Nhục Thân Thành Thánh

Chương 141


Chương 141: Hắn chỉ là võ giả bát trọng!
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhìn thấy hạ nhân của mình trong tay đối phương thế mà một chiêu cũng không qua nổi, điều này khiến Phi Khánh có chút lo sợ a!
Hắn nhìn quanh đám người một cái, quát lớn: “Các ngươi còn không mau xông lên, ta không tin một mình hắn lại có thể ngăn cản nhiều người như thế!”
Đám người dân xung quanh nghe Phi Khánh nói lời này cũng không khỏi bĩu môi một cái, đây là gia tộc làm việc đây sao?
Ỷ thế hiếp người.

Cưỡng hôn dân nữ.

Làm việc bá đạo.

Ngu xuẩn mất khôn.

Loại sự tình như thế này một khi truyền ra, Phi gia ắt hẳn phải chịu dư luận công kích vô cùng to lớn.

Mặc dù đối với Phi gia không được xem là cái gì, nhưng trong bóng tối vẫn sẽ có người hảo tâm gây rối, điều này đối với một gia tộc cũng không tốt lành gì a.

Nghe Phi Khánh quát như vậy, có võ giả hét to một tiếng: “Tất cả cùng nhau tiến lên!”
Cả đám nghe vậy liền khôi phục lại tâm thần, ánh mắt lăng lệ nhìn lấy Nhất Minh vọt tới, tựa như một đám lang sói nhìn chằm chằm con mồi đồng dạng.

Binh khí đồng thời ra khỏi vỏ vang lên một trận “leng keng” thanh âm khiến đám người dân không tự chủ lui gấp về sau.


Nhất Mình nhìn thấy cả đám cùng hướng về phía mình xông lại liền cười lạnh một tiếng, thật lâu rồi mới bị người vây công như vậy a, thật là hoài niệm!
Quỳ Hoa Trục Nhật thi triển mà ra!
Nhất Minh để lại một đạo tàn ảnh tại nguyên địa, thân hình đã vọt thẳng lên không trung nhìn xuống đám người phía dưới.

Một đám võ giả hướng về phía tàn ảnh lao tới không sai biệt lắm, Nhất Minh trường đao xuất hiện trong tay, một thân bạch y nam tử, tay cầm trường đao ánh lên một vệt hồng quang chiếu xạ không trung.

Đám hạ nhân giờ khắc này mới cảm nhận được một cỗ nhiệt khí từ trên đầu mình bốc lên, cả đám nhịn không được đồng thời ngước mắt nhìn lên.

Nương theo Nhất Minh quát to một tiếng!
Huyết Chiến Bát Phương!
Nhất Minh thân hình từ trên cao bổ nhào mà xuống, trường đao trong tay vang lên từng tiếng “hừng hực” thanh âm, kèm theo từng trận nhiệt khí nóng rực một mảnh bao phủ mà xuống.

Oanh một tiếng thật lớn!
Trường đao ngay khi va chạm với mặt đất thì bỗng nhiên ngừng lại!
Một cỗ nhiệt khí nương theo trường đao bộc phát ra gần hai trượng xung quanh, mang theo khí lãng cuồn cuộn đập thẳng vào người cả đám hạ nhân, bọn hắn tựa như gặp phải một đòn cực mạnh đánh thẳng vào ngực đồng dạng, lẫn nhau đồng thời bay ngược ra xa, miệng không ngừng phun ra từng trận máu tươi nhuộm đỏ một mảnh đại lộ!
Nhất Minh đã cố gắng áp chế thực lực của mình để không gây ra động tĩnh quá lớn, nếu không, một khi ảnh hưởng đến người dân quanh đây thì hắn cũng không có quả tốt để ăn.

Chính vì điều này mà đám hạ nhân này mới nhặt được một cái mạng, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ nhìn lấy thiếu niên phía trước!
Bọn hắn không cách nào nghĩ tới, vì sao một tên võ giả lại có thể bộc phát ra lực lượng mạnh như vậy!
Nhất Minh mặc dù đã kiềm chế sức mạnh, không cho bạo phát ra phạm vi quá lớn để tránh ảnh hưởng đến mọi người xung quanh.

