Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 40

Rời đi không lâu, Kenji đến một phân bộ hải quân, Gion hẳn là phụ trách ở đó, chậm rãi tiến vào.

Một thân ảnh đang ngồi bàn làm việc tay như viết lách gì đó, nhận thấy người vào Gion cũng ngẩng mặt lên nhìn ra cửa, kinh ngạc có nhưng là người ham việc cũng không có níu kéo quá nhiều, lại lẳng lặng cúi xuống viết lách, thuân miệng hỏi một câu.

"Ngươi đến có chuyện gì sao?"

Không trả lời vội, Kenji chỉ nhìn mọi thứ xung quanh, quả nhiên là Mariejois, hải quân ở đây toàn bộ đều là tinh nhuệ, nếu nhóm mũ rơm hiện tại gặp đám người này e rằng toàn bộ đều bị toàn diệt.

Đám người biết Kenji là thât vũ hải cũng không có ngăn chặn ý tứ, tùy ý Kenji liếc nhìn.

Đi thôi, 2 năm trước nói dẫn ngươi đi nhìn bản chất của cái thế giới này, giờ nên là lúc thực hiện.

"2 năm trước??? Ngươi còn nhớ rõ." Gion còn tưởng Kenji có chuyện gì, vậy mà vì việc đó.

"Nếu vậy thì để lúc khác a, ngươi thấy đấy ta còn rất nhiều việc cần làm đâu!"

Ha, ta tin rằng ngươi cùng ta đi xong, ngươi sẽ nhận thấy ngươi làm mấy chuyện này thực sự biết bao nhiêu là buồn cười.

"Ý gì!!."

Đi thôi, không đợi Gion phản ứng, Kenji một tay túm tay trực tiếp tiêu thất trong không khí, tốc độ của Kenji hiện tại Haki quan sát không phải đỉnh tiêm coi như khó bắt được chuyển động của Kenji.

"Thả ra, ngươi đưa ta đi đâu," Gion kinh hãi phát hiện, mở mắt ra bản thân đã trên không trung không khỏi kính hãi.

Ta thả ngươi xuống nhé??

"Aha.. đùa ngươi chơi,.. chúng ta đang đi đâu." Gion có chút ngại ngùng nhìn xuống, rơi xuống mà nói...Gion không khỏi hung hăng nuốt một ngụm nước bọt.

Cho ngươi xem bản chất thật của thế giới này, thứ mà đám hải quân các ngươi thờ phụng,

Hiện tại hai người chính là tại bên trên không trung, phía dưới hai người chính là Meriejois bên trên, cũng là nơi cư trú của thiên long nhân, có vẻ như giống tiên nhân động một dạng, xung quanh hoàn toàn trang nhã đẹp đẽ đến xa hoa, khắp mọi nơi đều người đi lại, đặc biệt vẫn là cách ăn mặc, bộ quần áo chẳng giống ai Kenji nhìn còn muốn buồn nôn, vậy mà còn cho là đẹp đẽ.

"Rốt cục là gì,đều là Thiên Long Nhân a có gì tốt nhìn chẳng phải thấy nhiều rồi sao." Gion không hiểu, lại nhìn phía dưới xung quanh, đúng là vẫn không có gì kị lạ cả.

"Uống nó vào đi," Kenji móc ra một viên thuốc màu vàng nhạt đưa cho Gion, đây cũng là Kenji vừa hao tốn tích lũy mua được.

"Đây là gì?" Một bên cầm viên thuốc một bên nhìn kĩ đánh giá trên tay mình, ngoài một mùi hương nhẹ nhàng thoải mái ra thì không hề có gì bất thường cả.

Chả lẽ ngươi muốn tự nhiên đi lại bên trong sao? Uống viên thuốc này vào đi, nó có tác dụng ẩn dấu bản thân cùng khí tức, ngoài ta ra không ai có thể thấy kể cả Haki quan sát có cao đến mấy chăng nữa.

Gion cũng không hỏi nữa, Kenji là sẽ không hại mình bơi căn bản trước thực lực đối phương, mình vẫn còn chưa xứng bị hạ độc.

Nuốt viên thuốc về sau, Gion đầu tiên cảm thấy thân thể bỗng nhiên thoáng mát hẳn, không có khó chịu hay gì, chỉ có cảm giác như mình và phiến thiên địa này đã mât đi liên lạc, hay nói cách khác mình chưa hề tồn tại.

