Nịch Tửu

Chương 24


Liên Quyết chưa bao giờ cảm thấy mình là một chính nhân quan tử gì gì đó.
Trong việc kinh doanh duy trì một lý trí cùng đầu óc minh mẫn là chuyện không còn nghi ngờ gì nữa, trong chuyện giường chiếu cũng hoàn toàn không cần phải kiềm chế, thật ra hắn ở trên phương diện này cũng không tính là tùy tiện, nhưng cũng không phải là người sẽ tự làm mình ủy khuất.
Tấm chăn bị hắn tiện tay kéo sang một bên, Thẩm Đình Vị có lẽ là cảm thấy lạnh, nghiêng người nằm ở trên giường, hai tay chồng lên nhau nhẹ nhàng khoác lên trước bụng dưới, chân từ từ cuộn lại, có thể là do đã đè lên vết thương ở chân, hơi thở của cậu nhẹ nhàng co lại, lại điều chỉnh tư thế ngủ một chút lật thẳng người, để thẳng chân ra.

Cậu không có mặc đồ ngủ đã được chuẩn bị sẵn ở trong tủ quần áo, không biết là do số đo không phù hợp hay là do không quen, trên người chỉ mang vào một chiếc áo phông rộng rãi, nửa bên xương quai xanh lộ ra dưới cổ áo quá lớn.

Vạt áo phông nhấc lên một đoạn nhỏ theo động tác xoay người của cậu, lộ ra bụng dưới trơn truột bằng phẳng, hơi phập phồng theo nhịp thở.
Thẩm Đình Vị không có chút phòng bị nào trong giấc mộng làm cho việc lợi dụng người ta khi gặp khó khăn của Liên Quyết lúc đang say ngà ngà càng thêm xấu xa hơn.
Hắn phủ người qua, lòng bàn tay nóng như lửa vò lên phần bụng dưới mềm mại trắng sữa, Thẩm Đình Vị gần như là đột nhiên bừng tỉnh ngay khi tay của hắn vừa chạm vào, đôi mắt vẫn chưa khôi phục hoàn toàn sự thanh tỉnh như là ngậm lấy ánh nước, hoảng sợ đối diện với đôi mắt cực sâu của Liên Quyết.
"Sao lại tỉnh?"
Liên Quyết cúi đầu, hô hấp tiến đến rất gần, hơi thở cực nóng cùng mùi nước hoa Long Thủy nhẹ nhàng phun lên trên mặt của Thẩm Đình Vị.

Thẩm Đình Vị muốn tránh đi, lại bị Liên Quyết đè cho không thể động đậy.
Ý đồ của Liên Quyết quá rõ ràng, cơn buồn ngủ của Thẩm Đình Vị bị dọa cho hết sạch, hốt hoảng đẩy tay của hắn ra: "Liên tiên sinh......"
Ánh mắt của Liên Quyết mang theo một loại cảm giác áp bức vô cùng mạnh mẽ, nếu như có thực chất nó sẽ bọc người dưới thân lại kín kẽ: "Không giả vờ ngủ?"
Thẩm Đình Vị có phải là đang giả bộ ngủ hay không thật ra cũng không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Liên Quyết.

Áo phông của Thẩm Đình Vị bị Liên Quyết vén lên trên ngực, cơ thể của cậu thẹn thùng y như người, da thịt trắng nõn sớm đã hiện lên một màu đỏ nhạt khidhhtc taytgfxu củavhfbi Liênykbka Quyếtdcitg chạmstciv lênwjoqb trên.qeqdb Liênyhjln Quyếtqnuxu nhìnnexit cậuwbnmg chằmnxdef chằm,mwysu hôsucqh hấpljeio tăngxxkdn nhanhfqkdi khiếnkrumi cho tần suất phập phồng của lồng ngực Thẩm Đình Vị biến nhanh, là một cảnh tượng chỉ cần nhìn vào thôi đã có thể khiến cho người ta huyết dịch sôi trào.
Thẩm Đình Vị bị ánh mắt bỏng người của hắn đốt đến giật mình một cái, hành động nhanh hơn suy nghĩ, theo bản năng chống người lên liều mạng trốn về sau, muốn thoát khỏi sự ràng buộc của Liên Quyết.
Cậu giống như con thỏ bị dọa sợ, hô hấp co lại, chóp mũi nhanh chóng đỏ lên: "Anh, anh uống say rồi."

