Chương 432: Giải quyết
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Theo khí tức của tên thanh niên càng lúc càng dâng lên cao, La Duệ Quân cũng không dám ra tay hạ sát, chỉ còn cách cố gắng duy trì khoảng cách của song phương, không để tên Linh tộc này tiếp cận tới gần.
Hai mươi trượng, cho dù tên này có lập tức tự bạo, La Duệ Quân cũng tự tin với cực tốc của bản thân, chính mình cũng sẽ không thụ thương quá nặng.
Nhưng đưa mắt nhìn sang nữ tử ở phía xa kia vẫn đang nhìn chằm chằm, La Duệ Quân càng không muốn đánh cược, trong lúc nhất thời, hắn quả thật không có biện pháp nào tốt.
Đổi lại bình thường, hắn không ngần ngại mà bóp chết cái tên này, nhưng bây giờ không được, một khi gây tổn hại cho tên linh tộc này, lực lượng trong người của hắn sẽ ngay lập tức bạo phát, trở thành một vụ tự bạo không thể ngăn cản.
Toàn bộ lực lượng trong người của hắn từ chân nguyên cho tới khí huyết, tất cả đều đang cộng hưởng với nhau, nhao nhao dâng trào, thân thể càng là phình to ra một mảng lớn, trông giống như một cái viên thịt vậy.
“Ha ha ha ha, Nhân tộc sâu kiến thế nào, không dám ra tay chém chết ta sao, ha ha ha ha!”
Tên thanh niên này dường như phát điên một dạng, thanh âm cười to quanh quẩn thiên địa, hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn về bên này, Nhân tộc một phương càng là gấp đến cực điểm.
Chân Nguyên cảnh đang chiến thành một đoàn ở phương xa có thể không nhìn rõ tình hình bên này, nhưng những Thần cảnh cường giả thì lại nhìn không sót lại chút gì, tất cả đều đang liều mạng hướng về phía bên này chạy tới.
Linh tộc bên kia làm sao có thể để bọn hắn toại nguyện như vậy được, thế là tình huống đột nhiên có chuyển biến nghiêng trời lệch đất, Nhân tộc lại trở thành một phương điên cuồng tấn công, các loại linh bảo pháp bảo liên tục xuất ra, khiến cho Linh tộc bên kia không thể không toàn lực ứng đối.
Thiên kiêu như vậy một khi vẫn lạc tại đây, Nhân tộc e rằng sẽ phải chịu đả kích không nhỏ.
Nhất thời, oanh động từ khắp bốn phương tám hướng vang lên càng lúc càng lớn, mà tất cả những điều này, chỉ mới vừa trải qua vài cái hô hấp mà thôi, càng là thời khắc sống còn, thời gian trôi qua phảng phất như bị ngưng đọng lại một dạng, khiến cho người ta không thể không chú ý tới.
Song phương đang tại giữa không trung không ngừng di chuyển, lại thêm vài cái hô hấp trôi qua, La Duệ Quân cảm thấy cứ tiếp tục thế này cũng không phải là cách, cứ kéo dài thời gian tiêu hao lực lượng, không bằng trong nhất niệm liền giải quyết một thể, dù sao thì cũng không có cách nào ngăn cản tên này tự bạo.
Nữ tử tay nâng Đoạt Mệnh Hoa Tán vẫn theo sát ở bên cạnh, vẫn duy trì ở một khoảng cách rất là an toàn, một khi tên kia bắt đầu tự bạo, nàng sẽ ngay lập tức tóm lấy cơ hội một kích mang tên thanh niên Nhân tộc này nghiền xương thành tro.
Nhìn thấy cảnh này, La Duệ Quân cũng không còn nghĩ nhiều, hắn cũng không thể để cho lực lượng của chính mình bị tên thanh niên này làm hao mòn hết, dù sao thì cũng không cách nào thoát khỏi phạm vi tự bạo, đau dài không bằng đau ngắn.
Ánh mắt của hắn bỗng nhiên trở nên lăng lệ, khí tức trên thân bỗng dưng tăng vọt lên cao, mắt thấy là chuẩn bị một tay bóp nát cái tên thanh niên này thành trăm mảnh thì một thanh âm ở phía sau lưng truyền tới.
“La huynh!”
Nghe được thanh âm, La Duệ Quân ngay lập tức xoay đầu nhìn lại, chỉ nghe thanh âm của Nhất Minh từ phía xa xa lần nữa hô lớn: “Mang ta qua đó, ta có thể ngăn tên này tự bạo!”
