Bỗng nhiên như cảm ứng được chuyện gì, Shin ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía một hướng.
“ Sao vậy Shin?” Sango để ý Shin ánh mắt là lạ hỏi.
“ A, không có gì...chắc là nhìn nhầm rồi.” Shin vẫn nhìn về phía hướng đó lắc lắc đầu, ánh mắt hơi nheo lại nghi hoặc.
Làm sao có thể là người đó xuất hiện tại đây cơ chứ.
Không thể nào đâu.
----
Ở ngoại ô một ngôi làng nhỏ, xuất hiện một bóng trắng nho nhỏ. Chiều cao khoảng 1m60, tóc màu nâu đỏ chẻ ngôi mái. Đôi mắt nếu không nhìn kĩ sẽ thấy không rõ màu đỏ hồng ngọc bình tĩnh, sâu lắng. Trên người quần áo độc đáo một màu trắng áo sơ mi và quầy tây trắng, cổ áo có thêm khăn lụa giống phong cách quí tộc thời trung cổ Châu u.
Không phải ai khác, chính là nhân vật chính của chúng ta Lucas.
Nhìn mọi người đều có việc riêng, còn rất có thú nữa. Lucas không cấm cũng muốn cùng vào thế giới này, tạo bất ngờ cho nhóm người Itachi và Pluto.
“ Ra đây là thế giới cổ đại, bầu không khí thật...trong lành???” Khuôn mặt nhỏ vui vẻ, hạnh phúc hít sâu một hơi mém sặc, Lucas ánh mắt một lăng.
Chỗ nào trong lành a!!!! ( °^°|||)
Trong không khí toàn là mùi máu tươi, còn đâu trong lành hả??
Khóe miệng không ức chế được giật giật hai cái, Lucas tâm trạng vừa vui vẻ nay toàn thanh không.
Ai cũng có thể tưởng tượng, một khi tâm trạng vui sướng đến một nơi khác, nhưng chưa gì trước mắt là một đám xác chết nằm ngang dọc cách đó không xa thì...tâm trạng ai cũng có hiểu.
Vui không nổi thật đó.
Bịch bịch bịch.
Một cô bé đang chạy trốn đàn sói phía sau, hướng về phía Lucas.
Vẫn chưa hiểu lắm chuyện gì đang xảy ra, Lucas bị cô bé hốt hoảng nắm lấy tay kéo chạy...phía sau là đàn sói truy tung.
“...” Lucas (°v°????)
Excuse me??
“ Đừng chạy, đừng chạy. Từ từ một chút coi chừng...té??” Lucas tay vỗ vỗ tay đứa bé, rồi phát ngốc nhìn một màn trước mắt.
Bịch!!
“Oa!!”
Skill ‘mồm quạ đen’ thật sự ra sức, đứa bé gái quăng ngã một phát nằm bẹp trên đất.
“...” Lucas muốn cười nhưng cảm thấy không ổn lắm, mặt hơi vặn vẹo một chút...nén cười.
“...” Đàn sói truy phía sau, hoàn toàn vô ngữ.
“ Không sao chứ? Đứng lên nào.”
Lucas đỡ cô bé đứng dậy, cười ấm áp nói.
Gầm gừ.
Tuy con mồi đã ngừng lại rồi, nhưng đàn sói lại không dám tiến lên một bước nào cả. Mặc dù đưa lưng về phía chúng nó, bản năng nhận biết nguy hiểm lại làm đàn sói chần chừ không dám tiến lên.
Run run đứng lên, cô bé mắt vẫn mang sợ hãi nhìn về phía đàn sói.
“ À, tí nữa quên mất. Lại đây!!” Lucas nhìn vào mắt cô bé, rồi hướng về phía đàn sói vẫy vẫy tay.
Đám sói hai mặt nhìn nhau, chụm đầu lại gầm gừ rồi len lén quay đầu sang nhìn lại Lucas...tiếp tục đứng yên giả làm thú nhồi bông.
“...” Lucas.
Phụt!!! Hảo có ý tứ. Mới đầu còn hùng hùng hổ hổ muốn cắn người, giờ lại cả đám kẹp chặt đuôi lại, giả bán manh chớp chớp mắt cầu xin tha thứ là có ý gì à??
Đậu cậu cười chắc??
Lucas nở nụ cười nhạt, ánh mắt lướt đến tên nào là tên đấy nằm sấp xuống...hai chi trước che đầu lại, phát ra ô ô thanh hảo đáng thương.
Tình cảnh luân phiên thay đổi làm tiểu hài tử phía sau ngơ ngác đứng hình nhìn.
“ Lại đây.” Lần này, Lucas lại nhắc đến hai chữ này, ánh mắt một lạnh xuống.
Đàn sói chạy nhanh đến bên Lucas, một đám cúi đầu quì xuống im thin thít.