"Ừm." Liên Quyết không phủ nhận, hắn nhìn hàng mi run rẩy của Thẩm Đình Vị đang dần dần ẩm ướt bởi một tầng nước mắt mỏng chảy ra, dương vật chống lên trên đùi Thẩm Đình Vị trở nên cứng hơn dưới sự giãy dụa của cậu.
Thẩm Đình Vị chống đối mà siết chặt chân, đuôi mắt trở nên càng đỏ hơn, vị ngọt quanh quẩn không chịu đi ở trong khoang mũi đốt cháy lý trí còn sót lại ở trong đầu Liên Quyết, hắn không có chút cảm xúc thương tiếc nào, kéo đùi Thẩm Đình Vị ra, chen eo hông vào giữa hai chân của cậu.
"Tránh cái gì?" Đôi môi khô khan của Liên Quyết dán lên tai của Thẩm Đình Vị, ô ngôn uế ngữ thuận theo ống tai tấn công vào màng nhĩ, giọng điệu nghe vào giống như là lừa đảo: "Không phải là cậu rất thích được tôi thao sao?"
Vật kia của hắn vững như bàn thạch, cách một lớp quần satanh mỏng mặc ở nhà chống lên phần thịt mềm mại mịn màng nơi bẹn của Thẩm Đình Vị, vừa lê nhẹ vừa ngậm lấy lỗ tai của cậu, giống như bức bách mà hỏi ở bên tai cậu: "Hửm? Trước đây cầu xin tôi thao cậu như thế nào, mới qua hơn một tháng mà thôi đã quên sạch rồi?"
Thẩm Đình Vị bị hắn làm cho rất đau, đôi mắt rất nhanh đỏ lên, nhưng lại cắn chặt môi nhẫn nhịn.
Liên Quyết vốn dĩ đã hung hăng trong chuyện giường chiếu, uống say rồi sợ rằng sẽ càng không có chừng mực, đọ sức với hắn cho dù như thế nào cũng không thể thắng nổi Liên Quyết, đành phải cố gắng hết sức hạ thấp thái độ của mình, nhỏ giọng thuyết phục Liên Quyết: "Nên nghỉ ngơi rồi......" Cậu đẩy bả vai của Liên Quyết: "Phòng của anh ở trên lầu, Liên tiên sinh."
Liên Quyết hôn lộn xộn lên lỗ tai của cậu, xúc cảm da thịt quen thuộc rất nhanh thức tỉnh ký ức vốn không được rõ ràng của Liên Quyết, hắn cảm thấy có lẽ là mình đã bị cơn say rượu kích thích, cảnh tượng trước mắt không có cảm giác chân thực, cảm xúc cũng được bộc lộ tùy tiện hơn.
Hắn không nói đạo lý mà chất vấn Thẩm Đình Vị "Từ lúc nào mà tôi ngủ ở đâu cần đến lượt cậu sắp xếp? Hay là nói nhanh như vậy đã coi mình là chủ nhân?"
Thẩm Đình Vị bị hắn nói đến đỏ mặt khó xử, nhắm hai mắt lại, khó khăn cãi lại vì chính mình: "Tôi không có cái ý này......"
Liên Quyết hơi nheo mắt lại, trống rỗng liếc nhìn cậu: "Vậy cậu có ý gì?"
Thấy Thẩm Đình Vị chậm chạp không nói, Liên Quyết cố ý làm khó dễ, cố ý tăng thêm lực tay đè lên bụng của Thẩm Đình Vị, làn da rất mềm mại dưới lòng bàn tay cũng bị hắn nhào nặn đến càng thêm mềm mại.
"Không muốn, Liên Quyết." Thẩm Đình Vị bị dọa sợ, trong lúc nhất thời không để ý đến cái khác, kêu tên của hắn, nắm chặt cổ tay của hắn, thấp giọng cầu xin hắn buông ra: "Bây giờ không được, thật sự không được, Liên Quyết......! Quay về nghỉ ngơi đi......"
Trong giọng nói của Thẩm Đình Vị mang theo chút khàn khàn của cơn buồn ngủ chưa tan, ngữ điệu khi nói "không" nghe vào không có chút lực uy hiếp nào, cái tay nắm lấy Liên Quyết cũng giống như chân của mèo con, mềm mại mà cào lên, so với kháng cự thì càng giống như nũng nịu muốn chấp nhận nhưng lại giả vờ từ chối hơn.
"Làm sao?" Liên Quyết giả bộ làm ra một vẻ mặt không được hài lòng cho lắm, cúi đầu xuống nhìn bụng dưới hơi trũng xuống của Thẩm Đình Vị, nhẹ giọng cười, giọng điệu nửa đùa cợt nửa tán tỉnh: "Không phải là cậu rất muốn sinh con cho tôi sao?"
Trong đôi mắt dài nhỏ của Thẩm Đình Vị tràn đầy nước mắt, giọng nói của cậu run rẩy: "Anh đừng như vậy." Trong giọng nói còn mang theo giọng nghẹn ngào: "Nhẹ một chút, rất đau, xin anh......"
Liên Quyết ngước mắt nhìn thấy con mắt khóc đến đỏ lên của Thẩm Đình Vị, cảm nhận rõ hơn sự run rẩy nhỏ xíu trên cơ thể gầy gò của cậu, hắn suy đoán có lẽ là Thẩm Đình Vị không biết loại mức độ yếu ớt này ở trên giường sẽ chỉ kích thích ý nghĩ càng ti tiện hơn ở đáy lòng của đàn ông.