"Đây là!!! "

Rất nhanh, thuốc chỉ có tác dụng 1 tiếng đồng hồ, xuống thôi. Kenji nói xong cũng đưa một viên ném vào trong miệng rồi hai người rơi chậm xuống đất.

"Yên tâm đi, ngươi có nói to thế nào, người bên ngoài cũng không thể nghe thấy hay cảm giác có ngươi tồn tại, cứ vậy thoải mái mà nhìn a, vấn đề là ngươi cũng không thể đối với người khác làm bất cứ chuyện gì, thuốc này chỉ giúp ngươi tựa như không khí, không phải vô hình.

Không thể nghe thấy hay cảm giác tuy không thể tấn công, nhưng muốn nghe biết bí mật nào đó, há chẳng phải là cực kì khủng bố công dụng sao, Gion càng nghĩ càng khiếp sợ, ngay cả Vegapunk cũng không có nghiên cứu ra loại này nghịch thiên thuốc, rốt cục người này lấy từ đâu ra.

"Vậy, có phải hay không ngươi từng dùng loại thần kì này thuốc nhìn trộm qua ai."

Gion nhìn Kenji nhẹ giọng nói, lại thỉnh thoảng ánh mắt lấp loé qua.

"Khục... Xác thực hôm qua từng dùng nhìn trộm qua ngươi tắm.... Ngươi không trách ta đi."

"Cái gì!!!" Gion trực tiếp bạo tẩu,quyền đánh cước đá về Kenji, mỗi lần gần như chạm trúng Kenji lại quỷ dị né được, Gion tức không làm gì được, trực tiếp ngồi khóc.

"Ô...ô hơn 30 năm trong sạch a ô ô....."

Kenji ngồi xổm trước mặt nhìn Gion khóc không khỏi có chút buồn cười, tưởng sẽ tức giận điên lên chứ ai ngờ lại không theo lẽ thường ra bài đâu...

Thôi được rồi... Đừng khóc nữa, ta cũng chỉ là đùa ngươi chơi, thuốc công dụng tốt như vậy ta làm sao có thể lãng phí dùng cái vớ vẩn.

"Vớ vẩn?? Ngươi là đang chê ta có đúng không ô.ô ô... Biết ngay từ đầu ngươi không có gì tốt đẹp rồi...."

"Ngươi!!!" Kenji trực tiếp cạn lời, đúng là đàn bà a, viết ra suy nghĩ một quyển sách vạn trang hẳn cũng không tài nào chứa nổi đây, quả nhiên Makino vẫn là tốt nhất!!!.

Được rồi, đừng quên mục đích thật, vừa nãy xác thực đùa ngươi, ngươi còn không mau nín, thuốc hết tác dụng liền bị phát hiện.

Gion nghe vậy cũng đình chỉ khóc, khuôn mặt lạnh nhạt nhìn Kenji cả buổi không nói lời nào, cứ vậy đi sau theo Kenji.

"Đến, đây là đấu trường, nơi giải trí cũng là nơi ganh đua của Thiên Long Nhân," Kenji lên tiếng nói lại nhìn về Gion, Gion thần sắc lạnh nhạt nhưng không che dấu được đôi mắt đang tò mò, trong đầu không khỏi bay lên, "Giải thích đi, giải thích đi."

Bất quá cũng không có nói ra, mình đang tức giận cơ mà, không thể dễ dàng mở miệng, quá mất mặt.

Thấy Gion ánh mắt Kenji không khỏi cười nhạt một tiếng, "nữ nhân các ngươi a, thực ra muốn nói lắm đấy nhưng lại bận giữ hình tượng nha."

"Phốc!" Như một mũi tên cắm thẳng vào tim, Gion bị nhìn thấu tâm tư không khỏi một trận mặt đỏ lại hừ một tiếng quay đi.

Đấu trường vô cùng rộng rãi kiến trúc giống loại la mã cổ đại trước đây, xung quanh ghế ngồi hoàn toàn bao phủ một lớp kính trong suốt, đúng như thiên long nhân nghĩ, khinh thường ngửi loại không khí phàm nhân này, thực tế mà nói quá tự cao, bên dưới đấu trường là một võ đài không biết được chế tạo bằng gì, tuy nhiên lực công kích có mạnh đến mấy cũng không mảy may làm xước một tí nào cả.

