Niệm Tiên Quyết

Chương 123

Ở một nơi không rõ, bóng đêm cũng đang che phủ.

Ngay khi Bá Thiên Vũ đột phá Linh Nhân cảnh và sử dụng sức mạnh của dị tướng Chân Hổ. Một thiếu niên không hơn tuổi so với Bá Thiên Vũ, cũng chưa đến 16 nhưng rõ ràng là đẹp trai hơn Bá Thiên Vũ. Hắn đẹp trai đến mức có thể gọi là yêu dị, đạt đến tầm cỡ siêu việt nam nhân, có thể khiến bất cứ người con gái nào không đủ kiên tâm đều phải chết mê, chết mệt, thậm chí là tôn thờ hơn cả tính mạng mình. Hắn đang bước đi từng bước chân thong dong thì bờ môi chợt cong lên một nụ cười lãnh ngạo.

- Ta đang đến đây. Hy vọng ngươi đúng là người trong lời tiên đoán của sư tôn.

Nói đến hai từ “sư tôn”, gương mặt thiếu niên thoáng có phần nhợt nhạt, suy yếu, lộ rõ sự đau thương trong đôi mắt nhưng rất nhanh đã quay trở lại bình thường. Hắn vẫn dùng ánh lạnh lùng, kinh thường, không đặt tất cả mọi sinh vật khác vào tầm mắt dù là cường giả Đại Đế cảnh nhìn về khoảng không phía trước, tiếp tục tiến những bước chân thong dong lại cũng đầy sự lạ thường.

Xung quanh hắn, mỗi khi hắn đi đến đâu thì cây cối gần đấy đều nghiêng mình như vái chào, đất đá cản đường lập tức tách ra để hắn được thuận lợi bước qua. Thậm chí ngay cả yêu thú đang rình rập cũng phải nằm rạp trên đất, “không muốn” chứ không phải “không dám” cử động dù chỉ là vang lên một âm thanh nhỏ nhoi.



Trấn Thanh Hà. Tại Phủ Trấn Chủ, ở phòng riêng của trấn chủ.

Trấn chủ Trịnh Hiên ngã khụy xuống đất, tay ôm vết thương lớn ở ngực. Lão thì thào những hơi thở cuối cùng của một người sắp chết, hỏi kẻ đã ra tay với mình.

- Trịnh Hiên ta đã đắc tội gì với điện hạ nên điện hạ muốn giết ta?

Nam Vân Lục nhìn lão bằng ánh mắt lạnh nhạt, nói.

- Ngươi biết quá nhiều về quá khứ của một người mà người đó lại là người sẽ giúp ta lấy được ngôi vương.

Trịnh Hiên cũng là một người khá thông minh, lão chợt nhớ đến hành động ngăn cản lão đưa tin Bá Thiên Vũ trở thành cường giả Khai Lực cảnh trước năm 30 tuổi về thành lớn của Nam Vân Lục nên mở miệng.

- Là… Bá Thiên Vũ?

- Không sai. Đó chính là lý do ngươi phải chết để đề phòng những vị huynh đệ của ta biết được danh tính của hắn, từ đó gây bất lợi cho người nhà của hắn.

Trịnh Hiên hiểu, lão hoàn toàn hiểu những gì Nam Vân Lục nói. Bởi lão đã biết người mà lão không nên biết nên lão phải chết vì con đường đế vương của Nam Vân Lục, chỉ đơn giản như vậy.

Lão chợt lo lắng cho gia đình, hỏi.

- Vậy còn người nhà của ta thì sao thưa điện hạ?

- Ngươi yên tâm, họ sẽ được sống. Ta đã có lý do cho cái chết của ngươi nên ngươi hãy thanh thản mà nhắm mắt.

- Đây đều là vì đại cục.

Trịnh Hiên nghe xong thì yên lòng, trút xuống hơi thở cuối cùng.

- Vân…

Lão hoàn toàn gục ngã xuống đất, thân thể bất động.

Nam Vân Lục nhìn cái xác Trịnh Hiên đang trở nên già nua, nhăn nheo, máu từ nơi ngực vẫn không ngừng ứa ra. Hắn thở dài.

- Thật ra người bảo ta giết ngươi là hắn, tha cho gia đình của ngươi cũng là hắn. Một bên giết, một bên tha trong khi nếu là người khác thì đều đã giết tất cả để đốt hết mọi sơ hở dù là nhỏ nhoi nhất.