Làn da của Thẩm Đình Vị trắng như thể ngâm ở trong sữa, Liên Quyết không cảm thấy mình dùng bao nhiêu lực, dưới lòng bàn tay đã nhuộm lên một vết đỏ yếu ớt, kèm theo một tiếng khóc nhè nhẹ, màu mắt của Liên Quyết càng thêm tối hơn, bên trong cơ thể có một loại dục vọng hủy diệt kỳ diệu rục rịch ngóc đầu dậy.

Vẻ mặt của Thẩm Đình Vị quá mức đáng thương, đôi mắt tràn ngập ánh nước hơi hơi mở to ra, con ngươi có màu sắc hơi nhạt sợ hãi co lại, đôi môi đỏ thắm không ngừng đóng mở, nói điều gì Liên Quyết cũng không nghe.


Dục vọng phá hủy gần như thô bạo xen lẫn với tình dục càng sâu hơn, không biết có phải là ảo giác của Liên Quyết hay không, mùi rượu quanh quẩn ở quanh người lại càng thêm ngọt ngào, yên lặng bày tỏ bất mãn với sự kháng cự của chủ nhân, và lần nữa phóng ra lời mời gọi.
Muốn thấy cậu khóc dữ dội hơn, muốn thấy cậu khàn giọng xin tha, muốn thấy cậu kêu không ra tiếng chỉ có thể đỏ mắt tiếp nhận.

Suy nghĩ phá vỡ cậu chợt lóe lên ở trong đại não, Liên Quyết liền mặc cho bản năng đi ngăn lại đôi môi lải nhải xin lượng thứ của Thẩm Đình Vị.
Nụ hôn của hắn không mang theo nhu tình, bên trong thú tính thẳng thắn lộ ra hung ác, hai cánh môi rất đỏ của Thẩm Đình Vị bị hắn luân phiên cắn xé một hồi, mút môi dưới mềm mại của Thẩm Đình Vị, thô lỗ hấp thụ mùi vị ngọt ngào ở trong đó, lại trong tiếng nói úp úp mở mở không thể chịu nổi của Thẩm Đình Vị, thừa cơ chen đầu lưỡi vào trong khóe miệng còn chưa khép lại của Thẩm Đình Vị, cứng rắn cạy mở hàm răng của cậu, chống lên đầu lưỡi ẩm ướt mềm mại của Thẩm Đình Vị.
Mùi rượu mát lạnh hơi đắng tràn qua từ trên đầu lưỡi của Liên Quyết, va chạm hỗn loạn với giác quan của Thẩm Đình Vị, vị ngọt trong hơi thở cũng dần dần trở nên cay nồng, môi lưỡi giao hòa cùng mùi rượu khó mà phân biệt ngọn nguồn, Thẩm Đình Vị gần như bị hơi thở mãnh liệt đột nhiên xuất hiện này làm cho bất tỉnh, trong lúc nhất thời cũng quên phản kháng.

