Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 134



Đoạn thời gian trước khi ông ấy qua đời, bị ốm đau tra tấn đến dị thường thống khổ, Fries tự mình động thủ, giúp ông ấy giải thoát.Nam nhân duy nhất trên đời này yêu bà ta sâu sắc không hề có lí do, chết ở trong lòng bà ta.Alex tận mắt nhìn thấy nữ nhân mình khát khao, lặng lẽ ái mộ giết chết thân nhân duy nhất của gã, chú Murfit của gã.Gã đương nhiên biết, bà ta chỉ là vì kết thúc thống khổ cho chú, nữ nhân này nhìn qua ôn nhu kỳ thật lạnh nhạt đáng sợ, chỉ đem mềm lòng ít có của bà ta cho chú gã.Gã biết chú Murfit cho gã kế thừa Sherhailing là vì để gã thay ông ấy chiếu cổ Fries, cũng biết Fries khoan dung gã, cho phép tiếp cận, cũng là vì người chú này.Cái gì gã cũng biết, cái gì cũng nhìn đến rất rõ ràng, đặc biệt rõ ràng theo tuổi tăng dần, nhưng gã vẫn cứ yêu Fries.Chẳng qua, so với yêu, gã còn có thứ càng muốn có được.Quyền lợi, hoặc là tự do vân vân, gã muốn một Sherhailing không bị ma pháp của nữ vu khống chế, muốn thoát khỏi tình cảm lâu dài đến giờ vẫn không chiếm được bất kì đáp lại nào.Tựa như Fries dùng cái chết để kết thúc chủ Murfit, gã cũng sẽ dùng tử vong kết thúc bà ta.Gã ở bên bà ta, được bà ta dạy dỗ lớn lên, đương nhiên là cũng nên giống bà ta.(Về Hersha bạn của nữ vu)Từ mười mấy năm trước, căn nhà xuất hiện nữ vu bên rừng rậm kia bị người trên chợ phóng hỏa thiêu cháy, rốt cuộc không ai dám đi tới gần.Sau đó cũng không biết là bắt đầu từ một năm nào, đất hoang thông tới rừng rậm bên kia biến thành một mảnh đầm lầy, người ở chợ bên này dù muốn đi qua cũng không có cách nào tới gần."Bên kia có nữ vụ đáng sợ, các cô ta sẽ giết người, ăn trái tim người, còn có quái vật đầm lầy sẽ kéo người nó nhìn thấy vào đầm lầy!” Những người lớn đều hù dọa những đứa bé bướng bỉnh lại tò mò trong nhà như vậy, dùng để cảnh báo những đứa bé đó rời xa đầm lầy.Bọn nhỏ nhà Eden cũng nghe những truyền thuyết khủng bố đó mà lớn lên, chỉ là cha mẹ bọn chúng cũng không dùng nữ vụ và quái vật đầm lây để hù dọa chúng.Ngược lại, mỗi lần chúng hỏi những chuyện xưa khủng bố đó, Hersha mẹ chúng sẽ ôm lấy chúng, dùng giọng điệu thần bí kể lại một ít chuyện xưa kỳ diệu.Về nữ vu, quái vật còn có các yêu tinh.

Ở trong miệng của mẹ dường như là một trời đất khác.Cô con gái Diana nhỏ nhất trong nhà Eden mới vài tuổi, đứa bé nhỏ như vậy luôn dễ nhiễm bệnh, đứa bé đáng thương nằm ở trên giường ba ngày cũng không có chuyển biến tốt, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng.Nhìn đứa bé lâm vào hôn mê, Hersha vào một buổi đêm dùng thảm bọc lấy con bé, ôm nó ra khỏi nhà.Cô xuyên qua một con đường nhỏ bí ẩn chia cách chợ và đầm lầy rừng rậm, đi vào gần rừng rậm.Nơi đó có một căn phòng nhỏ làm bằng gỗ.


Ở trong đêm tối, phòng nhỏ tản ra ánh sáng ấm áp.Chủ nhân căn nhà nhỏ nhận thấy cô đến, quần áo choàng đẩy cửa, cầm theo một cây đèn ra đón.Qua mười mấy năm, Hersha đã là mẹ của ba đứa bé, đồng bọn ngày xưa của cô vẫn là bộ dáng thiếu nữ, nhưng Hersha sớm đã quen."Trẻ con sinh bệnh? Sao bệnh nghiêm trọng như vậy mới đến tìm tôi, mau ôm bé vào đi.”"Tôi cũng không muốn phiền toái cậu, lần trước không phải cậu nói gần đây chuẩn bị đi Tuyết Sơn nhìn xem......!Diana thật sự có thể chữa được sao?""Yên tâm đi, tôi chính là một nữ vụ lợi hại, nhất định có thể chữa cho Diana.

