Nhục Thân Thành Thánh

Chương 321 - Cảm Ngộ Mới

Chương 321: Cảm ngộ mới

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Mà giờ khắc này, không riêng gì Yêu tộc tu sĩ, mà Ma tộc một phương cũng ngơ ngác nhìn hai người chiến thành một đoàn.

Lực lượng khí huyết thoải mái bộc phát, từng quyền từng quyền oanh thẳng vào nhau tựa như không muốn mạng đồng dạng, nếu đổi lại là bọn hắn tại cảnh giới này, cho bọn hắn mười cái lá gan cũng không dám cùng với Long tộc đánh kiểu này!

“Tên này quả thật là yêu nghiệt!” có tu sĩ nhịn không được cảm khái một câu, hắn nhìn cả hai không ngừng va chạm, trong lòng kinh hãi không thôi, nếu như hai tên này tấn thăng Chân Nguyên cảnh mà nói, e rằng Chân Nguyên Thiên Kiêu Bảng cũng sẽ có một chỗ cho bọn hắn cắm dùi.

Cả đám tu sĩ trừng mắt nhìn hai tên võ giả không ngừng oanh kích lẫn nhau, Ma tộc một phương còn tốt, một đám Yêu tộc dường như có một cỗ nhiệt huyết sôi trào đồng dạng, hai mắt đều đỏ lên, khí tức trên người giống như muốn bạo khởi thì phải, bọn hắn nhìn hai tên này chiến đấu mà lòng ngứa ngáy không thôi.

Nếu không phải tại nơi này cấm chỉ đánh nhau, e rằng bọn hắn đã bạo khởi tung hoành một trận a!

Trải qua nửa chén trà thời gian, cả hai vẫn không có dừng lại, bọn hắn không biết vì sao tên thiếu niên Minh Tôn kia lại dây dưa lâu như vậy, nhưng Long Tam hắn thì ẩn ẩn có chút minh bạch.

Từ lúc chiến đấu cho tới bây giờ hắn không có để ý tới, ban đầu hắn rất là kinh ngạc, một tên Nhân tộc lại có thể bộc phát ra khí huyết cường đại như vậy, điều này khiến hắn rất là rung động, cho nên không có để ý biến hóa ở xung quanh.

Bây giờ trải qua một khoảng thời gian chiến đấu để hắn bình tâm lại, hắn cảm nhận được từ trong từng quyền của tên thiếu niên này lại ẩn chứa một loại lực lượng nào đó rất là sắc bén ở bên trong, mỗi quyền mà hắn tung ra đều cảm nhận được trên nắm tay truyền đến một loại cảm giác thốn thốn rất là khó chịu.

Mặc dù là cảm giác này không có rõ ràng cho lắm, nhưng thời gian trôi qua lâu như vậy, từng điểm thốn thốn cũng đã bắt đầu khiến nắm tay của chính mình có cảm giác đau.

Đây quả thật là khiến Long Tam không cách nào tưởng tượng cho được, chính mình thế mà có cảm giác đau?

Phải biết, điểm mạnh của Long tộc bọn hắn chính là một thân thể phách cực kỳ cường đại, chỉ bằng thể phách của tự thân cũng có thể so với uy năng của các thần binh cùng với chí bảo.

Mặc dù tu vi của Long Tam không có cao như vậy, cũng không cách nào khiến cho thể phách cường đại như thế, nhưng điều này cũng không đồng nghĩa với một tên võ giả lại có thể khiến cho mình cảm giác đau nha, đây quả thật là điều bất ổn nhất mà hắn từng cảm nhận qua được.

Giờ khắc này, Nhất Minh từng quyền tung ra, khí huyết lực lượng bao phủ ở bên trong cùng với nắm đấm của Long Tam đối oanh cùng một chỗ, lực lượng ba động quét sạch xung quanh.

Hắn từng có ý nghĩ, nếu như chính mình mang đao ý vào trong từng quyền này thì sẽ như thế nào?

Từ trước tới giờ Nhất Minh chưa từng làm như vậy bao giờ, hôm nay cùng với tên Long Tam này đối chiến hắn mới nảy ra ý nghĩ như vậy, hắn không biết điều này có thể làm được hay không, nhưng không thử thì làm sao mà biết cho được.

Chính vì vậy mà hắn mới vận dụng đao ý đưa vào từng quyền ở bên trong.

Ban đầu khi dung nhập vào từng quyền tung ra, Nhất Minh liền có cảm giác không thích hợp cho lắm, bởi vì đao ý là một cỗ lực lượng sắc bén, nhưng quyền thì lại mang lực lượng cường đại.

Nếu giải thích đơn giản một chút, đao ý tương tự như một ngón tay khi xuyên qua mặt nước, mặt nước sẽ dễ dàng bị xuyên thủng vào bên trong mà không có bất kỳ trở ngại nào, nhưng quyền thì lại khiến cho mặt nước văng tung tóe ra thành một mảng lớn, nếu muốn xuyên vào bên trong, bản thân cần một cỗ lực lượng cường đại hơn mới được.

Chính vì điểm này mà hắn cảm giác khi mang đao ý hòa cùng vào trong quyền nó lại không hề thích hợp một chút nào, cả hai hoàn toàn không hề liên quan gì đến nhau, điều này khiến hắn có chút khó làm.

Nhưng theo thời gian trôi qua, hắn cảm giác được, nếu như chính mình ngưng tụ đao ý thành một dạng bao phủ nắm tay vào bên trong, không phải là loại “xuyên thấu” mà là loại “bao bọc” thì sẽ như thế nào?

