Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 123

“ Không sao, anh Đại Thâm, em có thể uống một chút, hơn nữa hôm nay vui như thế, uống cùng chú Vương một chút, anh yên tâm, nếu như em không uống được nữa, em sẽ không phô trương khoe tài đâu.” Tôi cười nhìn Lạc Mộ Thâm, nháy mắt với anh ta, ý là không phải lo lắng, tôi có thể uống.

Tôi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm cũng nhìn tôi, đôi mắt đó thật sự quá đẹp.

Tôi dùng hết sức mới có thể chuyển hướng nhìn từ khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của anh ta ra hướng khác.

Nói thật, Lạc Mộ Thâm, thật sự quá đẹp trai.

Mặc dù tôi từ trước đến nay không cho rằng bản thân là kẻ hám sắc, nhưng nếu như có người dùng Lạc Mộ Thâm làm mỹ nhân kế đối với tôi, tôi tin tôi chắc chắn sẽ trúng kế.

Ôi, Tô Tư Nhuỵ, mày không khá lên được chút sao?

“ Anh em các cậu đã nói như thế, thế thì tôi quyết định vậy”, ông ta dặn dò nhân viên phục vụ: “ lấy rượu Mao Đài đạt giải thưởng năm 1815, lấy trước 3 bình nhé. Rượu Mao Đài rất ngon, không bị đau đầu, phụ nữ đều có thể uống được. Đương nhiên đàn ông chúng ta, càng thích uống rồi, ha ha.”

Tôi lập tức sững sờ giây lát, ai za, rượu Mao Đài năm 1815, tôi biết, rượu Mao Đài, đạt giải thưởng tại tiệc rượu Panama, từ đó tạo ra thương hiệu Mao Đài, trở thành một trong những loại rượu nổi tiếng nhất của Trung Quốc, nên biết, những bình rượu này bây giờ đã là vô giá, người bình thường dù có tiền cũng không tìm được một bình, nhưng trong Sơn Trang của ông già Vương Kim Đào này, vậy mà lại tuỳ ý tuỳ ý lấy vài bình.

Do đó có thể nhìn ra được gia thế của lão già này.

Đùa chứ, hàng vạn nhà giàu có tiếng ở đất nước này, tôi làm sao có thể tưởng tượng được hết chứ?

Có điều, tôi thật sự sắp được uống rượu Mao Đài rồi sao?

Tôi nhìn Lạc Mộ Thâm, lại nhìn Vương Kim Đào, trong lòng hết sức hồi hộp.

Lòng bàn tay đã toát mồ hôi rồi.

Đang nghĩ như thế, cô nhân viên phục vụ xinh đẹp đó đã bê khay mấy bình rượu nổi tiếng đó mang đến, mở một trong những bình rượu Mao Đài, lập tức mùi thơm thanh khiết phả đầy mũi, đến người không hiểu về rượu như tôi cũng phân biệt được loại rượu danh bất hư truyền này.

Tôi không kìm được trong lòng thầm thở dài một tiếng, bố tôi cũng là người thích uống rượu, mỗi tối đều uống một chén rượu nhỏ, nhưng từ trước đến nay chưa được uống loại rượu nổi tiếng đắt đỏ thế này, cùng lắm cũng chỉ là rượu trắng Kim Lục Phúc các loại, tôi không kìm được trong lòng thầm hạ quyết tâm, ưhm, tôi nhất định phải kiếm thật nhiều tiền, để bố tôi có thể uống được loại rượu Mao Đào ngon như thế này.

Tôi liền phấn chấn trở lại, không được, hôm nay, tôi nhất định phải giúp Lạc Mộ Thâm giành được dự án này, kiếm tiền mua rượu Mao Đài cho bố tôi.

Tôi chỉ có mang ý nghĩ đó. Rất bình thường mà cũng rất thực tế, thậm chí có thể nói là rất con buôn.

