Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 174

Giải quyết xong xuôi, Kenji cũng lười nhác quản Athur thất tình rời đi, không biết không sao, nếu biết còn dám vác mặt theo Kuina, Kenji không ngại giết thêm một người.

Không đợi Ajuka, Kenji trực tiếp dịch chuyển toàn bộ mọi người trở về đại sảnh, bao gồm cái kia khổng lồ búa.

"Thật đáng tiếc, để con rắn chạy mất tiêu." Kenji lắc đầu ngao ngán, trong phòng mọi người ánh mắt kì dị nhìn Kenji.

"Được rồi, đừng nhìn ta như vậy chứ, cuối cùng giải quyết không phải sao."

"Issei...Issei..." Asia lắc lắc Issei nhưng không có dấu hiệu tỉnh dậy.

"Hả chết rồi à?" Kenji cau mày một cái, chả lẽ nhân vật chính quang hoàn tắt điện rồi à.

Không như nguyên tác, Issei cùng Rias quan hệ cực ít, cho nên cũng không có bật hack tỉnh dậy đoạn kia hí kịch.

"Là chết rồi." Sona nghiêm túc gật đầu một cái.

"Aizz.... Xích long đế vậy là cứ vậy xong." Azazel thở dài một cái không nói.

"Xin các ngài... Cầu xin các ngài cứu Issei, các ngài là thần cơ mà, Michael-sama...cầu xin ngài." Asia khóc lóc nhìn mọi người.

"Hắn là con người còn có thể hồi sinh dưới hình thức quỷ hồi sinh, nhưng cậu ta là quỷ, lại còn là chết được một đoạn thời gian rồi," Rias khẽ lắc đầu một cái.

"Hm...cách hồi sinh không phải không có, nhưng chẳng thể đủ thời gian đâu, cho nên ta xin được phép không nói, mà cũng không thể nào thực hiện nổi đâu." Michael lắc đầu một cái.

"Xin ngài, chỉ cần ngài nói, bất kể thế nào ta cũng sẽ hồi sinh Issei." Asia ngẩng mắt nhìn Michael, Michael có chút chột dạ nhưng lại không thể nói dối, Asia hỏi cũng đành trả lời chân thật là có cách hồi sinh mà thôi.

"Phiền phức thiên chúa a... Nói dối một câu chết hay sao?" Azazel lắc đầu ngao ngán.

"Xin lỗi nhé Asia, ta không thể vì cứu một người mà để nhiều người hi sinh, huống chi còn là không có khả năng thành công xác xuất 0,1%, 0,1 đó chỉ là may mắn." Michael lắc đầu.

"Nói đi Michael, cậu ta chết ta cũng có một phần trách nhiệm, ta giúp cô bé này cứu lại hắn a." Odin vuốt vuốt sợi râu bình tĩnh nói, nếu bản thân không bảo Issei cầm búa thần thì hắn có thể không bị Fenrir cắn chết.

"Bỏ đi, Odin... Ông chắc muốn cứu hắn?."

"Hả, cậu có cách cứu hắn khác sao? Ta cứu hắn một mạng coi như áy náy là bình thường chuyện." Odin lắc lắc đầu nhìn Kenji một cái.

"Ta có thể cứu hắn, ông nợ ta một món nợ thế nào?" Kenji mỉm cười.

"... Được rồi." Odin suy nghĩ một chút cũng đồng ý, dù sao cũng kí kết rồi, Kenji cũng không phải vô lí người, chắc không sao.

Kenji lại chỉ đợi có vậy, cười nhẹ một cái. Tất cả chuyện này Kenji đều đã tính cả rồi, nên sớm đã âm thầm cho địa ngục đạo nuốt vào linh hồn Issei, có Rinseigan cũng nên thử hồi sinh coi sao.

"Cầu xin ngài Kenji-sama, ngài muốn gì đều được."

Kenji có chút khó hiểu, cần ngươi chuyện gì?

Phất tay một cái, địa ngục môn mở ra, Kenji từ trong đó móc ra một đoàn sền sệt tia sáng thử lại nhét vào. "Là bảo trì rất tốt."