Lời này vừa ra, rất nhiều cường giả đang chiến thành một đoàn cũng có thể nghe rõ rõ ràng ràng, thế là rất nhiều người đưa mắt nhìn sang bên đó, không biết tên thiếu niên rốt cuộc là làm như thế nào?
La Duệ Quân nghe vậy cũng không có chần chờ, đối với Nhất Minh, hắn rất là khâm phục, thế là một tay ẩn chứa lôi đình oanh động hướng về phía Nhất Minh kéo một cái.
Nhất Minh đang toàn lực phi hành bỗng dưng cảm giác được có một cỗ lực lượng bao trùm chính mình vào bên trong, trong nháy mắt, bản thân liền tựa như một đầu lôi long gào thét mà đi, oanh minh truyền ra, không đầy ba cái hô hấp thân hình đã xuất hiện ngay trên đầu của tên thanh niên Linh tộc kia.
Ầm ầm!!
Thân hình bỗng dưng dừng lại liền truyền ra ba động cực kỳ mãnh liệt, đại phong cuồng bạo nhấc lên bốn phía, chỉ thấy thân hình của Nhất Minh lộn ngược tại giữa không trung, theo bàn tay chạm vào đầu mà ánh mắt của tên Linh tộc càng phát ra điên cuồng.
“Ha ha sâu kiến, ta còn tưởng đâu không có người bồi ta cùng chết, ngươi đến thật là đúng lúc a, ha ha ha ha.” tên linh tộc cười to sảng khoái, ánh mắt nhìn lên bàn tay đang tóm vào trên đầu mình mà phẫn nộ tột đỉnh.
Hắn cũng không có nói nhảm, bản thân điên cuồng thôi thúc lực lượng trong người, hai cỗ lực lượng bắt đầu cộng hưởng dâng trào, trong nháy mắt thân thể của hắn liền lớn thêm một vòng, tựa hồ muốn bạo tạc luôn vậy.
Nhất MInh cũng không có nhiều lời, thời khắc nguy cấp hắn cũng không dám khinh địch, bàn tay nhanh chóng hướng về trên đầu của tên thanh niên tóm chặt lấy, Huyết Thần Kinh cấp tốc vận chuyển, đại lượng huyết dịch từ trong thân thể của hắn bỗng dưng bạo động khiến sắc mặt của tên Linh tộc lập tức đại biến!
“Ngươi… ngươi… ngươi!” tên thanh niên quá là kinh hãi!
Hắn có thể cảm giác được lực lượng khí huyết tại trong thân thể của mình đang tụt dốc không phanh, hắn cố gắng làm ra giãy dụa không cho lực lượng thoát ly ra ngoài, nhưng dù làm như thế nào đi chăng nữa hắn cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Bản thân điên cuồng gào to, hai mắt tràn đầy tơ máu nhìn lên phía trên, hơi thở càng là gấp rút đến cực điểm, dường như chỉ có hít vào chứ không hề thở ra.
Đại lượng huyết dịch từ bên trong cơ thể theo từng đạo vết thương trên người mà điên cuồng tuôn ra, tựa như không muốn mạng vậy, cảm giác sinh cơ của chính mình đang phi tốc trôi đi, tên thanh niên càng khủng hoảng tột độ!
Hắn chưa bao giờ cảm nhận được loại cảm giác quỷ dị như thế này, phảng phất như Thần Minh hướng về phía hắn nắm lấy sợi dây sinh mệnh kéo một cái, thế là sinh cơ trong người điên cuồng thoát ly thân thể, không cách nào dừng lại.
Thân thể đang to thành viên thịt bỗng dưng xẹp xuống, cả người điên cuồng giãy dụa muốn thoát khỏi bàn tay tóm chặt trên đầu hắn, sắc mặt càng là tái xanh không còn chút máu, hai mắt khô khốc dường như muốn bắn ra lửa, nhưng dù cho hắn có giãy dụa thế nào đi chăng nữa, cũng không làm nên chuyện gì.
Từ xa xa nhìn lại, nữ tử Linh tộc sau khi nhìn thấy một màn này cả người đều tê tại chỗ.
Trong mắt của nàng, tên Linh tộc kia vốn dĩ đang chuẩn bị phát nổ, thế nhưng là theo tên Nhân tộc kia xuất hiện, tên đồng bạn của chính mình đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được bắt đầu xẹp xuống, khí tức hỗn loạn cũng đang phi tốc giảm đi, chỉ có thể nghe được thanh âm gào thét quanh quẩn thiên địa, rất là thê thảm.