Nhưng nồng độ linh lực ẩn chứa bên trong một đao vừa rồi, hoàn toàn vượt xa Tôi Thể cảnh cửu trọng có thể chịu đựng.


Đám người dân xung quanh nhìn về phía Nhất Minh ánh mắt lập tức trở nên kinh hãi vô cùng, một chiêu vừa rồi mang theo một cỗ nhiệt khí khiến bọn họ có cảm giác chính mình như bị thiêu cháy đồng dạng.

Tên thiếu niên kia thật sự là võ giả sao?
Võ giả trên giang hồ thật sự nhiều như chó, nhưng một võ giả trẻ tuổi như vậy lại có thể phát huy ra lực lượng thế này thì thật chỉ đếm được trên đầu ngón tay!
Chúc Thanh Hà nhìn thấy một màn này trong lòng kịch liệt rung động không thôi, trái tim của nàng dường như lọt ra ngoài đồng dạng, hai mắt trừng lớn một bộ không thể tin được nhìn về phía Nhất Minh.

“Tỷ tỷ, Nhất Minh ca ca đây là Chân Nguyên cảnh cường giả sao?” Chúc Thành Hà giờ khắc này mặt tràn đầy ngơ ngác nhìn lấy tỷ tỷ của mình, hỏi.

Chúc Tình lắc lắc đầu: “Không phải, hắn chỉ là võ giả bát trọng!”
“Cái…cái.

.

cái gì? A…ha.

.

ha…hahahaha!” Chúc Thanh Hà trừng lớn đôi mắt một bộ không thể tin bộ dáng, sau đó nàng lập tức cười to hô lớn, “Nhất Minh ca ca thật là lợi hại a!”
Phi Khánh nhìn thấy cảnh này cũng là sợ ngây người, hắn hiện giờ nào có tâm tư ôm mỹ nhân cái gì, lập tức xoay người liền chạy!
Mọi người nhìn thấy cảnh này cũng là lắc đầu không thôi, Phi gia nhi tử thật sự không đáng nhắc tới a.


Vì một nữ nhân gây chuyện với người khác, đánh không lại thì lập tức quay đầu bỏ chạy, tên này thật sự mang mặt mũi Phi gia ném vào đống phân luôn rồi a!
Nhất Minh nhìn thấy tên này bỏ chạy cũng không có đuổi theo ý tứ, dù sao thì hắn cũng không làm nên bọt nước gì, ít nhất là bên trong Thương Minh Thành này bọn hắn sẽ còn cố kỵ một điểm.

Dù sao chỉ là đánh vài tên hạ nhân mà thôi, Phi gia vì chuyện này mà gây sự lên đầu hắn thì lòng dạ cũng thật quá hẹp hòi đi.

Lắc lắc đầu bỏ qua những suy nghĩ này, Nhất Minh hướng mắt về một trung niên tiến về phía mình đi đến.

Trung niên hạ nhân khập khiễng đứng dậy, một tay ôm ngực đi tới Nhất Minh trước mặt ôm quyền nói: “Đa tạ công tử thủ hạ lưu tình, tại hạ thay mặt những người ở đây đa tạ công tử không giết!”
Trung niên này dù sao cũng chỉ là hạ nhân mà thôi, thân bất do kỷ, có những chuyện mình không muốn làm nhưng vì sinh tồn đành bắt buộc phải làm.

Nghe thấy những lời này, Nhất Minh cũng không có truy cứu cái gì, hắn cũng không muốn làm lớn chuyện.

Nhất Minh phất phất tay: “Được rồi, các ngươi rời đi thôi.


Ngay tại trên tửu lâu gần đó.

“Lão Bá, ngài thấy thế nào?” thanh niên màu lam y phục tay nâng chén trà hớp một miếng, hỏi.