Nhìn thấy mắt tôi dán vào chai rượu Mao Đài, Vương Kim Đào cười nói: “ Nào nào nào, đều không phải người ngoài, mọi người tiếp tục ăn đồ ăn, tiếp tục uống rượu.”

Một thanh niên phục vụ rất kính cẩn cầm lấy một chai rượu Mao Đài, rót cho mỗi người một ly, đến tôi cũng được rót đầy rồi.

Tôi không kìm được trong lòng lại thở dài một tiếng, trong công việc, trên bàn rượu, căn bản không cần biết bạn có phải là nữ hay không.

Phụ nữ trên bàn rượu, cũng phải uống rượu.

“ Nào nào nào, chúng ta uống trước một ly.” Vương Kim Đào nhiệt tình nâng ly rượu lên, nhìn tôi và Lạc Mộ Thâm, mấy người thanh niên đó cũng nâng ly rượu lên, “ Lạc Tổng, cô Tô, cạn.”

Lạc Mộ Thâm nghĩ một chút, cũng nâng ly rượu lên, tôi cũng cầm ly rượu của mình lên.

Mấy người đó đều uống một hơi hết ly rượu trong tay, Lạc Mộ Thâm cũng không ngoại lệ, tôi nghĩ một chút, cũng uống một hơi cạn ly.

Vương Kim Đào và mấy thanh niên đó không tin đều vỗ tay tán thưởng tôi.

“ rất tuyệt rất tuyệt, tiểu Tô, quả nhiên là mang khí chất trượng phu, thật sự quá lợi hại.” Vương Kim Đào cười nói.

“ đúng thế, cô Tô, thật sự quá lợi hại rồi.” Mấy thanh niên đó cũng tâng bốc tôi.

Lạc Mộ Thâm quay đầu sang nhìn tôi, dùng giọng nói nhỏ nhất chỉ để mình tôi nghe: “ Nhuỵ tử, không phải uống với chúng tôi, uống một ly là được rồi, lát nữa tôi gọi cho cô chút nước ngọt, cô uống nước ngọt là được rồi.”

Tôi nhìn ánh mắt của Lạc Mộ Thâm, rất nhanh hiểu ý của anh ta, anh ta là sợ tôi uống nhiều.

Tôi thấy trong lòng cảm thấy ấm áp, vì anh ta quan tâm tôi như thế, vì ánh mắt ấm áp đó anh ta nhìn tôi.

“ Ha ha, Mộ Thâm, thật sự quan tâm em gái quá, nếu không biết tiểu Tô là em họ xa của cậu, tôi lại nghĩ là Tiểu Tô là bạn gái của cậu đấy. Dù cho ở đấu trường đua ngựa hay là ở đây, Mộ Thâm cậu quan tâm cô ấy quá rồi, ha ha.” Vương Kim Đào cười lên, “ có điều cậu yên tâm đi, em gái cậu uống được rượu đó.”

Tôi lập tức trong lòng thấy dao động.

Lạc Mộ Thâm cười nói: “ Tại vì là em gái, cho nên càng phải che chở không phải sao?”

“ Được, chúng tôi sẽ không làm khó Tiểu Tô, chỉ cần Tiểu Tô nói không uống nữa, thế thì sẽ không uống nữa.” Vương Kim Đào cười nói, “ có điều chúng tôi đều nhìn ra, tiểu Tô thật sự có tiểu lượng cao.”

Ông già này lại tâng bốc tôi, tôi đành phải cười cười.

“ Tiểu Tô bây giờ đang làm thư ký cho Mộ Thâm à?” Vương Kim Đào tiếp tục hỏi.

“ Vâng, đúng thế. Hiện tại đi theo anh Đại Thâm học hỏi, cho nên đang làm thư ký Tổng giám đốc của Lạc Thị, thực ra tư cách của tôi vẫn chưa đủ, nếu không phải là em họ xa của anh Lạc Mộ Thâm, tôi cũng không có được chức vụ này.” Tôi thuận theo lời Lạc Mộ Thâm nói, cười hết sức đáng yêu.