- Hắn ngu ngốc, không biết điều đơn giản này, hay là cố tình vì một lý do nào khác? Ta quả thực không thể đoán được.

- Hắn là một người vô cùng khó hiểu.



Bá gia.

Sau khi giải quyết xong mười tên hắc bào nhân, từ lời khai của tên dẫn đầu cũng biết là đã không còn nguy hiểm gì đối với Đào Ánh Vân, Bá Thiên Vũ quyết định quay trở về Bá gia.

Nhờ năng lực phi thường của Linh Nhân cảnh hơn hẳn so với Khai Lực cảnh, nó cũng là lý do vì sao dựa theo kiến thức uyên thâm của Khương Dịch thì Khai Lực cảnh nằm trong Phàm Cảnh, còn Linh Nhân cảnh lại nằm trong Linh Cảnh. Hắn chỉ mất chưa đến 20 phút đã đến được Bá gia, thầm lặng chui vào bên trong, sau đó lẻn nhanh đến phòng của tiểu Tiên Tiên, ôm nàng mà ngủ một giấc say.

Sáng hôm sau, tiểu Tiên Tiên sau hai hôm ngủ không được ngon, chằng chọc suốt đêm vì lo lắng cho Bá Thiên Vũ, tự hỏi không biết hắn đã đi đâu, gặp chuyện gì mà đến giờ vẫn chưa về bên cạnh nàng thì hôm nay bỗng nhiên ngủ ngon lạ thường, làm thẳng một giấc đến lúc mặt trời lên cao, gần như đã sắp trời trưa mới tỉnh dậy.

Khi vừa mở mắt, thấy bản thân đang nằm trong vòng tay một nam nhân có khí tức quen thuộc, ngước mắt nhìn lên thấy gương mặt yên tĩnh, đang thở đều từng hơi của Bá Thiên Vũ thì khóe mi nàng liền rưng rưng lệ nhòa, cái miệng nhỏ của nàng lập tức cắn một cắn thật sâu, thật mạnh vào ngực hắn như muốn truyền đạt hết thảy những tâm tư mong nhớ và tức giận của nàng trong ba ngày qua vào nỗi đau da thịt của hắn, khiến hắn bật người tỉnh dậy.

Tiếp theo đó thì… ừm, nên bỏ qua sẽ tốt hơn vì đó là một khung cảnh chắc chắn sẽ khiến những người F.A cay dái, người không thích ngôn tình sẽ nổi hết cả da gà. Đại khái có thể hình dung là một màn ướt át đối thoại, sau đó yêu râu xanh sẽ hôn hít một bé loli, bế nàng vào phòng tắm để… tất nhiên là để tắm thôi. Con chim cu của yêu râu xanh sau hai ngày cuồng dã với Đào Ánh Vân đã bị liệt tạm thời, cũng có thể hiểu là do ăn quá no, cần ngủ đông để tiêu hóa (thật ra là để sản xuất tinh) nên không thể phản ứng dù bé loli cầm nắn, bóp bóp nhè nhẹ với vẻ mặt ửng đỏ, có ý vị dâm dâm khó tả.

Ừm, Tiên Tiên trong sáng ngày nào giờ đây đã hóa thành một cô bé hơi bị dâm. Nhìn cái biểu cảm khi bóp chim Bá Thiên Vũ là đã hiểu rồi, thật là đủ sức để dụ hoặc con người phải trở thành tội phạm ấu dâm. Bởi vậy người xưa mới bảo, càng trong sáng bao nhiêu thì càng dễ bị vấn bẩn bấy nhiêu, quả nhiên là không bao giờ sai.

Bá Thiên Vũ nhìn nàng mà cũng không khỏi thầm cầu xin “đcm ông, ông mau đến đón nàng về hộ cái, tôi trả nàng lại cho ông này. Ông chống mắt lên mà xem, tướng nàng đã nhỏ rồi, cái bím xinh đẹp của nàng còn nhỏ hơn, vậy mà nàng dám cả gan khiêu khích dòng máu dâm trong người tôi, muốn tôi dùng con chim cu siêu cay khổng lồ xé toạc cái bím của nàng. Nếu ông mà không đến nhanh, tôi sợ là tôi sẽ biến thành một cái gì đó không tốt, sẽ làm một cô bé 10 tuổi phải có bầu, 11 tuổi đã làm mẹ. Cầu xin ông hãy tới hốt nàng về lẹ a!!!”.