Liên Quyết cũng không tốt hơn cậu là bao, dựa vào cơn say rượu mất đi lý trí, hắn dùng đầu lưỡi mô phỏng động tác giao hợp mà đỉnh vào trong miệng của Thẩm Đình Vị, như lột sạch da người quay về bản chất thấp kém và hạ lưu, bàn tay thuận thế trượt xuống xương hông có xúc cảm rất tốt của Thẩm Đình Vị, vuốt ve, xoa bóp, động tác không hề dịu dàng khiến hắn dễ dàng lưu lại mấy vết tích càng đậm màu lại càng sắc tình hơn trên cơ thể của Thẩm Đình Vị.

Bàn tay lớn nóng như lửa cách một lớp đồ lót hơi mỏng phủ lên dương vật hơi cương của Thẩm Đình Vị, Thẩm Đình Vị vô cùng chóng mặt, không biết là do thiếu oxy hay là do không chịu nổi men rượu.

Trong thời kỳ mang thai cơ thể của Omega vốn nhạy cảm hơn so với ngày thường, Liên Quyết sắc tình mà liếm qua lưỡi của cậu, bàn tay lại thành thạo trêu chọc dương vật rất ít khi xử lý của cậu, hai chân bị ép tách ra hai bên tiếp nhận Liên Quyết thắt chặt lại, dùng sức kẹp chặt eo Liên Quyết, vô cùng chịu không nổi mà phát ra tiếng rên rỉ.

Dương vật của Liên Quyết bị cậu kêu cho vô cùng cứng rắn, cách lớp đồ lót ở đáy chậu của cậu hung ác mà làm vài lần, Thẩm Đình Vị bị hắn húc vào làm cho toàn thân như nhũn ra, thở dữ dội hơn, ở giữa chiếc cằm hơi giương cao và cái cổ thon dài vẽ ra một đường cong gợi cảm, khẽ cắn chặt môi dưới hơi sưng, răng trắng đến sáng trong, bờ môi đỏ đến quyến rũ.

Liên Quyết xoay mặt của cậu qua, bàn tay xoa mạnh lên dương vật hoàn toàn cứng rắn của cậu một cái, dán lên cái miệng thở hổn hển không ngớt của cậu khàn giọng mắng cậu "Chỉ biết buông thả", tiếp đó dùng ngón tay khều mép quần lót ở bẹn của cậu ra, đầu ngón tay trực tiếp tiến vào tìm kiếm huyệt nhỏ bí ẩn ở phía sau của cậu.
Thẩm Đình Vị phản ứng lại rất lớn, trong miệng bị Liên Quyết ngăn chặn kêu lên uh uh, dây thanh rung động theo, Liên Quyết móc đầu lưỡi của cậu ra mút rất sâu, nếm được vị mặn thuộc về nước mắt từ trên đầu lưỡi mềm nhỏ của cậu.
Thẩm Đình Vị ở trên giường quá yêu chảy nước mắt, Liên Quyết không để ý, đầu ngón tay của hắn quẹt qua đáy chậu ẩm ướt của Thẩm Đình Vị, có dòng nước chảy ra, sờ xuống chút nữa, phát hiện huyệt của Thẩm Đình Vị đã ướt đẫm, từ trong ra ngoài đều đã ướt dầm dề một mảng, khi cắm ngón tay vào bên trong siết chặt lại, hút đến mức dương vật dưới hông của Liên Quyết cũng đồng cảm theo mà nhảy dựng lên.


