Nhục Thân Thành Thánh

Chương 196


Chương 196: Đông Nguyên Thành - Huyết Y
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Một tiếng quát chói tai vang lên, chỉ thấy một tên nửa bước Chân Nguyên cảnh không sợ trời không sợ đất phóng nhanh ra khỏi đại trận, hướng thẳng về phía một tên huyết chúng đánh tới.

Uy thế của nửa bước Chân Nguyên bộc phát mà ra, một tên huyết chúng ở gần đó còn chưa kịp chạy trốn đã bị đánh thổ huyết bay ngược ra ngoài, tên này chẳng qua chỉ là võ giả cửu trọng mà thôi, so với nửa bước Chân Nguyên vẫn là quá yếu.

Nhất thời, một đám tu sĩ bên trong thành máu dồn lên não, đầu thằng lớn không còn nắm quyền chỉ huy nữa rồi, thân hình cấp tốc hướng về phía trước lao đến, đại chiến cấp tốc phát hỏa, tiếng la hét, tiếng chém giết, chưởng lực quyền cương nhao nhao bay tán loạn khắp nơi, không đầy một khắc thời gian, võ giả tử thương một mảng lớn.

Thành Chủ nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi thở dài một hơi, đám người này quả là không có não a, nhưng bây giờ cũng không còn cách nào, đứng trước chỗ tốt, ai có thể không tâm động đây? Hắn chỉ việc quan sát tình hình, ra tay hỗ trợ trong lúc mấu chốt liền có thể.

Huyết Kỳ Phong nhìn thấy đại chiến bắt đầu nổ ra, ánh mắt không khỏi nhìn về một phương hướng nhíu mày một cái, ở cái hướng kia, lực lượng phát ra chính là người của Huyết Ma Đường bọn hắn, nhưng khí tức này hắn quen thuộc vô cùng.


“Đường chủ Thập Lục đường, hắn tại sao lại đánh nhau ở đó?” Huyết Kỳ Phong trong lòng không hiểu ra sao, đáng lẽ ra tên này phải có mặt ở đây để hỗ trợ bọn hắn công thành mới đúng, thêm một tên Chân Nguyên cảnh đỉnh phong, chính là thêm một cái át chủ bài.

Nhưng giờ đây, tên ôn thần này lại chạy đến cái phương hướng kia đánh nhau, con mẹ nó, đầu óc của hắn đây là bị lừa đá choáng rồi đi?
Khí tức cuồng bạo như vậy hiển nhiên là không gạt được Yến lão, Thành chủ, Độc Kiếm đám người, Độc Kiếm nhìn về phía một phương hướng, không ngoài dự đoán, đó chính là phương hướng đi tới Độc Hành Tông của hắn, nội tâm trở nên lạnh lẽo vô cùng, ánh mắt nhìn về phía Huyết Đông, khí tức trên người cũng trở nên ngưng trọng hơn mấy phần.

Tiếp theo hơi thở, cuồng bạo khí lãng quét sạch bốn phương, Độc Kiếm cùng Huyết Đông chiến thành một đoàn, trong thời gian ngắn e là không cách nào phân ra thắng bại cho được.

Mà theo lỗ hổng từ phía Bắc mở ra, vô số tu sĩ từ bên trong Đông Nguyên Thành cũng tụ tập lại nơi này, hướng ra phía ngoài vồ giết tới, trên không trung tầng cao, Chân Nguyên cảnh đánh nhau long trời lở đất, so về nửa bước Chân Nguyên cảnh, tu sĩ trong Đông Nguyên Thành không cách nào bằng cho được, nhất thời, chiến lực hạ tầng lâm vào thế yếu, các tu sĩ cũng dần dần rút vào bên trong đại trận.

Không còn cách nào khác, người ta có linh chu a, công kích phải nói hơn từng người bọn họ rất nhiều, hơn nữa, quân số của địch nhân cũng đông hơn rõ ràng.

