Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 113

Đúng thế, tôi bây giờ thật sự không còn nhớ Đường Nhiên nữa, khi vừa chia tay với Đường Nhiên, mỗi đêm tôi đều mơ giấc mơ khác nhau về Đường Nhiên, tôi thật sự buông bỏ hết rồi sao?

Tại sao? Tôi thật sự là người con gái cầm lên được buông cũng dễ như thế sao?

Trong lòng tôi khẽ thở dài: “ Ngủ thôi, cậu có thể tiếp tục ở viện, ngày mai mình còn phải đi làm nữa.”

Châu Đình còn muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy tôi kéo chăn, cậu ấy đành phải thở dài, cũng tắt đèn nằm xuống.

Tôi thì lại không ngủ được, trong bóng tối vẫn mở mắt.

Không biết tại sao, vậy mà tôi lại nhớ đến khuôn mặt khôi ngô tuấn tú lạnh lùng của Lạc Mộ Thâm.

Tôi không kìm được ngẩn ngơ một lúc, đúng thế, mấy ngày này, tôi thật sự không còn nhớ Đường Nhiên nữa rồi, nhưng ngược lại rất nhiều lúc không tự chủ lại nhớ đến Lạc Mộ Thâm.

Tôi gắng sức vỗ một cái vào đầu mình : Nhuỵ Tử, mày bị điên à? Mày nhớ đến loại động vật nửa thân biết nghĩ đó làm gì chứ?

Thằng cha này giống Dạ Thiên Kỳ, mày đều phải cách xa hắn ta chút.

Tôi tức giận kéo chăn trùm lên đầu.

......

Như thế, tôi ngủ được rồi, không biết từ khi nào, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa.

Ai nhỉ?

Tôi rất tò mò đi mở cửa, ngược lại khi vừa mở cửa, phát hiện đứng ở cửa lại là Lạc Mộ Thâm.

Bây giờ đã là nửa đêm rồi, tại sao anh ta lại đến? Tìm tôi có việc gì?

Tôi đang muốn hỏi, Lạc Mộ Thâm đưa tay kéo tôi vào lòng.

Khi tôi đang kinh ngạc, thì anh ta lại đột nhiên dẫn tôi vào lối thoát an toàn.

“ Anh Đại Thâm, tại sao anh lại đến đây? Tìm tôi có việc gì?” tôi nghi ngờ hỏi.

“ Nhuỵ Tử, anh nhớ em, anh thực sự không thể chịu được nữa, anh thích em. Anh chịu không nổi rồi, cho nên muốn đến đây nói với em.” Điều khiến tôi ngạc nhiên là, Lạc Mộ Thâm lại nói với tôi như thế.

Anh ta nói luôn thích tôi, yêu tôi, từ lần đầu tiên gặp mặt đã yêu tôi rồi, cho nên mới tuyển dụng tôi. Tôi đương nhiên cực kỳ bất ngờ, trừng to mắt nói anh không phải luôn có bạn gái sao? Anh còn bảo tôi đi tặng quà cho bạn gái anh nữa kìa.

Còn Lạc Mộ Thâm nói biểu thị với tôi anh ta đối với mấy người phụ nữ đó chỉ là chơi đùa mà thôi, duy nhất với tôi mới là thật sự.

Anh ta nói như thế, tôi lập tức như được giải toả nỗi lòng, nhưng tôi vẫn giữ đầu óc minh mẫn nói với Lạc Mộ Thâm tôi và anh ta là không thể được, tại vì tôi và anh ta không phải người một thế giới, tôi từ trước đến nay chưa mơ mình là con gái nhà nghèo mà gả vào gia đình giàu có cả, tôi chỉ muốn làm thư ký bên cạnh anh ta, tranh thủ kiếm bát cơm manh áo vài năm này kiếm nhiều tiền một chút, đúng, tôi chính là nói như thế.

Sau đó, tình thế càng làm tôi khó thở hơn, Lạc Mộ Thâm không quan tâm những lời nói của tôi, anh ta một tay ấn tôi áp sát vào tường, tôi lúc đó sững sờ, đây là động tác mà muốn chạy cũng không được, giống như trên phim vậy?