Điều này hẳn là có thể thực hiện được a, dù sao thì chính mình hiện tại có thể tùy tâm mà động đao ý theo tâm niệm của bản thân, chính vì điều này mà Nhất Minh đối với từng quyền của mình tung ra liền có một chút cảm giác khác biệt mới.

Từng quyền của hắn không còn sử dụng lực lượng khí huyết đơn thuần như vậy nữa, bản thân từng quyền này bên trong lại ẩn chứa thêm từng tia lực lượng vô cùng sắc bén ở trong đó.

Mặc dù không cách nào “xuyên thấu” địch nhân như khi dùng đao, nhưng lực lượng mà từng quyền này phát ra đã có một chút khác biệt ở trong đó.

Loại khác biệt này, chính là cảm giác thốn thốn ban đầu, cho tới khi nắm tay truyền tới cảm giác đau đớn không thôi, điều này khiến sắc mặt của Long Tam rốt cuộc cũng có một chút biến hóa!

Đám tu sĩ ở bên ngoài nhìn thấy thiếu niên Minh Tôn kia thế mà có thể cùng với thiên kiêu của Long tộc vật tay lâu như vậy, hơn nữa sắc mặt của tên Long Tam kia cũng quá khó coi rồi đi, dùng sở trường của Yêu tộc đi đánh với sở đoản của Nhân tộc mà còn rơi vào hạ phong, đây không phải ném đi mặt mũi của Yêu tộc thì còn là cái gì?

Nhưng dù là như vậy cũng không có ai dám đứng ra chất vấn, bọn hắn là đều là tu sĩ nên đều minh bạch thiếu niên này biến thái đến cỡ nào, Nhân tộc ra một vị thiên kiêu như vậy, đây là điều mà bọn hắn không cách nào ngờ tới cho được.

Nếu trong thời gian bình thường thì chắc hẳn Yêu tộc một phương sẽ không để cho tên thiếu niên này sống yên ổn, nhưng hiện tại thì không được, chiến tranh sắp tới, việc trước mắt mà bọn hắn cần làm không phải là nhìn chăm chăm vào tên thiếu niên này, mà là chuẩn bị đối sách cho cuộc chiến chuẩn bị nổ ra.

Bọn hắn đều minh bạch một điều, đại chiến trước mắt, cho dù là Thần cảnh cường giả cũng chưa chắc nói chính mình bình an vô sự, chứ nói chi là một tên võ giả thiên kiêu như thế này?

Ai cũng không biết được sau trận đại chiến tên thiếu niên này còn sống hay là không, dù sao thì cấp độ chiến đấu này không phải một tên võ giả như hắn có thể quyết định vận mệnh của bản thân cho được.

Chỉ cần đi sai một bước liền có khả năng vẫn lạc ngay lập tức, thậm chí không đi sai, vẻn vẹn chỉ là đứng yên một chỗ cũng có khả năng mồ xanh mã đẹp chứ chẳng chơi.

Cho nên bọn hắn xem cả hai chiến đấu với tâm thái rất là thoải mái, cũng không có vì Nhân tộc ra một vị thiên kiêu mà cảm giác bất an cái gì.

Thời gian trôi qua, cả hai đối chiến càng lúc càng thêm kịch liệt, nhưng hầu như là thiên kiêu của Long tộc đều bị tên thiếu niên kia đè lên đánh!

Long Tam cũng là biệt khuất không thôi!

Nếu không phải vì đại sự của chính mình, e rằng chính mình cũng không phải bị đè lên đánh khó coi như vậy, chí ít cũng sẽ được một đao đánh bại ngay lập tức a!

Dù sao thì bị một đao đánh bại cũng tốt hơn là bị đè lên đánh như thế này, chỉ cần bị một đao đánh bại, chính mình liền có thể giảo biện… à không, là giải thích rằng tên thiếu niên này quá là biến thái, hắn thức tỉnh đao hồn thì không hề có bất kỳ võ giả nào có thể chiến thắng hắn cho được.

Điều này quả thật là không có mao bệnh cái gì.

Nhưng tình hình hiện tại không giống nha, tên thiếu niên này dùng lực lượng khí huyết cùng với chính mình chiến cả buổi trời, hắn không hề suy giảm một chút nào nhưng chính mình lại rơi vào hạ phong.

Điều này đối với Yêu tộc mà nói, có khác gì bị người ta ba ba đánh mặt đâu?

Chính vì điểm này mà Long Tam cảm thấy biệt khuất không thôi, hắn có thể cảm nhận được cánh tay của mình giờ khắc này đều đang truyền tới từng cơn đau nhói không thôi, mỗi một quyền tung ra đều cảm giác tựa như dùng thân thể phàm nhân đánh vào cự sơn đồng dạng, thật là đau!

Cứ tiếp tục đánh xuống mà nói, chính mình e rằng còn phải bị tên thiếu niên này ngược đãi thêm một khoảng thời gian, sớm muộn gì chính mình cũng không cách nào thắng được, không bằng dứt khoát nhận thua cho rồi.

Dẫu sao thì cũng không có cách nào chiến thắng cho được, chính mình nhận thua sớm cũng không có vấn đề gì nha!

Nghĩ như vậy, Long Tam dứt khoát hô lên hai tiếng “nhận thua”, ngay khi lời này vừa dứt, thân hình của hắn liền đã biến mất không thấy.

Cùng lúc đó, Thiên Kiêu Đài liền tuyên bố người thắng cuộc chính là Minh Tôn, ngay vào lúc này, Nhất Minh liền cảm nhận được đấu chiến lệnh của chính mình lấp lóe từng đoàn hào quang vô cùng rực rỡ, hắn không biết đây là tình hình gì, ánh mắt liền nhìn về phía đấu chiến lệnh trong tay…

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!

Bình Luận (0)
Comment