Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 126

“ Có gì mà mạo hiểm chứ? Không phải nói quá, thực ra chú đã rất vui vẻ rất phấn chấn rồi, chú sẽ không làm khó Nhuỵ tử, để Nhuỵ Tử uống cùng chú mấy ly là được rồi, chú cũng già rồi, không uống được như mấy thanh niên trẻ trung, chú uống mấy ly, Nhuỵ Tử uống vài ly là được rồi, sau đó dự án Hoa Viên Hà Bạn sẽ là của cháu, chú nói được làm được, chú đã nói rồi, chú hôm nay đã vui vẻ đạt đến 99 điểm rồi, tại sao không để cho đạt điểm tối đa chứ?” Vương Kim Đào cười nói.

Lời nói của ông ta khiến mạch máu tôi như muốn phun ra, không phải là chỉ uống mấy ly với Vương Kim Đào thôi sao, cũng không phải ngủ cùng ông ta, nghĩ như thế, chỉ cần uống với ông ta mấy ly, là tôi có thể ký được dự án Hoa Viên Hà Bạn rồi, toàn thân tôi mang đầy sức mạnh, ai ngăn tôi lúc này cũng không được.

Hơn nữa, tôi cảm thấy bản thân mình thật sự uống được.

Nghĩ đến đây, tôi to gan kéo Lạc Mộ Thâm ở bên cạnh, cười nói: “ anh Đại Thâm, anh yên tâm, em uống được, anh quên là em là người ở đâu à? Em là người Đông Bắc, những cô gái Đông Bắc chúng em rất hào phóng rất có tửu lượng. Bia hay rượu trắng, em đều uống được. Vương Tổng, cháu nhất định sẽ làm cho chú vui, sau đó dự án Hoa Viên Hà Ban nhất định phải giao cho anh Đại Thâm cháu nhé.”

Vương Kim Đào cười nói: “ Nhìn xem, Tiểu Tô người ta đã nói bản thân có thể uống được rồi, Mộ Thâm cậu không phải lo lắng nữa, chú còn có thể làm khó Tiểu Tô sao? Chú đặc biệt thích Tiểu Tô, chỉ là muốn uống cùng Tiểu Tô chút rượu mà thôi.”

“ Đúng thế, anh Đại Thâm, em uống được.” Tôi vội vàng vỗ mấy cái bộp bộp bộp vào ngực chứng tỏ khả năng uống được của mình.

Lạc Mộ Thâm hơi nhíu mày, chăm chú nói: “ Nhuỵ Tử, đừng uống nữa, tiền có thể kiếm từ từ.”

Tôi lập tức nói: “ Anh Đại Thâm, em không phải phô trương, em thật sự muốn làm chút việc vì công ty, nếu không, em trực tiếp đảm nhiệm chức vụ thư ký tổng giám đốc, em lo lắng mình không đủ tài, khiến người của công ty đàm tiếu, nếu như em có thể vì công ty ký được hạng mục Hoa Viên Hà Bạn, đó không phải là em đã vì công ty lập được công lớn rồi sao? Như thế bản thân em cũng cảm thấy cây ngay không sợ chết đứng rồi.”

“ Đúng thế, Tiểu Tô nói rất đúng, thanh niên trẻ mà, muốn là một người có ý nghĩa đối với công ty.” Vương Kim Đào cười nói.

Tôi dùng ánh mắt nói với Lạc Mộ Thâm, tôi có thể, không sao hết.

Trong đôi mắt sâu đó của Lạc Mộ Thâm mang đầy vẻ lo lắng.

Nhìn thấy vẻ lo lắng của anh ta, trong lòng tôi hết sức vui vẻ. Trên người mang đầy ý chí chiến đấu.

Tôi một mặt là muốn giúp Lạc Mộ Thâm, một mặt cũng là muốn chứng tỏ khả năng của bản thân, để cho những người ở công ty không cảm thấy tôi là dựa vào việc có quan hệ với tổng giám đốc, tôi giúp công ty ký hợp đồng như thế, sau này tôi có thể thẳng lưng mà đứng rồi, sau này ai dám nói tôi. Tôi đánh chết hắn ta!

