Những Tháng Ngày Tuổi Trẻ

Chương 36

Tuy nói là bị nhốt trong nhà, nhưng JaeJoong không có ngốc đến mức làm ầm ĩ hay tuyệt thực gì đó, cậu vẫn như cũ cần ăn thì ăn, cần ngủ thì ngủ, ở nhà tự tại. Tuy rằng tất cả thiết bị có thể thông tin liên lạc đều bị cha mẹ thu hết, nhưng bên cạnh vẫn còn Kim HeeChul. Qua HeeChul, YoonHo biết được tình hình của JaeJoong nên cũng không quá lo lắng. Kim phu nhân và Kim lão gia vẫn kiên quyết bắt JaeJoong cắt đứt quan hệ với YoonHo, không ngừng khuyên bảo JaeJoong. Mà JaeJoong cũng kiên quyết không đáp ứng.

ChangMin về nước nghỉ hè, dưới sự giúp đỡ của HeeChul đã đến gặp JaeJoong, nói cho cậu biết, lần trước Kang Hye Jin đến tìm cậu xong thì đến nhà YoonHo, nhưng cha YoonHo vừa ra nước ngoài nên chỉ có thể nói với mẹ anh. Tuy nhiên điều mà cô ta không nghĩ tới chính là mẹ YoonHo đến tìm JaeJoong nhưng chẳng làm gì. Nhưng cách đây mấy hôm cha YoonHo đã về, Kang Hye Jin liền nói cho ông biết, cho nên, YoonHo hiện tại cũng đang bị nhốt trong nhà, bị ép phải cùng Kang Hye Jin kết hôn. YoonHo không đồng ý, cha anh mới nói không kết hôn cũng được, nhưng phải cắt đứt với JaeJoong. YoonHo cũng không chấp nhận, vì thế hai cha con đang rất bất hoà.

Đã nghe ChangMin nói qua, cho nên thời điểm cha YoonHo xuất hiện trước mặt JaeJoong, cậu một chút cũng không kinh ngạc.

Kim phu nhân và Kim lão gia thấy JaeJoong chẳng có dù chỉ một chút ý muốn chia tay YoonHo, cho nên quyết định đưa JaeJoong đến Phần Lan, hy vọng khoảng cách sẽ khiến hai người ‘xa mặt cách lòng’. Đang lúc JaeJoong bận nghĩ xem làm thế nào để nói cho YoonHo biết chuyện này, thì cha YoonHo tìm đến nhà. Lúc đó JaeJoong khoanh chân ngồi trên sôpha, vừa ăn táo vừa xem TV vừa nghĩ cách cùng YoonHo lên hệ, cha YoonHo đột nhiên xuất hiện. Tuy chưa từng gặp nhưng JaeJoong biết người đàn ông này là ai.

“Cậu là Kim JaeJoong?” Cha YoonHo nhìn JaeJoong một lúc lâu mới lên tiếng.

“Bác biết rồi còn hỏi.” JaeJoong hờ hững chớp mắt, tại sao người đến gặp cậu cứ mở đầu bằng cái câu ấy nhỉ, chả có tí sáng tạo nào. Nghĩ rồi bĩu môi tiếp tục ăn táo.

“Thế chắc cậu cũng biết ta là ai.” Cha YoonHo hỏi đầy dụng ý.

“Bác là vì quan hệ giữa cháu với YoonHo mà đến, người quản được chuyện của YoonHo còn có thể là ai nữa.”

“Cá tính không tồi. Ta cũng không nhiều lời. Ta hy vọng cậu sẽ không bám lấy con ta nữa.”

JaeJoong không nói gì, chỉ tiếp tục ăn táo.

“Hai đứa bây giờ tuổi còn trẻ, cho nên loại chuyện bồng bột này ta xem như chưa từng xảy ra. Cậu cũng biết thân phận của con trai ta, cho nên ta hy vọng cậu đừng cản trở tiền đồ sau này của nó.” Nói xong, ông lấy ra một tờ ngân phiếu để trước mặt JaeJoong.