“Mà, nhớ là nuôi nàng cẩn thận, cho nàng ăn thêm nhiều linh dược để nàng xinh đẹp hơn. Khi đó, lúc mà tôi đến chỗ ông để cướp lại nàng và nhìn ông như nhìn một con kiến, tôi sẽ cảm ơn ông nhiều lắm đấy. Cha vợ yêu à”.

Đệchk!!!

Cuộc sống tiếp sau đó của Bá Thiên Vũ tại Bá gia trải qua khá êm đềm. Mọi kế hoạch, mọi sự chuẩn bị cần thiết đều đã được hắn thực hiện, chỉ còn thiếu mỗi việc gặp cha Tiên Tiên nữa là hoàn tất mọi thứ, hắn rồi sẽ được tung bìu ra như tung cánh, bay lượn khắp bốn phương, cho nên hắn chỉ ngốc đầu ở lỳ trong Bá gia làm chức gia chủ… à không, mặc dù là làm gia chủ nhưng thực ra hắn chỉ toàn đi luyện đan.

Gia chủ của một gia tộc chính là người sẽ khiến gia tộc lớn mạnh qua từng ngày. Hắn dùng đan dược đẩy cho con cháu trong gia tộc phát triển tu vi, khiến gia tộc ngày càng lớn mạnh bằng việc xuất hiện nhiều cường giả hơn trước, vậy nên dù nói là hắn đang luyện đan nhưng thật ra là hắn đang làm tròn trách nhiệm của một vị gia chủ đúng nghĩa.

Giúp đỡ Bá gia lớn mạnh chỉ đơn giản như vậy, không nên nghĩ quá sâu xa khi đáp án dễ dàng đang nằm ngay trước mắt. Danh vọng của hắn trong Bá gia cũng vì thế mà… không chuyển biến nhiều lắm vì cái căn nguyên “làm thế nào để Bá gia còn tồn tại sau khi cha của Tiên Tiên đến đây” hắn chưa giải quyết được nên mọi vị trưởng lão, lão tổ vẫn còn nhìn hắn bằng ánh mắt tức muốn chết.

Về chuyện của ông cháu Đại trưởng lão thì hắn đã bỏ qua từ lúc đánh Bá Lang Lang bất tỉnh trong hội nghị tuyên bố hắn trở thành gia chủ. Hắn cũng biết là tối hôm đó vì quá quạo khi bị ông già tát cho sml nên mới điên máu đòi chém, đòi giết hai ông cháu Bá Lang Lang, nhưng giờ, sau nhiều niềm vui vì đạt được nguồn Niệm Lực to lớn, hắn đã nguôi đi cơn giận này.

Với lại người ta cũng đâu có làm gì quá mức đối với hắn. Bá Vân Tiêu đúng là có quay tay khi nhìn Tiên Tiên thật nhưng cũng không làm bất cứ điều gì đê tiện như là bỏ thuốc, sàm sỡ công khai hay gây áp lực lên người nàng,… Hắn mà giết họ thì người ta sẽ gọi hắn là ác ma không có tình người đó a.

Hai ngày sau, Bá Vân Tiêu và Bá Lang Lang đã tự dưng biến mất khỏi Bá gia một cách kỳ lạ. Không ai trong Bá gia có thể tìm ra bất cứ dấu vết nào của họ, chỉ biết tối hôm qua họ về phòng ngủ thì sáng hôm sau đã mất tích, cửa phòng được gài chốt bên trong, mảnh đất ướt ở bên ngoài phòng cũng không hề có dấu chân của họ để lại cứ như muốn nói rằng, họ chưa từng rời khỏi phòng mà đã biến mất ở ngay trong phòng.

Chuyện này không khỏi trở thành một dấu chấm hỏi rất lớn gây nên hoang mang trong lòng tộc nhân Bá gia. Nó vô cùng kỳ quái và khó hiểu cho đến tận mãi về sau.

Lúc đó, khi tin tức Đại trưởng lão Bá Lang Lang và thiên tài kiệt xuất Bá Vân Tiêu, một trong năm thiên kiêu đỉnh cao của trấn Thanh Hà biến mất. Bá Thiên Vũ ngồi ở phòng, hắn vừa luyện xàm xàm vài ba mẻ đan, vừa nhếch môi cười khốn nạn.
Bình Luận (0)
Comment