Còn Tuyết Sơn, tôi vẫn đang chuẩn bị, qua mấy ngày nữa mới đi.”Cô bé Diana mơ mơ màng màng, cảm giác được một cỗ mát lạnh từ trán chảy vào thân thể, những trầm trọng đè nặng nó biến mất, chậm rãi mở hai mặt.Nó thấy tóc quăn màu nâu của Hersha mẹ mình rũ ở trước ngực, duỗi tay túm lấy, lúc này mới nhìn chung quanh.Nó ở trong một căn phòng thật xinh đẹp –– nơi này có các loại vải dệt hoa văn phức tạp xinh đẹp cùng với bài trí các món đồ chơi chế tác thủ công, đều là thứ nó chưa từng thấy.Nó còn thấy một chị gái, ôn nhu mỉm cười với nó, sờ sờ cái trán nó.Cô bé được mẹ ôm, rời khỏi căn nhà nhỏ, đi ra cửa, nó lại bị vườn hoa lớn ở bên ngoài hấp dẫn lực chúĐây là vườn hoa xinh đẹp cỡ nào a, kim tước và đỗ quyên xán lạn nở thành một mảnh, còn có hoa xương bồ, hoa thủy tiên cùng với rất nhiều hoa khác nó không biết tên, chị gái kia đứng ở cửa vẫy tay với hai mẹ con, giống như là đứng ở giữa bụi hoa.Diana ghé vào trên vai mẹ, bỗng nhiên loáng thoáng nhìn thấy một hình người cao gầy ở bên cạnh chị gái đó.

Còn có rất rất nhiều người tí hon tản ra đốm sáng, bay múa ở trong hoa viên.Cô bé chớp chớp mắt, lại chậm rãi ngủ mất.Sau đó, rốt cuộc nó lành bệnh, nhưng cảnh ban đêm giống trong mơ, trở thành cảnh tượng cổ bẻ ghi khắc cả đời."Mẹ, cảnh tượng đó thật là lúc con sinh bệnh mới mơ thấy sao?”Mẹ nó cười rộ lên, "Ai biết được.”Cũng không ai biết, cô gái nhỏ bình thường tên là Hersha cùng một cái nữ vụ làm bạn cả đời.

Đó là bí mật và vui sướng lớn nhất trong cuộc đời bình phàm của cô ấy.[ Về Mai Lật và quái vật đầm lầy)Vấn đề Fries được giải quyết rồi, Mai Lật lại ở chỗ Gloria học tập ma pháp ba năm, sau đó mới mang theo quái vật đầm lầy về nơi hai người biết nhau từ đầu.Căn nhà lúc trước của Phu nhân Pegg đã bị thiêu hủy, Mai Lật không lựa chọn xây lại chỗ cũ, cô ở trong căn nhà xây bằng gỗ bên hồ nước trong rừng rậm.Đây mới là ngôi nhà chân chính của cô trên thế giới này, thuộc về cô và quái vật đầm lầy.Đường từ thị trấn bên kia tới đây toàn bộ biến thành đầm lầy, vì thể phòng nhỏ của họ trừ ngẫu nhiên có Hersha tới, cũng chỉ có các tiểu yêu tinh đến cửa.Dùng ma pháp hỗ trợ, xây một cái nhà thoải mái, đối với Mai Lật hiện tại mà nói đã không phải một chuyện khó khăn, cô thích thú làm hết thảy.Dù là vườn hoa hay là vườn rau, đều là cô trồng ra từng chút, đương nhiên, quái vật đầm lầy làm một chủ nhân khác trong nhà này, yêu cầu phụ trách tưới nước, cho nên các cây cối này đều lớn lên di thường khỏe mạnh.Xương bồ màu tím mang về từ chỗ Gloria đã mọc đầy đầm nước, không biết từ lúc nào cũng mọc lên hoa thủy tiên xen lẫn trong đó, còn thêm rất nhiều yêu tinh hoa thủy tiên vào ở.


Buổi tối Mai Lật thường xuyên nghe thấy chúng nó ca hát bên bờ nước, đó là bài hát ru rất hay.Thân thể Mellie được phu nhân Pegg cải tạo, cô có được sinh mệnh càng dài hơn so với nữ vu bình thường.

