Nhục Thân Thành Thánh

Chương 376 - Hổ Lão Rung Động

Chương 376: Hổ lão rung động

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Từng đạo khí lưu phảng phất như đại phong thổi qua đại địa, khoảng cách ngoài ngàn trượng xa, Nhất Minh ẩn ẩn còn cảm giác được từng tiếng ba động diễn ra rất là kịch liệt.

Ngay cả đạo khí tức từ một phương hướng đang lao tới gần cũng bỗng chốc tăng nhanh tốc độ, một cỗ nguy cơ đột ngột giáng lâm khiến sắc mặt của hắn lập tức trầm xuống.

Một võ giả khi bị cỗ nguy cơ này quanh quẩn, da đầu của bản thân e rằng phải nổ tung ngay lập tức, dưới cỗ nguy cơ nồng nặc thế này, một võ giả không có khả năng không sợ hãi cho được.

Nhưng Nhất Minh thì khác, càng là nguy cơ bao phủ, hắn càng cảm giác khó chịu vô cùng, đừng nói tới hoảng sợ, trong lòng hắn thật sự không hề có hai chữ này xuất hiện.

Màn sáng ở xung quanh cũng không thể nào ngăn cách được khí tức xảy ra ở nơi này cho được, dù sao thì trận bàn này cũng chỉ phong tỏa đường đi của một phiến khu vực mà thôi, cũng không phải tạo thành một phiến không gian riêng biệt.

Dưới tình huống này, những cường giả ở nơi khác đương nhiên là cảm ứng ra được, khí tức của một tên Chân Nguyên cảnh đang từ đỉnh phong cho tới tàn lụi, tất cả chỉ xảy ra không đầy hai mươi cái hô hấp, điều này quả thật là làm cho các cường giả khác chấn kinh.

Nhưng rất nhanh bọn hắn liền minh bạch, tên Chân Nguyên cảnh bị tiêu diệt chính là Linh tộc một phương, đối với điều này, các cường giả của Nhân tộc rất là hào hứng, xuất thủ càng thêm mãnh liệt, sĩ khí càng tăng cao rất nhiều.

Mà Linh tộc bên này, sắc mặt đương nhiên là không hề dễ nhìn một chút nào, toàn bộ đều âm trầm như nước, một tên đồng tộc bị tiêu diệt ngay cách đó không xa, bọn hắn lại không cách nào thoát thân ra được, xem ra là chỉ còn cách nhờ vào tên kia mà thôi.

Từ phương xa, bọn hắn đều cảm nhận được có một đạo lưu quang phá không bay đến, hướng thẳng về phía Nhất Minh bên này mà tới, sát cơ càng là dâng trào mãnh liệt.

Ở sau lưng hắn, còn có rất nhiều đạo khí tức yếu hơn đang ngự không bay theo, mặc dù tốc độ không cách nào sánh bằng, nhưng rất nhiều Linh tộc tập trung vào một chỗ, một cỗ khí tức âm lãnh bao phủ toàn bộ một phiến Độc Lâm vào bên trong.

Mỗi nơi đi qua, Độc Lâm bên dưới phảng phất nhận được sinh cơ đồng dạng, các độc vật nhao nhao gào thét, thực vật bên dưới càng là tăng tốc sinh trưởng, từng phiến khu vực hoang tàn trong khoảnh khắc này cũng lập tức hồi sinh trở lại, độc khí càng nồng nặc thêm mấy phần.

Cảm nhận được Linh tộc đang tới, Nhất Minh hắn cũng không còn quan sát tiếp, ánh mắt liền nhìn về thi thể của tên Linh tộc trước mắt, bàn tay chậm rãi nâng lên.

“Phốc…” máu tươi từ trên người không ngừng phun ra, từng đạo vết thương trên da thịt vào lúc này đều đồng loạt nhúc nhích, Nhất Minh cắn chặt hàm răng, ánh mắt càng phát ra dữ tợn, mồ hôi trên trán nhịn không được bắt đầu nổi lên.

