Diệp Minh Xuyên dẫn Đường Dật tới quán lẩu mới mở ở phố tây, mùa này người đến ăn lẩu không nhiều, nhưng cũng không phải không có, túm năm tụm ba đầy phòng, ăn uống nói chuyện, nghe thấy có người từ ngoài bước vào cũng không ngẩng đầu lên.
Chỗ này gần thành phố điện ảnh, nên có minh tinh tới đây cũng chẳng phải chuyện gì kỳ lạ, nhân viên phục vụ đứng ở cửa trông thấy bọn họ cũng không biểu hiện ra vẻ giật mình gì, vẫn như đón tiếp khách hàng bình thường, dẫn bọn họ tới một bàn đặt trước cửa sổ.
Quán lẩu này kỳ thực cũng có phòng bao, nhưng đều là loại phòng lớn chứa được mười mấy hai mươi người, Diệp Minh Xuyên cùng Đường Dật đương nhiên không thể đặt phòng lớn như vậy rồi. Nhân viên phục vụ đưa menu tới, Diệp Minh Xuyên biết Đường Dật thích ăn gì, liền gọi một nồi lẩu uyên ương cùng vài món bình thường y hay ăn, sau đó đặt menu xuống, hỏi Đường Dật ngồi đối diện, "Còn muốn ăn gì nữa không?"
Đường Dật lắc lắc đầu, "Không."
Diệp Minh Xuyên trả lại menu cho nhân viên phục vụ, "Như vậy đi, cảm ơn."
"Vâng ạ."
Chỉ một lát sau, nhân viên phục vụ đã bưng nồi nước dùng lên, Đường Dật cầm muôi vớt ớt, tiêu cùng mấy gia vị khác trong nồi ra, còn Diệp Minh Xuyên thì chạy đi lấy nước tương.
Chờ hắn chế xong hai bát nước tương, đang chuẩn bị mang về bàn, một thanh niên bên cạnh đột nhiên thấp giọng hô lên, "Anh anh......anh là Diệp Minh Xuyên?"
May mà giọng cậu ta không lớn, xung quanh cũng không có ai, Diệp Minh Xuyên cười cười, gật đầu.
Thanh niên kia trên mặt đầy vẻ kích động, tay chân đều không biết nên đặt ở đâu, cậu ta hỏi Diệp Minh Xuyên, "Cái đó, bạn gái tôi rất thích anh, anh có thể ký tên cho tôi được không?"
Kỳ thực thanh niên này muốn nói là bạn gái tôi rất thích anh với Đường Dật, nhưng lời đến bên miệng rồi lại cảm thấy nói như vậy không được hay cho lắm, thế nên mới nuốt cái tên còn lại xuống.
"Bây giờ á?" Diệp Minh Xuyên cúi đầu, mỗi bên tay hắn bưng một cái bát gốm đựng đầy nước tương, muốn có tay để ký tên cho cậu thanh niên thì phải buông đồ xuống, hơn nữa hắn cũng phát hiện trên người cậu thanh niên này không mang bất cứ dụng cụ để viết nào.
Cậu thanh niên cũng ngây ngẩn cả người, há to miệng, "A......"
Diệp Minh Xuyên cười nói với cậu ta, "Tôi ngồi bàn dựa cửa sổ bên kia, cậu qua đó tìm tôi là được."
Cậu thanh niên vội vàng nói cảm ơn với Diệp Minh Xuyên.
"Không có gì." Nói xong, Diệp Minh Xuyên bưng hai cái bát nhỏ vững vàng đi về phía Đường Dật. Lúc này đồ ăn đã được đưa lên gần đủ rồi, Diệp Minh Xuyên đặt bát nước tương trước mặt Đường Dật, sau đó cầm đôi đũa dùng một lần y sắp sẵn trên bàn lên, bắt đầu thả đồ ăn vào trong nồi.
Không bao lâu sau, cậu thanh niên kia quả nhiên dẫn theo bạn gái của mình tới, biểu hiện của cô gái rõ ràng trông kích động hơn cậu chàng nhiều, lúc trông thấy Diệp Minh Xuyên ngồi cùng Đường Dật, hai mắt cô đều như tỏa sáng tới nơi.
Cuối cùng Diệp Minh Xuyên và Đường Dật không chỉ ký tên cho cô gái, mà còn chụp ảnh chung với hai người họ nữa. Lúc sắp đi, cô gái có chút thẹn thùng hỏi Diệp Minh Xuyên, "Cái đó, anh Diệp, em có thể đăng mấy bức ảnh này lên mạng được không ạ?"
Diệp Minh Xuyên cười với cô, chỉ chỉ Đường Dật, cô gái lập tức hiểu ý Diệp Minh Xuyên, đôi mắt trong suốt sáng ngời nhìn về phía Đường Dật.
Dù sao bây giờ gần như cả thiên hạ đều đã biết y và Diệp Minh Xuyên ở bên nhau rồi, cũng không cần để ý mấy bức ảnh này truyền ra sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào, Diệp Minh Xuyên gắp một miếng thịt dê đặt lên đĩa nhỏ trước mặt Đường Dật, Đường Dật gật đầu, "Được."