Bên trong hai thân ảnh cả người máu me be bét cực kì doạ người, hai người điên cuồng chém giết lẫn nhau, không tiếc thủ đoạn, không thấy đau đớn, hai người liều mạng đến khi có một bên chết.

Gion một bên nhìn thần sắc rõ ràng không nỡ, nhưng đây là thiên long nhân.

Cuối cùng còn có một người sống sót lúc đó chạy lên võ trường là hai thân ảnh, cả hai trang phục hình dáng đều là thiên long nhân.

"Ha ha, ta nói mà lần này ta nhưng là thắng." Một nữ nhân khuôn mặt xinh đẹp vui sướng nói.

"Xì, chết tiệt vô dụng, mang tên này ra băm cho chó ăn." Tên mập mạp tất nhiên là chủ nhân của nô lệ vừa chết không chút tình cảm quét về đầy tớ của mình nói.

Rất nhanh tên nô lệ được mang đi, võ trường lại tiếp tục thêm hai thân ảnh nữa.

Ngươi thấy đấy, sinh mạng chính là thứ vui đùa dành cho bọn hắn, các ngươi càng tôn thờ bọn hắn, bọn hắn chính xác hơn sẽ càng ngu xuẩn, càng vô tri, tự coi mình thành thần rồi biến đồng loại thành sâu kiến. Tiếp theo ngươi theo ta, còn vài nơi nữa.

Gion ánh mắt vô thần nhìn đấu trường, tuy là biết thiên long nhân tàn bạo vô lí nhưng còn không biết còn đến mức này.

Hai người tiếp tục đi đến một căn viện, bên trong nô lệ, toàn bộ là nữ nhân, tất cả lớn nhất không quá 15, nhỏ nhất không dưới 8 tuổi. Toàn bộ đều cởi chuồng, thân thể chằng chịt vết roi quất, ánh mắt đã biến thành màu xám, hiển nhiên đã tuyệt vọng đến vô thần.

Đi vào trong viện đi, bên trong có quá nhiều phòng hai người tùy tiện tuyển một gian, bên trong cảnh tướng Gion đã đứng hình.

Một thiên long nhân đang khộng ngừng hiếp một đứa bé, đứa bé nhìn chung còn chưa tới 10 tuổi, thân thế nhỏ nhắn,nhưng ánh mắt tràn đầy bất lực.

"Kenji, cứu...cứu đứa bé kia a," Gion khóc...còn sợ hãi, những thứ này không khác gì ác ma, nhưng tên thiên long nhân này chính xác mà nói hoàn toàn không còn là con người. Gion hiện tại chỉ có một ý nghĩ, cứu lấy toàn bộ những đứa trẻ này.

Không cứu được, đứa bé này! Không...toàn bộ người trong đình viện này đã chết, không có cái gì có thể cứu, chết hiện tại mới là giải thoát.

"Chết??? Ngươi điên sao, bọn họ vẫn còn sống a, bọn họ vẫn còn sống sờ sờ làm thế nào đã chết." Gion nhìn xung quanh, từng đứa trẻ đờ đẫn như búp bê, những thiên long nhân này nói gì nghe đấy, không có quyền phản kháng.

Bọn họ còn sinh mạng, nhưng linh hồn và thể xác đã chết, bọn họ bây giờ chính là búp bê thịt, là cái xác không hồn. Ngươi đi xem, còn vài nơi nữa, ta cho ngươi xem hết thảy những người mà các ngươi tôn xưng là con của trời, vĩ đại thiên long nhân.

Gion mặt đã trắng bệch, bao lâu nay hải quân tôn sùng chính nghĩa, đặt chính nghĩa lên hàng đầu,tất cả phụng tùng đám này rác rưởi súc sinh thiên long nhân sao??? Hiện tại bản thân tự hỏi, hải quân thực sự là chính nghĩa sao...

Ngươi không cần nghĩ xem bản thân có phải chính nghĩa hay không, hải quân các ngươi biết đến lũ này thiên long nhân, một triệu người thì chưa chắc có một người biết được đám này sở tác vi, các ngươi hoàn toàn chỉ là khối lỗi mà thôi, một công cụ thao túng tất cả thế cục thế giới.
Bình Luận (0)
Comment