Mọi người tuy khó hiểu Kenji cách làm việc, cũng im lặng xem xét. Cái này một túi thần kì thủ đoạn rốt cuộc còn cái gì nữa.

"Ngoại Đạo Luân Hồi"

『Rinseigan: Rinne Tenseiu』

Hai tay kết ấn Hitsuji, cả cơ thể Kenji ma lực nhẹ nhàng chuyển, Một cột sáng màu xanh lá từ người Issei mọc lên, Địa ngục môn cũng há to miệng lại, từ trong địa ngục môn, một dòng khí sền sệt màu lam sắc bay ra hòa quện vào cột sáng lục sắc trên người Issei cuối cùng lặn xuống.

Issei nhịp tim bắt đầu đập, cơ thể cũng trở nên hồng hào một chút tuy nhiên cũng không có tỉnh lại.

"Thành công sao?" Mọi người hiều kì nhìn cái này địa ngục môn dần dần lặn mất, đồng thời quay qua nhìn Issei dần chuyển hồng, có chút vui mừng.

"Anou... Kenji-sama, tại sao cậu ấy chưa tỉnh lại."

"Hắn đang nuôi lại Welsh Dragon, cần thời gian, cần tình dục, ngươi đi giúp hắn đi." Kenji nhàn nhạt nói một câu, mà Asia vẻ mặt đã đỏ bừng.

"Có cái gì ngại ngùng, các ngươi hai người cũng không phải lần đầu, ta có thể đọc qua kí ức tên nhóc này." Kenji nhàn nhạt nói, trong lòng thì một trận đặc sắc cảnh phim, cái này Vếu rồng thực sự trâu bò. Mà con dâm long này uẩn dưỡng lại, lại là bằng thủ đoạn này... Nghĩ mà say.

"Vậy Kenji-dono, tùy tiện hồi sinh người đáng lẽ phải chết, sẽ không có hậu quả gì di chứng chứ." Michael quan tâm hỏi lấy, dù sao cái này nhưng là cấm kị.

"Hắn thì không sao, còn ta e rằng hỏng rồi, cụ thể ta không biết, nhưng hẳn là bị phong ấn phần lớn ma lực đi, chắc 5,6 phần gì đó."

Kenji tùy tiện biên soạn một cái, thực tế thì chỉ tổn hao ma lực một chút mà thôi, nhưng như thế lại quá kinh thế hãi tục.

"Cảm ơn ngài, Kenji-sama." Asia cảm động cúi người thật sâu nhìn Kenji.

"Tại sao ngài hi sinh nhiều như vậy đâu? Không phải chỉ vì ta một lời hứa chứ." Odin lắc đầu khó hiểu. Hắn không tin vì mình một món nợ mà Kenji chấp nhận nhiều như vậy hi sinh.

Kenji khó có được cơ hội, lại nổ một câu.

"Ta muốn đánh hết sức, nhưng không ai đáp ứng được, phong ấn một chút cũng không sao."

"..."

"..."

Kuina, Sona, Akeno trực tiếp lắc đầu rời đi, không thèm nghe cái này chuyện ma quỷ. Càng không tin Kenji chấp nhận hi sinh một nửa thực lực, Kuina còn rõ ràng Kenji có thể hồi sinh bằng cái thuật kia cùng thuốc đây, không có chuyện không dùng mà dùng cái này thuật.

"Há thái độ vậy là sao?, ta đang nói thật đấy." Kenji vô vọng gọi lại ba người kia đã đi ra khỏi cửa.

"Yusaka, cô cùng Kunou về trước Kyoto đi, có chuyện ta sẽ gọi cô."

"Vâng, Kenji-sama." Yusaka cùng Kunou cũng biến mất tại chỗ rời đi rồi, trong phòng chỉ còn lại đám đứng đầu ngồi vắt chân thôi, lại thảo luận Khao Brigade v.v.v.

________

Kết thúc mọi chuyện, Địa ngục vì Loki gây chuyện cũng không có tiến hành game gủng gì cả mà kết thúc bằng bữa tiệc.

