Chương 299: Mèo vờn chuột
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhìn thấy tên thiếu niên “Minh Tôn” kia thế mà ngự không phi hành, thân hình không ngừng né tránh hàng loạt quả cầu lửa bay tới, đám người kinh ngạc không thôi!
Vừa rồi nhìn thấy một cái chiến giáp xuất hiện trên người thiếu niên, mọi người còn tưởng đâu đây là bí thuật gì cơ chứ, nhưng nhìn thấy thiếu niên không ngừng đánh tan từng đoàn hỏa cầu, trong đầu đám người liền nghĩ đến một loại lực lượng…
Khí huyết!
Từ lúc thiếu niên này tiến tới bình đài, bọn hắn liền đã nhìn qua tên thiếu niên này một chút, dù sao thì người này cũng đang là tâm điểm của Thiên Đài, cho nên có khá nhiều người chú ý tới hắn.
Cho dù nhìn thế nào đi chăng nữa, đám người cũng không nhìn ra cái gì khác thường, nếu như nói tên thiếu niên này vừa ngưng luyện nguyên dịch không lâu, khí tức trên người sẽ không có cách nào ẩn tàng mới đúng.
Bây giờ nhìn lại, tên thiếu niên “Minh Tôn” này thế mà có thể dẫn động khí huyết làm lực lượng cho chính mình sử dụng, đây chẳng lẽ nói… người này là Yêu tộc hay sao?
Dù sao thì theo nhận thức của bọn hắn, chỉ có Yêu Tộc một phương mới có khả năng dẫn động khí huyết bên trong cơ thể, bởi vì Yêu Tộc đi theo con đường chủ tu nhục thân, cho nên khí huyết mới cường thịnh đến tình trạng bộc phát ra bên ngoài.
Theo kết cấu của cơ thể mà nói, tạo hóa sinh ra Nhân tộc chỉ có thể khai sinh bát mạch, còn Yêu tộc thì hoàn toàn khác, bọn họ có khả năng đản sinh ra thêm mạch thứ chín, những Yêu tộc có huyết mạch càng cường đại, sẽ có khả năng mở ra càng nhiều kinh mạch.
Vì lẽ đó mà lực lượng thân thể mới cường đại hơn Nhân tộc rất nhiều, từ đó phương pháp tu luyện của bọn hắn cũng trở nên khác hẳn so với Nhân tộc.
Mặc dù như vậy, Nhân tộc lại được tạo hóa đền bù cho khả năng thích nghi với hoàn cảnh cực cao, bọn họ cũng có con đường tu luyện riêng của chính mình, cho nên cả hai không thể nói ai cao ai thấp cho được.
Mà giờ khắc này, một tên thiếu niên Nhân tộc lại có thể kích phát ra lực lượng khí huyết bên trong cơ thể, điều này khiến một đám người bên ngoài không biết giải thích như thế nào mới phải.
Chẳng lẽ nói, tên thiếu niên này là Yêu tộc hay sao?
Suy nghĩ này lóe lên trong đầu đám người, rất nhanh liền bị bọn hắn quẳng ra đằng sau, bởi vì thiếu niên kia đã cầm đao giết tới bên cạnh thanh niên kia mất rồi.
Một bên thì thuật pháp tựa như phô thiên cái địa bay tới, một bên thì trường đao vũ động, khí huyết trên người hóa thành một tầng phòng hộ, ngăn cản toàn bộ công kích của thanh niên áo tím kia.
Nhìn thấy công kích của chính mình bị phá tan toàn bộ, thanh niên hừ lạnh một tiếng: “Xem ra ngươi cũng có chút bản sự, nếu đã như vậy, ta sẽ không nương tay nữa a!”
Chỉ thấy hai cánh tay của thanh niên huy động, một vòng đại nhật lăng không lơ lửng, một đại hỏa cầu bao phủ gần bảy trượng giữa không trung, nhiệt độ nóng bức tỏa ra khiến không gian trước mắt dường như vặn vẹo đồng dạng.
Cảm nhận được cỗ khí thế kia, Nhất Minh cũng không có e ngại cái gì, hắn còn đang hưng phấn nữa đây.
