Nịch Tửu

Chương 57


Liên Quyết rất ít khi kiềm chế như thế này trong chuyện giường chiếu, có vài lần sắp không nhịn được nữa, dựa trán vào đầu vài của Thẩm Đình Vị dừng lại nghỉ ngơi, sau đó nắm cằm của Thẩm Đình Vị buộc cậu quay đầu lại cùng mình hôn môi.
Thẩm Đình Vị từ sau khi được giải tỏa, cả người hoàn toàn tháo dỡ sức lực, ban đầu còn kiêng dè em bé ở trong bụng, cẩn thận từng li từng tí đỡ bụng dưới, có thể là càng về sau càng nhận ra Liên Quyết còn cẩn thận hơn cả cậu, liền chậm rãi hoàn toàn mất đi thần trí dưới những động tác dịu dàng bất ngờ của Liên Quyết, mềm người đi mặc cho Liên Quyết chi phối.
Có lẽ là trước đây bị những chuyện vụn vặt trói buộc làm hao tổn tâm sức, Liên Quyết ít khi có cơ hội phát tiết, lần này ở trên người Thẩm Đình Vị thế mà lại có một niềm vui sướng của du͙ƈ vọиɠ không thể kiềm hãm được, trong lòng mặc dù đã nhắc nhở mình nên kiềm chế, nhưng vẫn cứ lăn qua lăn lại đến tận sau nửa đêm, đến cuối cùng thậm chí còn không rõ mình là dễ chịu nhiều hơn hay là bị hành hạ nhiều hơn.
Sau khi làm xong, Liên Quyết cởi chiếc áo ngủ đã bẩn ở trên người Thẩm Đình Vị ra, ném lên mặt thẳm, lại ôm Thẩm Đình Vị vào phòng tắm để tắm rửa.
Gương mặt của Thẩm Đình Vị được ánh đèn vàng trong phòng tắm chiếu ra sắc màu ấm áp, nét ửng đỏ trên gương mặt vẫn chưa tan đi, trong đôi mắt tràn ngập men say mịt mù, đứng cũng không vững, chỉ có thể dựa vào cơ thể của Liên Quyết mới có thể miễn cưỡng đứng thẳng.

Bồn tắm lớn lạnh ngắt, nước chảy ra quá chậm, Liên Quyết đợi đến mất kiên nhẫn, dứt khoát bế cậu rửa sạch cơ thể ở dưới vòi hoa sen.
Liên Quyết dùng một cánh tay ôm thắt lưng của cậu, kéo cánh tay nhỏ gầy của cậu lên khoác ở trên cổ mình, nói với Thẩm Đình Vị: "Ôm chặt."
Thẩm Đình Vị liền nghe theo mà siết chặt hai tay, vòng quanh cổ của Liên Quyết, cậu nhỏ giọng nói chóng mặt, sau đó tự tiện dán gương mặt nóng bức lên phần da thịt có cùng nhiệt độ với xương quai xanh của Liên Quyết.

Nước nóng dưới vòi phun nước chảy dọc theo phần gáy cúi xuống và cong lại của Liên Quyết xối đến sống lưng, bàn tay của hắn thăm dò xuống dưới từ thắt lưng của Thẩm Đình Vị, dọn dẹp sạch sẽ một ít đồ vật đã đưa vào trong vì đã không kiểm soát được ở lần cuối cùng, Thẩm Đình Vị nhắm mắt khẽ thở hổn hển, tiếng rêи ɾỉ ngẫu nhiên phát ra xen lẫn ở trong tiếng nước chảy không thể nghe rõ.
Lần đầu tiên Liên Quyết nhận thức rõ ràng năng lực tự kiềm chế bản thân của mình kém đến mức vậy, hắn rút ngón tay ra, lung tung sờ soạng hai lần ở trên lưng của Thẩm Đình Vị, nén âm thanh nói với Thẩm Đình Vị: "Đừng có kêu loạn."
Thẩm Đình Vị được hắn ôm, vậy nên có thể cảm nhận được sự thay đổi ở trên người hắn rất rõ ràng, cậu còn đỏ mặt hơn, nghe lời yên lặng không lên tiếng nữa.

Liên Quyết duỗi tay lên lấy sữa tắm ở trên kệ, khi mở nắp ra không biết đã liên tưởng đến cái gì, cài sữa tắm lại rồi đặt nó về chỗ cũ.