Tôi còn chưa kịp đỏ mặt, thân hình Lạc Mộ Thâm cao to đã ép tôi vào trong góc tường, toàn thân anh ta ép sát vào người tôi.

Anh ta dùng tay giữ lấy cằm của tôi, làm tôi ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt sâu như biển đó, lúc đó đầu đã mất đi tư duy rồi, gần như không biết nên làm gì nữa.

Đúng thế, tôi đã hoàn toàn bị mê hoặc.

Trong khi tôi đang mê muội, anh ta cúi đầu thấp xuống, một tay giữ chặt lấy thân thể tôi, tôi cảm thấy toàn thân mình gần như hoàn toàn trong tay anh ta, nhưng có một cảm giác rất an toàn.

Hai tay tôi ôm lấy cổ anh ta, toàn thân mình đã hoàn toàn treo lên không trung, anh ta cười nhẹ nhàng, sau đó bắt đầu hôn tôi.

Mắt của tôi trợn to hết sức, nhất thời quên mất phản ứng, tôi cảm thấy toàn thân mình đều hoảng sợ mà cứng đờ cả lại.

Nhưng cái cứng đờ đó của tôi trong nụ hôn mềm mại tình cảm của anh ta lại dần dần mềm như ban đầu.

Nụ hôn của anh ta là êm ái, say đắm vô cùng, thậm chí mỗi một động tác nhỏ xíu, đều khiến toàn thân tôi run cầm cập. Nên biết hồi tôi yêu Đường Nhiên bốn năm đại học, trong tình yêu, khó tránh khỏi những hành động gần gũi, nhưng cũng chỉ là cái ôm, đón nhận những nụ hôn mà thôi.

Nhưng khi là Lạc Mộ Thâm, trái tim tôi lại nhảy nhót, cảm giác như sắp ngất xỉu vậy.

Tôi nhắm mắt lại, ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng khẽ rên lên, trước mắt là khuôn mặt đẹp trai của Lạc Mộ Thâm, hết sức gợi cảm.

Hai tay của tôi nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt khôi ngô tuấn tú đó của Lạc Mộ Thâm, lại thuận theo gáy của anh ta mà trượt xuống, chiếc ao sơ mi của anh ta mở rộng, lộ ra yết hầu gợi cảm đó, bộ ngực rắn chắc.

Tôi thề, tôi từ trước đến nay chưa gặp qua người đàn ông nào gợi cảm khiến người khác say mê như thế, cũng chưa từng thấy máu nóng sục sôi thế này.

Trước đây khi tôi và Đường Nhiên yêu nhau, dù cho tôi cảm thấy bản thân rất yêu anh ta, nhưng ngược lại đều từ chối yêu cầu thân mật với anh ta, cho dù là có một lần chơi bên ngoài quay về kí túc muộn, chúng tôi không còn cách nào vào được trường, đành phải thuê một phòng ở nhà nghỉ nhỏ bên ngoài.

Còn nhớ đêm hôm đó, Đường Nhiên rất kích động, không dưới một lần gạ gẫm tôi làm chuyện đó, nhưng đều bị tôi từ chối khéo. Đại khái trong ý thức, tôi lúc đó không muốn trao bản thân cho anh ta?

Còn bây giờ khi đối diện với Lạc Mộ Thâm, vậy mà tôi.....thật sự khiến tôi không kiểm soát được nữa.

Lẽ nào tôi thật sự yêu Lạc Mộ Thâm, vì anh ta mà rung động rồi sao?

Cho nên, bây giờ anh ta đối với tôi hết sức nhẹ nhàng ấm áp, tôi dù có tìm mọi cách để chạy trốn, buồn cười, vậy mà tôi chẳng hề chối từ, dường như trong ý thức cảm thấy như thế là rất bình thường vậy.

Hoặc có thể nói, dường như tôi tự nguyện làm như thế với anh ta.

Tôi quả thật không cảm thấy khó xử, chỉ là đang cố gắng phối hợp với anh ta, uyển chuyển cùng Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm tình cảm dạt dào hôn vào môi của tôi, bàn tay không biết từ lúc nào đã sờ vào trước ngực của tôi, nắm lấy ngực tôi, nhẹ nhàng nói với tôi: “ Có muốn không?”