Trừ học tập ma pháp, cô có nhiều thời gian đi làm việc mình thích, thí dụ như chơi bùn.Cô dùng bùn ở bên đầm nước, theo bộ dáng quái vật đầm lầy nặn tượng đất, ngay từ đầu không ra hình người, sau đó theo cô hiểu biết thân thể quái vật đầm lầy, tượng đất làm ra càng ngày càng tinh chuẩn sinh động.Tượng đất quái vật đầm lầy làm xong được cô dùng ma pháp đọng lại thành pho tượng, bày ở giữa đầm nước coi như trang trí.Quái vật đầm lầy ban đầu nhìn thấy pho tượng đất này với mình giống nhau như đúc, vòng quanh pho tượng hai vòng, nhìn một hồi lâu.Mai Lật cảm thấy thú vị, lại dùng bùn thử nặn những mặt người khác nhau, không nhớ rõ là mặt ai, ước chừng là nhân vật nào đó cô từng chơi trong trò chơi.Tượng đất mới làm giống bán thành phẩm đặt ở bên hồ, quái vật đầm lầy quả nhiên cũng cảm thấy tò mò, nhìn chằm chằm trong chốc lát.Ngày đó buổi tối, Mai Lật ở trong phòng nhỏ chờ quái vật đầm lầy trở về, chờ trở về là một thứ giống tượng đất mình mới làm, mặt tượng đất là nhân vật trò chơi đi tới với cô.

Cô sợ tới mức thiểu chút nữa từ trên ghế ngã xuống.Cô còn ngây ngốc mà chạy ra chung quanh đi tìm quái vật đầm lầy, nhìn thấy tượng đất giống bán thành phẩm còn ở bên hồ kia, lúc này mới phản ứng lại, hóa ra trong nhà là quái vật đầm lầy -- hắn thể nhưng còn biết nặn mặt!Hẳn cảm thấy cô thích tượng đất mới làm, cho nên biến thành bộ dáng đó.


Đây thật là.....!quá kích thích!Tóm lại, nữ vụ Mai Lật trầm mê chơi bùn.Nữ vụ tụ hội mấy năm lại mở, Mai Lật tham gia vài lần, tất cả mọi người bắt đầu gọi cô là nữ vu Đầm Lầy, một nữ vụ Đầm Lầy duy nhất, bởi vì bên cạnh cô luôn là quái vật đầm lầy như hình với bóng mà đi theo.Quái vật đầm lầy không thích đi lại khắp nơi, hắn càng thích ở một chỗ lâu dài, nhưng Mai Lật cần ra cửa.Cô muốn tham gia nữ vụ tụ hội, muốn bái phỏng nữ vụ vùng núi, còn có nữ vụ Tuyết Sơn là bạn mới quen."Em muốn ra cửa nửa tháng, anh xác định không đi cùng em?” Mai Lật ngồi xổm bên đầm lầy, chọc chọc quái vật đầm lầy đang cong thành chữ U." Anh không để ý tới em, vậy em tự mình đi?”"Em thật sự đi đây?"Quái vật đầm lầy vẫn luôn không phản ứng, Mai Lật đứng lên, "Được rồi, em đi đây.”Cô thu thập đồ vật, chầm chậm bắt đầu lên đường, đi qua một mảnh rừng rậm, dừng lại nghỉ ngơi một ngày.

Vào ban đêm, cô có thể chờ được quái vật đầm lầy ướt át bẩn thỉu theo kịp.Quái vật đầm lầy tuy rằng không thích ra cửa, nhưng càng không thích rời khỏi nữ vụ Đầm Lầy của hắn.

Cho nên khi nhà bọn họ an tĩnh lại, chung quanh đã không có động tĩnh của nữ vụ Đầm Lầy, hắn rút đầu từ dưới nền đất lên, không thể làm gì mà theo hơi thở đuổi theo.Nữ vụ của hắn sớm đã đoán trước, đứng ở trên tảng đá giang hai tay với hắn, "Mau tới! anh cõng em đi!"Bởi vì quái vật đầm lây tốc độ rất chậm, làm cho mỗi lần nữ vu Đầm Lầy ra cửa đi nơi nào đều phải đi trước thật lâu.Nhưng mà không sao, cô ấy còn có rất nhiều, rất nhiều thời gian.(xong chuyện xưa thứ hai ).


Bình Luận (0)
Comment