Hắn không thể ngờ tới, chính mình liền chỉ cử động cánh tay liền đã cảm giác đau đớn tột cùng như thế, một chiêu Viêm Long Vô Song vừa rồi lại khiến bản thân gánh chịu không nhẹ.

Càng là như vậy, Nhất Minh càng đối với việc hoàn thành Luyện Thể Quyết tầng chín càng thêm cấp thiết, chỉ cần có thể mạnh lên, bản thân liền có thể tùy ý phát động đao hồn.

Lực lượng cường đại là một chuyện, nhưng thân thể có gánh chịu được hay không lại là một chuyện khác.

Nhất Minh biết chính mình tu luyện so với những tu sĩ ở giới này hoàn toàn không giống, những người ở đây đều là cô đọng Chân Nguyên, chính mình liền không cách nào làm được việc này.

Hắn đã từng thử qua, nhưng tất cả đều là vô dụng, linh khí trong người của hắn không cách nào cô đọng ra chân nguyên cho được, hắn không biết đây là vì sao.

Nhưng dù là như vậy, Nhất Minh cũng không có xoắn suýt cái gì, hắn đối với con đường tu luyện của bản thân đã có đại khái hiểu rõ.

Người khác tu luyện là dựa vào ngưng đọng Chân Nguyên, chính mình liền là rèn luyện thể phách, chỉ cần thể phách đủ cường đại, chính mình chỉ bằng quyền trong tay cũng có thể đánh nổ.

Không những thế, đao hồn của bản thân cũng không phải bình thường, chỉ cần thân thể đủ mạnh, bản thân liền có thể tùy ý phát huy ra một chiêu Viêm Long Vô Song kia.

Nghĩ tới đây, Nhất Minh cũng không có do dự, bàn tay chậm rãi xòe ra, toàn thân âm thầm vận chuyển Huyết Thần Kinh, toàn bộ huyết dịch trên người của tên Linh tộc đều ngay lập tức ào ào lao tới, hóa thành một khối huyết cầu óng ánh trên tay.

Nhìn thấy cảnh này, con ngươi của Hổ lão bỗng dưng trừng lớn!

Lão tưởng đâu là chính mình nhìn nhầm, cánh tay lập tức thả ra, toàn thân của tên Linh tộc cũng chậm rãi rơi xuống bên dưới, bàn tay của Hổ lão chậm rãi lau lau đôi mắt, lần nữa nhìn kỹ.

Dù có nhìn bao nhiêu lần thì lão vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng, một khối huyết cầu óng ánh đang lơ lửng trên bàn tay của thiếu niên, khí tức trên đó phát ra càng khiến cho Hổ lão cảm giác lạnh cả người.

Mà lão còn cảm giác tê rần hơn nữa là, lão có thể chắc chắn rằng, thủ đoạn tạo ra khối huyết cầu này hoàn toàn giống hệt so với bên trong thư tịch đã ghi chép.

Đây chính là thủ đoạn của tên ma đầu kia, tên ma đầu đã bị cả giới vực đồng loạt giảo sát, bây giờ nó lại xuất hiện trước mắt của lão, điều này quả thật là khiến lão rất là chấn kinh!

Càng nhìn vào khối huyết cầu, ánh mắt của lão càng phát ra dị dạng, lão không biết phải nói cái gì cho phải, công tử mà chính mình đi theo, lại là người nắm giữ truyền thừa của tên ma đầu kia.

Tin tức này, thật sự không thể tin được!

Nhìn thấy thần sắc của Hổ lão biến hóa, Nhất Minh có thể nhìn ra được Hổ lão đang rất là chấn kinh, thế là hắn liền mở miệng dò hỏi: “Hổ lão, thế nào?”

Nghe được thanh âm khàn khàn mà yếu ớt vang lên, Hổ lão ngay lập tức bình phục tâm thần, bản thân hít sâu một hơi.

“Công… công tử, làm sao lại có được loại bí thuật này?”