Kenji hiện vẫn còn đang ở dưới địa ngục nhà Sitri, Kuina cũng trở lại không gian hệ thống tiếp tục tu luyện, Kuina không thua Athur về kiếm nhưng thua vì ma lực.

Hôm nay cũng không có chuyện gì làm cả, Trở về nhân gian một chuyến.

Xuất hiện lần nữa là trong biệt thự của Kenji, bên trong Akeno đã đợi sẵn rồi, hôm nay Akeno cũng không ăn mặc thường ngày trang phục học viện Kuoh mà là mặc trang phục chiến đấu, một bộ Miko.

"Thật là xinh đẹp đâu." Kenji nâng cằm lên nhìn cái này chậc chậc tặc lưỡi.

"A...thật khéo miệng đâu, hôm nay nhưng không ở chỗ Sona sao?" Akeno cười một tiếng quay đầu đến bếp lấy lên một nhóm thức ăn đưa lên, "cùng ăn chứ, làm có chút nhiều." Akeno cười ngọt một cái chủ động xới cho Kenji phân biệt một bát.

Kenji cũng không ngại ngần, đây là nhà mình cơ mà...

Trù nghệ của Akeno không sai, chí ít cùng với Makino cùng Sinon một cấp bậc, còn những người khác, nhất là Sona...thôi không nói.

Ăn uống rồi xong, Kenji tựa trên gối Akeno lim dim, mặc kệ đến Akeno đang đùa nghịch tai cùng mảnh này tóc dài.

"Akeno, ngươi là thế nào trở thành ác ma?" Kenji cũng bắt đầu đến luôn rồi trọng tâm câu truyện, cuối cùng vẫn là giúp Akeno mở ra nội tâm đóng kín, Akeno sau này là đi theo mình người, không thể để Akeno khúc mắc rời đi.

"..."

Bất ngờ Kenji lời nói, Akeno có chút trầm mặc, bàn tay có hơi dừng lại một chút xíu, đôi mắt thăm thẳm nhìn kĩ vào tròng mắt huyền bí của Kenji, qua một hồi trầm mặc, Akeno mỉm cười vuốt nhẹ trên mặt Kenji vài gợn tóc loạn.

"Ngươi biết rồi sẽ không chê cười ta chứ,ngươi sẽ chán ghét tà ác như ta sản phẩm sao?." Akeno trên mặt không khỏi hiện lên vài phần lộp bộp, đây là hồi hộp, cùng sợ hãi.

Akeno ngay lập tức đó xòe ra đôi cánh, cũng không phải thường ngày cánh ác quỷ mà một bên cánh ác quỷ một bên lại là thiên thần sa ngã, lại thấy Kenji không có chút nào phản ứng chỉ có trầm mặc.

"Liền biết..." Akeno có chút ảm đạm tay nhẹ rời khỏi đâu Kenji chuẩn bị đứng lên.

"Nói cái gì đâu? Ta lúc nào chê cười ngươi." Kéo lại tay Akeno, Kenji trực tiếp ôm sau lưng Akeno, cằm dựa vào vai thủ thỉ lấy.

"Ngươi biết bọn họ chúng nữ, trong đó Touka, Kuro,Shiro, Rize? "

"Vâng, đều biết nhưng lại làm sao?" Akeno không hiểu, bốn người đó cùng Akeno quan hệ không tệ, có lẽ có một tia quen thuộc cảm giác, đặc biệt Rize cùng Akeno tính cách khá giống.

"Họ chủng tộc cũng là quỷ ăn thịt, Shiro cùng Kuro là bán quỷ, họ từng ăn thịt người rất nhiều, ta không có chê cười họ, Shiro cùng Kuro cũng như vậy, hai người họ có một nửa là con người, cũng giống như ngươi, nửa quỷ nửa thiên thần sa ngã."

Kenji cảm nhận được phía trước khẽ run, lại an tĩnh biết đã dần bước đến bên trong nội tâm.
Bình Luận (0)
Comment