi, ta nói thẳng luôn ta đến đây có hai mục đích, Đầu tiên là chơi, thứ hai là...à ta cũng tạm thời chưa nghĩ ra."

"..."

Kenji nói xong, Yasaka nhất thời không biết nói cái gì cho phải, các ngươi Thiên hồ ai cũng cổ quái vậy phải không... Yasaka im lặng trầm mặc.

"Đùa thôi, ta đang cùng bên phía tây chúng thần chơi đùa, cái gì game game gì đó, ra đây muốn tìm vài người nữa đi theo cho có khí thế mà thôi, ngươi biết mà hiện tại hồ tộc ở cái này thế giới quá ít, hầu như đều chạy mất rồi, ngươi có hay không hứng thú tham gia?."

"Cái này... Nếu đại nhân mở miệng chúng ta nghe theo là tốt rồi." Trầm mặc một chút Yasaka cũng liền đồng ý, hồ ly trong truyền thuyết được xưng là xảo quyệt nhưng đó là đối cái khác chủng tộc trêu đùa mà thôi, nhưng đối với trưởng bối vẫn là phải ngoan ngoãn cung kính đấy, mà Yasaka chính là coi Kenji làm trưởng bối rồi.

Kenji cũng chỉ là sở thích nhất thời mà thôi, Yasaka cũng rất mạnh, có thể ngang ngửa với Vritra, một trong những vua rồng đã nói lên phần nào sức mạnh của cô.

Những cái kia phe anh hùng vẫn chưa để mắt đến cô ta nhỉ.Kenji trong lòng tự hỏi lấy, cũng không biết thời điểm nào phe anh hùng sẽ bắt lấy Yusaka vì trong nguyên tác cũng không có đề cập, nhưng nếu đã vậy thì liền giúp đỡ đi cùng là hồ yêu phân nhượng, Kenji để Yusaka đi cùng vì để cho phe anh hùng biết, sau lưng cái này yêu hố là ai, cũng đừng nghĩ vớ vẩn.

"Được rồi đi thôi" Kenji mang tai rung nhẹ, nhấc bàn tay lên cào nhẹ một cái, cả con chim ưng đang bay trên cao bỗng nhiên xuất hiện tại chỗ, cả Keiko cùng Kunou kì thực rất vui.

"Ba ba, giờ ta đi đâu?" Keiko nhảy lên ôm lấy Kenji đầu dụi dụi.

"Hmmm... Ta tạm thời ở Kyoto vài tuần, thấy đấy, đôi mắt ta đang bị phong ấn." Kenji nói xong lại chỉ chỉ vào mắt mình, nơi đó chính là đang nhắm nghiền lại, từ đầu đến giờ không có mở quá.

"Ba ba, không sao chứ...có hay không đau..." Keiko đôi mắt một tầng hơi nước ngẩng đầu lên nhìn Kenji, vô cùng đáng yêu. Kenji không nhịn được hung hăng hôn bẹp một cái lên mặt.

"Là ta tự phong ấn, được rồi ta không sao, chúng ta ở lại đây một đoạn thời gian đi, có được không Yasaka."

"Như ý ngài thưa đại nhân, thần thiếp ngay lập tức chuẩn bị phòng cho ngài cùng công chúa." Yasaka lễ phép nói, lại sờ sờ đầu bên cạnh Kunou, vẫn còn may chán, Kenji không phải dạng ác bá không nói đạo lý ra tay hà hiếp người, nếu không thực sự cũng không biết phải thế nào.

"Thật sự có thể sao? Con sẽ ở ngoài này chơi chứ, con thật ưa thích chị Kunou, chị ấy cũng giống chúng ta đấy." Keiko vui sướng nhảy cẫng lên hoan hô.

"Vui là tốt rồi." Kenji cười sờ đầu Keiko một cái, đồng thời trên đường về cũng thả ra Kimiko ra ngoài, dù sao Kimiko bên trong ngột ngạt, hiện tại chính là cơ hội.

"Thật quen thuộc..."

Kimiko nhìn những chiếc cổng Torii cùng những cái này đền thờ trong lòng có một cảm xúc khó hiểu.

"Nhớ lại chút gì sao?." Kenji cũng đã hỏi hệ thống giúp Kimiko khôi phục trí nhớ, nhưng hệ thống không giúp, đơn giản vì Kimiko bản thân từ sâu bên trong không muốn nhớ không phải không thể nhớ.

"Ta không biết...ta không thể nhớ rõ, nhưng chắc chắn đây không phải ta thế giới."

Kenji mỉm cười hôn nhẹ lên trán nói.

"Thế giới của ngươi là bên trong đó, là gia viên, đó mới là nhà của chúng ta."

"Phải rồi, đó mới là nhà của chúng ta, ở trong đó ta mới không cảm thấy cô đơn, ở cạnh ngươi nữa, và hơn hết ta cũng yêu ngươi." Kimiko cười thật tươi, bộ Miko cũng theo gió mà bay.
Bình Luận (0)
Comment