"Cảm ơn anh Đường!" Cô gái cười tủm tỉm, cùng bạn trai mình rời đi.
Diệp Minh Xuyên cùng Đường Dật không biết là, cô gái này có thể xem như nhân vật cấp bậc nguyên lão trong hội fan CP của Đường Dật, cô quay người chưa đi được mấy bước đã đăng mấy bức ảnh vừa chụp lên weibo.
Phải biết, kể từ đêm giao thừa Diệp Minh Xuyên đăng một bức ảnh lên weibo tới giờ, hai người họ đã rất lâu không phát đường cho fan CP rồi, hôm nay rốt cuộc lại được thấy họ ngồi ăn lẩu với nhau, lại còn đủ chín bức ảnh tiêu chuẩn nữa chứ, có bức Diệp Minh Xuyên gắp đồ ăn cho Đường Dật, có bức hai người nói đùa với nhau, còn có mấy bức là chụp cùng một đôi nam nữ.
Nhóm fan CP Diệp Đường cảm thấy ngày hôm nay mình đều bị ngọt tới sún hết răng rồi, mấy bức ảnh này quả thật quá ngọt, họ thậm chí còn cảm thấy lúc này mình hẳn là cần chút hint CP Phong Đường để làm mình bình tĩnh lại một chút ấy chứ.
Còn nhóm fan CP Đường Diệp đáng thương thì chỉ có thể chui trong một góc âm u hẻo lánh, cắn khăn tay, u ám nhìn fan CP Diệp Đường nhảy múa ăn mừng, ảo tượng mình rồi cũng sẽ có ngày trở mình.
Tiến độ quay "Luồng gió ấm" rất nhanh, đầu giờ chiều quay mấy cảnh của Diệp Minh Xuyên và Đường Dật, thấy vẫn còn chút thời gian, Tiết Phong lại kêu hai diễn viên nhí đến, muốn xem thử diễn xuất của chúng thế nào.
Sau lần nói chuyện với Dương Cẩn ở ven đường ngày đó, Trịnh Liêm liền thường xuyên một mình tới tìm Dương Cẩn, hắn cứ có cảm giác mình với Dương Cẩn như là hai người bạn cũ nhiều năm không gặp vậy, trong lòng có tâm sự gì đều muốn kể với y. Dương Cẩn không cần phải nói gì, chỉ cần ngồi một bên nghe hắn nói hết, Trịnh Liêm đã cảm thấy tâm tình thoải mái hơn không ít rồi.
Nhưng mà Dương Cẩn lại chẳng được thoải mái như vậy, trong nửa phần đời ngắn ngủi trước đó của y, đã từng giết người, buôn bán ma túy, làm không ít chuyện thương thiên hại lý, kết cục sau cùng quá nửa là không thể tốt được. Kể từ khi vào bang, Dương Cẩn đã không còn trông đợi gì vào tương lai êm đẹp sau này, y chỉ hy vọng tương lai người bắt mình đừng là Trịnh Liêm thôi.
Cho dù Trịnh Liêm đã không còn nhớ được y, y cũng không hy vọng có một ngày mình xuất hiện một cách chật vật như vậy trước mặt hắn.
Hai diễn viên nhí đóng Dương Cẩn và Trịnh Liêm hồi nhỏ đã được Tiết Phong dạy dỗ khá ổn rồi, hai cậu nhóc này rất có linh khí, diễn xuất bây giờ lại càng ra hình ra dạng.
Cảnh của Diệp Minh Xuyên và Đường Dật chiều nay đã quay xong, nhưng hai người họ đều không vội rời đi, mà ở lại trong đoàn làm phim, nhìn hai bạn nhỏ diễn cảnh hồi nhỏ của Dương Cẩn và Trịnh Liêm.
Tiểu Dương Cẩn ngồi trên cầu vượt, hai chân buông thõng xuống dưới, trên mặt thoáng nở nụ cười, có điều thoạt nhìn cũng không mấy vui vẻ.
Sau lưng nó, một thằng nhóc chạy tới gần, thằng nhóc kia mặc bộ quần áo màu xám cũ nát, dừng lại phía sau Dương Cẩn, mở miệng, cẩn thận dè dặt hỏi, "Tiểu Cẩn, sao cậu lại ngồi ở đây?"
"Không có gì, đi mệt thôi." Dương Cẩn quay đầu lại, mỉm cười với Trịnh Liêm, lúc nhìn Trịnh Liêm, hai mắt nó như mang theo muôn vàn ánh sao lấp lánh.
"À." Tiểu Trịnh Liêm chạy tới kế bên Dương Cẩn, cũng ngồi xuống, đưa cái bánh bao vừa mua trong tay cho Dương Cẩn, nói với nó, "Tớ ở đây với Tiểu Cẩn."
Hai diễn viên nhí thể hiện rất phù hợp, tuy thi thoảng cũng sẽ xuất hiện NG, nhưng đã tốt hơn so với mọi người tưởng tượng nhiều lắm rồi, Diệp Minh Xuyên cũng rất hài lòng.