Bí thuật là Hổ lão hỏi đương nhiên chính là loại thủ đoạn lấy khí huyết của người khác để tẩm bổ tự thân, đây hoàn toàn đi ngược lại với ý trời, nếu như để cho những cường giả khác biết được, công tử e rằng sẽ phải gặp rắc rối rất là to lớn.

“Ta trong lúc vô tình đạt được, làm sao, Hổ lão biết rõ lai lịch của bí thuật này?” Nhất Minh đối với trung niên giao cho mình quyển Huyết Thần Kinh rất là nghi hoặc, đã từng có thời điểm, hắn không hiểu vì sao lại có người đi tìm truyền nhân như vậy?

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, trung niên kia cũng là một vị cường giả, đôi khi cường giả có một chút sở thích đặt biệt cũng có thể hiểu được, đối với chuyện này hắn cũng không có suy nghĩ quá nhiều.

Bây giờ nhìn thấy Hổ lão phản ứng như vậy, điều này càng khiến Nhất Minh đối với lai lịch của quyển công pháp này càng thêm hứng thú.

Hổ lão cũng không có trực tiếp trả lời, mà là hỏi lại: “Công tử luyện hóa huyết dịch của người khác, có cảm thấy nơi nào bất ổn hay không?”

Nhìn ra được bên trong ánh mắt của Hổ lão truyền tới cảm giác lo lắng, điều này càng khiến Nhất Minh minh bạch một điều, Hổ lão rõ ràng biết về quyển công pháp này, nếu không thì không có khả năng hỏi ra câu hỏi như thế.

Nhất Minh cũng không định mang toàn bộ sự thật nói ra, hắn chỉ lập lờ nước đôi, khàn giọng nói: “Ta cũng không cảm giác được chỗ nào bất ổn, nếu có, thì hẳn là trong quá trình luyện hóa có một chút đau đớn.”

Nghe nói lời này, Hổ lão cẩn thận quan sát thiếu niên một chút, theo như lão biết, những tu sĩ từng tu luyện qua loại công pháp này, tất cả đều trở nên điên cuồng giết chóc, chỉ có một số tu sĩ có thực lực cường đại mới miễn cưỡng không trở thành khôi lỗi, nhưng hầu hết đều đã không giống với lúc trước.

Lão từng đọc qua thư tịch ghi chép lại, đã từng có một vị Thần cảnh cường giả có tâm địa rất là lương thiện, nhưng không biết vì sao, từ khi tu luyện loại công pháp kia, tính tình đã trở nên đại biến, mặc dù không có giết chóc bừa bãi, nhưng loại tính tình kia, đã không khác gì một tà ma cả.

Thái độ cùng cách hành xử so với trước kia cũng đã khác nhau một trời một vực, cho nên, Hổ lão mới cẩn thận dò xét việc này.

Cảm thấy thiếu niên trước mắt vẫn không có thay đổi cái gì, mặc dù trên thân tản mác ra sát ý rất là đáng sợ, nhưng đó chỉ là sát ý mà thôi, từ cách hành động của công tử, lão có thể nhìn ra được công tử đang muốn bảo vệ hai người bên trong đại thụ kia.

Hành động như vậy, đã nói lên tính cách cùng con người của công tử hoàn toàn không hề thay đổi.

Nghĩ tới điều này, Hổ lão liền thở phào ra một hơi, nhưng dù là vậy, lão vẫn rất là lo lắng.

Nhất Minh nhìn thấy Hổ lão thở phào nhẹ nhõm, dường như thả lỏng được thứ gì trong lòng, hắn rất là nghi hoặc, nhưng giờ khắc này, hắn không có thời gian nhiều như vậy để hỏi cho minh bạch, bởi vì không còn bao lâu nữa, cường giả của Linh tộc sẽ lập tức tới nơi này.

Không có chần chờ, khí huyết trên thân bỗng nhiên bộc phát, một ánh hồng quang từ trên thân thể của Nhất Minh sáng tỏa tại giữa không trung, hình thành từng luồng Huyết Tơ bắt đầu ngo ngoe bao trùm toàn bộ huyết cầu vào bên trong, lập tức luyện hóa.

Bình Luận (0)
Comment