Lão giả bên cạnh ánh mắt sâu xa nhìn lấy Nhất Minh, lắc lắc đầu: “Không đúng, không đúng a!”
Chúc Thành Quân mỉm cười nói: “Ồ, có cái gì không đúng?”
“Theo như thiếu niên kia phát huy ra lực lượng, mặc dù không thuộc Tôi Thể cảnh phạm vi nhưng chiến kỹ cùng thân pháp thì không phải Tôi Thể cảnh có thể phát huy ra được a, thật kỳ quái!” Lão Bá nhìn lấy Nhất Minh không khỏi hồi tưởng lại trận chiến vừa rồi, nói ra.

Chúc Thành Quân gật gật đầu: “Đích xác là không phải Tôi Thể cảnh có thể phát huy ra được, không hổ là đệ nhất Tiềm Long bảng a!”
Lão Bá nghe được lời này nhất thời tầm mắt co rụt lại!
Nhất Minh trên đại lộ lập tức nhận được một cỗ cảm giác khó chịu từ trên người mình truyền ra, nương theo vị trí trên người nhìn lại, liền nhận thấy hai đạo ánh mắt không ngừng nhìn chằm chằm chính mình.


Lão Bá sửng sốt một chút sau đó liền khôi phục thần sắc như thường, Chúc Thành Quân mỉm cười nhìn Nhất Minh gật đầu một cái xem như chào hỏi.

Nhất Minh ánh mắt khẽ híp thành một đường, hiển nhiên là vừa rồi hắn cảm nhận được sát ý hướng về phía hắn.

“Hẳn là từ lão già bên cạnh thanh niên kia đi?” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng.

Chúc Thanh Hà giờ khắc này chạy tới vỗ vào sau lưng Nhất Minh một cái, giọng điệu vô cùng sùng bái nói: “Nhất Minh ca ca thật sự quá lợi hại a!, một võ giả lại có thể mạnh mẽ như vậy, còn có…còn có thân pháp kia nữa, Nhất Minh ca ca ngươi là làm thế nào được như vậy a?”
Chúc Tình chậm rãi đi tới cóc đầu nàng một cái: “Hồ nháo, đó là bí mật của mỗi người không được vô lễ!”
Nhất Minh cũng khôi phục bình thường, nhìn về phía Chúc Thanh Hà cười nói: “Haha, Chúc Thanh Hà cô nương cố gắng tu luyện sau này cũng có thể làm được như ta!”
Chúc Thanh Hà nghe vậy lập tức bĩu môi: “Xía, muội đương nhiên là biết sau này sẽ làm được rồi, nhưng tu vi Tôi Thể cảnh lại làm được mới gọi là ghê có đúng không!”
Nhất Minh cười khan hai tiếng không biết nói cái gì cho phải, không lẽ lại trước mặt nàng thi thiển thân pháp kia?
Nhớ lại trước kia cô nãi nãi Phong Tiểu Nhiên cũng xem mình vài lần rồi lĩnh ngộ được một môn thân pháp, không lẽ cô nàng này cũng như vậy a!
“Nhất Minh huynh thực lực quả nhiên kinh người, nếu nói Tôi Thể cảnh ai chiến lực mạnh nhất, Nhất Minh huynh thứ hai sẽ không ai dám giành thứ nhất a!” Chúc Tình ý vị thâm trường mỉm cười nói.

Nhất Minh lắc lắc đầu cười nói: “Chúc cô nương quá lời, thiên ngoại hữu thiên, tại hạ thật sự không dám nói chắc chính mình hơn người như vậy, chúng ta cũng nên tiến về Phù Chiếu Các thì hơn.


Chúc Tình nghe vậy gật gật đầu, ba người lập tức cùng nhau lên đường tiến về Phù Chiếu Các.

Một đường đi đến Chúc Thanh Hà cô nương này không lúc nào ngừng nói chuyện a!
Cô nàng này hết hỏi cái này đến hỏi cái kia, miệng líu lo không thôi khiến Nhất Minh ứng đối muốn sức đầu mẻ trán, Chúc Tình đi kế bên nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi bật cười thành tiếng.

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!

Bình Luận (0)
Comment