Giúp Thẩm Đình Vị rửa sạch cơ thể, bản thân cũng qua loa xối nước lên, Liên Quyết liền ôm người ra khỏi phòng tắm.

Thẩm Đình Vị được hắn đặt ngồi trên chiếc ghế sofa đơn ở trước cửa sổ, Liên Quyết đi vào phòng tắm khoác một chiếc áo choàng tắm, lúc đi ra cầm một chiếc khăn tắm ở trong tay, ném cho Thẩm Đình Vị.
Hắn quay người lấy một tấm ga trải giường đồng bộ với tấm chăn lúc trước từ trong tủ âm tường, thay ga trải giường đã nhàu nát đến biến dạng ở trên giường, Thẩm Đình Vị trùm khăn tắm ngồi ở trên ghế sofa, thất thần sờ dấu răng nhàn nhạt trên tuyến thể ở sau gáy của mình.

Liên Quyết thay ga giường xong, thấy Thẩm Đình Vị còn đang cụp mắt xuống không hề nhúc nhích mà đờ người ra ở đằng kia, mái tóc ướt dầm dề còn thỉnh thoảng giọt nước xuống bả vai.
Cho đến tận bây giờ Liên Quyết chưa từng nhìn thấy kiểu người trên giường dưới giường trái ngược nhau nhiều như vậy giống như Thẩm Đình Vị, mấy giờ trước còn không biết xấu hổ bò lên giường của hắn, sau khi làm xong lại khôi phục về lại dáng vẻ giống như bị hắn bắt nạt.
Ghế sofa đối diện với đầu gió của điều hoà, Liên Quyết cầm tấm chăn ở dưới đất lên rồi ném về lại trên giường, đi qua cầm điều khiển từ xa chuyển đầu gió của điều hoà đi chỗ khác: "Chế độ hiền nhân này của cậu phải kéo dài đến lần phát tình sau sao?"
Thoáng để ý đến Thẩm Đình Vị nhìn qua chỗ hắn, Liên Quyết không nhìn cậu, lại tăng nhiệt độ lên vài mức.
Liên Quyết để điều khiển từ xa xuống, mới quay đầu nhìn đôi mắt dần dần khôi phục tỉnh táo của Thẩm Đình Vị, nói: "Ngủ lại đi."
Thẩm Đình Vị mở miệng, cuối cùng lại nhẹ nhàng lắc đầu, Liên Quyết nhìn cậu một hồi, Thẩm Đình Vị né tránh ánh mắt của hắn, cúi đầu xuống không nói lời nào, cũng không nhúc nhích.
Liên Quyết gần như sắp bị dáng vẻ vô lý này của Thẩm Đình Vị chọc cười, một ít dịu dàng còn sót lại ở trên giường vừa nãy cũng tan đi, duỗi tay kéo khăn tắm khoác ở trên vai của Thẩm Đình Vị lên, phủ lên đầu cậu xoa vài lần, Thẩm Đình Vị cúi đầu mặc hắn tùy ý trang hoàng, từ đầu đến cuối cũng không lên tiếng.
Liên Quyết lấy máy sấy tóc ra, rút đầu cắm của đèn tường cạnh ghế sofa ra, cắm máy sấy vào.

Hắn không giỏi hầu hạ người khác, ngay cả động tác có lòng tốt giúp cậu sấy tóc cũng thô lỗ, trong làn gió ấm dùng mấy ngón tay qua loa xới tóc của cậu.