Không nghĩ tới, nhục thân của chính mình vừa thuế biến một phen đã có thể cùng nửa bước Chân Nguyên chống lại, điều này thật là kinh hỉ a!
Nhìn một đại hỏa cầu lăng không trước mắt, Nhất Minh ẩn ẩn cảm thấy, tên này hẳn là không phải vừa mới ngưng luyện ra nguyên dịch, Nhất Minh vô cùng hiếu kỳ, không biết người này đã ngưng luyện ra bao nhiêu giọt rồi a, để chính mình có đại khái suy đoán thực lực một phen.
Thế là hắn không nhịn được mở miệng hỏi một câu: “Không biết các hạ đã ngưng luyện được bao nhiêu giọt nguyên dịch rồi? Thật là ngại quá, ta còn không biết thực lực của bản thân đang ở mức độ nào, cho nên xin nhờ các hạ giải đáp một phen.”
Nhất Minh cũng không có hất cằm sai khiến cái gì, mà là chân tâm thật ý hỏi thăm một phen.
Nghe được lời thế này, thanh niên áo tím liền lộ ra thần sắc nghi hoặc, thiếu niên này chiến đấu với chính mình lâu như vậy mà lại không biết bản thân hiện tại đang ở vào mức độ nào, đây là đang đùa giỡn với chính mình hay sao?
Nhưng cảm nhận thái độ bên trong lời nói, thiếu niên này hẳn là không có trêu đùa chính mình a, thế là thanh niên áo tím cũng không có giấu diếm cái gì, bản thân liền báo ra một con số.
Nghe được kết quả, trong lòng Nhất Minh có chút bất ngờ, chính mình thế mà có thể đánh ngang tay với võ giả ngưng luyện ba giọt nguyên dịch a!
Cảm khái qua đi, Nhất Minh đa tạ một phen, hắn biết, nảy giờ tên thanh niên này chỉ là đang thăm dò chính mình mà thôi, cũng chưa hề tung ra toàn lực, giờ khắc này, trận đấu mới chính thức bắt đầu.
Chỉ thấy thanh âm của thanh niên áo tím quát lên một tiếng, một quả cầu lửa vô cùng to lớn tựa như đại nhật lăng không rơi xuống, cuồng bạo hỏa diễm bạo phát ra xung quanh, khiến cả người Nhất Minh cũng vì đó mà cảm thấy áp lực không thôi.
Dưới tình huống không sử dụng đao ý mà nói, bằng thực lực hiện giờ của chính mình muốn ngăn cản một đòn này e rằng không chết cũng bị thương, cảm nhận được áp lực từ đạo thuật pháp này phát ra, Nhất Minh đã biết cực hạn của bản thân mình ở đâu.
Mặc dù đã bước ra một bước để bản thân thuế biến, nhưng so với với những thiên kiêu nơi đây quả thật là không đáng nhắc tới, chính mình nếu muốn không sử dụng đao ý mà chiến thắng, bản thân e rằng sẽ phải mất rất nhiều thời gian để tiêu hao lực lượng của đôi bên, mà điều này càng khiến bản thân có tỉ lệ bị trọng thương không chừng.
Việc làm nguy hiểm lại không có lợi ích thế này, Nhất Minh đương nhiên là không làm, hắn còn không có bị ngu đến như vậy.
Tâm niệm vừa động, một cỗ lực lượng sắc bén bắt đầu tụ tập trên trường đao, Nhất Minh cũng không có ngần ngại cái gì, một đao chém ra.
Một đạo hồng sắc quang mang phá không mà đi, đạo hồng quang tựa như một vầng bán nguyệt bay thẳng về phía trước, lực lượng bao trùm đao quang vào bên trong, trong nháy mắt đã tiếp cận đạo thuật pháp kia.
Oanh!
Một đao cùng với đạo thuật pháp va chạm, một tiếng nổ ầm vang phát ra.
Sự tình phát sinh khiến cho mọi người đều giật nảy mình, không ai nghĩ tới, tên thiếu niên này thế mà liều mạng như vậy, dám mang khí huyết lực lượng phóng thích ra bên ngoài, đây chẳng phải là giết địch một ngàn tự tổn ngàn hai hay sao?