Đám huyết chúng tu vi cửu trọng cũng mạnh hơn bọn hắn rất nhiều, đơn giản là vì đám Huyết Ma Đường này dùng yêu thú để chiến đấu, cho nên, các tu sĩ cùng võ giả không còn cách nào khác là chờ đợi quân tiếp viện từ các thành khác đến.


Khoảng cách từ các thành khác đến đây, đâu phải ngày một ngày hai liền có thể đến, chính vì vậy mà Đông Nguyên Thành đang lâm vào tình thế cực kỳ nguy hiểm.

Một đám huyết chúng cưỡi trên linh chu tiếp tục công kích hộ thành đại trận, tu sĩ bên trong thành nhìn thấy một màn này muốn rách cả mí mắt, nếu không phải các ngươi có linh chu, ta còn lâu mới sợ ngươi nha!
Nói thì nói như vậy, nhưng đám người này quả thật đông đến cực điểm, chỉ tính võ giả đều có hơn ngàn tên, con mẹ nó còn chưa tính tới một đám Nhất giai hậu kỳ yêu thú bị bọn chúng điều khiển, quân số cũng tiếp cận hai ngàn chứ không ít.

Đây là chỉ tính võ giả có tu vi cửu trọng đấy nhé, còn cửu trọng bên dưới thì nhiều vô số kể, tràn diện này khiến một đám tu sĩ cùng võ giả bên trong thành muốn tê cả da đầu!
Đại chiến long trời lở đất kéo dài cả một đêm không hề ngừng nghỉ chút nào, đại trận cũng vì đó vang lên từng tiếng rạn nứt thanh âm, không thể nghi ngờ, hộ thành đại trận đây là cạn kiệt tài nguyên, không còn đủ linh thạch để duy trì đại trận được nữa.

Ngay khi đại trận xuất hiện lít nha lít nhít vết nứt thời điểm, một cỗ cường hoành khí tức từ giữa thương khung hàng lâm mà xuống, cỗ khí tức này bao trùm hơn trăm trượng giữa hư không, toàn bộ các tu sĩ Chân Nguyên cảnh đang giao phong giờ khắc này đồng loạt biến sắc!
Đứng trước cỗ lực lượng này, bọn hắn cảm giác chính mình tựa như con kiến hôi đồng dạng, ngay cả Yến lão cùng Huyết Kỳ Phong cũng là ngưng trọng vô cùng, nhưng là, cái trước cực kỳ ngưng trọng, cái sau vừa ngưng trọng sau đó chính là cuồng hỉ.


“Trưởng lão!” Huyết Kỳ Phong kích động hô lên, không thể nghi ngờ, cỗ khí tức này là đến từ một trong bát vị trưởng lão của Huyết Ma Đường, người nào người nấy đều là Thần cảnh cường giả, mà lại, không phải bình thường Thần cảnh cường giả có thể so sánh, chí ít cũng là Thần cảnh trung kỳ cường giả.

Tất cả mọi người trong phạm vi Đông Nguyên Thành đều ngưng trọng nhìn lên phía trên, ánh nắng bắt đầu chiếu rọi đại địa, mặt trời bắt đầu dần dần lên cao, một thân ảnh khoác huyết y, áo choàng màu đen tung bay giữa không trung, cộng thêm khí tức cường hoành kia trấn áp mà xuống, khiến trái tim của một đám tu sĩ đều phanh phanh trực nhảy.

Thậm chí, có võ giả đối mặt với cỗ khí tức này liền ngay lập tức bị chấn vỡ tâm mạch mà chết, thân thể không tự chủ phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống đại địa bên dưới không còn tăm hơi.

“Hahaha, trưởng lão nhà ta tới, các ngươi bây giờ còn không mau thúc thủ chịu trói?” Huyết Kỳ Phong nhìn sang Yến lão, ánh mắt của hắn giờ khắc này lóe lên từng tia lãnh mang, nụ cười bắt đầu nhếch lên, mặc dù không nhìn ra khuôn mặt phía sau mặt nạ, nhưng Yến lão cũng cảm thấy được, tên này, hắn đang cười!
Nhưng vì có một vị Thần cảnh cường giả tại đây, cho nên hai người cũng là nhìn nhau mà thôi, không ai dám trước mặt một vị Thần cảnh nhảy nhảy nhót nhót cái gì, không khéo liền bị người ta một cái tát cho chụp chết thì oan lắm a.