Tôi cũng là vì bản thân như thế mà nghĩ.

Cho nên, hôm nay, rượu này, tôi quyết định uống cùng ông ta.

Lại nói, tôi thật sự biết được tửu lượng của mình đến đâu, người Đông Bắc chúng tôi, không kể là nam hay nữ, đại đa số tửu lượng rất tốt. Chúng tôi có thể uống rượu bằng bát to, ăn thịt miếng to. Hồi còn nhỏ, cũng không nhớ rõ là 3 hay 4 tuổi, tôi đã lên bàn rượu uống rượu với người lớn, tửu lượng lúc nào cũng rất tốt, tôi có thể uống 7,8 chai bia, sau khi lên đại học , cũng không ít lần cùng bạn học tụ tập uống rượu, cho nên tôi rất tự tin với tửu lượng của mình.

Hơn nữa, hôm nay vui vẻ, giải thưởng lớn như thế tôi phải dũng cảm mới được, tôi nghĩ tôi nhất định làm được.

Hơn nữa, lão già Vương Kim Đào có thể uống thắng được tôi sao?

Nhìn tôi dũng khí như thế, Vương Kim Đào cười vỗ vai tôi: “ Được, Tiểu Tô, thật sự là đứa trẻ mà khiến người khác phải thích thú, nào, hai chú cháu ta uống.”

Tôi lập tức nâng ly rượu trước mặt lên: “ Vương Tổng, cháu kính chú một ly trước.”

Đôi mắt ti hí của lão già mưu mô Vương Kim Đào này nhìn ly rượu của tôi cười nói: “ Tiểu Tô, chúng ta không thể dùng ly rượu này rồi. Hai người chúng ta đổi ly rượu khác, được không?”

Tôi có thể nói không được sao?

“ Vâng. Vương Tổng muốn dùng cái gì thì dùng cái đó.” Tôi cười tươi như hoa nói.

“ Tiểu Trang, bảo bọn họ đổi ly khác.” Vương Kim Đào dặn dò trợ lý của mình.

Tiểu Trương lập tức đi dặn dò nhân viên phục vụ, lát sau cô nhân viên phục vụ xinh đẹp tiến vào, trên khay cô ta bê là 10 chiếc ly, đều là những chiếc ly loại to, tôi nhìn một ly có thể rót được ít nhất 3 lạng rượu rồi.

Tiểu Trương đặt trước mặt tôi và Vương Kim Đào 10 ly rượu trắng, cũng chính là trước mặt chúng tôi mỗi người 5 ly rượu.

Anh ta rót đầy 10 ly rượu.

Vương Kim Đào cười chỉ vào ly rượu đó nói: “ Tiểu Tô, nhìn thấy chưa, 5 ly rượu này, là của cháu. Còn 5 ly rượu này, là của chú, hai chú cháu ta uống hết, thì dự án Hoa Viên Hà Bạn là của Lạc Thị rồi.”

Tôi nhẹ nhàng gật gật đầu: “ Vâng.”

Tôi đưa tay ra, một tay cầm lấy một ly rượu.

Lạc Mộ Thâm đột nhiên đưa tay ra, giữ chặt tay tôi, giọng nén xuống: “ Nhuỵ Tử, thôi đi đừng uống nữa, em đã uống không ít rồi, dự án Hoa Viên Hà Bạn không cần nữa, tôi không thiếu dự án đó, bảo em đừng uống thì đừng uống nữa. Muốn trổ tài phải không?”

Tôi lập tức đẩy tay anh ta ra: “ Anh Đại Thâm, đừng xem thường em, em uống được mà, em không phải phô trương khoe mẽ, anh yên tâm, tửu lượng của em rất cao, chút rượu nay không đáng gì.”

Nói xong, tôi ngẩng cổ lên, uống cạn ly rượu Mao Đài đó vào bụng.

Sau đó, tôi lại nâng ly thứ hai lên, một hơi uống cạn, lại đến ly thứ ba, ly thứ tư, ly thứ năm.