Liên Quyết bỏ qua đôi môi sưng lên của cậu, dương vật đè vào bẹn của cậu, cách một lớp vải cũng có thể cảm nhận được thịt mềm ở bắp đùi của Thẩm Đình Vị bị các tĩnh mạch uốn lượn trên dương vật của hắn gạt ra hình dáng, ngón tay ở bên trong huyệt ẩm ướt chậm rãi xoáy một vòng, nhìn đôi mắt bởi vì ướt át mà sáng ngời dị thường của cậu, giọng nói khàn đến gợi cảm: "Sao lại ướt như thế?"
Thẩm Đình Vị giống như nói là đừng làm, nhưng Liên Quyết lại không đủ thanh tỉnh, cũng không quá để ý đến phản ứng của Thẩm Đình Vị.
Lực đẩy hắn của Thẩm Đình Vị yếu đuối không có chút lực uy hiếp nào, thậm chí còn không thể ngăn cản Liên Quyết lại tăng thêm một ngón tay, cậu không thoải mái nâng mông lên, động tác lại càng giống với nghênh hợp hơn, đương nhiên là đã bị Liên Quyết hiểu lầm.

"Cắn chặt như vậy, còn nói không muốn?"
Liên Quyết ngày càng táo tợn mà ghé vào lỗ tai cậu nói lời thô tục, hai ngón tay cũng qua loa thiếu kiên nhẫn mà khuếch trương ở trong hành lang mềm như bùn ướt do nước mưa thấm vào một thời gian rất ngắn, rút ngón tay ra.
Trên tay của hắn mang ra dòng nước trơn trượt ướt át chảy ra từ đằng sau của Thẩm Đình Vị, tiếp theo bắt lấy bắp đùi non mịn của Thẩm Đình Vị, hai chân của Thẩm Đình Vị bị ép để hắn tách mở ra, trên quần lót sớm đã bị thấm ra một vết nước sẫm màu.