Tôi toàn thân dường như có luồng điện chạy qua, khiến toàn thân tôi hồi hộp run rẩy.

Hít thở nhẹ xuống, tôi đỏ mặt nhìn thân thể Lạc Mộ Thâm, cuối cùng mở mồm nói muốn......

“ Muốn, anh sẽ cho em.” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.

Giọng nói gợi cảm của anh ta dao động trong màng nhĩ tôi, giống như tôi bị anh ta bỏ thuốc vậy, chỉ muốn cùng anh ta làm chuyện đó.

Nhưng tôi dù sao vẫn là người con gái trong trắng, tôi hoảng loạn, có thể nói giống như con hươu bị hoảng loạn vậy, sợ hãi không yên.

Tôi kéo chặt lấy vạt áo của Lạc Mộ Thâm, không biết phải làm thế nào.

“ Em yêu, đừng lo lắng, theo anh là được rồi.” Lạc Mộ Thâm bình thản cười với tôi.

Tay anh ta lại vuốt ve đùi của tôi.

“ Không thể ở đây được.” Tôi ý thức được lo lắng nhìn đông nhìn tây, lẽ nào làm trong hàng lang an toàn sao.

Nếu như bị người khác nhìn thấy thì sao?

Tôi muốn đẩy Lạc Mộ Thâm ra, nhưng bị anh ta làm cho đễn nỗi không còn sức lực nữa.

Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nghiêng đầu, cười nhìn tôi: “ Sợ gì chứ, nếu như có người đến nhìn, bọn họ nhìn thì nhìn, lẽ nào không thể xem tình nhân thân mật sao? Có nóng bỏng hơn chúng ta không?”

Đúng vậy, rất nhiều những cặp tình nhân nước ngoài khác còn nóng bỏng, gợi cảm hơn chúng tôi nhiều

“ Nhưng mà, chúng ta là người Á Đông, đâu có......dễ dãi như thế chứ? Tôi cúi đầu nhẹ nhàng nói.

“ Anh không quan tâm, cũng không ai dám quản anh!” Lạc Mộ Thâm độc tài lại nổi lên rồi, anh ta giữ vững người, nhẹ nhàng nhìn xuống phía dưới của tôi, ánh mắt anh ta khiến tôi cảm thấy mê muội rồi.

Thật sự rất thích rất thích nhìn anh ta, anh ta cười, anh ta cáu, anh ta lạnh lùng, anh ta tình cảm dạt dào......

Tôi thật sự ngã trong tay anh ta rồi.

Còn tôi tin rằng lúc đó tôi trong mắt của Lạc Mộ Thâm cũng rất đẹp.

Nếu không thì anh ta cũng không thể thích tôi như thế này.

Tôi nhẹ nhàng nhìn trong mắt anh ta phản lên hình bóng rõ nét của tôi.

Ánh sáng yếu ớt hắt lên dáng vẻ thướt tha của tôi, chân mày lá liễu thanh mảnh, hai đôi mắt khẽ hờ khép lại, đôi lông mi dài uốn cong như đôi cánh bướm, còn làn da mềm mại trắng muốt, trông thật cuốn hút.

Lông mi dài trên đôi mắt như khắc hoạ đường nét nhỏ bé trên khuôn mặt, đẹp như thế.

Tôi rất hài lòng hình ảnh của tôi lúc đó, như thế tôi mới có tư cách làm người phụ nữ của Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng phủ phục thân thể xuống, ngón tay dài đó nhẹ nhàng lướt trên khuôn mặt đẹp như ngọc ngưng đọng đó, nhẹ nhàng ấm áp có lẽ tác động vào mỗi góc cạnh trong nội tâm sâu xa của anh ta, đường nét khuôn mặt lạnh lùng của Lạc Mộ Thâm lúc đó hoàn toàn dung hoà rồi, trên môi mang nụ cười ấm áp.

“ Nhuỵ Tử, anh thích em, anh......” anh ta không kìm nổi ép người lại, nhẹ nhàng hôn bờ môi tôi nói.

Bình Luận (0)
Comment