Chương 444: Đây là tình huống như thế nào?
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Quang mang tán đi, hai thân ảnh tại trong một gian mật thất nhanh chóng hiện ra, một lão giả ngồi xếp bằng tại cách đó không xa chậm rãi mở ra đôi mắt nhìn chốc lát.
Nhìn thấy người tới về sau, thân ảnh của lão chậm rãi mờ đi, ngay lúc thân ảnh chuẩn bị biến mất, có thể nhìn thấy được lão nhẹ nhàng gật đầu một cái, tựa như là chào hỏi vậy.
Tô Linh Nhi tương tự cũng nhận ra lão giả, bản thân cũng gật đầu đáp lại xong, cũng không có để ý tới.
Nhất Minh cũng không biết đây là nơi nào, hắn vừa hiện ra thân hình liền nhìn thấy cô nàng này hướng về một bên khẽ gật đầu, nhưng khi hắn đưa mắt nhìn qua thì lại không hề nhìn thấy cái gì, điều này khiến hắn có một chút ý nghĩ.
Nhưng vào lúc này, thanh âm của Tô Linh Nhi chậm rãi truyền tới: “Nơi này chính là nơi hối đoái các loại tài nguyên dành cho chân nguyên cảnh, bao gồm đan dược, công pháp, binh khí, phù lục, trận bàn, vân vân và mây mây, nhiều vô số kể, ta không kể hết.”
“Đệ cứ chậm rãi mà xem a, ta còn có việc phải rời đi, khi nào xong việc thì có thể gọi tiền bối tọa trấn ở nơi này dẫn ra bên ngoài.” nói xong, thân hình của cô nàng bỗng nhiên biến mất tại chỗ, Nhất Minh ngây người chốc lát cũng không còn chú ý tới.
Mặc dù thời gian tiếp xúc với cô nàng này không dài, nhưng hắn vẫn có thể minh bạch một chút về tính tình của cô nàng này, bề ngoài tựa hồ xem ra có chút ham chơi, tính khí thì vui vẻ hoạt bát phảng phất như một tiểu hài vậy, nhưng bên trong thì lại tiềm ẩn một cỗ sát khí rất là lăng lệ.
Nếu như hắn không có đoán nhầm mà nói, số lượng người chết trong tay của cô nàng này tuyệt đối không ít.
Bây giờ nhìn thấy nàng nhanh chóng rời đi, xem ra là bên ngoài quan ải có chuyện quan trọng cần nàng xử lý, đối với cường giả ở cấp độ này, chính mình muốn nhúng tay đi vào cũng là không có khả năng.
Thở dài một hơi, Nhất Minh tiến về phía trước, nhìn quanh một vòng.
Trước mặt tựa hồ như là một gian phòng kín, phương viên ở gian mật thất rất là rộng rãi, xem ra có khoảng chừng hai mươi trượng dáng vẻ, trên vách tường ở bốn phía đều có ngọn đèn phát ra ánh sáng màu da cam, hiện ra trước mắt của hắn chính là từng dãy cột đá cao bằng nửa thân người, điều này khiến Nhất Minh có chút bất ngờ!
Bởi vì bên trên mỗi cột đá đều có một tầng hào quang bao phủ, giống như một viên cầu vậy, bên trong còn đặt từng cái bình nhỏ, không cần nói cũng biết đây chính là đan dược a.
Nhất Minh hiếu kỳ bước về phía trước nhìn lướt qua một vòng, hắn mặc dù không nhìn thấy được đan dược ở bên trong chiếc bình có hình dạng như thế nào, nhưng bên trên cột đá liền có hết thảy những thông tin cần thiết giải thích cho hắn.
Lần lượt xem qua những đan dược này khiến Nhất Minh không khỏi cảm khái, nếu hắn có thể kết thành chân nguyên thì e rằng cũng sẽ hối đoái những đan dược này a.
Nhìn xong đám đan dược về sau, Nhất Minh liền đưa mắt nhìn về một số cột đá nằm riêng biệt ở một bên, lộ ra thập phần bắt mắt.
Những cái cột đá này toàn bộ đều được bố trí trận pháp rất là khác biệt, vầng sáng bao bọc ở phía trên đều tỏa ra một màu đỏ thẫm, phối hợp với màu da cam trong gian phòng càng khiến cho nó thêm phần thần bí.
Hắn hiếu kỳ bước về phía những cái cột đá kia xem xét một phen, đập vào trong mắt của hắn không phải là những chiếc chai chai lọ lọ kia nữa, mà thay vào đó chính là từng khối ngọc giản nằm chỉnh tề ở bên trong, được một vầng hào quang màu đỏ bao bọc ở bên ngoài.
Cẩn thận nhìn xuống bên dưới, Nhất Minh mới biết đây rốt cuộc là cái gì.
Tri thức và pháp môn!
Một cái ngọc giản ghi chép tri thức cơ sở về luyện đan chi đạo, bên trong bao gồm các loại thảo dược độc dược, nó miêu tả kỹ càng về tính chất, công dụng và tác hại của từng loại thảo dược độc dược này.
Chiến công hối đoái cần thiết: 1000!
Nhìn xong miêu tả về sau, Nhất Minh âm thầm líu lưỡi, thật mẹ nó đắt!
Hắn không biết giết một tên võ giả Linh tộc được bao nhiêu chiến công, nhưng hẳn là cần khoảng mười tên trở lên mới có thể góp được số lượng chiến công như thế này.
Đối với hắn hẳn là không có vấn đề gì, nhưng phải biết đây chẳng qua chỉ là “cơ sở” a, thậm chí còn chưa dính dáng gì tới thủ pháp luyện đan và đan phương.