Thổi khô được 8 9 phần, lại cầm máy sấy tóc thổi tóc của mình.
Lúc máy sấy hoạt động phát ra tiếng ồn vù vù, giọt nước ở trên tóc của Liên Quyết ngẫu nhiên bắn lên mặt của Thẩm Đình Vị, có hơi mát, Thẩm Đình Vị kéo chiếc khăn tắm ở trên bả vai lên lau mặt.
"Còn đợi tôi bế cậu lên giường sao?" Tiếng nói của Liên Quyết được bọc trong âm thanh của máy sấy tóc, rũ mắt xuống nhìn cậu.
Thẩm Đình Vị mím môi, rất chậm, khó khăn đứng dậy từ trên ghế sofa, mấy bước đi từ ghế sofa đến giường cậu lại có cảm giác vô cùng dài đằng đẵng.
Liên Quyết sấy tóc xong, rút máy sấy ra đem về lại phòng tắm, trở về tắt đèn, nằm xuống bên kia của giường.
Thời gian đã không còn sớm, ban ngày Liên Quyết còn có công việc quan trọng, hắn nhắm mắt lại cố gắng ngủ, lại nghe thấy một âm thanh nhỏ nhẹ vang lên bên tai.
Vừa mới tắm rửa xong, mùi rượu trên người của Thẩm Đình Vị đã nhạt đi không ít, nhưng vẫn còn sót lại vị ngọt nồng nặc, cậu sáp đến gần, suy nghĩ muốn đi ngủ của Liên Quyết dễ dàng bị vị ngọt còn sót lại ở trên người cậu xua tan.
"......!Anh đã đánh dấu tôi rồi sao?" Giọng nói của Thẩm Đình Vị vẫn còn khàn, giọng điệu còn kèm theo một chút do dự không chắc chắn.
Liên Quyết ngơ ngác một chút: "Đánh dấu gì?"
"Vừa nãy anh......!Cắn cổ của tôi......" Thẩm Đình Vị sờ phần gáy đau âm ỉ của mình, nhịp tim rất nhanh.
......! Lần đầu tiên cậu phát tình, Liên Quyết cũng không thắt nút ở trong khoang sinh sản của cậu, cơn phát tình xảy ra bất ngờ kia cũng không vì trận làʍ ŧìиɦ kia mà dừng lại giữa chừng, đến mức cậu cho rằng Liên Quyết cũng không có điều kiện để đánh dấu......!Nhưng bây giờ, sự nóng bức của cơn phát tình ở trên người cậu đúng thật là đã thuyên giảm trong trận làʍ ŧìиɦ vừa rồi.

Thẩm Đình Vị vốn thiếu kinh nghiệm trong chuyện giường chiếu, trải nghiệm duy nhất đều là cùng với Liên Quyết, trong sách giáo khoa về sức khỏe mà cậu đã học cũng chỉ đơn giản giải thích một vài phương pháp đánh dấu ——
Đánh dấu tạm thời: Dùng răng cắn nát tuyến thể, rót tin tức tố của Alpha vào, sau khi đánh dấu có thể thuyên giảm cơn nóng trong lúc phát tình của Omega đi rất nhiều.
Trong lòng của cậu hiểu rõ Liên Quyết không có tin tức tố, hormone cũng có thể được truyền vào sao?......!Như vậy, cậu bị Liên Quyết đánh dấu rồi sao?
Liên Quyết vừa bị tiếng thở hổn hển của cậu trong phòng tắm làm cho ngọn lửa vừa mới tan đi lại có xu thế cháy lên lại, hiện tại thấy cậu cố ý nhắc đến chuyện vừa rồi, hình ảnh ở trong đầu từ việc cắn cổ đã trở nên sinh động hơn, bụng dưới lập tức khô nóng, cho rằng Thẩm Đình Vị vẫn chưa được thỏa mãn, hắn mở mắt, nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ điện tử đang sáng lên ở trên tủ đầu giường, nhàn nhạt hỏi cậu: "Vậy nên?"
"......!Hình như tôi bị anh đánh dấu rồi." Thẩm Đình Vị buồn buồn nói.
Vai và cổ trần trụi trong hơi lạnh của Liên Quyết đột nhiên nổi lên một lớp da gà, hắn hơi đau răng, lặng im trong chốc lát, không nhịn được mà nói với Thẩm Đình Vị: "Ít lên mạng lại."
Thẩm Đình Vị không biết tại sao hắn lại đột nhiên nhắc đến chuyện này, ngơ ngác ngẩng đầu lên: "Hả?"
Liên Quyết nói vô cùng cứng đờ: "Ít học mấy câu thả thính sến súa nhàm chán này lại."
Thẩm Đình Vị sửng sờ: "Cái gì mà thả thính......"
Liên Quyết nhíu mày, dường như là để ngăn cản cậu lại nói ra thêm mấy lời gây sốc gì gì đó, trở người kéo cậu vào trong ngực, dùng bàn tay che ở trên mắt của cậu, giọng điệu cứng rắn nói: "Câm miệng đi ngủ.".

Bình Luận (0)
Comment