Khoảng thời gian này, trên weibo lại thịnh hành trả phí đặt câu hỏi, trong giới có không ít minh tinh mở tính năng này, định giá có cao có thấp, cao nhất có thể lên đến mấy chục vạn, thấp nhất thì mấy đồng cũng có, Diệp Minh Xuyên cảm thấy rất thú vị, thế nên cũng chạy theo trào lưu chơi một chút.
Diệp Minh Xuyên không thiếu tiền, nên đặt câu hỏi cho hắn không đắt, mức giá định ra là 9 đồng 9 (tương đương ~35.000 VND) một câu, thế nên netizen đặt câu hỏi cho hắn cực kỳ nhiều, hơn nữa loại câu hỏi gì cũng có.
"Ông xã, chừng nào anh mới bỏ tiểu yêu tinh Đường Dật kia để về nhà với em dzợ?"
"Nam thần, anh một đêm mấy lần vậy? Mỗi lần bao lâu thế?"
"Cái đó, cho em hỏi một chút, dầu bôi trơn hãng nào tốt nhất thế? Thấy mọi người nói Glycerin không tệ, có đúng vậy không?"
......
Diệp Minh Xuyên cực kỳ cực kỳ không muốn cho mấy netizen kia biết mình với Đường Dật đến giờ vẫn là quan hệ yêu đương Plato thuần khiết*, này quả thật là chuyện khiến người tan nát cõi lòng mà.
*Tình yêu Plato: Dùng để chỉ mối quan hệ chỉ thuần túy tình cảm, không có bất cứ yếu tố tình dục nào, được đặt theo tên nhà triết học Hy Lạp Plato.Loại bỏ mấy câu hỏi không hài hòa đi, cuối cùng cũng không còn lại được bao nhiêu, hắn trả lời một câu hỏi "Luồng gió ấm" định khi nào phát hành, lại trả lời thêm một câu hỏi hắn và Đường Dật có thể vĩnh viễn cùng một chỗ không, nhân cơ hội thồn cho netizen một nồi cơm chó.
Còn mấy câu kiểu như ai trên ai dưới, một đêm mấy lần kia, Diệp Minh Xuyên coi như không nhìn thấy, đó là chuyện buồn của hắn đấy, mấy người kia lại còn muốn đâm thêm dao vào miệng vết thương của hắn nữa chứ, đây rốt cuộc là nhân tính đánh mất, hay đạo đức phai mờ vậy!
Diệp An cũng mở tính năng trả phí đặt câu hỏi trên weibo, một câu một vạn (gần 3,6 triệu VND), mức giá này không rẻ, nhưng so với những minh tinh khác, lại không tính là đắt.
- "An An, rốt cuộc quan hệ của chị và Diệp Minh Xuyên là gì?"
- - "Người đã bỏ mình đi, cũng như ngày hôm qua không thể níu giữ."
- "Chị có dự định cho tương lai của mình?"
- - "Không quên sơ tâm, mãi như lúc đầu."
Cô ta chỉ trả lời đúng hai câu này, sau khi thấy được câu trả lời của cô ta, netizen lại não bổ một trận, không ngờ fan của Diệp An chỉ vừa mới lên tiếng, đã bị fan CP Diệp Đường, fan CP Phong Đường cùng một nhóm nhỏ fan CP Đường Diệp trào phúng rồi.
Buồn cười! Diệp Minh Xuyên người ta còn đang ân ân ái ái với Đường Dật kìa, có quan hệ với cô ta khi nào chứ, đám fan mấy người xem phim hơi nhiều rồi đấy.
Nói thật, mấy câu trả lời của Diệp An đều rất làm màu, có điều trên mạng lại có không ít thành phần trẻ trâu trúng chiêu này của cô ta, trước đó vì chuyện của Tiêu Đằng, cô ta đã rớt mất một đám fan, cũng yên lặng một thời gian rồi, nhưng sau đó "Thâm cung kỷ trọng" công chiếu, lại giúp cô ta thu được một đợt fan mới, lại thêm bây giờ Tiêu Đằng còn dồn nhiều lực push cô ta hơn cả ngày trước, dẫn đến địa vị của cô ta trong giới giải trí đã có xu thế vượt qua lúc trước rồi.
- ---
Hôm nay Diệp Minh Xuyên và Đường Dật chuẩn bị quay cảnh kết của "Luồng gió ấm", tuy còn phải một thời gian nữa mới đóng máy, nhưng trong lòng vẫn có chút cảm giác không nỡ.
Dương Cẩn ngồi trên cầu vượt, giống như lúc nhỏ, buông thõng hai chân xuống dưới, nghe được phía sau có tiếng bước chân truyền tới, y cũng không quay đầu lại, chỉ thản nhiên hỏi một câu, "Anh tới rồi à?"
Trịnh Liêm đứng phía sau hỏi y, "Ừ, sao cậu lại ngồi ở đây?"
"Không có gì, đi mệt nên ngồi xuống nghỉ một lát thôi." Câu trả lời của Dương Cẩn cũng giống như lúc trước.
Trịnh Liêm không động nữa, chỉ đứng phía sau khuyên y một câu, "Nơi này nguy hiểm lắm, cậu mau đứng lên đi."