Không cần nghĩ cũng biết, để trở thành một luyện đan sư e rằng phải bỏ ra cái giá không nhỏ, nghĩ tới đây trong lòng của hắn lóe lên một cái ý niệm, chẳng lẽ phù văn chi đạo cũng là như thế?
“Chẳng trách cô nàng kia nói với lượng chiến công của ta chỉ có thể hối đoái được pháp môn nhị giai!” Nhất Minh thở dài lắc lắc đầu, “Xem ra mọi thứ tại trong tưởng tượng của ta có vẻ không giống với thực tế a.”
Nhìn quanh một vòng sau, Nhất Minh cũng không có hối đoái những đan dược này, mục tiêu của hắn chính là tri thức về linh văn và binh khí, nếu như có thể thì hối đoái thêm một môn công pháp thì càng tốt.
Thế là hắn nương theo từng bậc thang ở cách đó không xa, bước lên bên trên.
“Tầng đầu tiên chính là đan dược, tầng thứ hai không biết sẽ là cái gì đây?” Nhất Minh hiếu kỳ trong lòng, chậm rãi bước lên phía trên.
Bước lên tầng thứ hai, hắn lập tức quét mắt nhìn quanh một vòng, bố trí ở tầng này so với tầng đầu tiên cũng không khác biệt bao nhiêu, vẫn là cột đá đó, không sai biệt lắm.
Tầng thứ hai cất giữ, chính là tri thức về trận đạo, hắn chỉ nhìn sơ một vòng rồi tiếp tục tiến lên tầng thứ ba.
Đối với trận đạo, Nhất Minh cũng không có hứng thú, hắn tu luyện cần đại lượng tài nguyên để chèo chống, linh văn sư không thể nghi ngờ là con đường thu thập tài nguyên rất là dễ dàng, mà lại có thể xuất thủ "xuất kỳ bất ý", đây cũng là một trong những mục đích mà hắn lựa chọn học cái này.
Bước lên tầng thứ ba, từng tia quang mang ngay lập tức chiếu thẳng vào trong mắt của hắn, khiến Nhất Minh không khỏi híp mắt lại, đánh giá chung quanh.
Khắp nơi đều là binh khí, mỗi thanh binh khí đều tỏa ra một ánh hào quang rất là bất phàm, không cần nói cũng biết, đây đều là Địa binh không thể nghi ngờ, hắn đã từng gặp qua Địa binh một lần, cho nên đối với Địa binh Nhất Minh vẫn ấn tượng rất là sâu sắc.
Nhìn từng thanh binh khí không ngừng tỏa ra hào quang óng ánh, phảng phất như đang kêu gọi chính mình khiến cho tâm mạch của hắn đập càng lúc càng nhanh, cảm giác muốn nâng lên binh khí cảm thụ một phen, loại khao khát này nổi lên, tràn ngập trong lòng.
Nhất Minh hô hấp bắt đầu kịch liệt, đã rất lâu rồi hắn không được nắm binh khí trong tay, loại cảm giác bức thiết này khiến tay của hắn rất là ngứa ngáy, nhưng hắn vẫn không có động đậy, vẫn đứng ở nơi đó, chờ đợi hồi lâu.
Hắn hít sâu một hơi, miễn cưỡng để tâm tình kích động bình phục trở lại, hắn cũng không muốn ở lại nơi này quá lâu, dù sao thì binh khí là chuyện nhỏ, công pháp mới là chuyện lớn.
Nhất Minh hắn ẩn ẩn cảm giác được một điều, cho dù chính mình có hối đoái binh khí ở nơi này, sau khi thời gian đến cũng không cách nào mang binh khí trở về cho được, thứ có thể mang về, có lẽ chỉ là tri thức cùng kinh nghiệm đi.
Minh bạch điểm này về sau, Nhất Minh cũng không có dừng lại, tiếp tục hướng về tầng thứ tư bước đi.
Bước lên tầng thứ tư, Nhất Minh cũng đồng dạng quan sát một vòng, nhìn thấy nơi này cất giữ chính là pháp môn ngự thú, hắn cũng không nói hai lời liền quay người rời đi, hướng lên trên bước tiếp.
Tầng thứ năm, đập vào trong mắt chính là từng tấm lá bùa có từng nét phù văn tỏa ra hào quang óng ánh, Nhất Minh liền biết chính mình rốt cuộc cũng tới nơi rồi!
Hắn mang theo tâm tình kích động cũng không có chần chờ mà bước về phía trước, tại một số cột đá nhìn lướt qua một vòng về sau, hai mắt của hắn tựa hồ muốn bắn ra tinh quang.
Rất nhiều phù lục hiện hữu trước mắt của hắn, chung quy gom lại liền có thể hợp thành ba loại sau: phù lục mang tính phòng ngự, phù lục công kích và phù lục bổ trợ.
Trong đó, phù lục bổ trợ có muôn hình vạn trạng, nào là gia tốc phù, ẩn thân phù, định thân phù, hư nhược phù, tăng công phù, vân vân và mây mây.
Nhìn xong một đám này về sau, Nhất Minh không nói hai lời liền tiến về một đám cột đá được sắp đặt riêng biệt ở một bên, quét mắt nhìn qua, lập tức trợn tròn!
Tổng cộng mười cái cột đá, thế nhưng là chỉ có một cái cột đá là có ngọc giản nằm ở bên trong, bên trên còn khắc ba chữ to dùng rất là bắt mắt.
Cơ sở pháp môn!
Tất cả những cái cột đá còn lại đều trống rỗng không có, Nhất Minh đứng ngây ra đó, mộng bức không hiểu.
“Đây là tình huống như thế nào?”