Tôi uống một hơi năm ly rượu đó vào trong bụng, mặc dù nói là rượu quốc gia Mao Đài, mặc dù không kích thích giống như loại rượu khác, nhưng dù sao cũng là loại rượu hàng thật đúng giá, tôi cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình sắp bị thiêu lên rồi.

Có lẽ ai mà để chiếc bật lửa ở cạnh mồm của tôi, tôi cũng có thể bùng cháy lên được.

Nhưng dù cho như thế, tôi vẫn điềm tĩnh cười với Vương Kim Đào, điềm tĩnh nói: “ Vương Tổng, cháu cạn rồi.”

Vương Kim Đào dùng hết sức mà vỗ tay tán thưởng: “ Tiểu Tô, cháu thật sự quá lợi hại, hán tử có trong người con gái.”

Mấy trợ lý nam đó cũng hết sức nhiệt tình vỗ tay: “ Thư Ký Tô tửu lượng tốt quá! Đàn ông chúng tôi cũng không bằng.”

Tôi trên mặt vẫn tươi cười, thực sự trong bụng giống như châm lửa rồi. Cảm giác khó chịu đó, thật sự không muốn nhắc nữa.

Tôi không kìm được trong lòng thở dài.

Từ trước khi đi học chưa hiểu chuyện, cũng không phải từ trước đến nay chưa bao giờ uống một hơi cạn ly, chỉ là lúc đó tuổi còn trẻ chưa biết gì, còn bây giờ biết nhiều hơn rồi, nhưng không thể không làm thế được.

Cái gì gọi là con người ở giang hồ, có những điều bản thân không muốn nhưng cũng vẫn phải làm.

Cho đến khi chúng ta trưởng thành, rất nhiều việc đã không còn trọng phạm vi bản thân có thể kiểm soát, con người đành chịu không biết làm sao, ví dụ như tôi.

Vì cái gọi là sự nghiệp của tôi, tôi không thể chấp nhận gạ gẫm dụ dỗ quan hệ, đó là đường biên ngang của tôi, nhưng ngược lại tôi lại cười hì hì mà uống rượu cùng.

Trong khoảng khắc đó, tôi hơi có cảm giác muốn khóc, nhưng nhiều hơn là cảm giác tự hào đối với bản thân.

Từng đó rượu xuống bụng, dự đoán đàn ông bình thường cũng phải nằm bò ra rồi, tôi cảm giác mình sắp ngã gục, tất cả trước mắt đều biến thành hình sóng đôi rồi.

Tôi bây giờ, trong đầu đều lờ mờ. Nhưng cảm giác này tôi che giấu rất tốt, vẫn tươi cười, tôi đặt ly rượu xuống, ngồi trên ghế.

Vương Kim Đào không ngừng lên tiếng tán thưởng tôi: “ Thư ký Tô thật sự tửu lượng cao, Mộ Thâm à, chúc mừng cháu có một người tài giỏi như thế, cháu xem, sau này Tiểu Tô sẽ giúp cháu rất nhiều, Lạc Thị có người tài như thế, sẽ còn lớn mạnh hơn nữa.”

Lạc Mộ Thâm không nói gì, chỉ là ánh mắt phức tạp nhìn tôi, tôi từ trong ánh mắt của anh ta nhìn thấy vẻ hối hận, nhưng tôi vẫn hết sức mỉm cười nhìn anh ta, ý muốn nói, tôi không nên uống rượu quá gấp, bên tai hơi có tiếng bập bùng, tôi chỉ lo lộ ra dáng vẻ bất thường, đành phải cười xoà.

“ Ai ya ya, Tiểu Tô, chú vốn dĩ muốn uống hết cùng cháu chỗ rượu này, nhưng chú đột nhiên cảm thấy tim không được khoẻ lắm, cháu cũng biết, đến tuổi này rồi, sức khoẻ không thể bằng những người trẻ các cháu, tất cả phụ tùng đều vang lên lách cánh rồi, chú thật sự uống không nổi rồi.” Lão hồ ly tinh xảo quyệt này nói.

Bình Luận (0)
Comment