Đôi mắt của nàng vào giờ khắc này cũng nhịn không được có một tia rung động trong đó, vài cái hô hấp trôi qua, tên đồng bạn từ viên thịt to tròn đã trở lại với bộ dáng ban đầu, xem tình huống hẳn là còn chưa dừng lại ở đó.
Nàng đưa mắt nhìn qua tên Nhân tộc cầm thương, nhìn thấy tên Nhân tộc này cũng đồng dạng nhìn lấy chính nàng, tựa hồ chỉ cần nàng cử động một cái ngón tay, hắn sẽ ngay lập tức ra tay ngăn cản vậy.
Thế là nàng cũng không có nhìn cảnh tượng này quá lâu, tình huống bây giờ đã vượt qua khả năng xử lý của nàng, thân hình lập tức hướng về một phương hướng phóng đi, trong nháy mắt liền đã biến mất không còn hình bóng.
Nhìn thấy nữ tử rốt cuộc cũng rời đi, La Duệ Quân ngay lập tức phun ra một ngụm máu tươi, lôi đình ở xung quanh cũng vào giờ khắc này ảm đạm vô quang, một biển lôi hải cũng biến mất không thấy, chỉ còn lại lôi bào đang chập chờn tung bay, nhấc lên một gương mặt rất là anh tuấn.
La Duệ Quân cũng thu hồi lực lượng trong người của mình, tại trong cảm giác của hắn, ở đây đã không còn bất kỳ tên Linh tộc nào nữa, cho nên cũng không cần hao phí lực lượng để làm gì.
Thế là hắn đưa mắt nhìn qua Nhất Minh, vào giờ khắc này tên Linh tộc kia cũng đã hóa thành một bộ da bọc xương, chậm rãi rơi xuống khu rừng bên dưới.
Huyết cầu lơ lửng trong tay, đồng thời cũng tiện tay lấy đi Lục Tinh Thạch trong người của hắn.
Một mạch làm xong những thao tác này, Nhất Minh mới thở phào một hơi, tình huống vừa rồi đúng thật là nguy hiểm, nếu không phải chính mình vận dụng Huyết Thần Kinh đến cực hạn, e rằng cái tên này đã tự bạo thành công.
Bàn tay nhanh chóng bóp nát huyết cầu trong tay, từng sợi huyết tơ ngay lập tức xông vào thân thể của hắn, vài cái hô hấp liền đã bị luyện hóa hoàn toàn.
Toàn bộ quá trình đều được La Duệ Quân chứng kiến rõ rõ ràng ràng, hắn cũng không ngờ tới, thiếu niên này lại còn có thủ đoạn thần kỳ như vậy, nhưng khi nhìn thấy một khối huyết cầu lơ lửng trong tay của Nhất Minh, La Duệ Quân đã không còn nói thêm gì nữa, chỉ còn lại là thật sâu trầm mặc.
La Duệ Quân thật sâu quan sát Nhất Minh, tựa hồ chỉ cần thiếu niên này có một tia biểu hiện không đúng, hắn sẽ ngay lập tức xuất thủ đồng dạng.
Dường như cảm nhận được cái gì, Nhất Minh đưa mắt nhìn lên, khóe miệng lập tức mỉm cười: “La huynh không cần lo lắng, ta không có việc gì.”
Nói xong, Nhất Minh hắn cũng không có để ý tới La Duệ Quân bên kia đang suy nghĩ cái gì, liền cẩn thận cảm thụ tự thân một chút, tên linh tộc này so với tên vừa rồi cũng không khác bao nhiêu, chỉ có thể giúp hắn ngưng tụ ra thêm một sợi huyết tơ mà thôi.
Thu hồi suy nghĩ, Nhất Minh đưa mắt nhìn về La Duệ Quân đứng cách đó không xa, bàn tay cầm lấy Lục Tinh Thạch hướng về phía hắn ném qua.
Bắt được một khối tinh thạch sáng lên một vầng lục quang, La Duệ Quân không biết đây là cái gì, nhưng từ những thao tác vừa rồi, hắn biết cái khối tinh thạch này chính là từ bên trong thân thể của tên Linh tộc kia móc ra.
Nhưng hắn có một điều nghi hoặc là, cái này, có thể làm được cái gì?