JaeJoong cầm lên xem, thấy trên mặt viết 500 vạn, HeeChul ngồi bên cũng nhìn qua nói,

“Whoa, hoá ra Jung YoonHo có giá trị đến thế. Những từng này tiền, biết vậy thì đã bắt cóc một lần rồi.”

“Đúng thế, tiếc thật đấy.” JaeJoong phụ hoạ.

JaeJoong nhìn tấm ngân phiếu nghĩ nghĩ, công phu tập luyện cách xé ngân phiếu cho thật phong độ lần trước chưa kịp thể hiện trước mặt mẹ YoonHo, nay thì có dịp rồi. Nghĩ xong vừa định động thủ, thì có người nhanh tay hơn cậu giật lấy tấm ngân phiếu, sau đó xé nát. JaeJoong nhìn theo tay người đó, hoá ra là Kim phu nhân.

“Jung tiên sinh, tôi từng ở công ty ngài làm luật sư cố vấn, giờ đến lượt con trai tôi công tác ở đó. Tôi biết ngài có tiền. Nhưng chúng tôi không cần tiền của ngài.”

Kim phu nhân trút hết những mảnh vụn của tấm chi phiếu vào một cái túi giấy, đưa cho cha YoonHo, nói, “Mời ngài lấy lại cho.”

JaeJoong ở trong lòng không ngừng tán thưởng hành động của Kim phu nhân, rất có khí thế.

“Còn nữa, ngài dựa vào đâu mà nói con tôi bám lấy con ngài, mà không phải con ngài quấn lấy con tôi? Nếu là con trai ngài dụ dỗ con tôi thì sao? Ai chẳng biết Tổng Giám đốc của Online trước kia phong lưu thế nào. Tôi còn e chính con ngài mới cản trở tiền đồ của con tôi.”

“Xem ra bà cũng không đồng ý chuyện của hai đứa nó. Vậy ta hy vọng con trai bà chấm dứt quan hệ với con trai ta. Đừng có qua lại nữa!”

“Ngài bảo cắt đứt thì cắt đứt à? Đây không phải công ty của ngài, chúng tôi cũng không phải cấp dưới của ngài, không cần phải nghe lời ngài. Tôi ghét nhất là cái loại người dùng tiền để xử lý mọi việc như thế này.”

Kim phu nhân là luật sư, thường xuyên có người muốn dàn xếp mọi chuyện mà dùng tiền để mua chuộc bà, cho nên cứ đụng tới vấn đề này là Kim phu nhân lại muốn phát hoả. Bà quay lại nói với JaeJoong, “Kim JaeJoong! Mẹ của con chưa từng gặp qua đồng tính luyến ái, cũng không nghĩ tới chính con mình lại như thế. Tuy rằng mẹ con vẫn không thể nào đồng ý chuyện của con và Jung YoonHo, nhưng hiện tại mẹ không phản đối nữa.”

JaeJoong nghe xong như bị hoá đá, cảm thấy chuyện này có chút quen thuộc, à không, là vô cùng quen thuộc, vô cùng giống phim truyền hình, đầu óc vẫn chưa tiêu hoá kịp.

Cha YoonHo nhìn chằm chằm vào cậu, mở miệng nói.

“Cậu không nói gì sao?”

JaeJoong phục hồi lại tinh thần, cắn một miếng táo, nghĩ một chút rồi nói.

“Cháu biết đồng tính luyến ái nghe chẳng hay ho gì, nhưng vì gặp gỡ mà yêu nhau, cho dù đó là người cùng giới với mình thì cũng không còn cách nào khác. Nếu YoonHo muốn chia tay với cháu thì bác bảo anh ấy tự đến mà nói, nếu không, cháu có quyền giữ im lặng. Thế thôi ạ.”
Bình Luận (0)
Comment