Dù sao thì cũng đang gạt Vương Tổng này.

“ Ồ, thế bình thường công việc có bận không?” Vương Tổng tiếp tục hỏi.

“ cũng không bận lắm, tại vì tôi vừa thăng chức, phần lớn công việc vẫn chưa phân cho tôi, đều là các thư ký khác làm, tôi cũng rất ngại, cũng hy vọng anh Đại Thâm có thể cho tôi nhiều cơ hội hơn, anh Đại Thâm hôm nay mới là lần đầu dẫn tôi ra ngoài để được biết thế giới xung quanh.” Tôi cười nói, thật không đùa, tôi phát hiện tôi đúng là có tài bịa chuyện, tôi nói cứ như thật, giống như tôi đúng là em gái mà Lạc Mộ Thâm yêu thương vậy.

Vương Kim Đào lại cười hỏi tôi: “ Thư Ký bên cạnh Lạc Mộ Thâm đều là nữ phải không? Mà còn đều là người đẹp nữa ?”

Lạc Mộ Thâm quay đầu nhìn, mỉm cười đáp: “ Đúng thế ạ. Đều là nữ, mà còn đều trẻ trung xinh đẹp.”

Mấy chữ “ người đẹp dáng vẻ trẻ trung xinh đẹp” của anh ta thốt ra sao mà nặng thế.

Vương Kim Đào chống tay vào quai hàm của mình, nhìn xa xăm cười, sau đó nói: “ nếu không tại sao lại nói người trẻ như các cậu hiểu thế nào là hưởng thụ, cậu xem để mấy người đẹp bên cạnh làm việc là cảm thụ gì đó, chính là không làm việc thì cũng được dưỡng mắt mà! có hứng thú mà làm việc, có điều vẫn nên cẩn thận, đặc biệt là Lạc Mộ Thâm thanh niên anh tài như thế, phong độ như thế, đến cầm tay phụ nữ thôi cũng bị thời sự báo đài đưa lên đấy, chỉ không sợ người khác tuyên truyền yêu đương trong phòng làm việc?”

Tôi nhìn Vương Kim Đào này, chỉ thấy ông ta cáo già xảo quyệt nhìn Lạc Mộ Thâm, dường như chỉ đợi xem truyện cười, lão già này, thực ra luôn ngáng chân Lạc Mộ Thâm, đến tôi cũng cảm thấy tức giận.

Thực ra tôi có cảm giác rõ là ông ta hơi đố kỵ, ganh ghét vẻ đẹp trai của Lạc Mộ Thâm, có lẽ ông ta có vẻ không cảm lòng bị thanh niên trẻ trung như Lạc Mộ Thâm quật ngã trên bãi cát chăng?

Đúng thế, mỗi câu nói của ông ta, thực ra đều đang thầm khiêu khích Lạc Mộ Thâm. Tôi rất lo lắng Lạc Mộ Thâm bị lão hồ ly này đốn ngã mất.

Lúc này, Lạc Mộ Thâm cười lên, anh ta vừa cười vừa nói: “ con người cháu ấy à, từ trước đến nay không để ý người khác nói thế nào, mà cũng chẳng để ý làm gì, để ý là để cho bản thân thêm ấm ức sao? Cháu phải dựa vào lời nói của người khác mà sống sao? Hơn nữa, nếu như cháu dùng trợ lý nam, biết đâu còn sẽ bị mấy người rảnh rỗi mang ra bới móc ấy, ha ha.”

Tôi vừa nghe, cũng không kìm được phải bật cười, chính xác là như thế.

Người trời sinh sáng chói như Lạc Mộ Thâm, chủ ý trời sinh là muốn mọi người phải nhìn vào, bất kể là nói cái gì làm cái gì, có lẽ đều bị người khác mang đi viết báo, nếu như thật sự cái gì cũng để ý, thế thì không phải sống nữa rồi.

Bình Luận (0)
Comment