“ Lên thôi, đừng sợ. Có ta ở đây.” Lucas hống nữ hài xong, rồi đỡ cô bé lên lưng một con sói, đồng thời ngồi phía sau cố định lưng cho cô bé khỏi ngã.
“ Dẫn ta đến chỗ thủ lĩnh của các ngươi.” Lucas vỗ trên lưng con sói nói.
Ngao ô, ngao ô.
Đàn sói chạy theo con sói đang dẫn đầu, con sói chạy nhanh nhưng lại rất vững chắc lướt đi trên mặt đất.
Hiện tại trong lòng con sói đang chở hai người trước mắt, thật sự là khóc không ra nước mắt.
Trên lưng nó chở không phải hai người, mà là hai tôn đại Phật a. Bốn chi chấm đất, không dám xỉn khí không dám thở mạnh nó thật thảm mà.
Ngao ô, đau lưng quá đi!!! Ô ô ô ~~
Chỉ tiếc không ai nghe thấy tiếng lòng con sói tội nghiệp.
----
Một nơi khác gần ngôi làng bị đàn sói tiến đến.
“ Nơi này cũng bị tàn sát hết.” Miroku đang đánh một con sói nói.
Sango sắc mặt lạnh đi, nhìn xung quanh người chết lại nhớ đến làng của cô bị tàn sát, không cấm tức giận.
“ Thật tàn nhẫn. Phi lai cốt, đột kích!!!”
Cả đám bị đàn sói gầm gừ tấn công, chỉ riêng Shin lại đứng yên đó, xung quanh chẳng có con sói nào dám lại gần.
“ Chúng ta bị bao vây rồi!!”
Kagome ôm tiểu hồ ly Shippo la lên.
“ Hừ, lũ sói này chỉ là một đám tép riu.” Inuyasha cười khẩy khinh thường nói.
“ Tán hồn thiết trảo!!” Inuyasha.
“ Phi lai cốt!!” Sango.
“ Tán!!” Kagome gương cung bắn lên.
“ Chết nè!!” Shippo một bên nhặt đá hóa gạch...chọi chó. ( Cute ^///^)
“ Thật phiền phức.” Miroku cầm trượng quýnh.
“Xì xụp ~~ xì xụp ~~” Shin cầm hộp sữa chua sang một bên hút.
“ Này!!” x 5
Cả đám quay người sang Shin trừng mắt tròng trọc.
“ Đám này quá yếu, thật sự không có hứng đánh a.”
Shin làm bộ đến gần bầy sói…lũ sói chạy sang, bao vây đám Inuyasha hết.
“...” Đám người Inuyasha tức đến trợn trắng mắt, nói không nên lời.
Uy!! Ỷ mạnh hiếp yếu??? Chúng ta dễ ăn hiếp lắm sao hả?
Cả đám như bị tiêm máu gà, ra tay càng thêm cực nhanh và cũng cực ác.
Hú hú hú hú hú ~~
Đàn sói bắt đầu e ngại đám người Inuyasha, cả đám đồng loạt hú lên gọi thủ lĩnh.
Vèo vèo vèo!! ( Kouga lên sân khấu, cho tràng vỗ tay anh em!!!)
Kẻ đến ăn mặc giáp, xung quanh là đám lông vàng nâu thêm đuôi sói phía sau phất phơ. Tóc đen dài cột chùm đuôi ngựa phía sau, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng. Tứ chi thon dài hữu lực, mang hơi thở đầy dã tính và tràn đầy thanh xuân.
Ánh mắt quét xung quanh, nhìn đến trên đất xác mấy con sói xám, kẻ này dừng lại một lúc.
“ Các ngươi dám sát hại thuộc hạ của ta?”
Bầu không khí bắt đầu khẩn trương lên, quanh thân yêu khí phát ra uy hiếp hướng về phía nhóm người Inuyasha.
Đám người Inuyasha cũng mắt tức giận nhìn lại tên thanh niên này.
Chỉ có Kagome ánh mắt hơi trầm xuống, nhìn đến tay phải và hai chân tên này.
‘ Nơi đó có Ngọc Tứ Hồn.’
“ Ta hỏi lại lần nữa, chính các ngươi sát hại đám sói dễ thương của ta phải không?”
“ Thì sao? Đám sói đó ăn thịt người. Nên giết.” Inuyasha vừa nhìn thấy tên này là không hiểu sao cảm thấy ngứa mắt, không cấm khiêu khích hai câu.
“ Các ngươi!!! Ta sẽ không tha cho các ngươi.” Kouga nhìn về phía đám Inuyasha căm hận.
“ Láo lếu!! Khắp người ngươi toàn mùi máu tươi, đã giết bao nhiêu người rồi hả?” Inuyasha chỉ kiếm về Kouga bắt đầu sủa.
“ Ta chỉ ăn cơm thôi, tức hả. Cẩu đần!!” Kouga cũng không phải ăn chay, sặc lại Inuyasha một phát.