Thẩm Đình Vị rất gầy, eo trắng nhỏ, xương hông nổi bật, chiếc quần lót có số đo quá lớn treo trên cái hông quá gầy của cậu, ngược lại thuận tiện cho Liên Quyết xâm phạm.
Liên Quyết kéo ra miếng vải mềm thấm ướt ở giữa chiếc quần tam giác của cậu, để hậu huyệt màu mật ong ướt sũng triệt triệt để để hiện ra trong tầm mắt của hắn, dương vật màu hồng nhạt ở phía trước cũng nhô ra từ mép quần lót của Thẩm Đình Vị, quả trứng còn bị bó chặt ở trong quần lót, cảnh tượng nửa che nửa lộ khiến Liên Quyết động tình ngoài ý muốn, hắn rất thiếu kiên nhẫn mà một phát kéo xuống quần ở nhà của mình, cầm lấy dương vật cứng đến nỗi phát đau của mình hấp tấp chen vào trong cái miệng nhỏ rất hẹp kia.
Thẩm Đình Vị hình như là rất sợ, kêu không muốn, vừa hoảng loạn đưa tay đẩy eo của Liên Quyết, chân cũng không an phận mà động đậy, muốn mở rộng khoảng cách ở giữa hai người, lại bị bàn tay lớn của Liên Quyết nắm lấy mắt cá chân, một đôi chân thon dài bị gấp lại ở trước ngực vô cùng thô bạo.
Liên Quyết hết sức phiền mà lần nữa chặn miệng của cậu, trong lúc môi lưỡi quấn lấy nhau mơ hồ mà dỗ dành: "Đừng quậy, ngoan một chút."
Tiếp đó không cho Thẩm Đình Vị thời gian hòa hoãn lại, không có chút giao thời nào mà cắm toàn bộ vật kia vào.
"Ừm......" Thẩm Đình Vị kêu lên một tiếng đau đớn, thống khổ nhíu mày.
Thịt huyệt mềm mại ẩm ướt nóng như lửa bọc lấy và hút dương vật cương cứng của Liên Quyết, mặc dù là cảm thụ đã từng nếm trải, vẫn làm Liên Quyết không chịu được mà phát ra một tiếng rên cực kỳ sảng khoái, hắn bóp eo của Thẩm Đình Vị, rất nhanh đã đem dương vật trướng to cứng rắn lắp kín vào chỗ sâu nhất bên trong cơ thể ướt át của cậu.
Vừa mới đưa vào, Thẩm Đình Vị liền giống như là bị thao đến mềm nhũn, thao sâu rồi, ngay cả hít thở ban đầu cũng quên.
Hoặc là sự lừa gạt qua loa vừa rồi của cậu có tác dụng.
Hai tay mới đẩy Liên Quyết đột nhiên hoãn lại như mất sức, tiếng nức nở bị Liên Quyết dùng đầu lưỡi chặn về trong cổ họng cũng ngừng lại kỳ quái, không khỏi làm Liên Quyết nhất thời mất tập trung trong lúc làm tình, ngước mắt lêm xem, đuôi mắt của Thẩm Đình Vị đỏ như hoa hồng nở rộ, nước mắt nóng hổi thuận theo khóe mắt rơi vào tóc mai, dáng vẻ đôi môi khẽ nhếch lên mặc người xâm phạm làm trong lòng Liên Quyết hiếm khi mềm đi không ít.
Nhưng rất nhanh, hắn liền không rảnh chú ý đến biểu hiện khác thường của Thẩm Đình Vị.
Cái miệng bên dưới của Thẩm Đình Vị hút quá giỏi, từng chút từng chút ngậm lấy hắn giống như đói dữ dội, Liên Quyết bị cậu kẹp chặt làm gân xanh trên thái dương hơi nhảy lên, tĩnh mạch nhô ra trên thứ chôn ở trong cơ thể của cậu cũng đang cổ động nho nhỏ.
Bản chất của Liên Quyết tăng vọt, lý trí lại vẫn còn tồn tại một ít, biết Thẩm Đình Vị không thể chịu nổi loại mùi vị trực tiếp đi tới tận cùng như thế này, không có không giải thích gì mà làm một hồi, mà là đung đưa eo hông với biên độ nhỏ rồi động đạy nhẹ nhàng, cọ sát thành ruột siết chặt giúp cậu thích ứng.
Cơ thể của Thẩm Đình Vị nhạy cảm muốn chết, quy đầu to lớn tròn tròn ở phía trước bị thịt mềm nóng ướt bao vây, thành ruột chặt chẽ ma sát gân xanh kích động ở trên dương vật, càng động đậy liền xoắn chặt hơn, sướng đến mức Liên Quyết cảm thấy lại cử động thêm hai lần liền muốn đâm vào bên trong.
Liên Quyết ngừng thở hổn hển, bàn tay lớn vuốt ve xương sống lưng hơi nhô lên của cậu, một cái tay khác thuận thế mà với tới trước người của Thẩm Đình Vị an ủi dương vật hơi mệt mỏi giữa hai chân của cậu: "Tách chân ra một chút, đừng kẹp chặt như thế."
Hắn tự cho là ôn nhu mà nắm chặt dương vật của Thẩm Đình Vị ở trong tay chơi đùa cả nửa ngày, nhưng không thấy chỗ ấy của Thẩm Đình Vị có chút ý muốn đứng lên nào, trong lòng của hắn sinh ra một chút khó hiểu, nhưng càng nhiều hơn chính là sự khó chịu.

Trong hai lần làm tình trước đây Thẩm Đình Vị cũng không phải là kiểu người rất bảo thủ, tuy nói ngoại trừ đôi khi giả vờ quyến rũ thuần khiết ra, đa số thời gian đều thuận theo mặc hắn đong đưa, bị hắn làm cho động tình mới có thể chủ động nghênh hợp, nhưng nhìn vào phản ứng của Thẩm Đình Vị chắc hẳn cũng coi như là trải nghiệm vui vẻ.
Liên Quyết ngước mắt nhìn gương mặt đỏ ửng của Thẩm Đình Vị, đôi môi bị hôn đến đầy đặn và sáng óng ánh của Thẩm Đình Vị hơi hơi tách ra để hô hấp, cánh mũi mỏng mà trơn truột nhẹ nhàng mấp máy, lông mi dài bị nước mắt làm cho ẩm ướt từng sợi rõ ràng, màu sắc của đôi mắt trống rỗng ảm đạm mà ánh sáng không thể xuyên qua, là dáng vẻ lơ đễnh khiến Liên Quyết bất mãn.