Nhất Minh hét lên một tiếng, cả người nâng lên trường đao vọt thẳng về phía trước, một đao hung hăng từ trên cao bổ xuống, muốn đem thanh niên trảm ngay tại dưới một đao này.
“Ha ha, mơ tưởng!” thanh niên áo tím gầm lên một tiếng, hai cánh tay vừa định huy động thì dị biến phát sinh.
Ngay lập tức, một đạo ánh sáng không có gì sánh được tỏa ra, trường đao mang theo một cỗ lực lượng cực kỳ sắc bén đập thẳng vào mặt, khiến cả người của thanh niên đều tê rần cả lên.
Hắn đang còn dự định phản công đâu, nhưng hiện giờ tình thế có vẻ không đúng, một loại lực lượng vô hình đang khóa chặt lấy chính mình, đây là chuyện gì xảy ra a?
Hắn cũng không có đứng yên chờ chết ý tứ, cả người nhanh chóng thi triển độn thuật rời khỏi nguyên địa, một đao lướt qua, tại vị trí của thanh niên áo tím giờ khắc này chỉ còn lại một đám lửa lóe lên rồi biến mất, thân hình của thanh niên cũng đã cách xa Nhất Minh hơn mười trượng bên ngoài.
Nhìn thấy cảnh này, Nhất Minh kinh ngạc không thôi, hắn không nghĩ tới, bản thân bị đao ý của chính mình bao phủ khóa chặt thân hình, thế mà còn có thể thi triển độn thuật thoát đi như vậy, người này quả thật là có chút bản lĩnh a!
Nhất Minh lộ ra một vệt mỉm cười, hắn cũng không muốn trận chiến kết thúc nhanh chóng như vậy, bản thân liền thong thả đánh một trận, sẵn tiện làm quen với cỗ lực lượng mới này, bản thân cũng vì đó mà luyện tập đao pháp một chút.
Thanh niên áo tím nhìn thấy tên thiếu niên kia lại xách đao giết tới, trong nội tâm lại cuồng loạn không thôi, vừa rồi loại cảm giác kia là cái gì, tại sao lại khiến toàn thân của chính mình tê dại như vậy?
Nếu không phải chính mình quyết đoán một chút, e rằng đã phải dưới một đao kia mà bại trận a.
Nghĩ tới đây, trong lòng thanh niên áo tím lại dâng lên một cỗ cảm giác vừa giận vừa sợ, hắn quát to một tiếng, cũng không dám khinh địch lần nữa, hắn đã biết rồi, tên thiếu niên này không thể nhìn bề ngoài mà khinh thường cho được.
Bản thân hắn chính là một pháp tu, muốn chiến đấu với binh tu mà nói, bản thân cần phải giữ vị trí an toàn để phát động công kích mới được, nếu không thì không cách nào phát huy ra chiến lực tối đa.
Chỉ thấy thân hình của thanh niên áo tìm lại một lần nữa kéo dài khoảng cách, tiếp theo đó chính là từng đoàn thuật pháp bao phủ mà tới.
Nhất Minh cũng không có dừng lại, bản thân liền truy kích đuổi theo, hắn cũng không dám dùng khí huyết để cách không công kích, bởi vì cách này khiến khí huyết của bản thân hao hụt, muốn bổ sung trở về cũng không dễ dàng.
Cho nên Nhất Minh đành vận dụng linh lực bên trong kinh mạch thay cho khí huyết của bản thân, việc này khiến cho tốc độ phi hành của hắn giảm xuống rất nhiều, nhưng hiện tại cũng không còn cách nào khác a.
Tên này đã muốn kéo dài trận đấu, chính mình cũng không thể tốc chiến tốc thắng cho được, nếu làm như vậy, kế hoạch đào hố chôn đám người ngoài kia làm sao thực hiện được nữa.
Đối với điều này, Nhất Minh vẫn là bất đắc dĩ vô cùng, muốn chiến cũng không được, muốn lui cũng không xong, chính mình đành phải bồi tên thanh niên này chơi trò “mèo vờn chuột” a!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!