“ Ngươi...ngươi!!” Inuyasha mém hộc một ngụm máu ra vì tức.
“ Ta ghét nhất là mùi cẩu, hôi muốn ngộp thở luôn!! Cách ta xa một chút!!”
Nhổ ngụm nước miếng kinh bỉ Inuyasha, Kouga tiếp tục phủ đầu mắng.
“ Ta giết ngươi!!” Vung lên Thiết Toái Nha Inuyasha xông lên.
“ Nhớ kĩ, ta là Kouga thủ lĩnh tộc yêu sói!!” Nhảy lên cao Kouga vòng qua Inuyasha đá.
“ Bị lười rồi con nhá!!!” Inuyasha híp mắt, cũng nhanh chóng xoay vòng đổi sang tay khác cầm kiếm, sóng kiếm chặt phía khớp chân Kouga.
Ngao ô ~~!!!
Tiếng sói tru lên đau đớn từ miệng Kouga.
“ Eo~~ Nhìn đau quá.” Miroku che miệng, tay không cấm xoa xoa chân rùng mình nói khẽ bên cạnh Sango.
“ Chậc chậc, chặt ngay nơi đó làm sao chịu đựng nổi.” Sango cũng mặt mang theo đồng tình nhìn về phía Kouga thương hại.
“ Inuyasha cũng bị Shin hành nhiều quá, kỹ năng đánh nhau lại tăng lên rất khá a.” Kagome lẫn Shippo gật gật đầu đồng ý cách nói trên.
“ Ngươi!!! Cẩu thúi đánh lén vô sỉ. Có gan thì chờ ta đứng lên đánh tiếp.” Kouga đau đến ngao ngao gọi bậy, chỉ trích Inuyasha vô sỉ.
“ Nhân lúc kẻ thù bệnh thì lấy mạng nó, ngươi là ngu ngốc sao chờ đối thủ tốt lên thì đánh? Sói ngu.” Inuyasha khanh khách cười lên, tiếp tục truy đánh Kouga.
“ Vô sỉ cẩu đần, chơi đểu hắc tâm cẩu!!” Kouga được đàn sói hỗ trợ vừa chạy vừa mắng Inuyasha.
“ Inuyasha cẩn thận làm nát Ngọc Tứ Hồn, trên tay phải và hai chân hắn có Ngọc Tứ Hồn đó.”
Nhìn Inuyasha hăng hái giết đỏ cả mắt, Kagome sợ Inuyasha quá tay làm Ngọc Tứ Hồn nát thêm, đành phải la to cảnh báo cho tên ngốc đang hăng say đánh chó này.
“ Cái gì? Ngọc Tứ Hồn đang ở trên người tên sói ngu này?” Inuyasha cũng hết cả hồn, mém tí dùng Phong Thương thổi bay tên này rồi.
“ Cẩu đần nằm mơ lấy được Ngọc Tứ Hồn từ ta, Kouga này thà hủy hoại nó cũng sẽ không để nó lọt vào tay ngươi đâu. Cẩu đần!!!” Ánh mắt Kouga lạnh nhạt đảo qua người Kagome, rồi hướng về phía Inuyasha hăm dọa.
“ Hừ. Đi thôi các anh em!! Chạy nhanh nào.” Biết không đánh lại nhóm người Inuyasha, Kouga phẫn uất cắn răng hô.
“ Úc!! Đi đâu nha anh bạn trẻ.” Giọng nói pha chút hài hước, lọt vào tai Kouga.
Từ đỉnh đầu lạnh đến chân, Kouga hốt hoảng quay đầu lại nhìn sang nơi phát ra giọng nói.
Bạch quần áo sang quí thuần một màu trắng, cổ áo gấp có một cái khăn lụa đang bay phất phơ trong gió. Mái tóc dài ngang vai màu nâu đỏ chẻ hai mái. Màu mắt thiển pha chút đỏ hồng lựu mà cao quí, đang cười như không cười nhìn chằm chằm vào Kouga cậu.
Anh chàng không cấm có cảm giác như bị một con độc xà nhìn chăm chăm, lông sói toàn bộ phát nổ dựng đứng lên...báo hiệu nguy hiểm!!! Té gấp!!!
“ Khụ khụ khụ khụ khụ khụ!!!!”
Vẫn chưa thấy mặt, chỉ vừa mới nghe điệu bộ, giọng nói. Shin một ngụm sặc sữa, chạy lau nhanh.
Không dấu vết, Shin lén chuồn ra phía sau lưng Inuyasha núp.
Còn đám Inuyasha thấy Shin phản ứng lớn như thế...đồng loạt mắt nhỏ ngơ ngác nhìn không thể tin được.
Cả đám cũng bắt đầu chân run cố sức hô hấp.
Là thần thánh phương nào, khí thế thật khủng bố!!!