Một Huyết Y nhân ánh mắt quét qua từng đám người nơi này, sau đó ánh mắt rơi vào đại trận phía trên, tay phải bỗng nhiên nhấc lên, một chỉ nhẹ nhàng điểm ra, một cỗ cường hoành khí tức bỗng chốc hóa thành vòng xoáy nhỏ xíu trên đầu ngón tay, cỗ khí tức này vừa ra, liền khiến cho Thành Chủ cùng Nhị trưởng lão Bách Hoa Đường đều sắc mặt đại biến!
Hai người không nói hai lời, nhanh chóng chạy khỏi hạch tâm trận pháp, đối mặt với một cái ngón tay hời hợt kia, hai người bọn hắn liền cảm thấy tựa như đang đối mặt với một con hung thú đồng dạng, nó đang nhe răng chuẩn bị hướng về phía đại trận táp tới.

Sau một cái chớp mắt, huyết quang lóe lên một cái rồi biến mất, một tiếng oanh động cả tòa Đông Nguyên Thành, khiến mặt đất chấn động kịch liệt, đại trận vang lên từng tiếng răng rắc thanh âm, không đợi bao lâu, đại trận ầm vang phá toái, màn sáng của đại trận hóa thành từng điểm linh khí tiêu tán vào trong không trung, biến mất không còn tăm hơi.


Huyết Y nhân nhìn thấy cảnh này cũng không có ba động cái gì, ánh mắt tiếp tục quét về phía Yến lão cùng Độc Kiếm và Thành Chủ, không thể nghi ngờ, nơi này chỉ có ba người là tu vi cao nhất, không nhìn bọn hắn thì nhìn ai?
Ngay lúc ánh mắt quét qua từng người, trái tim của bọn họ đều phanh phanh nhảy dựng cả lên, tâm mạch tựa như đang bị người nắm lấy đồng dạng, chỉ cần một cái ý niệm, tâm mạch của ba người bọn hắn sẽ nổ tung ngay lập tức.

Đây, chính là thủ đoạn của Thần cảnh cường giả!
Không cần lực lượng kinh người, chỉ cần một cái ý niệm liền có thể để Thần cảnh phía dưới hôi phi yên diệt, không thể nghi ngờ, bọn hắn hiện tại đang lâm vào cục diện chết không thể chết hơn.

Ba người đồng thời ôm lấy trái tim của mình, đau đớn kịch liệt tựa như muốn bóp cổ bọn hắn, một cỗ vô hình lực lượng đang từ từ bóp chặt trái tim, khiến gương mặt của ba người bọn hắn đều đồng thời đỏ lên, hít thở cũng vì đó khó khăn vô cùng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ba người hẳn là cưỡi hạc bay sang tây thiên không sai biệt lắm.

Ngay lúc Huyết Y nhân chuẩn bị vận dụng thần niệm bóp chặt trái tim của ba người thời điểm, một thanh âm hừ lạnh vang lên, thần niệm của Huyết Y nhân cũng vì đó tán loạn không thấy, ba người tựa như được giải thoát một dạng, thân thể ngã quỵ xuống đất, liên tục hít thở không ngừng, trái tim bị thắt chặt giờ khắc này đã dễ chịu hơn rất nhiều.

Đời này của bọn hắn, không thể nghi ngờ đây là lần đầu tiên được trải nghiệm một cảm giác từ từ chết đi như thế, ý thức mơ hồ dần dần thanh tỉnh trở lại, ánh mắt nhìn về không trung, chỉ thấy một lão giả với áo bào màu xám phiêu dật giữa không trung, lão đứng đối diện Huyết Y nhân, toàn bộ uy áp của tên Huyết Y đều bị uy áp của lão ra tay ngăn lại!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!

Bình Luận (0)
Comment