Liên Quyết cố ý dùng lòng bàn tay mò vào lỗ nhỏ ướt át ở phía trước của Thẩm Đình Vị, hơi hơi kéo ra bên ngoài, bên trong của Thẩm Đình Vị lại vừa chặt vừa nóng như thể rất luyến tiếc hắn, Liên Quyết nhìn vào đôi mắt vô thức hơi nheo lại của Thẩm Đình Vị, khó khăn lắm mới rút dương vật của mình ra khỏi cơ thể cậu một đoạn ngắn, tiếp đó dùng tay gữy chặt tấm lưng gầy gò của Thẩm Đình Vị, ác liệt mà đẩy vào lại chỗ sâu bên trong.

"A......" Thẩm Đình Vị kéo dài cổ, chịu không nổi mà kêu lên rất lớn tiếng.

Gân xanh một bên cổ ửng đỏ của cậu căng ra rất rõ ràng, Liên Quyết cúi đầu cắn hầu kết không mấy nổi bật đang hơi hơi run rẩy của cậu, đầu lưỡi chống lên chỗ hầu kết xinh xắn kia trêu ghẹo mút lấy, đung đưa eo hông đâm vào trong cơ thể của Thẩm Đình Vị mỗi lúc một nặng hơn.

Tiếng rên rỉ của Thẩm Đình Vị hình như đổi phong cách, phóng túng hơn trước đây một chút.
Kỳ thật Liên Quyết càng thích Thẩm Đình Vị thở hổn hển nhỏ nhẹ như một con mèo con chưa được ăn no hơn, nhưng dạng này thỉnh thoảng tới một lần cũng không gọi là phản cảm.

Cả người Thẩm Đình Vị đều mềm nhũn, cơ thể nóng lên, hơi thở bỏng người phun lên trên bả vai của Liên Quyết, Liên Quyết thoáng chú ý thấy cậu giơ tay lên, cho rằng là chịu không nổi như trước đó nên muốn ôm lấy hắn, hắn không kháng cự Thẩm Đình Vị ở trên giường ngẫu nhiên làm nũng, hơi hạ vai xuống, lại chậm chạp không đợi được.

Hai tay của Thẩm Đình Vị chồng lên nhau đặt ở trên bụng, vừa lên tiếng liền không thể kiềm chế được nữa: "Đau quá......"
Liên Quyết sững sờ, nghe thấy tiếng liền dừng lại, Thẩm Đình Vị nhắm chặt mắt lại, nước mắt vội vàng chảy ra từ trong khóe mắt, trên mặt nhanh chóng ẩm ướt thành một mảng, ngăn không được mà kêu "đau".
Tiếng rên rỉ run rẩy của cậu nghe ra có mấy phần thê thảm, tay của Liên Quyết vẫn giữ lấy lưng cậu, bên dưới lòng bàn tay cảm nhận được sự run rẩy co rúm lại trên cơ thể của cậu.

Không giống như là giả vờ.

Men say của Liên Quyết tan đi mấy phần, tình dục vẫn còn chưa tan, tay của hắn sờ vào chân của Thẩm Đình Vị, vô thức cho rằng mình đã đụng phải vết thương trên bắp chân của Thẩm Đình Vị, hắn nhíu mày, thở dốc nặng nề: "Đau chỗ nào?"
Sắc mặt của Thẩm Đình Vị trắng bệch, không để ý đến việc đẩy Liên Quyết ra, hai tay dùng sức che lại bụng của mình, lưng eo cực kỳ khó chịu mà cuộn tròn lại một chỗ, âm thanh bị tiếng khóc thút thít phá vỡ thành tiếng khóc đứt quãng: "Bụng, bụng, đau quá, Liên Quyết......".

Bình Luận (0)
Comment